K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

6 tháng 5

Yêu cầu bạn ngan không trả lời lung tung!

Kiểu ngao ngán thế nhở

6 tháng 5

Yêu cầu bạn ngan không trả lời lung tung!

Nhà văn nổi tiếng Ernest Hemingway có câu: “Không có người bạn nào trung thành như một cuốn sách”. Quả thực, từ xưa đến nay, sách vẫn luôn đồng hành với sự phát triển của văn hóa nhân loại. Sách – người bạn lớn của con người.

Vốn dĩ, sách vở ra đời bởi nhu cầu lưu trữ và truyền bá kiến thức. Có cơ hội tiếp cận với sách, con người được mở mang tri thức về nhiều lĩnh vực. Càng nắm được nhiều kiến thức, ta càng tự tin để chinh phục những thử thách mà cuộc sống đặt ta. Nó xây dựng cho ta những nền tảng vững chắc để giảm thiểu những thất bại không đáng có. Đọc sách trở thành một nhu cầu thiết yếu mà nếu thiếu đi nó, xã hội sẽ khó phát triển được như hiện tại. Không chỉ vậy, việc đọc sách còn giúp ta bồi dưỡng tâm hồn, dạy ta cách điều chỉnh bản thân. Nhiều người quan niệm rằng những loại sách ta đọc có thể góp phần nói lên tính cách con người. Chủ tịch Hồ Chí Minh chính là tấm gương ưu tú về việc đọc sách. Trong hành trình tìm đường cứu nước, Người thường đến các thư viện để đọc sách báo, ví dụ như Thư viện quốc gia Pháp, Thư viện Trường Quốc tế Lê - nin,... Hễ có thời gian rảnh là Người lại đọc sách báo, thậm chí đọc đến nửa đêm. Vốn tri thức ấy đã giúp ích cho Người trên con đường hoạt động cách mạng.

Trong xã hội hiện đại, việc đọc dần trở nên đa dạng hơn. Ta có thể đọc sách online ở bất cứ đâu. Các loại sách báo giấy có chất lượng in tốt hơn, thu hút nhiều độc giả ở mọi lứa tuổi. Thế nhưng, bên cạnh việc đọc và tiếp thu thông tin, ta cũng cần trau dồi cho mình tinh thần phản biện. Khổng Tử cũng từng nói: “Đọc sách mà hoàn toàn tin sách thì thà không đọc còn hơn”.

Tóm lại, sách vở đem lại cho con người rất nhiều lợi ích. Mỗi người hãy chọn cho mình cách đọc sách đúng đắn để sách thực sự phát huy hết tiềm lực của nó

/bài của lớp trưởng mik:))/

6 tháng 5

Đề bài thiếu nhé bạn!

Mìn ko biết lèm 

6 tháng 5

Trong cuộc đời học sinh, có biết bao kỉ niệm khiến em nhớ mãi. Thế nhưng, em vẫn luôn nhớ về ngày khai giảng đầu tiên khi bước vào cấp 2. Đó sẽ luôn là kí ức tươi đẹp mà em không thể nào quên.

Buổi sáng hôm khai giảng, em dậy từ sớm để chuẩn bị quần áo, đánh răng rửa mặt. Sau khi ăn sáng, mẹ chở em đến trường trên chiếc xe máy màu xanh. Quãng đường từ nhà tới trường hôm ấy sao xa xôi quá! Nhìn những tia nắng xuyên qua tán cây, em cảm thấy thật thư thái, yên bình. Mấy chú chim cất tiếng hót véo von rồi nhảy từ cành này qua cành khác làm em vô cùng thích mắt. Khung cảnh nhộn nhịp xung quanh càng khiến em hào hứng, rạo rực. Em đã chuẩn bị mọi thứ cho buổi khai giảng hôm ấy.

Vừa đến trường, có biết bao anh chị, bạn bè vui đùa, trò chuyện với nhau. Tiếng nói cười rộn rã làm lòng em càng hân hoan. Cờ hoa đỏ rực, tung bay trong gió như nhuộm đỏ cả một góc trước cổng trường.

Đúng 7 giờ, cô giáo yêu cầu các bạn tập trung theo đơn vị trên sân trường. Em nhanh chóng di chuyển và ngồi vào chỗ của mình. Lúc này, mọi người đều trật tự nghe theo hiệu lệnh của cô. Buổi lễ khai giảng mở đầu bằng tiết mục văn nghệ của lớp 8A2. Em như chìm đắm trong lời ca du dương của bài hát "Mùa thu ngày khai trường". Sau khi làm lễ chào cờ, thầy hiệu trưởng lên phát biểu và đánh những tiếng trống đầu tiên. m thanh dồn dập của trống lúc ấy rộn ràng như nhịp đập trái tim em. Từng chùm bóng được thả lên trời đem theo ước mơ về một năm học tươi sáng. Trong khoảnh khắc đó, em ước rằng thời gian có thể ngừng trôi để em được đắm mình trong không gian tươi đẹp ấy.

Đã hơn một năm trôi qua nhưng mỗi lần nhớ về ngày khai giảng đầu tiên ở trường cấp 2, em không khỏi xúc động, hạnh phúc. Mùa khai trường chuyên chở biết bao ước mơ, hi vọng của những cô, cậu học trò nhỏ như em. Em mong rằng mình sẽ có thêm thật nhiều những buổi khai giảng ý nghĩa và tuyệt vời như thế.

6 tháng 5

Trường học giống như ngôi nhà thứ hai của tôi. Tôi rất yêu quý ngôi trường Tiểu học của mình. Ngày đầu tiên đi học, ngôi trường rộng lớn khiến cho tôi cảm thấy thật bỡ ngỡ.

Sân trường rộng với những tán cây cổ thụ tỏa bóng mát khi hè về. Dưới sân trường, chúng tôi đã có thật nhiều kỉ niệm đẹp đẽ. Từng dãy nhà dường như vẫn còn lưu giữ hình ảnh của chúng tôi ngày nào. Những giờ học say sưa bên trang sách.

Những giờ giải lao sôi động dưới sân trường. Hay cả những buổi chào cờ, mít tinh trang nghiêm. Đối với tôi, từng góc nhỏ của trường học đều lưu giữ kỉ niệm.

Tuy đã rời xa mái trường, nhưng tôi vẫn luôn yêu mến và nhớ tới nơi đây. Hy vọng rằng ngôi trường sẽ luôn giữ được vẻ đẹp đẽ như vậy.