Lê Hoàng Nam

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng các bạn đã ghé thăm nhà của mình !
0
0
0
0
0
0
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

dài

1

 Mùa hè chợt đến với những cơn mưa rào xối xả, trong lòng mỗi học sinh cuối cấp như tôi lại đượm buồn khó tả. Có lẽ, vì ai ai cũng hiểu, chẳng mấy chốc nữa thôi, chúng tôi sẽ phải xa bạn bè, xa thầy cô và xa mái trường đã quá đỗi thân thương này.

    Hôm nay, tôi đi tới trường từ sớm. Ngôi trường quen thuộc hiện lên với vẻ đẹp lạ kì mà chẳng mấy khi tôi để ý. Cổng trường sừng sững với dòng tên ngay ngắn “Trường tiểu học Nam Thành Công”. Cổng trường chỉ lác đác vài bạn học sinh, trên tay cầm quyển truyện hay chiếc bánh. Khi tôi bước vào, tất cả như còn đang chìm trong giấc ngủ say. Mọi thứ im lìm và thoảng hiện trong màn sương lãng đãng. Hàng cây phim phăng phắc như những vệ sĩ canh gác ngôi trường. Dường như, sau vẻ im ắng đó, tất cả đều đang cựa mình tỉnh dậy, bắt đầu ngày mới. Xa xa, ông mặt trời thức dậy sau dãy núi, chiếu những tia nắng mới nhuốm vàng cả ngôi trường. Chỉ trong phút chốc, những làn gió nhẹ như có vẻ uể oải đã nhanh chóng xào xạc thổi. Chính nắng, chính gió đã xua tan dần làn sương đêm ban nãy. Chẳng biết từ lúc nào, những chú chim non tỉnh giấc, sà xuống mặt sân rồi vươn mỏ hót vang bản nhạc bình minh.

    Học sinh tới mỗi lúc một đông, mặt trời lên cao hơn làm bừng sáng cả ngôi trường. Dưới nắng, hàng phượng, hàng bàng, những khóm hồng, khóm cúc như tươi mới, rạng rỡ hơn. Lúc này, tôi mới để ý, chiếc áo vàng cam của dãy nhà lớp học nay đã sờn màu. Hẳn là do những cơn mưa rào đầu mùa làm phai bớt màu sơn của nó. Các bạn học sinh nô đùa vui nhộn. Cánh cửa nhà hiệu bộ cũng đã dần mở. Duy chỉ còn bác trống trường chưa thức giấc.

    Hồi sau, bác trống cất vang tiếng tùng tùng tùng. Ai nấy đều nhanh chóng trở về lớp học của mình. Giờ học, sân trường vắng lặng, chỉ có những thanh âm giảng bài hay tiếng đọc của cô trò trong lớp. Giờ ra chơi, các bạn học sinh ùa ra như ong vỡ tổ, phá tan không khí vắng lặng ban nãy. Lá cờ đỏ giữa sân như biết tới giờ nghỉ nên phất phới bay trong gió. Vòm lá ngả nghiêng theo gió, tỏa rợp bóng mát cho học sinh chơi đùa. Mấy bạn ngồi đọc sách, mấy bạn chơi nhảy dây, rồi mấy bạn khác chơi đá cầu. Ai nấy đều rạng rỡ, háo hức.

    Hóa ra, mỗi ngày, ngôi trường tôi đều đẹp đẽ và rộn vang tới vậy. Ấy thế mà khi sắp xa nó, tôi mới nhận ra. Tôi sẽ nhớ biết nhường nào, hình ảnh ngôi trường thân thương thấp thoáng dưới vòm lá xanh mát.

2

Càng đến những buổi học cuối, tôi lại càng thấy yêu ngôi trường này hơn vì mỗi góc sân, mỗi hàng cây đã gắn với tôi bao nhiêu kỉ niệm. Sáng nay, tôi đến trường sớm hơn mọi ngày để được ngắm cảnh trường được nhiều hơn.

    Ôi chao, cảnh trường lúc này mới tuyệt làm sao! Dù cho lúc này còn khá sớm. Bác mặt trời vừa tỉnh giấc, mặt đỏ như quả cầu lửa bẽn lẽn nấp sau lũy tre làng. Một dải sương mờ còn phảng phất trong vòm cây. Ấy thế mà bác cổng trưởng đã dậy từ lúc nào, dang tay đón chúng tôi vào lớp.

    Tôi lững thững một bước vào sân trường, trong lòng trào dâng một cảm xúc khó tả. Bất giác một làn gió thoảng qua, mang theo hương thơm của bồn hoa chúng như mời gọi tôi nói lời tạm biệt. Tôi bước lại gần nhìn những bông hoa hồn nhiên trước gió mà muốn mình cũng được như những bông hoa đó. Tôi ngồi xuống gốc bàng ngước nhìn bầu trời xanh mướt, trong đầu lại hiện về bao kỉ niệm. Cũng dưới gốc bàng này chúng tôi có bao nhiêu trò chơi lí thú.

    Lúc này, bác mặt trời vẫn tươi cười, ban phát những tia nắng vàng tươi làm cho màn sương mỏng tanh vội vã chốn biệt chỉ để lại những hạt sương long lanh còn đọng trên lá cây, ngọn cỏ.

    Cảnh trường lúc này hiện ra rõ mồn một, rực rỡ sắc màu. Bác phượng già như trở lại tuổi đôi mươi rực rỡ trong tấm áo đỏ rực cả một góc trời. Chỉ cần một làn gió nhẹ thoảng qua thì những cánh hoa dung dinh như muôn ngàn con bướm thắm vỗ cánh bay lên. Bên kia, bác bàng trông thật cường tráng với tấm áo màu xanh mượt. Những ánh nắng xuyên qua kẽ lá thật tinh nghịch như đang chơi trò trốn tìm. Tất cả như không hề biết tôi đang sắp phải xa ngôi trường này. Tôi bước về đứng trước cửa lớp của mình, ôi sao mà thân thương quá!

    Trước mắt tôi như hiện ra hai mươi tám gương mặt trìu mến thân thương của các bạn đang nói cười, đang say sưa học bài. Tôi như thấy giọng nói thân thương, ấm áp của cô. Tất cả như đang bên cạnh tôi. Lòng tôi sao xuyến, bâng khuâng quá. Tôi chỉ muốn tổ ấm 5B cùng người mẹ hiền yêu dấu này mãi mãi không dời xa. Ôi quang cảnh trường lúc đó thật tươi đẹp nhưng sao lòng tôi bỗng thấy chống trải. Tôi biết dù không muốn nhưng cũng chỉ mai đây thôi, tôi phải xa tất cả những gì tôi đã gắn bó năm năm qua. Ước gì thời gian quay trở lại để tôi mãi là cô bé bỡ ngỡ ngày nào.

    Đã từ lâu, mái trường đã trở thành ngôi nhà thứ hai của tôi. Ở đó có thầy cô hiền như mẹ, bạn bè thân thiết như anh em. Dù biết rằng tôi phải chia tay nó song có lẽ hình ảnh ngôi trường tiểu học thân thương cùng thầy cô với bạn bè sẽ mãi mãi in đậm trong tâm trí tôi.

3

Ngôi trường đã gắn bó với em trong năm năm học vừa qua là ngôi trường mang tên trường Tiểu học Lê Hồng Phong. Hôm nay em đến trường sớm hơn mọi khu để làm công việc trực nhật, nên có dịp quan sát vẻ đẹp của trường trước buổi học.

    Khi em đến trường, hai cánh cửa to lớn được sơn màu xanh đã bị phai màu hé mở từ bao giờ. Lớp học, bàn ghế, những người bạn thân quen của tuổi học trò như âm thầm và lặng lẽ chờ đợi chúng em.

    Bầu trời hôm nay thật đẹp, tiết trời se se lạnh. Đứng trên tầng cao quan sát em thấy ngôi trường khang trang, sạch sẽ. Trường có ba dãy gồm có hai dãy lớp học và một dãy là văn phòng giáo viên. Các dãy lớp học nằm san sát nhau, mỗi lớp có bốn cửa sổ và một cửa ra vào. Nhìn vào trong lớp học, bàn ghế sạch sẽ, ngay ngắn. Đặc biệt mỗi lớp học đều có ảnh Bác Hồ, 5 điều Bác Hồ dạy thiếu niên nhi đồng và nội qui lớp học để cho chúng em không được quên những nội qui của nhà trường. Khu văn phòng nằm ở giữa, đối diện là vười sinh thái với những cây hoa tạo nên một vẻ đẹp thanh bình. Nơi đây là chỗ các thầy cô giáo làm việc và họp. Bên cạnh đó là phòng Ban Giám hiệu và đi vài bước nữa là thư viện của trường, ở đó có rất nhiều sách cho chúng em đọc và tìm hiểu về những điều bổ ích, lí thú. Nơi giúp em vui chơi giải trí sau những giờ học căng thẳng là sân trường. Sân trường được làm bằng xi măng rất đẹp. Chính giữa là cột cờ chừng 19m với lá cờ đỏ sao vàng tung bay trước gió.

    Rồi các bạn đến trường ngày một đông, phút yên tĩnh của buổi sớm bỗng mất dần đi. Quang cảnh trường trở nên nhộn nhịp, đông vui bởi những tiếng nói cười của tuổi học trò chúng em. Trên cành cây, những chú chim hót líu lo vang. Bỗng Tùng! Tùng! Tùng! Ba hồi trống vang lên, không gian như rung mình lay động. Các bạn vội vàng xếp hang vào lớp. Một buổi học mới bắt đầu. Lúc này sân trường trở nên vắng lặng, đâu đó chỉ còn tiếng gió thổi, tiếng chim lích chích trong tán lá phượng.

    Em rất thích ngôi trường của em, nơi đã để lại cho em nhiều kỉ niệm của những năm tháng học trò, tình cảm đối với thầy cô, bạn bè. Mai đây dù có đi đâu xa em vẫn nhớ mãi ngôi trường Tiểu học Lê Hồng Phong thân thương này.

4

Thấm thoát đã hơn bốn năm học trôi qua dưới mái trường thân yêu, vậy mà giờ đây những kỉ niệm buồn vui của năm tháng học trò cũng sắp trôi đi. Ngôi trường vẫn còn đó, vẫn lặng lẽ dõi theo từng lũ học trò chúng em học hành, đùa giỡn và cùng em bước đi trên con đường học tập.

 

    Nhìn từ xa, ngôi trường như được khoác lên mình một chiếc áo màu màu vàng nhạt nhưng khi ánh nắng chiếu xuống làm cho chiếc áo ấy trở nên rực rỡ hơn. Mái tôn màu cam hòa lẫn với màu sơn hồng đậm của những bức tường tạo nên một phong cảnh đầy màu sắc. Khi đến gần, chúng ta sẽ bắt gặp ngay dòng chữ: "Trường tiểu học Nguyễn Văn Hưởng" được làm bằng đá hoa cương. Dù đã nhiều năm trôi qua, hứng chịu biết bao trận mưa rào, bao cái nắng nóng chói chang, vậy mà ngôi trường chẳng thay đổi là bao. Chiếc cổng sắt màu xám lúc nào cũng dang tay, mở rộng như vòng tay của một người mẹ lúc nào cũng sẵn sàng đón chào những đứa con thân yêu vào trường. Đối với em, ngôi trường này không nguy nga và tráng lệ như một tòa lâu đài mà chỉ đơn sơ nhưng vẫn giữ đầy nét trang nghiêm và thân thiện lạ thường. Sân trường được lát bằng đan, các bạn có biết, nơi đây chúng mình có thể chạy thỏa thích mà không sợ trượt chân đấy. Hai hàng cây xanh xoè tán rộng, làm bóng râm cho những bạn học sinh đứng chờ bố mẹ. Những chú chim từ phương nào bay đến đậu trên những cành cây hót líu lo chờ nắng sớm ban mai của ông mặt trời. Hàng ghế đá xếp dài gần các lớp học dể chúng em ngồi tâm sự với nhau sau mỗi tiết học căng thẳng, mệt mỏi. Sân trường còn là nơi các bạn học sinh và thầy cô sinh hoạt với nhau trong lễ chào cờ. Dãy hành lang xây dựng giống hình chữ U. Dọc các dãy hành lang, các lớp học được trang trí những hình ảnh ngộ nghĩnh và dễ thương. Các tủ sách di động được thầy Hiệu trưởng đặt để các em được đọc những quyển truyện rất hay và hấp dẫn. Mỗi phòng học được trang trí đẹp với nhiều sáng tạo và mang phong cách riêng của mỗi lớp. Lớp thì treo những chậu cây lơ lửng trên cửa sổ, lớp thì trang trí những bông hoa và những hình dáng con cá trên bức tường tạo nên một bức tranh sắc màu rực rỡ làm cho ngôi trường thân thuộc đến lạ kì.

 Em yêu ngôi trường này lắm. Mỗi ngày đến trường là một niềm vui. Những kỉ niệm, những khoảnh khắc đáng nhớ về ngôi trường về bạn bè, thầy cô không bao giờ em quên. Rồi một ngày em sẽ phải đến một ngôi mái trường mới nhưng ngôi trường Nguyễn Văn Hưởng vẫn không phai nhòa trong tâm trí em.

5

Trường của em mang tên một vị anh hùng dân tộc – Trường Tiểu học Trần Hưng Đạo. Ngôi trường này đã gắn bó với em trong nhiều năm qua, đây là nơi em có nhiều kỉ niệm nhất.

    Trường được xây dựng trên một khu đất rộng ở trung tâm phường. Từ xa, em đã nhìn thấy dãy nhà đồ sộ thấp thoáng dưới hàng cây xanh.

    Tấm biển trường màu xanh đặt trên hai đầu trụ cổng chính, cổng trường rộng, hai cánh cửa bằng sắt màu xanh lam bóng loáng. Bên trong cổng trường là phòng trực của đội cờ đỏ. Phòng trực như một cái lán gỗ nhưng rất xinh xắn, mái ngói đỏ tươi, thấp thoáng dưới tán cây me đầu ngõ. Sân trường được tráng xi măng, có "đường hiệu bộ" đi vào sân và vào các dãy phòng học. Dọc theo "đường hiệu bộ" này là các khóm hoa luôn rập rờn, rập rờn trong vòm lá xanh non. Ớ phía bên phải văn phòng là cột cờ, lá cờ tung bay trong gió sớm. Trước cột cờ này, trên mảnh sân này, mỗi sáng thứ hai chúng em làm lễ chào cờ.

    Mỗi lần chào cờ như thế, em luôn hình dung hình ảnh của đoàn quân Việt Nam đang hùng dũng tiến bước quân hành ra mặt trận, đem lại hòa bình, hạnh phúc cho dân tộc Việt Nam. Bao quanh sân trường, nơi em có nhiều kí ức ấy là ba dãy nhà đứng thành hình chữ u. Dãy nhà cao nhất hướng ra cổng. Đó là dãy nhà hai tầng gồm mười sáu phòng học, tường quét vôi màu xanh nhạt, cửa lớn sơn màu xanh lam, cửa sổ là những ô cửa kính lấp loáng, sáng trong. Dãy nhà bên phải là thư viện, phòng y tế, phòng truyền thông và phòng làm việc của Ban giám hiệu, phòng nào cũng được trang trí mang tính thẩm mĩ và khoa học. Dãy nhà bên trái gồm tám phòng học nổi bật với tường vôi mới sơn, mái ngói đỏ tươi, cửa lớp làm bằng gỗ xoan đào nổi vân như lụa.

    Bên trong các trường học đều được trang trí đẹp mắt. Bảng đen bóng loáng, bàn ghế thẳng tắp thơm mùi gỗ mới. Trên tường những lẵng hoa nhiều màu sắc rực rỡ, rực rỡ như màu áo của các cô thiếu nữ. Nhìn bao quát xuống lớp học là ảnh Bác Hồ. Bác mỉm cười với chúng em. Mỗi lần nhìn ảnh Bác, em lại nhớ làu làu lời Bác dặn: "Non sông Việt Nam có trở nên tươi đẹp hay không, dân tộc Việt Nam có bước tới đài vinh quang để sánh vai với các cường quốc năm châu được hay không, chính là nhờ một phần lớn ở công học tập của các em". Lời dặn dò của Bác trong thư em luôn ghi nhớ, nó thúc giục chúng em thi đua rèn đức luyện tài". Thi đua học tập tốt để tiếp nối bàn tay xây dựng quê hương.

    Rồi đây, từ mái trường thân yêu này, những cánh chim non sẽ bay cao, bay xa, bay đến mọi miền của Tổ quốc. Dù có đi đâu hay về đâu thì chúng em cũng không quên ngôi trường tiểu học này, nơi có biết bao bè bạn thân thương, có bao thầy cô sớm hôm chăm sóc, trang bị tri thức mỗi ngày. Em yêu nơi ấy biết nhường nào!

6

 Tuổi thơ của mỗi người đều gắn bó với một kỉ niệm nào đó, có thể là mái đình, bãi cỏ thả diều, lớp mẫu giáo. Riêng em, em thấy mình thật gần gũi với ngôi trường Tiểu học, nơi em đã học từ lớp Một đến bây giờ.

    Nhìn từ xa, ngôi trường ẩn trong luỹ tre làng, lấp ló những mảng tường xanh, vàng như một bức tranh lập thể nhiều màu sắc trên nền bầu trời xanh trong. Đến trường, hiện ra trước mắt em ba dãy phòng học xây thành hình chữ H. Tường lớp học màu xanh da trời, mái lợp tôn màu xám bạc. Dãy phòng Ban giám hiệu, phòng truyền thông lợp ngói đỏ, tường phòng sơn màu vàng kem. Trường có hai sân chơi, cũng là sân để tập thể thao, diễu hành. Sân trước rộng hơn sân sau.

    Giữa sân là cột cờ uy nghiêm với lá cờ đỏ sao vàng tung bay trong gió. Sân trước của trường rợp bóng mát dưới những tán lá bàng, tán cây phượng vĩ xum xuê, được trồng từ lâu đời. Sân sau của trường chỉ rộng bằng một nửa sân trước. Sân sau mát mẻ nhờ bóng râm của cây bàng cổ thụ có thân cành phình to, chia nhánh, thắt eo như một cây cảnh khổng lồ.

    Góc trái sân sau là giếng nước và nhà vệ sinh. Góc phải sân là căng-tin và phòng chơi bóng bàn. Đó là hai phòng lớn mái bê-tông, cửa kính nom khá đẹp. Trường em có tất cả hai mươi lăm phòng học. Mỗi phòng học có hai dãy bàn học sinh, một tủ hồ sơ và bàn giáo viên. Gần đây, mỗi phòng học được trang bị thêm một màn hình vi tính và quạt trần. Phòng học nào cũng có ảnh Bác Hồ treo trang trọng phía trên bảng đen lớp học. Ảnh Bác hiền từ, tôn nghiêm phía dưới câu khẩu hiệu nổi tiếng của Bác: “Không có gì quý hơn độc lập, tự do”. Phòng học sáng lên, rộng rãi, thoáng mát trước các khung cửa sổ mở rộng.

    Đẹp nhất trường là phòng Truyền thống và các bồn hoa dọc hành lang lớp học. Bước vào phòng Truyền thông, em rất xúc động trước sự bài trí ở đây. Tượng bán thân của Bác Hồ được đặt ở vị trí trang trọng nhất. Cạnh đó, các lá cờ nhà trường đoạt giải trong các kì thi được treo ngay ngắn. Các ảnh chụp sinh hoạt của học trò và giáo viên treo dọc hai bức tường làm phòng Truyền thống thêm ấm áp. Ngoài sân, những bồn hoa nối dài nhau như một đường viền đủ màu sắc giúp sân trường đẹp hẳn lên, tươi vui hơn. Mỗi một ngày đến lớp học, em thêm yêu thầy cô, yêu bạn bè và ngôi trường thân quen của mình.

    Mai này tốt nghiệp Tiểu học, chúng em sẽ xa mái trường đã học trong năm năm đầu đời. Em quên sao được những ngày đầu tiên đến lớp còn rụt rè, nép sát bên mẹ. Em chắc chắn sẽ ghi nhớ mãi hình ảnh chúng em: khăn quàng đỏ trên vai, nghiêm trang và xúc động trong lễ tổng kết năm học hàng năm. Em cố gắng học giỏi để xứng đáng là anh chị, cánh chim đầu đàn của mái trường Tiểu học.

7

Có ai trong cuộc đời mà không từng cảm thấy gắn bó và yêu mến một ngôi trường nào đó. Đối với tôi thì đó chính là ngôi trường cấp hai (tên trường) - nơi tôi đang theo học.

    Ngôi trường của tôi mới được xây dựng cách đây không lâu. Theo lời các thầy cô kể thì tính đến khóa học của khối lớp 6 chúng tôi là trường được xây dựng vừa tròn mười năm. Chính vì vậy, có lẽ, những học sinh như chúng tôi mang trong mình một vinh dự thật to lớn về ngày kỷ niệm mười năm ngày thành lập trường. Do được xây dựng chưa lâu nên nhìn từ bên ngoài, ngôi trường vẫn còn rất mới. Cổng trường, theo như tôi cảm nhận, được thiết kế và xây dựng theo phong cách cổ điển, khá giống với chiếc cổng của những nhà thơ mà tôi từng nhìn thấy trong những chuyến tham quan. Tôi không thể miêu tả một cách chi tiết về chiếc cổng vì tôi không phải là một kiến trúc sư. Nhưng có một điều tôi có thể chắc chắn. Chiếc cổng trường tôi cũng giống như biết bao chiếc cổng trường khác. Đó là nơi dành để viết tên trường phải thật trang trọng và dễ quan sát. Hàng chữ “Trường THCS…” được in nổi có màu vàng trông thật kiêu hãnh.

 

    Đi sâu vào bên trong, bạn sẽ bắt gặp không gian sân trường không quá rộng lớn nhưng cũng đủ để học sinh toàn trường tập trung vào mỗi giờ chào cờ hay sinh hoạt cuối tuần. Những hàng cây cổ thụ trong sân trường được trồng thẳng tắp với những loài cây vốn quen thuộc với tuổi học trò như: bằng lăng, hoa phượng, xà cừ… Dưới những tán cây này, lũ học trò chúng tôi đã cùng nhau vui đùa trong những giờ ra chơi mà không lo nắng nóng. Cũng giống như nhiều ngôi trường khác, trường chúng tôi cũng bao gồm ba dãy nhà chính, được xây dựng theo kiểu hình chữ U. Mỗi dãy nhà gồm có ba tầng. Dãy nhà nằm giữa chính là dãy nhà hiệu bộ với là nơi làm việc của các thầy cô trong trường. Phía trước còn có sân khấu - nơi diễn ra các buổi lễ như khai giảng, bế giảng… Bên trong các phòng học đều được trang bị đầy đủ bảng viết, bàn ghế, quạt trần, điều hòa… rất tiện nghi. Ngoài ra, đa số các phòng học đều đã được trang bị máy chiếu để phục vụ cho việc giảng dạy của thầy cô cũng như việc học tập của học sinh đạt được hiệu quả cao hơn.

    Ngoài dãy nhà chính, phía đằng sau còn có một không gian khá rộng hiện vẫn đang được xây dựng. Theo như lời các thầy cô nói thì nơi đây sẽ được xây dựng thành tòa nhà thể chất. Phía bên trong khi đưa vào hoạt động sẽ dành cho học sinh khi học tập bộ môn thể dục. Tôi rất háo hức chờ mong nhà thể chất sớm được hoàn thành.

    Tuy mới học ở trường chưa lâu nhưng tôi cảm thấy vô cùng yêu thích không gian nơi đây. Hy vọng rằng những năm tháng học sinh của tôi sẽ thật ý nghĩa dưới mái trường (tên trường).

8

“Thời gian trôi qua mau chỉ còn lại những kỉ niệm

Kỉ niệm thân yêu ơi sẽ còn nhớ mãi tiếng thầy cô

Bạn bè mến yêu ơi vẫn còn nhớ lúc giận hờn

Để rồi mai chia xa lòng chợt mong nhớ thiết tha,

Nhớ bạn bè nhớ mái trường xưa…”

    Đó là những lời ca thắm thiết trong bài hát “Mong ước kỷ niệm xưa”. Tuổi học trò của mỗi người đều sẽ phải gắn bó với ít nhất là ba ngôi trường. Đối với một học sinh lớp sáu như tôi lúc này thì mái trường cấp hai - nơi tôi đang theo học chính là mái trường mà tôi yêu quý nhất ở hiện tại.

    Ngôi trường cấp hai của tôi tên là (tên trưởng) nằm ở huyện (tên huyện) thuộc thành phố Hà Nội. Nghe thầy cô giới thiệu, nó cũng đã được gần ba mươi năm tuổi rồi. Tuy vậy mà lần đầu tiên bước chân đến trường, tôi cảm thấy nó vẫn còn rất mới. Diện tích của trường tôi không quá rộng nhưng với diện tích của các ngôi trường cấp hai của một huyện nhỏ là khá ổn rồi. Nếu đứng từ ngoài quan sát, bạn sẽ bị thu hút bởi dòng chữ “Trường THCS…” ở cổng trường. Khu vực để xe dành cho học sinh và giáo viên nằm phía bên tay trái cổng trường.

    Khi tôi vừa vào trường thì cũng là lúc sân trường được đổ bê tông lại nên nhìn trông rất mới. Điều làm tôi thích thú nhất là trường học có rất nhiều cây cổ thụ. Mỗi khi mùa hè, những tán cây tỏa bóng mát xuống sân trường giúp chúng tôi tránh khỏi ánh nắng. Sân trường cũng là không gian dành riêng học trò vào mỗi giờ ra chơi với những trò chơi: đá cầu, đuổi bắt…

    Trường gồm ba dãy nhà được xây dựng theo hình chữ U. Dãy nhà hiệu bộ nằm chính giữa và các phòng học của học sinh nằm hai bên. Các dãy nhà đều mới được sơn lại bằng màu vàng. Các dãy nhà đều được lợp mái ngói đỏ tươi. Mỗi dãy nhà gồm có ba tầng, mỗi tầng có năm lớp học. Bên trong các phòng học đều được trang bị đầy đủ bảng viết, bàn ghế, điều hòa… tuy không còn mới nhưng vẫn rất khang trang, đẹp đẽ. Phía sau dãy nhà chính còn có khu nhà thể chất khá rộng dành cho học sinh khi học thể dục hoặc các câu lạc bộ thể thao.

    Đặc biệt nhất là thư viện được nằm riêng trong một tòa nhà riêng. Khi bước vào thư viện bạn chắc chắn sẽ lạc trong một thế giới chỉ toàn sách và sách. Những giá sách cao khổng lồ được sắp xếp nối tiếp nhau lấp đầy không gian của căn phòng. Thư viện là nơi mà học sinh trong trường rất thích đến vào mỗi giờ ra chơi, hay nghỉ trưa. Cả tôi cũng vậy. Tôi thường đến đây và tìm những cuốn sách văn học để đọc trong mỗi giờ nghỉ trưa.

    Mỗi ngày mới, trường học lại thêm nhộn nhịp hơn khi học sinh đến trường. Buồn nhất có lẽ là khi nghỉ hè, ngôi trường vắng lặng đến lạ lùng. Chỉ còn lại những phòng học, hàng cây và tiếng ve kêu râm ran như chờ đợi.

    Mai này, thời gian qua đi, có lẽ tôi sẽ phải rời xa mái trường cấp hai thân yêu. Nhưng những kỉ niệm bên ngôi trường này thì vẫn sẽ còn mãi trong tôi.

9

Ngôi trường thân yêu đã gắn bó với em trong năm năm học vừa qua là ngôi trường mang tên trường Tiểu học Lê Hồng Phong. Hôm nay em đến trường sớm hơn mọi khu để làm công việc trực nhật, nên có dịp quan sát vẻ đẹp của trường trước buổi học.

Khi em đến trường, hai cánh cửa to lớn được sơn màu xanh đã bị phai màu hé mở từ bao giờ. Lớp học, bàn ghế, những người bạn thân quen của tuổi học trò như âm thầm và lặng lẽ chờ đợi chúng em.

Bầu trời hôm nay thật đẹp, tiết trời se se lạnh. Đứng trên tầng cao quan sát em thấy ngôi trường khang trang, sạch sẽ. Trường có ba dãy gồm có hai dãy lớp học và một dãy là văn phòng giáo viên. Các dãy lớp học nằm san sát nhau, mỗi lớp có bốn cửa sổ và một cửa ra vào. Nhìn vào trong lớp học, bàn ghế sạch sẽ, ngay ngắn. Đặc biệt mỗi lớp học đều có ảnh Bác Hồ, 5 điều Bác Hồ dạy thiếu niên nhi đồng và nội qui lớp học để cho chúng em không được quên những nội qui của nhà trường.

Khu văn phòng nằm ở giữa, đối diện là vườn sinh thái với những cây hoa tạo nên một vẻ đẹp thanh bình. Nơi đây là chỗ các thầy cô giáo làm việc và họp. Bên cạnh đó là phòng Ban giám hiệu và đi vài bước nữa là thư viện của trường, ở đó có rất nhiều sách cho chúng em đọc và tìm hiểu về những điều bổ ích, lí thú. Nơi giúp em vui chơi giải trí sau những giờ học căng thẳng là sân trường. Sân trường được làm bằng xi măng rất đẹp. Chính giữa là cột cờ chừng 10m với lá cờ đỏ sao vàng tung bay trước gió.

Rồi các bạn đến trường ngày một đông, phút yên tính của buổi sớm bỗng mất dần đi. Quang cảnh trường em trở nên nhộn nhịp, đông vui bởi những tiếng nói cười của tuổi học trò chúng em. Trên cành cây, những chú chim hót líu lo vang. Bỗng Tùng! Tùng! Tùng! Ba hồi trống vang lên, không gian như rung mình lay động. Các bạn vội vàng xếp hang vào lớp. Một buổi học mới bắt đầu. Lúc này sân trường trở nên vắng lặng, đâu đó chỉ còn tiếng gió thổi, tiếng chim lích chích trong tán lá phượng.

Em rất thích ngôi trường của em, nơi đã để lại cho em nhiều kỉ niệm của những năm tháng học trò, tình cảm đối với thầy cô, bạn bè. Mai đây dù có đi đâu xa em vẫn nhớ mãi ngôi trường Tiểu học Lê Hồng Phong thân thương này.

10

Có lẽ khi nói đến ngôi trường là một khái niệm không hề xa xôi đối với tất cả chúng ta. Ai cũng có một ngôi trường in sâu trong tâm trí mình mà khi đi đâu ta cũng không thể nào quên được mái trường thân thương ấy.

Đối với tôi ngôi trường tiểu học Lê Lợi là ngôi trường mà tôi rất yêu quý. Toàn bộ ngôi trường được nhuộm một màu vàng trông rất đẹp và khi ánh nắng chiếu xuống làm cho nó trở nên rực rỡ hơn. Khi đến gần bạn sẽ nhìn thấy một chiếc cổng trường được tô đậm dòng chữ màu xanh “trường tiểu học Lê Lợi”. Dù đã nhiều năm rồi nhưng cánh cổng ấy vẫn đẹp lắm vẫn hiên ngang như chào đón tất cả mọi người đến với trường.

Cánh cổng màu xanh của trường đã cũ mỗi khi bác bảo vệ mở ra kéo vào là nó lại kẽo kẹt nghe thật vui tai. Chiếc cổng lúc nào cũng mở rộng như một người mẹ luôn chào đón chúng tôi bước vào the giới của kiến thức của những lời hay lẽ phải. Đi qua cánh cổng chính là một cái chòm nhỏ, đó là nơi mà bác bảo vệ làm việc và kiếm soát học sinh. Bước vào trong ngôi trường nguy nga tráng lệ nhưng vẫn không thiếu những nét cổ kính trang nghiêm .

Trường đã được xây dựng cách đây hơn ba mươi năm nên đã khá cũ nhưng chính cái cổ kính đó khiến cho ngôi trường trở nên đẹp hơn lạ lẫm hơn với tất cả mọi người khi đến đây. Sân trường mới được lát lại bằng xi măng nên nhìn trắng xóa. Vào trường bạn sẽ được đi qua một hàng cây phượng dài xõa bóng trông như bước vào một thiên đường của thiên nhiên. Lũ trẻ chúng tôi trêu nhau hàng cây đó là hàng cây tình yêu. Chúng tôi cũng chẳng biết nó có từ bao giờ tôi chỉ biết bố tôi nói là từ khi bố đi học đã có nó rồi. Những chú chim thi nhau chơi trốn tìm trên những cành phượng hót râm ran làm cho khung cảnh trở nên lãng mạn và lung linh một cách thần kì.

Ngôi trường được xây dựng hai tầng nhưng chia làm hai khu nhà đó là một khu dành cho lớp một hai ba một khu dành cho lớp bốn và lớp năm. Các lớp được trang trí những hình ảnh rất là ngộ nghĩnh mỗi phòng học có bàn ghế kê đàng hoàng với bảng đen xinh xắn. Ở các lớp đều được treo ảnh bác Hồ và năm điều bác hồ dạy rất ngay ngắn, dưới đó là bàn giáo viên .

Thật tuyệt khi bước vào lớp 3A của chúng tôi. Không gian thật đẹp và thân thiện, đó chính là ngôi trường ấm áp của chúng tôi. Sân trương chính là nơi mà chúng tôi chào cờ và mọi tổ chức sinh hoạt của chúng tôi với trường đều được diễn ra ở đây. Trường có rất nhiều cây cổ thụ to lớn tỏa bóng mát xuống dưới những hàng ghế đá có những cô cậu học trò chăm chỉ đang ôn bài. Sân trường cũng là nơi mà mỗi khi ra chơi nó lại được tô những sắc màu của các trò chơi mà chúng tôi vẫn thường hay chơi. Phía bên vách của khu nhà cho học sinh lớp bốn và lớp năm là hai phòng máy để chúng tôi học tin học.

Vào những ngày khai giảng hay những ngày nhà giáo Việt Nam là chúng tôi lại được đón những cựu học sinh của trường khiến chúng tôi rất vinh dự. Tôi rất tự hào vì mình là một học sinh của một ngôi trường mang tên một người anh hùng dân tộc Lê Lợi.

Ngôi trường tiểu học Lê Lợi đã in dấu quãng đời tuổi thơ tươi đẹp của tôi. Dù đi xa đâu tôi cũng không thể quên được mái trường này.

ngắn

1

Trường em là ngôi trường có vẻ đẹp mộc mạc và giản dị. Em thích nhất, là ngắm vẻ đẹp của trường vào những sớm mùa đông.

Khi đó, nắng vẫn chưa lên, trường còn tắm mình trong làn sương mờ ảo. Hàng rào và các dãy nhà quét sơn màu vàng cam ấm áp, nhưng cũng trở nên ẩm ướt, lạnh lẽo. Sân trường vắng tanh, những cây bàng cao lớn trơ trọi như bộ xương khô, khẽ run lên khi có gió thổi qua. Lá bàng rơi rụng đầy dưới sân trường chỉ sau một đêm. Có chiếc đỏ cam, đỏ vàng, mâu sẫm… Trông sân trường nhờ vậy mà có thêm chút màu sắc ấm áp. Đi trên sân trường, dẫm lên lá bàng khô nghe lạo xạo thật là vui tai. Đằng xa, các lớp học vẫn còn đóng cửa, vì chưa có bạn nào đến lớp. Dãy đèn ở hành lang tỏa ánh sáng vàng nhạt, cố xua đi sương mờ. Không gian yễn tĩnh đến lạ, khiến em có thể nghe rõ từng nhịp thở của mình. Em thích những khoảnh khắc như thế này lắm. Bởi chỉ những buổi sớm như thế này, em mới có thể chiêm ngưỡng trọn vẹn không gian của ngôi trường này.

Chừng hơn mười phút sau, trời sáng lên thấy rõ. Các bạn học sinh cũng lần lượt tới trường. Cả ngôi trường như cựa mình thức dậy, trở về dáng vẻ ồn ào, náo nhiệt quen thuộc của mọi ngày.

2

Một ngày mới lại bắt đầu. Em lại vui sướng bước đến trường - ngôi nhà thứ hai của em.

Ngôi trường của em mang tên Trường tiểu học Đồng Mỹ. Trường nằm trên một khoảng đất rộng và bằng phẳng, không nhiều người qua lại nên đảm bảo yên tĩnh cho chúng em học tập. Toàn bộ ngôi trường được bao quanh bởi tường rào cao chừng 1m5, sơn màu trắng sữa bắt mắt. Bên trong, trường chia thành hai khu vực là khu học tập và khu thể thao. Khu học tập gồm hai dãy nhà 5 tầng nối liền với nhau tạo thành chữ L. Mỗi tầng đều gồm 4 phòng học được trang bị đầy đủ bàn ghế, bảng đen, quạt trần, tủ sách, điều hòa. Riêng hai tầng cao nhất của dãy nhà ngoài cùng, là các phòng họp, sinh hoạt của giáo viên. Trước cửa mỗi phòng đều có đánh số, ghi rõ bảng tên để không ai bị nhầm lẫn khi tìm phòng học cả. Các phòng như thư viện, phòng âm nhạc, phòng tin học, được sắp xếp ở tầng 1 của cả hai dãy nhà học tập, để khi chúng em di chuyển sẽ ít làm phiền các bạn khác. Mỗi hành lang đều có các giỏ hoa nhỏ treo ở lan can, giúp không gian thêm tươi mát. Khu thể thao thì gồm một nhà đa năng rất rộng, gồm khu vực sân thi đấu và khán đài lớn hai bên. Ngoài tổ chức thi đấu các môn thể thao, đây còn là nơi chúng em học thể dục và tổ chức các sự kiện tập thể (chào cờ, biểu diễn văn nghệ…) khi trời có mưa. Còn lúc thời tiết khô ráo, chúng em có cả một khoảng sân trường rộng với các cây bàng, cây phượng cao lớn, tán lá xum xuê. Bên cạnh nhà thu đấu, có cả một sân cỏ rất rộng rãi. Giờ ra chơi hay cuối buổi học, lúc nào ở đây cũng đông đúc các bạn học sinh vui chơi. Ngoài việc học tập, trường em cũng rất chú trọng việc rèn luyện thể lực và kĩ năng sống cho học sinh. Chúng em được tham gia nhiều hoạt động trải nghiệm, ngoại khóa trong suốt cả năm học.

Đối với em, ngôi trường tiểu học Đồng Mỹ là ngôi nhà yêu dấu, thân thuộc. Ở đây có bạn bè, có thầy cô luôn ở bên động viên, chia sẻ và đồng hành cùng em. Em mong rằng, ngôi trường này sẽ ngày càng phát triển để có thêm nhiều bạn nhỏ được dìu dắt và trưởng thành hơn tại nơi này.

1

Phía cuối con đường Nguyễn Văn Giáp, là một ngôi trường khang trang và hiện đại. Đó chính là trường của em - trường Tiểu học Lê Văn A.

Trường của em vừa được xây hơn 5 năm, nên vẫn còn mới lắm. Cũng như các ngôi trường khác, trường em được xây dựng trên một mảnh đất hình chữ nhật, với ba tòa nhà lớn xếp thành hình chữ U. Mỗi tòa nhà đều cao năm tầng và nối liền với nhau ở hành lang có mái che. Nhờ vậy, khi di chuyển từ lớp học đến các khu vực khác như căn-tin, phòng tin học, âm nhạc hay thư viện, phòng thực hành… chúng em đều không phải lo ngại nắng mưa. Tường của trường có màu sơn chủ đạo là vàng nhạt đem đến cảm giác sáng sủa và ấm cúng. Mỗi lớp học đều khá rộng, có thể chứa đến hơn bốn mươi học sinh và vẫn còn đủ không gian cho bảng phụ, tủ đồ. Cửa sổ của lớp đều khá lớn, giúp lấy được nhiều ánh sáng từ bên ngoài và giúp không khí lớp học thoáng đãng. Vào những hôm trời nắng, chúng em chỉ cần kéo rèm kín lại và bật quạt là được.

Ở hành lang lớp học, có phần lan can là thanh sắt tròn dài, được treo khá nhiều các chậu cây nhỏ. Hằng ngày, chúng em phân công nhau tưới nước cho cây để có một hành lang xanh mát. Ở sân trường em, có các cây phượng vĩ và cây bàng cao lớn. Nhờ vậy, mà sân trường lúc nào cũng râm mát, tạo điều kiện cho chúng em thỏa thích vui chơi. Lúc nào, em cũng tự hào về trường mình. Bởi tuy tuổi trường còn ít, nhưng ở đây có cơ sở vật chất khang trang với các máy móc phục vụ học tập hiện đại. Và quan trọng hơn, là trường có đội ngũ các thầy cô giáo trẻ nhiệt huyết, tận tâm với nghề. Các hoạt động ngoại khóa được trường tổ chức thường xuyên, để chúng em được phát triển lành mạnh và toàn diện.

Em yêu trường em lắm. Em tin rằng, trong tương lai, trường của em cũng sẽ trở thành một ngôi trường nổi tiếng, là mái nhà thứ hai của rất nhiều các bạn học sinh.

2

Em yêu trường của em lắm. Đó chính là ngôi nhà mà em đã gắn bó suốt năm năm qua.

Trường của em là trường Tiểu học Đoàn Thị Điểm, nằm ở con ngõ nhỏ ở cạnh một khu phố sầm uất. Ở đây, bầu không khí yên tĩnh, lại trong lành với rất nhiều cây xanh cao lớn. Đó chính là điều mà nhà trường và địa phương đã cố gắng tạo dựng để giúp chúng em được thoải mái học tập.

Diện tích của trường em không quá rộng, nhưng vẫn rất đầy đủ chức năng và hiện đại. Trường gồm ba dãy nhà lớn xếp thành hình chữ U, với phần sân rộng ở giữa. Dãy nhà đối diện cổng chỉ có ba tầng, gồm các phòng họp và làm việc của thầy cô, cán bộ nhà trường. Dãy phía bên phải thì gồm có năm tầng với rất nhiều phòng học khác nhau dành cho tất cả các khối. Dãy phía bên phải thì có bốn tầng và một tầng trệt để cất xe. Các tầng ở trên gồm có căn tin ở tầng một, các phòng âm nhạc, tin học ở tầng hai. Tầng ba là một hội trường lớn để tổ chức các hoạt động tập thể trong nhà. Và tầng bốn là thư viện rộng lớn.

Phần sân trường ở giữa, được lát gạch màu xanh rất đẹp nhưng không hề trơn chút nào cả. Xen kẽ trên sân là các cây phượng vĩ, cây bàng cao lướn tỏa bóng mát rượi. Dưới gốc cây nào cũng được vây quanh thành một cái ô tròn, để có không gian cho rễ cây phát triển và trồng hoa ở đó. Cạnh viền của bồn hoa, là các chiếc ghế đá do các cựu học sinh, hội phụ huynh mua tặng nhà trường.

Hằng ngày, em cùng bạn đến trường học tập và vui chơi. Ở đây chứa chan biết bao là kỉ niệm đáng nhớ của tuổi học trò. Dù mai sau có đi đâu, thì em vẫn mãi nhớ về mái trường tiểu học yêu dấu của mình.

 

nhớ chị Trần Bảo Hân lớp 6-10 cơ mà nhỉ

 

𝐵=2024x2024+20232024x2024+2024=1−12024x2024+2024

2024x2024+2025>2024x2024+2024

=>12024x2024+2025<12024x2024+2024

=>−12024x2024+2025>−12024x2024+2024

=>−12024x2024+2025+1>−12024x2024+2024+1

 

y-12=152-93

y-12=59

y=12+59

y=71