K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

18 tháng 9 2022

?????????

 

18 tháng 9 2022

Đất rừng phương Nam là một trong những tiểu thuyết nổi tiếng của nhà văn Đoàn Giỏi. Văn bản “Người đàn ông cô độc giữa rừng” được trích trong cuốn tiểu thuyết đã để lại cho người đọc nhiều ấn tượng sâu sắc.

Đoạn trích kể về việc An theo tía nuôi đến thăm Võ Tòng - một người đàn ông sống cô độc giữa rừng. Không ai biết tên thật của Võ Tòng là gì, người dân ở đây chỉ biết rằng từ mười mấy năm về trước, chú đã một mình bơi xuồng đến dựng lều giữa khu rừng đầy thú dữ. Người ta vẫn truyền nhau kể lại việc một mình Võ Tòng đã giết chết hơn hai mươi con hổ. Có lẽ nguồn gốc cái tên Võ Tòng cũng bắt đầu từ đó. Cuộc đời của Võ Tòng cũng trải qua nhiều cay đắng, bất hạnh. Trước đây, chú cũng từng có một gia đình như ai. Vợ chú là một người đàn bà xinh xắn, lúc mang thai đứa con đầu lòng cứ kêu thèm ăn măng. Yêu quý vợ hết mực, chú liều xách dao đến bụi tre đình làng xắn một mụt măng. Khi về ngang qua bờ tre nhà địa chủ liền bị hắn vu cho tội ăn trộm. Võ Tòng một mực cãi lên nhưng bị tên địa chủ quyền thế lại ra sức đánh, khiến chú chém trả. Nhưng chú không trốn chạy mà đường hoàng chịu tội. Câu chuyện này cho thấy Võ Tòng là một con người gan dạ, dũng cảm. Võ Tòng cũng là một người giàu lòng yêu nước thể hiện qua cuộc trò chuyện với tía nuôi của An về chuyện đánh giặc Pháp. Từ việc chú chuẩn bị những mũi tên tẩm thuốc độc, rồi chia cho tía nuôi của An, cũng như việc kể lại chiến công giết chết tên giặc Pháp với vẻ hào hứng, sung sướng. Nhà văn đã khắc họa nhân vật này để cho thấy vẻ đẹp phẩm chất của con người Nam Bộ: phóng khoáng, tốt bụng, giàu tình cảm.

Cùng với đó, một điểm khiến người đọc cảm thấy ấn tượng là không gian núi rừng Nam Bộ được nhà văn khắc họa đầy chân thực. Những hình ảnh như “ánh lửa bếp chiếu qua khung cửa sổ, soi rõ hình những khúc gỗ xếp thành bậc thang dài xuống bến”. Hay căn nhà của Võ Tòng: “Trên vách lều đóng đầy mồ hóng đen sì, một chùm xương sọ khỉ ước chừng vài mươi cái treo lủng láng cạnh những đầu con nhọ nồi khô, những chân tay khỉ, tay chân dọc xâu từng đôi một, gác trên đoạn sào nhỏ”. Cùng với tiếng kêu của con vượn bạc má “Ché... ét ché... ét…”. Tất cả đã tạo nên một khung cảnh hoang dã, vắng vẻ.

Tóm lại, đoạn trích “Người đàn ông cô độc giữa rừng” có nhiều nét đặc sắc về nội dung về nghệ thuật, góp phần làm nên tác phẩm “Đất rừng phương Nam”.

28 tháng 9 2023

viết dài vậy

18 tháng 9 2022

Nếu cậu muốn có một người bạn trích trong chương XXI của cuốn sách “Hoàng tử bé” - một cuốn sách vô cùng nổi tiếng của Ăng-toan đơ Xanh-tơ Ê-xu-pe-ri. Khi đọc đoạn trích này, chắc chắn người đọc sẽ cảm thấy ấn tượng với nhân vật hoàng tử bé.

Đó là một cậu bé đến từ hành tinh khác. Cậu đến với Trái Đất để tìm kiếm bạn bè và tìm hiểu nhiều thứ khác. Khi vừa đến đây, câu nhìn thấy một vườn hoa hồng và nhận ra rằng ở hành tinh của mình, cậu chỉ có “một bông hoa tầm thường”. Điều đó khiến cậu cảm thấy vô cùng thất vọng, nằm dài trên cỏ và khóc lóc. Đúng lúc đó, một cáo con xuất hiện, trò chuyện cùng với cậu.

Khi nghe thấy lời chào của con cáo, hoàng tử bé đã đáp lại một cách thật lịch sự, khen cáo rằng “Bạn dễ thương quá”. Điều đó thể hiện rằng hoàng tử bé có cái nhìn ngây thơ, trong sáng, luôn tin cậy và hướng tới phần đẹp đẽ, tốt lành, không bị giới hạn bởi định kiến, hoài nghi. Cậu nói với cáo rằng mình rất buồn chán, và mong cáo hãy đến chơi với mình. Nhưng cáo đã từ chối cậu vì nó chưa được “cảm hóa”. Với tâm hồn tò mò của một đứa trẻ, cậu đã hỏi cáo ý nghĩa của từ “cảm hóa”. Và khi biết được cảm hóa có nghĩa là làm cho gần gũi hơn, hoàng tử bé đã dần nhận ra rằng bông hoa hồng ở hành tinh của cậu đã cảm hóa mình. Cậu lại tiếp tục lắng nghe câu chuyện về cuộc sống của cáo ở Trái Đất.

Hoàng tử bé cư xử với cáo rất lịch sự, thân thiện, khác với nhiều người trên Trái Đất vẫn coi cáo là tinh ranh, xảo quyệt, xấu tính nên cáo thiết tha mong được kết bạn với hoàng tử bé. Nó nói với cậu: “Bạn làm ơn… cảm hóa mình đi”. Và rồi, cáo đã dạy cho hoàng tử bé cách cảm hóa mình. Khi chưa cảm hoá được nhau, hoàng tử bé và cáo chỉ là những kẻ xa lạ, chẳng cần gì đến nhau nhưng khi hoàng tử bé cảm hoá cáo thì “tụi mình sẽ cần đến nhau” và mỗi người sẽ trở thành “duy nhất trên đời”.

18 tháng 9 2022

Với sự chân thành, kiên nhẫn của mình hoàng tử bé đã cảm hóa được cáo. Và họ trở thành những người bạn thân thiết. Thậm chí khi phải chia tay, cáo đã cảm thấy buồn bã và muốn khóc. Nếu cáo nhận được sự cảm hóa chân thành của hoàng tử bé. Thì cậu cũng đã nhận được những lời khuyên quý giá của cáo về tình bạn.

Như vậy, nhân vật hoàng tử bé trong đoạn trích này hiện lên đúng với hình ảnh của một cậu bé. Qua nhân vật này, nhà văn cũng muốn gửi gắm bài học về tình bạn.

18 tháng 9 2022

Jack Ma - một tỉ phú người Trung Quốc đã từng nói rằng: “Chúng ta sinh ra để sống và để trải nghiệm cuộc sống”. Quả vậy, những trải nghiệm đem đến cho con người nhiều giá trị.

Kì nghỉ hè năm nay, em đã được bố mẹ cho về thăm quê. Suốt ba tháng hè, em có rất nhiều trải nghiệm thú vị. Từ đó, em đã có thêm nhiều bài học thật quý giá. Nhưng trải nghiệm mà em cảm thấy nhớ nhất chính là lần đầu tiên được ra đồng gặt lúa cùng với bác Sáu và chị Thu. Bác Sáu là anh trai của bố em, gia đình bác làm nghề nông và đang sống cùng với ông bà nội. Chị Thu là con gái Út của bác. Em và chị rất thân thiết. Nhờ có công việc này, em đã nhận ra được ý nghĩa của lao động, hiểu thêm nỗi vất vả của người nông dân và trân trọng những thành quả mình đang được hưởng.

Cánh đồng lúa của quê em đang vào vụ thu hoạch. Từ sáng sớm, các bác nông dân đã ra đồng làm việc. Khuôn mặt ai cũng toát lên vẻ hạnh phúc vì vụ mùa năm nay rất bội thu. Dưới cái nắng bức oi ả của mùa hè, họ vẫn làm việc chăm chỉ, cần mẫn. Đôi tay của ai cũng thoăn thoắt cắt lúa, rồi xếp lại thành từng bó. Em đội một chiếc nón để che nắng, rồi bước xuống ruộng. Chị Thu đã hướng dẫn em cách cầm liềm và cắt lúa. Chiếc liềm là một vật dụng quen thuộc của người nông dân, dùng nó để cắt lúa. Lúc đầu vẫn còn lạ lẫm, em phải làm thật cẩn thận vì chị Thu nói chiếc liềm rất sắc, không cẩn thận sẽ bị đứt tay. Nhưng sau một thời gian, em đã quen tay hơn. Công việc thật vất vả, mệt nhọc làm sao!

Thỉnh thoảng, mọi người cũng dừng lại để nghỉ ngơi. Họ uống nước rồi trò chuyện vài câu và nhanh chóng quay trở lại làm việc. Sau một buổi sáng lao động, em cảm thấy rất hài lòng khi thấy thành quả của mình. Bác Sáu còn khen ngợi em nữa. Lời khen của bác đã tiếp thêm động lực cho em tiếp tục cố gắng.

Một trải nghiệm thật đáng nhớ trong kì nghỉ hè của em. Từ đó, em thêm trân trọng cuộc sống, cũng như những nông dân.