K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

29 tháng 2

"Cá lớn nuốt cá bé" là một tục ngữ thường được sử dụng để mô tả tình huống mà những người mạnh mẽ, giàu có hay quyền lực hơn thường chiếm lợi ích của những người yếu đuối hơn. Tục ngữ này không chỉ phản ánh sự không công bằng trong xã hội mà còn mô tả động cơ tự bảo vệ bản thân mà nhiều người phải đối mặt.

Trong cuộc sống hiện đại, "cá lớn nuốt cá bé" thường được thấy trong các tình huống kinh tế, chính trị, và xã hội. Các tập đoàn lớn có thể thống trị thị trường, chính trị gia có thể áp đặt quyền lực của mình lên người dân. Điều này đặt ra những thách thức lớn về công bằng và nhân quyền. Tuy nhiên, có thể nhìn nhận "cá lớn nuốt cá bé" không chỉ là một vấn đề mà chúng ta phải đối mặt mà còn là một cơ hội để thách thức và cải thiện xã hội.

Chúng ta cần xem xét cách chúng ta đối xử với nhau và làm thế nào chúng ta có thể tạo ra một xã hội công bằng hơn. Giáo dục, tăng cường nhận thức về quyền lực và trách nhiệm xã hội có thể là những công cụ quan trọng để đối mặt với vấn đề này. Chúng ta cũng cần khuyến khích sự hợp tác và hỗ trợ giữa các cá nhân và tổ chức để tạo ra một môi trường mà cá lớn và cá bé đều có thể phát triển và thịnh vượng.

Trong khi "cá lớn nuốt cá bé" có thể là một hiện thực khó tránh khỏi, chúng ta cũng có thể thúc đẩy giá trị công bằng và tạo ra những thay đổi tích cực. Qua việc thấu hiểu và đối mặt với thực tế này, chúng ta có thể góp phần vào việc xây dựng một xã hội mà mọi người có cơ hội và quyền lợi tương đồng.

 

Vua An Dương Vương của Văn Lang được biết đến với quyết tâm và quả cảm trong việc xây dựng Thành Cổ Loa. Những phẩm chất tốt đẹp của ông bao gồm:

1. Quyết tâm: An Dương Vương đã có một quyết tâm mạnh mẽ trong việc xây dựng Thành Cổ Loa, một công trình kiến trúc đồ sộ và đầy ấn tượng, nhằm tăng cường sức mạnh và an ninh cho đất nước của mình.

2. Trí tuệ chiến lược: Ông đã sử dụng trí tuệ chiến lược để thiết kế và xây dựng Thành Cổ Loa với các hệ thống phòng thủ và an ninh phức tạp, giúp bảo vệ đất nước khỏi các mối đe dọa bên ngoài.

3. Sự kiên nhẫn và kiên trì: Việc xây dựng một công trình như Thành Cổ Loa đòi hỏi sự kiên nhẫn và kiên trì. An Dương Vương đã không ngừng nỗ lực và làm việc chăm chỉ để hoàn thành công trình này.

4. Tình yêu quê hương: Hành động của An Dương Vương không chỉ là vì lợi ích cá nhân mà còn là vì yêu quê hương và muốn bảo vệ đất nước và nhân dân của mình khỏi nguy cơ từ bên ngoài.

Tóm lại, An Dương Vương là một nhà lãnh đạo có phẩm chất tốt đẹp như quyết tâm, trí tuệ chiến lược, kiên nhẫn và kiên trì, cùng tình yêu quê hương, giúp ông thành công trong việc xây dựng và bảo vệ Thành Cổ Loa.

29 tháng 2

cung ma kết chắc chắn là tra goole

29 tháng 2

Mỗi lần về quê ngoại chơi, em đều rất thích được theo bà ra bờ sông ở cuối làng chơi. Với em, đó là khung cảnh đẹp nhất ở quê hương mình.

Con sông dài lắm, em không rõ nó chảy từ đâu và sẽ đi qua những miền đất nào nữa. Đứng ở bờ sông, nơi có bãi đất trống bà con tu sửa để tiện chờ thuyền, ghe ghé lại, em chỉ nhìn thấy hai đầu sông xa tít tắp không có điểm cuối. Nước sông hơi đùng đục, không phải là bẩn đâu, mà là do chở đầy phù sa đó. Nhờ vậy, cây cối, vườn rau hai bên bờ sông lúc nào cũng tươi xanh mướt mắt. Trên mặt sông, lúc nào cũng có những chùm lục bình trôi dạt, mỗi lần em về đều có thể nhìn thấy từng tảng xanh xanh với các đóa hoa tim tím xinh không tả xiết. Thích nhất, là hình ảnh những chiếc thuyền, ghe chở hàng hóa qua lại tấp nập. Họ như những gánh chợ di động, ai gọi là tấp vào bán hàng. Rồi cả những người chài lưới, đi bắt cua, bắt ốc ở ven bờ, rồi ra lòng sông bắt cá. Dòng sông như một người mẹ dịu hiền, bao dung cho người dân quê em vậy.

Chiều chiều gió mát, người dân trong làng thường ra bờ sông mua đồ trên các thuyền ghe. Con nít thì chơi trò tắm sông, thi nhau nhảy rồi bơi lội. Tiếng cười, tiếng nói huyên náo cả một vùng sông. Chính nét đẹp bình dị của cuộc sống đời thường ấy, đã khiến em mê mẩn vẻ đẹp của con sông quê hương mình.

Một cảnh đẹp trên quê hương có thể là bình minh trên một cánh đồng lúa xanh mướt. Ánh nắng mặt trời mềm mại lan tỏa từ phía đông, làm sáng bừng bầu trời và tạo ra những bóng cây dài trên mặt đất. Cánh đồng lúa trải dài vô tận, những cọng lúa đang chờ đợi để được hái gặt, tạo nên một khung cảnh rộng lớn và tràn đầy sức sống. Một vài con chim đang bay lượn trên không, kêu vang trong không gian yên bình của buổi sáng. Cảnh sắc hữu tình này không chỉ là một hiện thực hòa quyện giữa thiên nhiên và con người mà còn là nguồn cảm hứng vô tận cho mọi người, khiến họ cảm thấy hạnh phúc và an lành trong lòng.

ko hẳn là tả lại à nha

Bài học em rút ra được sau khi đọc văn bản Lý Tiến là:

- Mỗi người cần có tình yêu sâu sắc đối với đất nước, dân tộc cùng ý thức trách nhiệm bảo vệ Tổ quốc.

- Không bao giờ dễ dàng bỏ cuộc. Cố gắng hoàn thành việc được giao bằng hết tâm sức của mình.

Theo em thì ở khổ 2,3 của đoạn thơ miêu tả hình ảnh chú bé Lượm .Một chú bé hồn nhiên và vô cùng vui tươi, nhí nhảnh.Một chú đội viên vui vẻ không màng nguy hiểm.Trông chú trong bộ trang phục ngộ nghĩnh y như 1 ng lính thật sự vậy.Nhìn vào khổ thơ thứ 3 em thấy chú nhanh nhẹn ,tháo vác,lạc quan,yêu đời.Chú bé Lượm đc miêu tả trong bài thơ ở khổ 2 ,3 là 1 chú bé ngộ nghĩnh,nhanh nhẹn,hồn nhiên và yêu đời.

  Tôi là Tiên Kim Quang. Tôi từng là một vị thần siêng năng với bản tính hiền lành cống hiến cho Ngọc Hoàng trên trời cao nhưng vì sai lầm của mình phải trả giá trở thành con trâu dưới hạ giới giúp dân cày bừa.

  Thuở hồng hoang, mặt đất hoang sơ khô cằn. Loài người cơ cực vật lộn mưu sinh bằng săn bắn hái lượm, cuộc sống phụ thuộc hoàn toàn vào thiên nhiên. Ngọc Hoàng thấu hiểu được điều đó tìm cách giúp dân. Một hôm ngài triệu tôi đến giao cho hai bao hạt và truyền :

- Hai bao hạt giống này, bao màu đỏ là hạt ngũ cốc, bao màu xanh là hạt cỏ cây. Ngươi hãy mang xuống hạ giới và nhớ kĩ lời ta, gieo hết bao ngũ cốc màu đỏ trên phần lớn mặt đất để dân chúng lấy lương thực ăn. Còn lại một phần nhỏ đất đai thì gieo một ít hạt cỏ cây để tô điểm cho đồng ruộng và làm thức ăn cho các loài vật.

 Tôi vâng mệnh Ngọc Hoàng, hăm hở vác hai bao hạt giống hạ lộ trần gian. Đường xuống hạ giới cảnh đẹp mơ mộng, tiên nữ múa ca, hoa thơm đua nở, trái ngọt ngạt ngào đưa hương như ru ông vào giấc mộng, khiến hồn tôi ngất ngây mà lãng quên lời dặn của Ngọc Hoàng.

Xuống đến nơi, giữa mặt đất mênh mông tôi không nhớ được đâu là bao hạt ngũ cốc, đâu là bao hạt cỏ dại. Tôi nghĩ: " Màu xanh chắc chắn là lương thực mang lại ấm no rồi" . Nghĩ vậy, tôi liền gieo hết bao hạt xanh mà tôi cứ nghĩ là hạt ngũ cốc . Còn lại phần đất ít ỏi tôi lấy hạt giống trong bao đỏ gieo nốt, rồi mang số hạt còn thừa trong bao về Thiên đình nhập lại kho.

Từ đó, cỏ dại đua nhau mọc tràn lan tươi tốt , còn lúa ngô thì èo uột bon chen khiến người dân phải vất vả cực nhọc cuốc xới nhổ cỏ bón phân mới được thu hoạch. Tuy đã có lương thực nhưng dân tình phải đổi bằng bao mồ hôi công sức . Trong khi đó, cứ hở tí đất nào là cỏ dại mọc um tùm.

Ngọc Hoàng vô cùng giận dữ. Ngài triệu tôi đến truyền lệnh:

- Nhà ngươi đã gây ra tội lỗi lớn với muôn dân. Nay ta phạt ngươi, bắt ngươi hóa kiếp thành con vật có tên là Trâu, suốt đời sẽ phải kéo cày cho nông dân làm đất trồng ngô lúa hoa mầu. Ngoài ra, cả đời ngươi sẽ phải ăn thứ cỏ mà ngươi đã gieo vãi tràn lan khắp nơi.

 Mệnh lệnh từ Ngọc Hoàng tôi không thể chống lại, đành ngập ngùi đón nhận hình phạt do tội lỗi của bản thân. Từ đó, tôi thành trâu miệt mài kéo cày cho nông dân cấy trồng và suốt đời miệt mài gặm cỏ. Nhưng với bản tính siêng năng hiền lành lại khỏe mạnh, tôi đã trở thành bạn của nhà nông, và đã được người nông dân yêu mến, tôn vinh là " Đầu cơ nghiệp".

29 tháng 2

Mẹ ơi con yêu mẹ nhiều.                            Cả lớp ơi tớ yêu cả lớp nhiều

132058679257

Khi chiếc tàu lại gần vật dài màu đen, tôi đã nhìn rõ đó là một con cá thiết kình. Không giống như tưởng tượng, kích thước của nó lớn hơn rất nhiều. Đuôi quẫy mạnh làm nước biển sủi bọt. Con tàu tiền lại gần, tôi bắt ngắm kĩ con cá đó hơn. Theo tôi, nó chắc không dài quá tám mươi mét. Chiều ngang thì hơi khó xác định, nhưng có vẻ cả bà chiều đều cấn đối một cách lạ lùng. Khi đã quan sát kĩ xong, chúng...
Đọc tiếp

Khi chiếc tàu lại gần vật dài màu đen, tôi đã nhìn rõ đó là một con cá thiết kình. Không giống như tưởng tượng, kích thước của nó lớn hơn rất nhiều. Đuôi quẫy mạnh làm nước biển sủi bọt. Con tàu tiền lại gần, tôi bắt ngắm kĩ con cá đó hơn. Theo tôi, nó chắc không dài quá tám mươi mét. Chiều ngang thì hơi khó xác định, nhưng có vẻ cả bà chiều đều cấn đối một cách lạ lùng. Khi đã quan sát kĩ xong, chúng tôi đã quyết định khởi động tàu chiến lao thằng về phía con cá, nhưng tốc độ không theo kịp được nó

=> Tính mạch lạc và liên kết

- Nội dung chính trong đoạn: cuộc chạm mặt với "con cá thiết kình"

- Các câu xoay quanh đề tài về "con cá" và những người trên tàu và trình tự sắp xếp thì hợp lí.
- Phép thế: con cá (C4,C7) - nó (C5,C7)
- Từ đồng nghĩa: chiếu tàu (C1) - con tàu (C4) - tàu chiến (C7)
- Phép lặp: "con cá" và "nó" đều lặp lại 2 lần

 

1
28 tháng 2

Câu hỏi đâu bạn nhỉ?