K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Chỉ ra bộ phận TN,CN,VN,hô ngữ trong 2 câu sau:

-Ngày mai, chúng ta / phải đi học sớm để làm trực nhật, Hồng ạ.

     TN                CN                   VN

-Minh ơi /, bây giờ, ngoài đồng /, người ta / đã trẩy lá ké rồi.

 hô ngữ     TN              TN                 CN            VN

nha bạn chúc bạn học tốt nha 

12 tháng 8 2021

Ngày mai, / chúng ta / phải đi học sớm để trực nhật , / Hồng ạ

  TN               CN               VN

Minh ơi, / bây giờ , / ngoài đồng, / người ta / đã trẩy lá ké rồi.

                  TN1           TN2               CN             VN

-HT-

Một người đàn ông dừng xe trước cửa hàng hoa để mua hoa gửi tặng mẹ qua dịch vụ bưu điện. Mẹ anh sống cách chỗ anh khoảng hơn trăm ki-lô-mét. Vừa bước ra khỏi ô tô, anh thấy một cô bé đầm đìa nước mắt đang lặng lẽ khóc bên vỉa hè. Anh đến gần hỏi cô bé vì sao cô khóc. Cô bé nức nở:- Cháu muốn mua tặng mẹ cháu một bông hồng. Nhưng cháu chỉ có 75 xu mà giá một bông hồng...
Đọc tiếp

Một người đàn ông dừng xe trước cửa hàng hoa để mua hoa gửi tặng mẹ qua dịch vụ bưu điện. Mẹ anh sống cách chỗ anh khoảng hơn trăm ki-lô-mét. Vừa bước ra khỏi ô tô, anh thấy một cô bé đầm đìa nước mắt đang lặng lẽ khóc bên vỉa hè. Anh đến gần hỏi cô bé vì sao cô khóc. Cô bé nức nở:

- Cháu muốn mua tặng mẹ cháu một bông hồng. Nhưng cháu chỉ có 75 xu mà giá một bông hồng những 2 đô la. Người đàn ông mỉm cười:

- Đừng khóc nữa! Chú sẽ mua cho cháu một bông. Người đàn ông cẩn thận chọn mua một bông hồng cho cô bé và đặt một bó hồng gửi tặng mẹ qua dịch vụ. Xong anh hỏi cô bé có cần đi nhờ xe về nhà không. Cô bé cảm ơn, rồi chỉ đường cho anh lái xe đến một nghĩa trang, nơi có một ngôi mộ mới đắp. Cô bé chỉ ngôi mộ và nói:

- Đây là nhà của mẹ cháu.

Nói xong, cô bé nhẹ nhàng đặt bông hồng lên mộ mẹ. Ngay sau đó, người đàn ông vội vã quay lại cửa hàng hoa. Anh huỷ bỏ dịch vụ gửi hoa và mua một bó hồng thật đẹp. Anh lái xe một mạch về nhà mẹ để trao tận tay bà bó hoa.

 

1.  Sau câu truyện trên, em rút ra bài học nào cho mình? Hãy viết đoạn văn (3-5 dòng) trình bày suy nghĩ của mình.

0
12 tháng 8 2021

Tìm các từ phức trong các kết hợp được in đậm dưới đây:

          Vườn nhà em có rất nhiều loài hoa : hoa hồng , hoa cúc, hoa nhài,...Màu sắc của hoa cũng thật phong phú : hoa hồng, hoa vàng , hoa trắng ,...

=> Các từ phức đó là: nhà em, loài hoa, hoa hồng, hoa cúc, hoa hài, màu sắc, phong phú, hoa hồng, hoa vàng, hoa trắng.

12 tháng 8 2021

Bạn tham khảo nhé : 

Có những món quá bình dị nhưng đối với ta nó lại có ý nghĩa lớn. Mỗi lần nghĩ như vậy, tôi thấy mình cần trân trọng hơn món quà của bố nhân ngày sinh nhật thứ mười một của tôi. Đó là một chú con xinh xắn.

Thoạt tiên ngắm nhìn Milu, tôi ấn tượng ngay với bộ lông mềm mượt, trắng như bông của chú. Tôi thường khoan khoái vuốt ve bộ lông mịn màng ấy, mỗi khi chú cún nũng nịu dùng chiếc mũi nhỏ, hồng hồng dụi vào chân tôi. Đôi tai chú luôn dỏng lên để nghe ngóng mọi thứ xung quanh. Có lẽ Milu khác hẳn với những con cún khác bởi đôi mắt tròn xoe như hai hòn bi ve, đen láy của nó. Bốn chân của chú di chuyển mau lẹ, uyển chuyển như lướt trên mặt đất vậy. Dưới mỗi bàn chân có một lớp đệm thịt dày giúp Milu đi lại nhẹ nhàng và không gây tiếng động. Chú cún có chiếc đuôi cong cong linh lợi, lúc nào cũng rung rung trông thật thú vị. Hàng ngày thấy tôi đi học về, Milu lại chạy vụt ra cổng, vẫy đuôi rối rít chào mừng. Khi ấy, dường như mọi mệt mỏi trong tôi đều tan biến sau một ngày học tập căng thẳng.

Trở về nhà, bố tôi liền đóng cho Milu một “ngôi nhà nhỏ” ở trên sân. Sau mỗi buổi, tôi đều mang phần cơm tới cho nó. Trông cái bụng tròn căng vì đánh chén no nê mới thực thích thú. Thấy tôi, chú cún thương quyện vào chân, liếm nhẹ vào chân tôi bằng cái lưỡi nhỏ màu hồng, làm tôi thấy nhột nhột, buồn buồn. Thỉnh thoảng tôi dẫn Milu đi dạo, chú có vẻ khoái chí khi được chạy nhảy tung tăng. Có lúc chú đuổi theo một cánh bướm, có khi chiếc mũi lanh lợi khịt khịt những đóa hoa dại bên đường. Milu là một chú chó ngoan cả nhà tôi, ai cũng yêu quý Milu vì chú chưa bao giờ ăn vụng hay tự ý chạy vào nhà. Không chỉ vậy, chú còn có tài bắt chuột rất khéo nhờ vậy mà cót thóc nhà tôi không bị lũ chuột moi móc. Ba mẹ tôi hài lòng về chú chó khi thấy tôi dành thời gian nô đùa với nó thay vì lướt điện thoại thông minh.

Milu từ lâu đã trở thành một thành viên không thể thiếu trong gia đình tôi. Chú chó dũng cảm ấy vẫn âm thầm và kiên nhẫn trông nhà khi màn đêm buông xuống để mọi người được yên giấc. Từ khi có người lính gác trung thành ấy, gia đình tôi không bị mất trộm đồ dùng gì. Chú rất thông minh, biết phân biệt người nhà và người lạ. Khi khách lạ vào nhà chú không ngừng sủa vang, nhe nanh dữ dằn, chỉ khi nghe lời nhắc nhở của người trong nhà, chú mới ư ử nằm gọn trong chuồng. Chú chó thường đu hai chân trước lên, xoay vòng tròn làm tôi niềm vui của tôi như được nhân đôi. Còn lúc tôi buồn, chú lăn tròn thành cuộn bông dưới chân tôi, đôi mắt nó cũng ủ rũ như muốn san sẻ nỗi niềm với tôi vậy.

Chú cún của tôi không chỉ gắn bó khăng khít với gia đình mà Milu còn là người bạn tốt của tôi nữa. Tôi ước mong mình có thể mãi mãi sống bên Milu - chú chó đáng yêu, trung thành.

12 tháng 8 2021

bạn tham khảo :

Chó là một loài động vật rất có ích, vì vậy hầu hết các gia đình đều nuôi chó. Nhà thì nuôi một con, nhà thì nuôi vài con thậm chí nhiều hơn và nhà em cũng vậy.

Cách đây một thời gian, mẹ em đi chợ và mua về một con chó. Hôm mua về mẹ bảo, phải chăm sóc cẩn thận chẳng mấy chốc mà lại có một đàn chó con, nghe mẹ nói vậy em rất háo hức. Em rất yêu quý động vật, vì vậy em đặt tên cho nó là Đốm. Sở dĩ tên của nó như vậy vì nó có ba màu lông xen kẽ nhau trên cơ thể. Đầu màu đen, thân cũng màu đen nhưng lại được xen kẽ bởi những đốm trắng. Nó được ba tháng tuổi và cũng khá là mập. Hai mắt đen, long lanh như hai hòn bi ve, chiếc mũi cũng màu đen và rất thính, bên cạnh là những chiếc râu ngắn. hàm răng có những chiếc nhọn hoắt, thêm một thời gian ngắn nữa thì hàm răng đó có thể khiến những ai bị nó cắn chảy máu, thậm chí những vết cắn sâu có thể rất nguy hiểm. Hai tai rất ngắn, cụp xuống mặt.

Thân hình mập mạp với bộ lông mặc dù không được óng mượt nhưng em vẫn rất thích vuốt ve bộ lông ấy. Chiếc đuôi ngắn ngủi, màu đen có những sợi lông trắng ở phần cuối. Mẹ em thường trêu: “đốm đầu thì nuôi, đốm đuôi thì thịt”, những lúc ấy em lại xị mặt ra và kêu mẹ không được thịt nó. Bốn chân có màu trắng, đầu mỗi ngón chân là những móng vuốt sắc. Đặc biệt cũng giống như loài mèo, dưới mỗi ngón chân có một lớp đệm dày, chính những lớp đệm ấy giúp nó đi lại nhẹ nhàng. Chó là loài động vật ăn tạp, vì vậy nuôi nó rất dễ, bên cạnh đó mẹ em cũng mua thuốc về tiêm để phòng các loại bệnh.

Mỗi khi em đi học về nó lại chạy ra tận cổng đón, ngoe nguẩy cái đuôi, chạy vòng quanh và quấn lấy chân em như thể đòi vuốt ve. Mặc dù đi học về rất mệt nhưng em vẫn chơi với nó. Có nhiều trò rất hay, em cầm hai chân trước và để nó đi bằng hai chân sau, bẻ ngược hai cái tai của nó lên, vì tai nó mềm nên không bị đau, lấy tay cù vào bụng nó, những lúc như vậy nó nằm ngửa ra bốn chân chổng lên trời trông rất hay. Mỗi bữa cơm em đều giành với mẹ việc cho nó ăn, đêm đến nó nằm co tròn ở một góc nha và ngủ ngon lành. Nó rất thông minh, biết phân biệt người nhà với người lạ, khi có người lạ vào, nó sủa ầm ĩ cho đến khi bố mẹ em quát mới thôi.

Em rất yêu quý con chó nhà em, gia đình em sẽ chăm sóc nó thật cẩn thận để nó mau lớn và cho gia đình em một đàn chó con như lời mẹ nói!

em bé cười ( động từ )

            VN  

cô giáo đang giảng bài  ( cụm động từ )

                         VN

đàn cá chuối con ùa lại tranh nhau đớp tới tấp (động từ )

                                                  VN

Hằng ngày, sau giờ làm việc, mẹ lại tất bật với các công việc nội trợ. Mẹ luôn muốn nấu cho gia đình những bữa ăn thật ngon, đồng thời cũng muốn chỉ dạy cho em cách thức nấu ăn nên mẹ bảo em xuống bếp phụ mẹ một vài việc.

Năm nay, tuổi mẹ đã gần bốn mươi. Mái tóc ngắn, gọn gàng đã tạo cho mẹ một dáng vẻ thật khỏe mạnh. Đặt chiếc giỏ đi chợ xuống, mẹ với lấy cái cài tóc để cố định tóc cho gọn gàng. Em tíu tít bên mẹ dành phần phụ việc. Mẹ đưa rổ gạo cho em vo rồi đổ vào nồi cơm điện và nhấn nút. Trong khi chờ cơm chín, mẹ nhanh nhẹn lấy thức ăn trong giỏ ra và đặt lên bàn bếp. Mẹ thật khéo chọn, thực phẩm nào cũng tươi roi rói. Rồi mẹ cùng em lặt rau, bàn tay mẹ thoăn thoắt lựa sạch những lá úa cọng già. Em nhanh nhẹn dành phần rửa rau để mẹ bày thớt và dao làm các món chính. Mẹ cầm từng con cá tươi, khéo léo cắt sạch vi, đuôi, vẩy rồi cẩn thận móc hết ruột và mang của chúng. Từng lát thịt mỏng, đều tăm tắp cũng đã được mẹ xắt xong và ướp gia vị. Khi cơm đã sôi, mẹ lấy đũa quậy tròn gạo để hạt gạo thấm đầy nước rồi đậy nắp lại. Mẹ bắc nước lên để nấu canh, tranh thủ kho thịt chiên cá.

Với tài nấu nướng của mẹ, chẳng mấy chốc mâm cơm nóng hổi đã sẵn sàng. Đĩa thịt kho đậu hủ bổ dưỡng cùng đĩa cá chiên vàng ươm thơm phức đặt cạnh tô canh cải ngọt xanh mướt. Em bày chén đũa ra rồi nhanh nhảu chạy lên mời ba và em trai ăn cơm. Mọi người vừa ăn vừa xuýt xoa khen ngon. Mâm cơm hết sạch đã chứng tỏ mẹ là người nội trợ tài ba nhất.

Em rất ngưỡng mộ mẹ vì mẹ luôn biết cách nấu cho cả nhà những bữa cơm bổ dưỡng đúng theo thể trạng mỗi người. Em càng yêu mẹ hơn vì nhờ có sự chăm sóc chu đáo của mẹ mà em ngày càng cao lơn, khỏe mạnh. Em sẽ cố gắng học giỏi để mẹ luôn hài lòng.

13 tháng 8 2021

Hằng ngày, sau giờ làm việc, mẹ lại tất bật với các công việc nội trợ. Mẹ luôn muốn nấu cho gia đình những bữa ăn thật ngon, đồng thời cũng muốn chỉ dạy cho em cách thức nấu ăn nên mẹ bảo em xuống bếp phụ mẹ một vài việc.

Năm nay, tuổi mẹ đã gần bốn mươi. Mái tóc ngắn, gọn gàng đã tạo cho mẹ một dáng vẻ thật khỏe mạnh. Đặt chiếc giỏ đi chợ xuống, mẹ với lấy cái cài tóc để cố định tóc cho gọn gàng. Em tíu tít bên mẹ dành phần phụ việc. Mẹ đưa rổ gạo cho em vo rồi đổ vào nồi cơm điện và nhấn nút. Trong khi chờ cơm chín, mẹ nhanh nhẹn lấy thức ăn trong giỏ ra và đặt lên bàn bếp. Mẹ thật khéo chọn, thực phẩm nào cũng tươi roi rói. Rồi mẹ cùng em lặt rau, bàn tay mẹ thoăn thoắt lựa sạch những lá úa cọng già. Em nhanh nhẹn dành phần rửa rau để mẹ bày thớt và dao làm các món chính. Mẹ cầm từng con cá tươi, khéo léo cắt sạch vi, đuôi, vẩy rồi cẩn thận móc hết ruột và mang của chúng. Từng lát thịt mỏng, đều tăm tắp cũng đã được mẹ xắt xong và ướp gia vị. Khi cơm đã sôi, mẹ lấy đũa quậy tròn gạo để hạt gạo thấm đầy nước rồi đậy nắp lại. Mẹ bắc nước lên để nấu canh, tranh thủ kho thịt chiên cá.

Với tài nấu nướng của mẹ, chẳng mấy chốc mâm cơm nóng hổi đã sẵn sàng. Đĩa thịt kho đậu hủ bổ dưỡng cùng đĩa cá chiên vàng ươm thơm phức đặt cạnh tô canh cải ngọt xanh mướt. Em bày chén đũa ra rồi nhanh nhảu chạy lên mời ba và em trai ăn cơm. Mọi người vừa ăn vừa xuýt xoa khen ngon. Mâm cơm hết sạch đã chứng tỏ mẹ là người nội trợ tài ba nhất.

Em rất ngưỡng mộ mẹ vì mẹ luôn biết cách nấu cho cả nhà những bữa cơm bổ dưỡng đúng theo thể trạng mỗi người. Em càng yêu mẹ hơn vì nhờ có sự chăm sóc chu đáo của mẹ mà em ngày càng cao lơn, khỏe mạnh. Em sẽ cố gắng học giỏi để mẹ luôn hài lòng.

12 tháng 8 2021

Bất kì ai trong chúng ta cũng từng là những đứa trẻ, với một tuổi thơ đầy ắp biết bao kỉ niệm bên người thân, bạn bè. Em cũng vậy, dường như mỗi ngày, mỗi giờ đối với em đều là những kỉ niệm đáng nhớ. Tuy nhiên kỉ niệm mà em nhớ nhất đến tận bây giờ chính là một lần được cô giáo khen hồi lớp 3.

Hồi đó, em là một cậu bé học rất kém môn Tiếng Việt, đặc biệt là phần tập làm văn. Tính cách ham chơi, năng nổ quá mức khiến em khó mà ngồi yên một chỗ để viết từng câu văn thật nắn nót, truyền cảm được. Thế nên, mỗi tiết làm văn với em thực sự là một cơn ác mộng. Và cô Lan - giáo viên chủ nhiệm của em hồi ấy cũng đưa em vào nhóm những học sinh cần đặc biệt quan tập trong giờ học tiếng việt. Cứ thế, giờ tập làm văn của em cứ trôi qua nặng nề như thế.

Tuy nhiên, mọi thứ đã thay đổi vào một ngày mùa đông cuối năm, khi cô giáo yêu cầu em viết bài văn tả cảnh khu chợ ngày cuối năm, gần Tết. Lúc đó, em mang theo vở bài tập theo mẹ ra chợ bán hoa, người qua kẻ lại tấp nập, rộn ràng khiến em nhanh chóng quên đi phần bài tập cần làm. Nhưng cuối cùng mẹ vẫn buộc em đối diện với nó. Như thường lệ, em mở cuốn vở tập làm văn ra với một tâm trạng chán chường và mệt mỏi. Mẹ em thấy thế liền bảo rằng:

- Con hãy nhìn xung quanh đi, các cô chú bán hàng, rồi người đi mua, người đi chơi… con thấy như thế nào thì tả giống như vậy, không có khó đâu.

Nghe lời mẹ, em bắt đầu quan sát xung quanh thật kĩ rồi mới viết. Lần đầu tiên, em thấy việc viết văn cũng thú vị đến thế. Em viết liền mạch cả một bài văn thật dài. Em tả những hàng hoa, hàng bánh mứt của các cô, các chú được bày biện xinh đẹp, rực rỡ. Em tả những cô bé, cậu bé lăng xăng chạy theo mẹ rồi ngơ ngác trước khung cảnh lung linh. Em còn tả cả những nụ cười tươi rói của cô bán hoa khi có người mua hàng. Cứ thế, mà cả hai trang giấy phút chốc kín hết cả chữ. Kết thúc bài văn, lòng em vui đến lạ kì. Cả tối hôm ấy, em cứ thao thức mãi, mong thật nhanh đến ngày mai để nộp bài cho cô.

Đến giờ tập làm văn hôm sau, khi đọc đến bài văn của em, cô giáo ngừng lại, lật bìa vở ra xem lại tên rồi mới đọc tiếp. Em nín thở hồi hộp dõi theo từng cử chỉ của cô. Cô nhăn mày, rồi nheo mắt cũng khiến em hồi hộp theo. Và rồi cô cũng đọc xong. Cô giáo chẳng nói gì cả, mà điềm tĩnh đọc tiếp bài làm của các bạn khác trong lớp. Điều đó khiến em vô cùng thất vọng, mà nằm sấp xuống mặt bàn. Một lát sau, cô giáo yêu cầu cả lớp tập trung, cô từ tốn nhận xét những ưu, khuyết điểm của cả lớp trong bài viết lần này. Xong xuôi, tự nhiên cô cầm một cuốn vở ra đứng trước lớp và nói:

- Lần này, cô muốn cả lớp mình cùng dành một tràng vỗ tay cho bạn Trung, vì bạn ấy đã viết rất tốt. Tuy vẫn có một vài lỗi nhỏ, nhưng những gì bạn ấy miêu tả và kể lại vô cùng sinh động và hấp dẫn. Vậy nên cô đã cho bạn Trung một điểm mười. Cả lớp hãy mượn vở và xem bài của Trung để tham khảo nhé.

Nói rồi, cô gọi em lên bục để nhận vở. Trước ánh mắt ngạc nhiên và ngưỡng mộ của các bạn, em tiến lại gần cô. Cô giáo dịu dàng và yêu thương nhìn em nhận lấy vở và trở về chỗ. Lúc ấy, cô giáo rồi đến các bạn lần lượt vỗ tay chúc mừng em. Đó là lần đầu tiên em được điểm mười và được cô khen trong môn làm văn. Niềm hạnh phúc, tự hào ấy không gì có thể diễn tả được. Suốt buổi học hôm ấy, cả người em cứ lâng lâng vì sung sướng, còn hơn cả vì kì nghỉ Tết sắp đến gần.

Từ hôm đó, em thêm yêu và đam mê việc viết văn. mỗi khi cô yêu cầu viết bài, em sẽ tìm hiểu thật kĩ rồi mới viết thật cẩn thận. Bằng tất cả sự nghiêm túc của mình. Nhờ vậy, mà khả năng viết văn của em ngày càng tốt hơn.

Giờ đây, việc viết văn đối với em đã trở thành một môn học hấp dẫn và thú vị. Tất cả chính là nhờ lời khen và điểm mười hào phóng của cô giáo ngày hôm đó. Chính nó đã tiếp thêm cho em sức mạnh, niềm tin để cố gắng hơn. Vì vậy, kỉ niệm ngày hôm đó, em vẫn luôn nhớ mãi đến về sau.

12 tháng 8 2021

Tham khảo nhé

Đời học sinh đẹp như những áng mây trời, bồng bềnh trôi mãi trong kí ức của mỗi người. Trong dòng chảy của thời gian, quãng đời tươi đẹp ấy sẽ dần qua đi mất. Chỉ còn những kỉ niệm mãi vẹn nguyên trong nỗi nhớ. Nhắc về đời học sinh, kỉ niệm khó quên năm ấy chợt ùa về.

Ba năm trước, tôi mới chỉ là cô học trò nhỏ lớp 6. Chân ướt chân ráo, tôi bước chân vào trường, trởi thành một trong những chú chim non của mái trường thân yêu này. Chưa được bao lâu thì Tết Trung Thu tới.Một hôm, lớp chúng tôi đang nô đùa vui vẻ thì cô giáo chủ nhiệm bước vào. Cô ổn định trật tự lớp rồi thông báo:

- Trung Thu năm nay, trường chúng ta tổ chức cắm trại cho toàn bộ học sinh. Các em về suy nghĩ ý tưởng rồi chúng ta cùng nhau lên kế hoạch nhé!

Sau mấy giây im lặng vì bất ngờ, cả lớp òa lên sung sướng. Từ nhỏ, chúng tôi chỉ được cắm trại ở thôn, xóm với các anh chị lớn tuổi chứ chưa được tự tổ chức bao giờ. Từ ngày cô thông báo tin đó, lớp tôi và dường như cả trường náo nhiệt hẳn lên. Những giờ giải lao, chúng tôi không chạy nhảy đùa nghịch nữa mà ngồi lạ với nhau, cùng bàn bạc, nêu ý tưởng.

Chẳng báo lâu sau đó, Tết Trung Thu đã đến, chúng tôi cũng đã quyết định xong ý tưởng. Mỗi thành viên trong lớp được giao một nhiệm vụ khác nhau. Chúng tôi chia ra chuẩn bị các dụng cụ, vật dụng cần thiết để trang trí trại. Nhiệm vụ của tôi là chuẩn bị ruy băng để treo khẩu hiệu của lớp. Tôi phải nhờ chị gái dẫn đi mua mới được. Nhờ sự hướng dẫn, giúp đỡ của ô chủ nhiệm và thầy phụ trách trường chúng tôi mới hoành thành được trại Trung Thu thành công.Trại được cố định bằng những chiếc cột vững chắc bằng tre, nứa cùng tấm bạt bọc vải màu xanh dương hình tam giác úp xuống mặt đất. Nhìn cổng trajilaasp lánh những ánh điện nháy, nổi bật dòng chữ: “Trại Thu chi đội 6A” mà lòng tôi rạo rực niềm vui. Bên trong trại trải chiếu, bày đầy sách truyện, hoa quả và đồ ăn. Lớp chúng tôi quây quần bên nhau, cùng trò chuyện và hát hò.

Ông mặt trời chuẩn bị khuât dần, ánh tà dương rực đỏ cả sân trường. Người qua kẻ lại đông vui náo nhiệt. Tiếng loa và tiếng nhạc đã bắt đầu ngân lên phía khán đài báo hiệu giờ phút rước lửa trại đã đến. Chúng tôi kéo nhau ra xem các em tiểu học múa hát rước lửa. Khuôn mặt các em ai cũng xinh tươi, rạng rỡ. Cầm đèn lồng đủ loại hình thù, màu sắc trên tay, các em tung tăng nhảy múa. Kí ức tuổi thơ trong tôi chợt gợi nhắc lại, ngày xưa tôi cũng từng tham gia múa lửa trại như thế.

Tiết mục múa lửa trại kết thúc, chương trình văn nghệ bắt đầu. Lớp tôi xem một lát rồi trở về trại, trang trí lại cho đẹp để chờ ban giám khảo đến chấm điểm. Chờ mãi, khi cả lớp đã ăn no căng thì ba thầy cô trong ban giám khảo mới đến. Các thầy cô khen trại lớp tôi sáng tạo và đẹp mắt. Trước khi đi, thầy cô còn nói:

- Năm đầu tiên cắm trại ở trường, chúc các em Trung Thu vui vẻ nhé!

Nghe xong đứa nào đứa ấy vui vẻ ra mặt, rối rít cảm ơn. Trại chấm xong, ông trăng tròn vành vạnh cũng đã lên tít đỉnh đầu. Hôm nay, chúng tôi đã xin phép bố mẹ được về muộn. Vậy nên cả lớp lại kéo nhau ngồi tâm sự. Có những câu chuyện không bao giờ nói ra, hôm ấy lại được tiết lộ hết. Chuyện vui có, chuyện buồn cũng có. Chúng tôi ngồi quây quần bên nhau, hết khóc rồi cười, hết cười lại khóc. Mãi đến khi ra về rồi, nhiều đứa vẫn còn sụt sùi.

Chúng tôi được bố mẹ đón về, trại thì giao cho hai bạn nam cùng thầy phụ trách trông. Sáng hôm sau chúng tôi sẽ đến để thu dọn. Dêm hôm ấy, có lẽ đứa nào cũng háo hức, mong chờ nên chẳng ngủ được. Mới sáu giờ sáng, tôi đã thấy cả lớp có mặt đông đủ ở trại. Chúng nó cùng nhau đoán xem lớp tôi sẽ đạt giải gì. Nôn nóng một hồi lâu, giờ phút công bố giải cũng đến. Bất ngờ thay, lớp tôi đạt giải nhất. Vượt qua nhiều lớp trong khối và các  anh các chị, chúng tôi được xướng lên giải nhất trại Thu. Cả lớp lại như vỡ òa một lần nữa, vui vẻ ôm chầm lấy người bên cạnh. Các thầy cô nhìn thấy, bất giác cũng mỉm cười.

Buổi cắm trại đáng nhớ đầu tiên kết thúc, chúng tôi nhận tiền thưởng, trao cho bạn có hoàn cảnh khó khăn nhất lớp.Sau lần đó. Lớp chúng tôi thân nhau hơn, đoàn kết và hiểu nhau hơn rất nhiều. Mỗi khi được hỏi về kỉ niệm, đúa nào cũng vanh vách kể lại buổi cắm trại. Gioosng như một kỉ niệm đẹp, nó mãi mãi khắc ghi trong nỗi nhớ về quãng đời học sinh của chúng tôi.

12 tháng 8 2021

Tham khảo :

Trong cuộc sống, ai cũng sẽ có một điểm tựa vững chắc luôn kề bên sát cánh với ta khi đứng trước mỗi khó khăn, thử thách. Đó có thể là người bạn thân thiết luôn động viên ta hay một đồ vật quan trọng chứa đựng những kỷ niệm đẹp,… Đối với em, điểm tựa đó chính là ngôi nhà nhỏ thân thương luôn đầy ắp tiếng cười.

Ngôi nhà của em nằm ở ngay đầu xóm. Đó là một ngôi nhà hai tầng không quá xa hoa lộng lẫy nhưng lại mang tới cho em cảm giác ấm áp mỗi khi trở về. Ngôi nhà được sơn màu trắng với những ô cửa bằng gỗ lim được sơn màu nâu cánh gián. Bước vào căn nhà, tầng một có ba phòng chính là phòng khách, phòng ăn và phòng ngủ của bố mẹ em. Phòng khách ở ngay cửa ra vào. Giữa phòng kê một bộ bàn ghế bằng gỗ được ba em mua khi mới xây nhà. Trên bàn là bộ ấm chén bằng gốm sứ với ấm chè thơm ngon để mời khách. Phía trước ngay đối diện cửa ra vào là chiếc tủ gỗ để trống khoảng giữa để đặt ti vi và một số ngăn trống để đựng đồ. Mỗi buổi tối, sau khi ăn cơm, gia đình em lại quây quần bên nhau, cùng xem ti vi và trò chuyện, nhâm nhi ly trà thơm ngát. Không khí giản dị nhưng vô cùng đầm ấm.

Phía sau phòng khách, đi qua một lối đi nhỏ là phòng bếp. Đây là vương quốc nhỏ của mẹ em, nơi mà những món ăn đơn giản nhưng thơm ngon được làm ra để gia đình em thưởng thức mỗi ngày. Chiếc bếp gas đặt trên bàn bếp cách đó khá gần là bệ rửa bát, xoong nồi được treo gọn gàng trên tường với một giá nhỏ để đựng bát bên cạnh. Bên cạnh bàn bếp là chiếc tủ lạnh nhỏ. Tất cả được mẹ sắp xếp rất ngăn nắp. Bên cạnh phòng bếp là phòng ngủ của ba mẹ em cùng em trai còn nhỏ tuổi. Căn phòng này khá đơn giản với chiếc giường nhỏ kê ở góc phòng, bên cạnh là chiếc tủ quần áo. Trên tường treo ảnh cưới của ba mẹ cùng một vài tấm ảnh gia đình, trông rất ấm áp.

Đi theo cầu thang nhỏ bên cạnh phòng khách sẽ dẫn lên tầng hai. Trên đó có hai phòng ngủ của hai chị em. Hai căn phòng được trang trí giống nhau. Phòng em có một chiếc giường cùng chiếc bàn học được đặt bên cạnh. Trước bàn học có một cái cửa sổ hướng ra vườn, tạo nên không gian thoải mái cho em học tập. Hàng ngày, em luôn sắp xếp, dọn dẹp căn phòng của mình thật ngăn nắp.

Ngôi nhà của em tuy không xa hoa lộng lẫy nhưng lại luôn mang tới cho em sự ấm áp, tình yêu thương mà bất cứ nơi nào cũng không có được. Nơi đây luôn chứa đựng bao kỷ niệm tuổi thơ em, là hành trang để em bước tiếp những con đường mới.

12 tháng 8 2021

Mỗi lần tan học về, em đi trên con đường làng dài tít tắp để trở về với ngôi nhà nhỏ thân thuộc của mình. Nhà là nơi có gia đinh sum vầy, và có cả những kỉ niệm thân thương. Ngôi nhà ấy chở che cho em khôn lớn, trưởng thành. 

  Nhà em nằm giữa huyện lị ngoại ô thành phố. Đó là một ngôi nhà cấp bốn, cánh cửa ngõ bằng sắt luôn khép lại. Những cây râm bụt mọc lên rào kín tường kẽm, nhìn xa giống như một vòng hoa đỏ lẫn sắc xanh viền quanh khu vườn. Bước vào cổng nhà là thấy ngay hình ảnh những cây xoan, đến mùa trổ hoa, từng chùm như những đám mây trắng chập chờn trông mới đẹp làm sao! Ngồi trong nhà, nhất là những buổi sáng đẹp trời, hay là những buổi trưa hè êm ả em có thể nghe rõ tiếng chim hót lảnh lót trên cành cây đầu sân nhà thật vui, thật hấp dẫn. Đặc biệt, khi mùa gặt đến bước chân vào sân em có thể ngửi thấy mùi rơm rạ bốc lên từ sân phơi. Màu vàng của rạ khô như nói với em rằng: Năm nay mùa đã bội thu. 

   Ngôi nhà của em không được xây bằng xi măng cốt thép. Nó được làm bằng gỗ tre mộc mạc, đơn sơ, là kỉ niệm thời ông em.

   Nhà gồm ba gian: phòng khách phòng ngủ và phòng ăn; phòng nào cũng đc sắp xếp gọn gàng ngăn nắp. Đi đâu đó về, vừa bước chân vào nhà là em đã cảm thấy mát mẻ vô cùng. Các phòng được trang trí trông thật thẩm mĩ. Căn phòng thứ nhất đặt một chiếc tủ thờ và một bộ ghế gỗ hương. Bên trái là chiếc tủ ti vi. Đây cũng chính là phòng tiếp khách và là chỗ gia đình em sum họp vào buổi tối.

  Kế bên là phòng ngủ được chia làm 3 ngăn. Phòng dành cho bố mẹ, phòng dành cho hai chị em em vừa làm chỗ ngủ vừa làm nơi học tập ở nhà. Em cảm thấy thật khoan khoái dễ chịu. Đi sâu hơn vào bên trong là phòng bếp. Căn phòng nhỏ bé có ô cửa sổ nhìn được ra cánh đồng đằng sau.

Em rất yêu quý ngôi nhà của em. Vì nơi đó lưu giữ biết bao kỉ niệm đẹp. Ngôi nhà và cuộc sống thân yêu của em là thể đấy em cảm thấy hạnh phúc khi được ở trong ngôi nhà này.

12 tháng 8 2021

TÌM HAI TỪ ĐỒNG NGHĨA VỚI TỪ CHIM NON 

=> chim con

TÌM HAI TỪ ĐỒNG NGHĨA VỚI TỪ TRẮNG MUỐT 

=> trắng nuột 

/ Xinloi, mik chỉ tìm được 1 từ thôi ạ /

Hc tốt

12 tháng 8 2021

MIK NHẦM TỪ THỨ 1 NHA LÀ CHĂM NON MỚI ĐÚNG

12 tháng 8 2021

K MÌNH NHAAA NẾU THẤY HAY

Tả cảnh sông Hương

Quê hương là nơi nuôi dưỡng ta khôn lớn, từ thuở nằm nôi ta đã được nghe mẹ hát những bài ca dạy ta yêu quê. Nhớ về nơi chôn nhau cắt rốn, em không chỉ yêu mà còn tự hào vì nơi đó có con sông Hương đẹp say lòng người.

Dòng sông Hương khởi nguồn từ dãy núi Trường Sơn hùng vĩ, mang cái thơ mộng, thanh trong về với Thừa Thiên- Huế. Hai bên bờ sông là những hàng cây lâu năm như phượng, bằng lăng, bàng... Khi xuân tới, tất cả cùng trổ ra những búp non xanh mơn mởn, nhựa sống như tràn ra mọi ngóc ngách quanh sông. Hè về, những cây phượng nở hoa đỏ cả một góc, bằng lăng cũng tím cả một trời. Hai màu tím, đỏ kết hợp với nhau, làm nền cho nhau khiến bờ sông rực rỡ, thu hút bao nhà nhiếp ảnh. Vào chiều thu, lá vàng khẽ rơi, trên các bãi cỏ ven sông, thấp thoáng một vài người câu cá và các cụ già đang cùng nhau chơi một ván cờ tướng, sông lúc ấy trông bình dị, hiền hòa lắm. Đông về, cây cối xác xơ, làn gió hanh lướt qua khẽ rung các cành khẳng khiu, nhưng trên lối đi, các cặp đôi vẫn nắm tay nhau, ngắm mặt sông phẳng lặng như gương khiến con sông đẹp, có sức sống hơn. Bờ sông đã đẹp, mặt sông càng đẹp hơn. Nước trong sông mùa nào cũng đầy ăm ắp, trong xanh và phẳng như mặt gương soi bóng bầu trời và khung cảnh ven sông. Lòng sông rộng, thỉnh thoảng một vài làn gió nhẹ thổi qua, những gợn sóng lăn tăn xô đẩy nhau như chơi trò đuổi bắt tới tận bờ bên kia sông. Mùa đông, sông mang trên mình chiếc áo xám như bầu trời. Tới mùa xuân, chiếc áo ấy được thay bằng màu hồng thướt tha như tà áo của người thiếu nữ mới lớn, trông dịu dàng đằm thắm lắm. Khi hè về, bộ cánh của sông rực rỡ, trẻ trung như người con gái hồn nhiên, lơ đãng ngắm nhìn phố Huế thơ mộng. Thu về, chiếc áo xanh trong mà bầu trời mang tới cho sông khiến nó đẹp lạ. Dù là mùa nào đi chăng nữa, sông vẫn mềm mại như một dải lụa vắt ngang qua quê em. Sông Hương đẹp, đằm thắm như con người nơi xứ Huế mộng mơ này. Vì vậy mà mọi hoạt động của người dân ở đây đều mang nét hài hòa đặc trưng. Nhất là khi đi thuyền Rồng trên sông, nghe câu Nam Ai, Nam Bình, nghe nhịp phách tiền, đàn tranh,... Hay ngắm bầu trời vào đêm trăng sáng khi đang ngồi ven sông, và ngắm hoàng hôn trên chiếc cầu bắc qua sông... Những khi ấy tâm hồn em như hòa vào làm một với con sông. Em như nghe văng vẳng tiếng chuông chùa Thiên Mụ, tiếng lòng sông ngân nga những câu dặm, câu ca ngọt ngào,... Ngắm con sông quê trong một ngày chủ nhật, em chợt nhớ tới tác phẩm "Ai đã đặt tên cho dòng sông" của Hoàng Phủ Ngọc Tường, và các tác phẩm văn chương khác nữa viết về con sông Hương. Con sông quê đã đi vào những áng văn muôn đời bất hủ, cũng như là minh chứng cho vẻ đẹp vĩnh cửu của nó vậy.

Em rất yêu dòng sông Hương, đó là một cảnh đẹp làm nên nét đặc trưng của xứ Huế thân thương. Em sẽ cố gắng học tập chăm chỉ để sau này thành công, đi muôn nơi, mang vẻ đẹp của dòng sông này tới mọi người.

12 tháng 8 2021

đánh dấu mình nha

Quê hương là nơi nuôi dưỡng ta khôn lớn, từ thuở nằm nôi ta đã được nghe mẹ hát những bài ca dạy ta yêu quê. Nhớ về nơi chôn nhau cắt rốn, em không chỉ yêu mà còn tự hào vì nơi đó có con sông Hương đẹp say lòng người.

Dòng sông Hương khởi nguồn từ dãy núi Trường Sơn hùng vĩ, mang cái thơ mộng, thanh trong về với Thừa Thiên- Huế. Hai bên bờ sông là những hàng cây lâu năm như phượng, bằng lăng, bàng... Khi xuân tới, tất cả cùng trổ ra những búp non xanh mơn mởn, nhựa sống như tràn ra mọi ngóc ngách quanh sông. Hè về, những cây phượng nở hoa đỏ cả một góc, bằng lăng cũng tím cả một trời. Hai màu tím, đỏ kết hợp với nhau, làm nền cho nhau khiến bờ sông rực rỡ, thu hút bao nhà nhiếp ảnh. Vào chiều thu, lá vàng khẽ rơi, trên các bãi cỏ ven sông, thấp thoáng một vài người câu cá và các cụ già đang cùng nhau chơi một ván cờ tướng, sông lúc ấy trông bình dị, hiền hòa lắm. Đông về, cây cối xác xơ, làn gió hanh lướt qua khẽ rung các cành khẳng khiu, nhưng trên lối đi, các cặp đôi vẫn nắm tay nhau, ngắm mặt sông phẳng lặng như gương khiến con sông đẹp, có sức sống hơn. Bờ sông đã đẹp, mặt sông càng đẹp hơn. Nước trong sông mùa nào cũng đầy ăm ắp, trong xanh và phẳng như mặt gương soi bóng bầu trời và khung cảnh ven sông. Lòng sông rộng, thỉnh thoảng một vài làn gió nhẹ thổi qua, những gợn sóng lăn tăn xô đẩy nhau như chơi trò đuổi bắt tới tận bờ bên kia sông. Mùa đông, sông mang trên mình chiếc áo xám như bầu trời. Tới mùa xuân, chiếc áo ấy được thay bằng màu hồng thướt tha như tà áo của người thiếu nữ mới lớn, trông dịu dàng đằm thắm lắm. Khi hè về, bộ cánh của sông rực rỡ, trẻ trung như người con gái hồn nhiên, lơ đãng ngắm nhìn phố Huế thơ mộng. Thu về, chiếc áo xanh trong mà bầu trời mang tới cho sông khiến nó đẹp lạ. Dù là mùa nào đi chăng nữa, sông vẫn mềm mại như một dải lụa vắt ngang qua quê em. Sông Hương đẹp, đằm thắm như con người nơi xứ Huế mộng mơ này. Vì vậy mà mọi hoạt động của người dân ở đây đều mang nét hài hòa đặc trưng. Nhất là khi đi thuyền Rồng trên sông, nghe câu Nam Ai, Nam Bình, nghe nhịp phách tiền, đàn tranh,... Hay ngắm bầu trời vào đêm trăng sáng khi đang ngồi ven sông, và ngắm hoàng hôn trên chiếc cầu bắc qua sông... Những khi ấy tâm hồn em như hòa vào làm một với con sông. Em như nghe văng vẳng tiếng chuông chùa Thiên Mụ, tiếng lòng sông ngân nga những câu dặm, câu ca ngọt ngào,... Ngắm con sông quê trong một ngày chủ nhật, em chợt nhớ tới tác phẩm "Ai đã đặt tên cho dòng sông" của Hoàng Phủ Ngọc Tường, và các tác phẩm văn chương khác nữa viết về con sông Hương. Con sông quê đã đi vào những áng văn muôn đời bất hủ, cũng như là minh chứng cho vẻ đẹp vĩnh cửu của nó vậy.