Cuộc đời mỗi người ngắn ngủi nhưng “Con người sinh ra không phải để tan biến đi như một hạt cát vô danh. Họ sinh ra để lưu lại dấu ấn trên mặt đất, trong trái tim người khác” (O. Sukhomlynsky). Chúng ta đều nhận thức được rằng mình đang sống, nhưng đã bao lần ta tự hỏi lòng: “Mình sống như thế nào?”. Câu hỏi ấy cũng đã được nhà thơ Lò Ngân Sủn đặt ra trong bài thơ “Người trên đá” của mình: “có người sống mà đã chết/ có người chết mà vẫn sống/ làm người khó nhất là: Sống!”. Những câu thơ ít vần điệu nhưng dân dã, giàu hình ảnh và triết lí, khiến mỗi người đọc phải trăn trở về cách sống đẹp, sống ý nghĩa trong cuộc đời. “Có người sống mà đã chết” chỉ những người sống cuộc đời mờ nhạt, vô vị, nhàm chán, vô nghĩa, không mục đích, không lí tưởng, đam mê, không bứt phá, sống vô ích, vô cảm, thậm chí sa đọa, ích kỉ, xấu xa,… Trái lại, những “người chết mà vẫn sống” là người sống đẹp, sống cống hiến, sống có ý nghĩa, để lại dấu ấn trong cuộc đời, sống mãi trong lòng người, lưu danh muôn thuở. Câu thơ cuối cùng “làm người khó nhất là: sống!” được nhà thơ thốt lên với bao sự trăn trở về lẽ sống, cách sống sao cho có ích, có ý nghĩa của con người. Qua đó, những câu thơ là một lời thúc giục, tự vấn mỗi người cần có sự sống đích thực, ý nghĩa chỉ khi sống đẹp, biết tận hiến và tận hưởng, sống hết mình từng giây phút cuộc đời để không hổ thẹn, tiếc nuối, không sống mòn, vô nghĩa…

 

Giá trị và ý nghĩa sự sống mỗi người không đo bằng số năm ta sống mà đo bằng chất lượng sống mỗi ngày đúng như ý kiến của Benjamin Franklin: “Có những người chết ở tuổi 25 và đến khi 75 tuổi mới được chôn cất”. Cuộc sống tuy ngắn ngủi nhưng nếu đã sống đẹp, có ích, sống tận độ, tận hiến, sống trọn vẹn tuổi trẻ, tuổi đời cho những giá trị tốt đẹp của loài người thì luôn là một đời sống ý nghĩa - chết mà vẫn sống! Kito Aya, người đã truyền cho tôi cảm hứng sống mãnh liệt. Nhắc đến chị, tôi liền nhớ về hình ảnh một người con gái lạc quan luôn nở nụ cười trên môi, một nghị lực sống phi thường. Trước những đớn đau mà căn bệnh thoái dây sống tiểu não mang lại, Kito Aya tìm về nơi sâu nhất trong tâm hồn và nhận ra: “Mình có thể cảm nhận được trái tim mình đang đập. Trái tim mình đang hoạt động. Mình hài lòng với điều đó. Mình vẫn còn sống”. Aya đã trải qua chuyến hành trình đi qua chính mình như thế. Chị vượt qua nỗi sợ hãi, đi qua những nghiệt ngã của số phận để tìm thấy miền bình yên, hạnh phúc trong trái tim mình, để truyền nguồn cảm hứng sống mãnh liệt cho bao người trên thế giới này. Sống đẹp không hề khó, chỉ là do ta quá lười biếng, e ngại hoặc chưa đủ quyết tâm và dễ dàng buông xuôi mặc cho dòng đời xô đẩy. Sống như vậy là sống không có mục đích, chỉ làm hại đến tương lai, hại gia đình và xã hội. Bất kỳ giây phút nào khi đặt tay lên ngực trái, ta vẫn nghe thấy trái tim mình đang đập, ngay lúc ấy hãy cho bản thân một cơ hội để “sống đẹp” ở trong lòng của mỗi một cá nhân để có thể khiến cho thế giới ngày càng trở nên tốt đẹp và bình yên hơn.