Ngô Thanh Mai

Giới thiệu về bản thân

Muốn gì thích ăn đấm không? 🫵👊😎
0
0
0
0
0
0
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

A = \(\dfrac{1}{1.2}+\dfrac{1}{2.3}+\dfrac{1}{3.4}+...+\dfrac{1}{49.50}\)

   = \(\dfrac{1}{1}-\dfrac{1}{2}+\dfrac{1}{2}-\dfrac{1}{3}+\dfrac{1}{3}-\dfrac{1}{4}+...+\dfrac{1}{49}-\dfrac{1}{50}\)  

  = \(\dfrac{1}{1}-\dfrac{1}{50}\)

 = \(\dfrac{49}{50}\)

Mà \(\dfrac{49}{50}\) < 1

=> \(\dfrac{49}{50}< 1\) = A < 1

- Em không biết trả lời câu này ạ.

- Em không biết trả lời câu này ạ.

a) Môn học mà bạn Minh có điểm trung bình cao nhất học kì I là môn Anh.

b) Môn học mà bạn Minh có tiến bộ nhiều nhất là môn Anh ở học kì I và môn Toán ở học kì II.

c) Điểm trung bình cả năm của môn Toán là (7,9 + 2 . 8 . 6): 3 = 8,36

a) \(\dfrac{3}{4}+\dfrac{-1}{3}+\dfrac{-5}{18}\)                                                                        b)13,57 . 5,5 + 13,75 .3,5 + 13,57

=\(\dfrac{9+\left(-18\right)+\left(-20\right)}{216}\)                                                                     =13,57. (5,5 +3,5)

=\(\dfrac{-29}{216}\)                                                                                            = 13,57 . 9

                                                                                                      = 122,13

- Em không biết làm ạ.

 

9)

- BPTT:so sánh

- Tác dụng: Thể hiện sự hồi hộp của 2 vợ chồng khi chờ quả chín.

10)

- Em không biết ạ.

                                                                                     BL:

  Xin chào tất cả các bạn!Các bạn còn nhớ tớ là ai trong câu chuyện "Tích Chu" không?Ồ, các bạn thật là giỏi!Đúng vậy,tớ là Tích Chu đây.Chỉ vì không mang nước cho bà tớ mà bà tớ đã hoá thành chim.Tớ hối hận lắm!Nhưng cũng thật may, chuyện đó đã qua rồi,tớ đã lớn mà bà tớ cũng đã khuất.Để tớ kể lại cho các cậu nghe về cuộc đời trước kia nhé.

  Hồi bé,ba mẹ tôi mất sớm,tôi ở với bà.Bà tôi đã già nhưng vẫn phải làm việc chăm chỉ,còn tôi lúc đó chỉ biết rong chơi,không giúp bà được việc gì hết.Một hôm,bà tôi bị ốm mà tôi không hề hay biết.Khi nằm được một lúc,có vẻ như bà đã gọi tôi để rót cho bà 1 cốc nước,nhưng tôi đã làm bà thất vọng.Tôi đã không rót cho bà 1 cốc nước như vậy rồi mà lại còn ham chơi,mặc kệ bà gọi khô cả họng mà tôi vẫn chơi.Xong,chắc có lẽ vì quá khô mà bà đã biến thành 1 con chim.Lúc tôi chạy về nhà,thì vừa lúc bà tôi biến thành một con chim lông màu vàng óng ánh tuyệt đẹp.Khi bà tôi đi,tôi vội chạy theo bà và nói:

- Bà ơi,xin bà hãy quay trở lại với cháu đi mà!Cháu xin bà đấy!

  Nhưng bà tôi lại bảo:

- Bà không quay lại nữa đâu,cháu à!Chỉ vì bà gọi cháu mà cháu không hề quay lại để rót cho bà cốc nước.Bà khát quá nên mới hoá thành chim để kiếm nước uống.Bà không quay về nữa đâu!

- Bà ơi bà,bà ơi...!

  Lúc đó tôi mới nhận ra,đó là lỗi tại tôi.Là do tôi làm,tôi phải chịu trách nhiệm ,nhưng tôi đâu có biết cách để biến bà trở lại thành con người như xưa.Nếu không có bà,chắc tôi sẽ chết mất.Đúng lúc tôi đang khóc vì không biết làm cách nào để biến bà trở lại thì tôi bỗng thấy một tia sáng màu vàng loé lên,cùng với đó là 1 giọng nói dịu dàng của 1 người phụ nữ:"Có phải,em đang khóc lóc vì nhớ bà,vì không biết làm cách nào để biến bà trở lại thành hình dạng con người như xưa đúng không?".Tôi ngoảnh lại thì thấy một cô tiên xinh đẹp hiện ra.Tôi trả lời câu hỏi của cô:

- Đúng rồi ạ!Chị có biết làm cách nào không ạ?

- Có chứ!Em phải đi lấy nước suối Cá Thần cho bà em uống,nhưng đường lên đó rất nguy hiểm,em có dám lên đó không?

- Em không sợ gì cả,chỉ cần bà em quay về là em mừng rồi!

  Sau đó,cô tiên đã chỉ đường cho tớ tới đó.Tớ đi 3 ngày 3 đêm,không quản ngại khó khăn.Một ngày nọ,tôi đến một quả núi lớn,mây phủ che kín,không 1 bóng người qua lại.Lúc tôi không biết phải đi đường nào thì 1 bà cụ đi tới chỉ đường.Trước lúc tôi đi,bà cụ có đưa cho tôi 1 nhánh cỏ,bà bảo là có nhánh cỏ đó thì lũ sói canh gác giếng sẽ không làm hại tới tôi.

  Màn đêm buông xuống ,tôi run rẩy đi theo con đường mà bà cụ chỉ dẫn.Khi tôi tìm được giếng,thì mấy con sói canh gác thấy tôi liền nhe nanh nhảy bổ tới.Nhớ lời bà cụ dặn,tôi giơ nhánh cỏ ra trước mặt chúng.Quả nhiên ,khi nhìn thấy nhánh cỏ chúng không những không tấn công tôi mà còn ngoan ngoãn cụp đuôi để cho tôi vào.Tôi sung sướng chạy vào múc nước.Quên mệt quên đói,tôi chạy vội vào rừng để về đến nhà.Sau khi về đến nhà ,tôi cẩn thận đổ nước vào cho chim uống.Ngay lập tức bà tôi hoa lại thành người.Tôi sung sướng ôm chầm lấy bà.

  Từ đó tôi hết lòng yêu thương và chăm sóc bà.Lúc đó,tôi đã giúp ra được 1 bài học rằng:Chỉ có lòng thương yêu thương thực sự mới có thể giữ được bà tôi mãi mãi.

  

9)

- So sánh;Tác dụng:Nhằm tô điểm cho tình yêu thương của bà đối với Tích Chu.

10)

- Em không có biết ạ.