Trong đời sống hàng ngày, ta có thể bắt gặp vô số câu khuyết danh, ngạn ngữ nói về nhân tố quyết định sự thành công. "Thành đạt không phải do sự giúp đỡ của người khác mà chính do lòng tự tin". "Muốn thành công thì khao khát thành công phải lớn hơn nỗi sợ bị thất bại". "Thành công không phụ thuộc vào kiến thức mà vào cách áp dụng kiến thức". Song, những câu nói ấy chỉ đề cập đến một khía cạnh nhỏ nào đó mà câu nói của Paul J.Mayer lại tóm gọn chúng lại vào trong một từ "bản thân": "Dù bạn là ai hoặc bạn bao nhiêu tuổi, nếu muốn thành đạt thì động lực cho sự thành đạt đó nhất thiết phải xuất phát từ chính bên trong con người bạn". Câu nói ấy của ông Paul đã đề cao vai trò của chính bản thân chúng ta trên con đường dẫn đến thành công.

Có thể thấy, với ông Paul, tuổi tác, lai lịch không phải là yếu tố quyết định đến sự thành đạt. "Dù bạn là ai hoặc bạn bao nhiêu tuổi", nghĩa là dù bạn có xuất thân thế nào, giàu hay nghèo, già hay trẻ thì đều có cơ hội đến với đích thành công. Nhưng không phải cứ có cơ hội là đều đạt được kết quả tốt, mà điều quyết định lại xuất phát từ chính bản thân mỗi người. Vậy xuất phát từ chính bản thân mỗi người là xuất phát từ cái gì? Đó là xuất phát từ cách tư duy cùng khả năng của bản thân, từ cách kiểm soát cảm xúc sau mỗi lần vấp ngã, thất bại và từ ý chí, niềm tin vào chính mình của mỗi người.

Trước hết, nếu muốn thành công thì điều đầu tiên là phải có năng lực. Mỗi người đều sở hữu một năng lực nhất định, được thể hiện ở cách tư duy, nhận thức và cách hành động. Biết kiểm soát năng lực đó thì người đó sẽ làm chủ được bản thân và vươn đến thành công trong sự nghiệp mình gây dựng. Người không biết kiểm soát sẽ không thể thành công được, dù cho năng lực có lớn thế nào thì cũng chỉ phí phạm. Chính vì thế, mỗi người cần phải xác định được mình giỏi cái gì, có năng lực nhất định về lĩnh vực nào để từ đó phát huy, đào sâu khám phá và khai thác năng lực chính mình, chỉ có như thế thì ta mới thành công được. Người giỏi toán thì có thể làm những công việc liên quan đến các con số, tính toán xây dựng các công trình. Người giỏi văn thì có thể làm nhà văn, nhà thơ hay nhà phê bình văn học. Người giỏi âm nhạc thì có thể học những thứ liên quan đến phối thanh, làm nhạc hay làm ca sĩ. Và ta cũng không thể đánh giá một ai đó dựa vào tiêu chí cụ thể. Giống như ta không thể cho rằng một vận động viên thể thao sẽ không thành công chỉ vì họ không giỏi toán lý hóa, như ai đó từng nói rằng ta không thể đánh giá một con cá chỉ vì nó không biết leo cây.

Muốn thành công thì điều tiếp theo chúng ta phải học được là cách kiểm soát cảm xúc sau mỗi lần thất bại. Con người không ai là hoàn hảo cả và mỗi người đều có ít nhất một lần thất bại. Sau những thất bại ấy, có thể ta sẽ gặp những lời động viên nhưng cũng có thể là những lời chê bai, gièm pha kéo chùn bước ta xuống. Nhưng điều quan trọng là chúng ta phải giữ vững sơ tâm. Nếu ta cứ quan tâm những câu nói miệt thị của người khác thì tâm trạng ta sẽ ngày càng tồi tệ, đích đến thành công ngày càng xa vời. Nên chúng ta phải học cách lạc quan, yêu đời, chỉ tiếp thu những lời động viên, khích lệ tốt đẹp.

Song một yếu tố quan trọng quyết định đến sự thành công đó là ý chí và niềm tin vào bản thân. Chúng ta phải nhớ rằng "Thất bại là mẹ thành công". Những thất bại trong quá khứ sẽ là bài học trong tương lai để chúng ta rút kinh nghiệm, từ đó khắc phục, sửa đổi. Trong đời có vô vàn những lần vấp ngã, nhưng nếu sau mỗi lần vấp ngã chúng ta chỉ biết chán nản, bất lực thì thành công chỉ là thứ trong ý nghĩ chứ không thể nào ta chạm vào được. Vì thế phải có sự quyết tâm, nghị lực, ý chí chiến đấu. Và đặc biệt phải có niềm tin vào bản thân, phải nghĩ rằng "mình làm được", "mình nhất định sẽ làm được" thì ta mới có động lực chiến đấu. Nếu ngay từ lúc bắt đầu đã tự ti, cho rằng mình không thể thì dù năng lực có lớn đến đâu ta cũng không thể có được thành đạt.

Tóm lại câu nói của Paul J.Mayer đã khẳng định tầm quan trọng của chính bản thân mỗi người trên con đường đến thành công. Mặc dù không phải ai cũng bình đẳng về mặt vật chất, điều kiện nhưng ai cũng có cơ hội đạt được thành công và nó phụ thuộc vào mỗi người. Có người vừa sinh ra đã sống trong nhung lụa nhưng nếu không có tư duy, không có năng lực thì sẽ có một ngày những tài sản đó cũng đổ sông đổ biển. Nhưng có người dù hoàn cảnh gia đình bình thường nhưng biết khai thác thế mạnh của bản thân, luôn có ý chí quyết tâm thì chắc chắn sẽ đạt được mục đích. 

Vì thế mỗi chúng ta cần phải xác định được thế mạnh của chính mình, học cách lạc quan, yêu đời, bỏ ngoài tai những lời gièm pha, chế giễu, miệt thị của người khác, học cách tiếp thu những lời động viên, khích lệ có thiện ý, luôn có niềm tin vào bản thân. Có được những điều ấy thì chắc chắn một ngày không xa ta sẽ có được thành công. Hãy dám nghĩ, dám làm, dám thất bại vì đời người chỉ có một lần, nếu "không dám" thì sẽ hối tiếc cả đời.