"Tôi như đứa trẻ nhỏ ngồi bên hiên nhà chờ nghe thế kỷ tàn phai...Tôi như đứa trẻ nhỏ tìm nơi nương tựa mà sao vẫn cứ lạc loài...." (Trịnh Công Sơn ). Tôi đã từng có những tháng ngày như vậy, cô đơn và lạc lõng khi đứng trước những ngã rẽ trong cuộc đời mà đánh mất phương hướng. Cho đến khi tôi đọc được truyện cực ngắn “Đường” của tác giả Nhật Chiêu, tôi đã tìm ra câu trả lời của chính mình. Mỗi chúng ta đều có giá trị riêng ẩn giấu trong bề sâu tâm hồn như một hạt ngọc ẩn và khi đứng trước những sự lựa chọn mang tính quyết định hãy để “hạt ngọc ẩn” ấy lên tiếng soi đường chỉ lối đến với miền đất hứa ta hằng mong ước. “Đường” trong câu truyện cực ngắn đó có thể hiểu định hướng cho tương lai, sự nghiệp mang tính quyết định đối với bản thân mỗi người. Còn nhà ảo thuật tự xưng là “Người chỉ đường” chính là hóa thân của tác giả - người mang hạt mầm thông điệp gieo vào trong mảnh đất tâm hồn người đọc. Câu trả lời cho câu hỏi của nhân vật “tôi” chính là “con đường tự khắc dẫn ta đi đến một nơi nào đó theo Ma thuật ở trong mi”. Ma thuật ở trong mi chính là những giá trị ẩn mình trong mỗi con người và ý chí thôi thúc ta tiến về phía trước theo những điều trái tim mách bảo. Tác giả Nhật Chiêu muốn khuôn chúng ta rằng khi đưa ra bất cứ sự lựa chọn nào hãy đặt hệ quy chiếu vào chính bản thân mình. Những tiềm năng bên trong của mỗi người là chìa khóa quyết định mở ra cánh cửa đến tương lai. Chắc hẳn chúng ta ai cũng đã từng đứng trước những sự lựa chọn với đầy hoang mang lo lắng. Sau đó chúng ta tìm định hướng từ lời khuyên của người khác mà quên mất rằng chính mình mới là người nắm trong tay vận mệnh của bản thân. Người khác có thể khuyên sai nhưng khi chúng ta làm theo thì chúng ta là người phải trả giá cho sai lầm ấy. Vì vậy, đừng dễ dàng để người khác thao túng, điều khiển quyết định liên quan đến tương lai của mình. Chúng ta hãy tin vào “ma thuật” bên trong chính bản thân chúng ta - những giá trị, tiềm năng ẩn mình và đam mê sẽ là những người chỉ đường xuất sắc nhất. Khi ta tin vào giá trị của bản thân, ta sẽ biết cách khai phá tiềm năng và lựa chọn đúng mảnh đất phù hợp để gửi gắm mài dũa ta trở thành viên ngọc sáng nhất. Đôi khi “ma thuật” đó có thể là đam mê để ta kiên định khi theo đuổi điều mà con tim mách bảo. Khi ta biết sử dụng “ma thuật” ấy nó sẽ hóa thành “phép thuật” đưa chúng ta bay cao trên bầu trời mơ ước. Tôi chợt nhớ đến câu chuyện của Hoa hậu H'hen Niê - cô gái dân tộc Ê đê. Khi cô đứng trước con đường kết hôn năm 14 tuổi và giáo dục, cô đã lựa chọn giáo dục, tiếp tục theo đuổi con đường học vấn và thay đổi số phận của chính mình. Bản năng bên trong cô đã lên tiếng để cô lựa chọn một ngã rẽ mang lại thành công và hạnh phúc cho dành cho cô hoa hậu trẻ tuổi của chúng ta. Lưng chừng tuổi trẻ tôi tựa như một cánh hoa giữa dòng nước chảy xiết. Nhưng chính truyện ngắn “đường” đã khơi nguồn cho tôi một tư duy mới. Tôi nên tin vào giá trị của bản thân và điều con tim mình mách bảo để đưa ra quyết định chính xác nhất.