K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

(Quen rồi. Một ngày chúng tôi phá bom đến năm lần. Ngày nào ít: ba lần. Tôi có nghĩ tới cái chết. Nhưng một cái chết mờ nhạt, không cụ thể. Còn cái chính: liệu mìn có nổ, bom có nổ không? Không thì làm cách nào để châm mìn lần thứ hai? Tôi nghĩ thế, nghĩ thêm: đứng cẩn thận, mảnh bom ghim vào cánh tay thì khá phiền. Và mô hôi thấm vào mỗi tôi, mằn mặn, cát lạo xạo trong miệng. [..] Ở đây, trên cao điểm đầy bom này...
Đọc tiếp

(Quen rồi. Một ngày chúng tôi phá bom đến năm lần. Ngày nào ít: ba lần. Tôi có nghĩ tới cái chết. Nhưng một cái chết mờ nhạt, không cụ thể. Còn cái chính: liệu mìn có nổ, bom có nổ không? Không thì làm cách nào để châm mìn lần thứ hai? Tôi nghĩ thế, nghĩ thêm: đứng cẩn thận, mảnh bom ghim vào cánh tay thì khá phiền. Và mô hôi thấm vào mỗi tôi, mằn mặn, cát lạo xạo trong miệng. [..] Ở đây, trên cao điểm đầy bom này cũng có mưa đó. Những niềm vui con trẻ của tôi lại nở tung ra, say sưa, tràn đầy. Chẳng ai có thì giờ mà gắt tôi. Chị Thao đang lúi húi hốt cái gì dưới đất. Chắc là đá. Còn Nho thì nhổm dậy, môi hé mở: - Nào, mày cho tao mấy viên nữa. Nhưng tạnh mất rồi. Tạnh rất nhanh như khi mưa đến. Sao chóng thế? Tôi bỗng than thở, tiếc không nói nổi. Rõ ràng tôi không tiếc những viên mưa đá. Mưa xong thì tạnh thôi. Mà tôi nhớ một cái gì đấy, hình như mẹ tôi, cái cửa sổ, hoặc những ngôi sao to trên bầu trời thành phố. Phải, có thế những cái đó... Hoặc là cây, hoặc là cái vòm tròn của nhà hát, hoặc bà bán kem đẩy chiếc xe chờ đầy thùng kem, trẻ con háo hức bâu xung quanh. Con đường nhựa ban đêm, sau cơn mưa mùa hạ rộng ra, dài ra, lấp loáng ánh đèn trông như một con sông nước đen. Những ngọn điện trên quảng trường lung linh như những ngôi sao trong câu chuyện cổ tích nói về những xứ sử thần tiên. Hoa trong công viên. Những quả bóng sút vô tội vạ của bọn trẻ con trong một góc phố. Tiếng rao của bà bán xôi sáng có cái múng đội trên đầu... Chao ôi, có thể là tất cả những cái đó. Những cái đó ở thiệt xa... Rồi bỗng chốc, sau một cơn mưa đá, chúng xoáy mạnh như sóng trong tâm trí tôi...) Hãy cảm nhận vẻ đẹp của nhân vật Phương Định trong đoạn trích trên. Từ đó, liên hệ với thực tế đời sống hoặc một tác phẩm văn học khác để thấy được vẻ đẹp của sức trẻ Việt Nam.

2
21 tháng 4

bài hay thế

21 tháng 4

Trong đoạn trích trên, nhân vật Phương Định được miêu tả qua những suy tư, cảm xúc và hồi ức của mình trong một bối cảnh đầy bom đạn và nguy hiểm. Mặc dù đang đối diện với nguy cơ mất mát và tử thần, Phương Định vẫn giữ được tinh thần lạc quan, nhìn nhận cuộc sống từ góc độ tươi sáng và lãng mạn.

 

Nhân vật Phương Định được thể hiện qua việc nhớ về những niềm vui thuở nhỏ, những hình ảnh đẹp và yêu thương của tuổi trẻ, những kỷ niệm đẹp đẽ khiến anh cảm thấy hạnh phúc và đầy ấm áp. Dù cuộc sống có thể khó khăn và đầy thách thức, nhưng vẻ đẹp của những khoảnh khắc ngọt ngào và tình yêu thương vẫn tồn tại và là nguồn động viên cho anh tiếp tục sống.

 

Từ đoạn trích trên, chúng ta có thể liên hệ với thực tế đời sống hiện nay, nơi mà sức trẻ Việt Nam luôn biết cách đối mặt với khó khăn, vượt qua thử thách và không bao giờ mất đi niềm tin vào cuộc sống. Sức trẻ Việt Nam được thể hiện qua sự nhiệt huyết, sự sáng tạo, và khả năng vượt qua khó khăn để xây dựng một tương lai tươi sáng cho đất nước.

 

Làm việc này cũng giúp chúng ta nhận ra rằng, dù trong hoàn cảnh khó khăn hay nguy hiểm, vẻ đẹp của sức trẻ Việt Nam vẫn tồn tại và là nguồn cảm hứng lớn lao cho sự phát triển và tiến bộ của đất nước.

25 tháng 4

olm dạy tốt thật sự luôn ý

 

vừa tốt vừa hay trẻ em,anh chị, thầy cô,... đều dùng được.Rất rất rất tốt

 

15 tháng 6

Để giải bài toán này, ta cần tìm thời gian mà hai phương tiện gặp nhau trên đường và khoảng cách từ điểm gặp nhau đến điểm B.

Để giải bài toán này, ta sẽ sử dụng công thức: thời gian = khoảng cách / tổng vận tốc.

Đầu tiên, ta cần tính thời gian mà ô tô đi từ A đến điểm gặp nhau: T = 75 km / 53 km/h = 1.415 giờ.

Sau đó, ta tính thời gian mà xe máy đi từ B đến điểm gặp nhau: T = 75 km / 38 km/h = 1.974 giờ.

Vậy thời gian tổng cộng là 1.415 giờ + 1.974 giờ = 3.389 giờ.

Để tính thời gian gặp nhau, ta cộng thời gian ô tô đi từ A đến điểm gặp nhau với thời gian xe máy đi từ B đến điểm gặp nhau: 3.389 giờ = 3 giờ 23 phút.

Tiếp theo, để tính khoảng cách từ điểm gặp nhau đến điểm B, ta sẽ sử dụng công thức: khoảng cách = vận tốc * thời gian. Khoảng cách = 38 km/h * 1.974 giờ = 74.812 km.

Vậy, hai xe gặp nhau lúc 8 giờ 23 phút và cách điểm B khoảng 74.812 km.

21 tháng 4

chả lời hộ mình đi 

21 tháng 4

TK:

Con người sinh ra không ai là hoàn hảo. Có thể nhiều lúc bản thân oán trách sao mình không xinh như bạn này, không giỏi như bạn kia. Nhưng thực tế, còn có những người bẩm sinh mang khiếm khuyết về cơ thể, năng lực hành vi hay cả nhận thức. Theo tôi, chúng ta cần đối xử với họ một cách công bằng.

Người khuyết tật là khái niệm chung để gọi những người mang trên mình khiếm khuyết, thiệt thòi hơn người bình thường. Họ có thể vừa sinh ra đã yếu về thị giác, thính giác, cơ thể không hoàn hảo,... Cũng có người mất đi cánh tay, đôi chân, khả năng nghe - nhìn,... bởi bệnh tật hay những vụ tai nạn. Họ thường gặp nhiều khó khăn nhất định trong cuộc sống hàng ngày.

Vậy, ta cần có thái độ như nào đối với những người khuyết tật? Dù mang trên mình bất cứ khiếm khuyết gì thì họ vẫn luôn là một phần của xã hội, xứng đáng được đối xử bình đẳng như những người khác. Hãy đồng cảm và giúp đỡ họ khi cần thiết, để họ cảm thấy bản thân mình được yêu thương và có giá trị. Hành động không nên làm nhất chính là chê bai, trêu chọc họ. Điều này sẽ khiến cho mối quan hệ giữa người với người trở nên tiêu cực, ảnh hưởng xấu đến sự phát triển của cộng đồng.

Nhìn vào thực tế, ta được thấy rất nhiều người khuyết tật đã tự mình vượt lên trên nghịch cảnh để đạt tới thành công. Họ đã bỏ qua những mặc cảm về bản thân, nỗ lực rèn luyện không ngừng nghỉ để đạt được thành tựu đáng nể như thầy Nguyễn Ngọc Ký, Nick Vujicic, Stephen Hawking,... Chính họ đã đập tan những định kiến tiêu cực của một bộ phận trong xã hội. Tuy nhiên, cũng có không ít người bị sự tự ti "nuốt chửng", trở nên mặc cảm, xa lánh cộng đồng, xã hội. Chính vì vậy, họ cần rất nhiều sự ủng hộ từ mọi người xung quanh. Ai cũng có giá trị của riêng mình. Hãy cùng nhau khám phá, phát triển để hoàn thiện bản thân.

Tuy nhiên, hiện nay vẫn còn nhiều cá nhân giữ quan điểm tiêu cực, bảo thủ, cho rằng người khuyết tật là gánh nặng cho xã hội. Họ làm ra những hành vi chế giễu, hạ thấp, khinh thường người yếu thế hơn mình. Hiện tượng này gây ra rất nhiều tranh cãi trong cộng đồng. Đa số mọi người bây giờ đều đã có đủ nhận thức và đạo đức để phản đối ý kiến phiến diện cùng việc làm xấu xí ấy. Đây là một tín hiệu tích cực cho sự phát triển của cộng đồng, xã hội.

Tựu chung lại, đối với những người kém may mắn hơn, ta cần đối xử với họ bằng tấm lòng chân thành, yêu thương và thấu cảm. Sự hoàn thiện của mỗi cá nhân đều đem lại những giá trị tốt đẹp cho xã hội. Hãy cùng nhau nâng cao nhận thức, thái độ của cộng đồng để con người được sinh sống và phát triển trong một môi trường tốt nhất.
21 tháng 4

Thời học sinh đáng nhớ nhất có lẽ là những trò chơi đầy tinh nghịch. Những giây phút ra chơi sau giờ học đầy căng thẳng là liều thuốc bổ cho tinh thần giúp học sinh chúng tôi cảm thấy thoải mái và phấn chấn hơn. Nhìn dưới sân trường nhiều người đi lại nhưng đập vào mắt tôi thì chỉ có Linh- đứa bạn thân nhất của tôi đang chơi nhảy dây. Sợi dây thừng được bện hết sức chắc chắn, hai bên là hai bạn đang cầm hai đầu sợi dây, quăng lên quăng xuống hết sức nhịp nhàng. Nó mặc chiếc áo trắng tinh khôi của trường cùng với khuôn mặt rực rỡ dường như chiếm hết vẻ đẹp của mọi thứu xung quanh.  Mặt nó hớn hở, lưng áo đã ướt đẫm mồ hôi nhưng xem ra chẳng có vẻ gì là mệt. Vẫn nụ cười ấy, tiếng hô khi thắng cuộc hay khuôn mặt ủ rũ khi nhảy thua. Chợt một hồi trống giòn giã vang lên: “Tùng! Tùng! Tùng!”. Tuy có tiếc nuối những Linh cùng các bạn vẫn phải theo tiếng trống vào lớp học tiếp tục bài mới.

NG
22 tháng 4

thể thao hả em

22 tháng 4

Trong truyện ngụ ngôn "Con lừa già và người nông dân", một đặc điểm nổi bật là việc sử dụng các nhân vật động vật để ẩn dụ cho hành vi và tính cách con người. Truyện kể về một con lừa già không còn khả năng làm việc nặng như trước, và người nông dân quyết định không cho nó ăn nữa với hy vọng rằng con lừa sẽ chết. Tuy nhiên, con lừa đã tìm cách cứu mình bằng cách giả vờ chết để thoát khỏi sự ngược đãi của người nông dân.

Trong truyện này, con lừa tượng trưng cho những cá nhân già cỗi, bị xã hội bỏ rơi khi họ không còn khả năng đóng góp. Người nông dân đại diện cho những người lạm dụng và không trân trọng những đóng góp trước đây của người khác khi họ không còn hữu ích. Sử dụng nhân vật động vật thay cho con người giúp đơn giản hóa các bài học đạo đức và làm cho chúng dễ tiếp cận hơn với độc giả, đồng thời cung cấp một cái nhìn sâu sắc về những khuyết điểm của xã hội con người mà không trực tiếp chỉ trích bất kỳ cá nhân cụ thể nào. Truyện ngụ ngôn như vậy thường mang đến bài học hoặc đạo lý thông qua câu chuyện hấp dẫn và tượng trưng.

NG
22 tháng 4

Quan điểm của em về ý kiến "học sinh có thể thường xuyên chơi các trò chơi điện tử" là cần cân nhắc và có sự điều chỉnh. Việc chơi trò chơi điện tử có thể mang lại một số lợi ích như giải trí, giảm căng thẳng và phát triển kỹ năng tư duy. Tuy nhiên, việc chơi quá nhiều và thường xuyên có thể gây ra một số vấn đề đáng lo ngại.
Trước hết, việc chơi trò chơi điện tử quá nhiều có thể ảnh hưởng đến hiệu suất học tập của học sinh. Thời gian dành cho trò chơi có thể làm giảm thời gian học tập và làm bài tập, dẫn đến kết quả học tập không tốt và ảnh hưởng đến sự phát triển học thuật của họ.
Thứ hai, việc chơi trò chơi điện tử quá mức có thể gây ra các vấn đề về sức khỏe, như mất ngủ, cận thị, và thậm chí là béo phì. Điều này đặc biệt đáng lo ngại đối với trẻ em và thanh thiếu niên, khi cơ thể của họ đang phát triển và cần thời gian vàng để vận động và phát triển một cách lành mạnh.
Cuối cùng, việc chơi trò chơi điện tử quá mức có thể gây ra sự cô lập và thiếu giao tiếp xã hội. Khi học sinh dành quá nhiều thời gian trên các thiết bị điện tử, họ có thể ít tiếp xúc và giao tiếp với bạn bè và gia đình, điều này có thể ảnh hưởng đến mối quan hệ xã hội và tinh thần của họ.
Việc chơi các trò chơi điện tử có thể mang lại một số lợi ích, nhưng cần phải có sự cân nhắc và kiểm soát để tránh các tác động tiêu cực đến hiệu suất học tập, sức khỏe và mối quan hệ xã hội của học sinh.

15 tháng 6

là 2,5 điẻm