✦Ťɾầŋ Qʉαŋɠ ℌʉү( էε@ɱ độċ էɦâŋ)

Giới thiệu về bản thân

chào mn đã ghé thăm nhà của mình, ai vào thì nhớ kb với mình nhé! ^^
0
0
0
0
0
0
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Bài giải:

Trung bình số nhẵn vở của An và Bình là:

(24+18):2=21 (cái)

Số nhẵn vở của Hoa là:

21-2=19 (cái)

Đ/s:19 cái nhẵn vở

Chó ngoan- Người ngoài

Người ngoài-Chớ hoài

x-3/13+x-3/14=x-3/15+x-3/16

<=> x-3/13+x-3/14-x-3/15-x-3/16=0

<=> (x-3). (1/13+1/14-1/15-1/16)

<=> (x-3)=0 ( Vì 1/13+1/14-1/15-1/16>0)

<=> x-3=0 => x=3

Vậy x=3

Anh hơn em: 13-5 = 8 (tuổi)
Khi em bằng 1/5 tuổi anh thì em: 8÷(5-1)×1 = 2 (tuổi)

Mỗi người đều có một ước mơ của mình, người thì ước làm chú bộ đội, người ước làm cô giáo, người ước làm phi công. Và em cũng có ước mơ của mình. Ước mơ của em chính là trở thành nhà văn.

Khi em kể cho mọi người về ước mơ này, nhiều người cho rằng em là người thật lãng mạn. Làm nhà văn thì sẽ phải có tâm hồn lãng mạn, biết quan sát, sống tình cảm, chan hòa với mọi người. Từ bé em đã đọc sách của chú Nguyễn Nhật Ánh, chú ấy viết rất hay, em bị lôi cuốn bởi cách viết giản dị nhưng tình cảm của chú ấy.

Sau này em cũng muốn trở thành một nhà văn, có thể được đi đến rất nhiều nơi, gặp gỡ nhiều người, thăm quan nhiều nơi và có thể bắt đầu viết. Có lẽ khi đó cảm xúc sẽ rất nhiều và em sẽ có tác phẩm hay. Nếu được làm nhà văn thì em sẽ thành người nổi tiếng, được nhiều người biết đến, em sẽ có những cuốn sách của riêng mình, có thể mang đi khoe mọi người về sản phẩm của em.

Vì ước mơ muốn làm nhà văn nên từ bây giờ em phải đọc thật nhiều, viết thật nhiều thì sau này mới có thể viết tốt được. Em rất ngưỡng mộ những nhà văn, nhà thơ vì họ có một đời sống tinh thần rất phong phú. Họ làm đẹp cho đời bằng những trang viết, và em cũng muốn trở thành những người như vậy.

Em thích tự do, thích bay nhảy nên em không thích những việc phải ngồi một chỗ. Em nghĩ làm nhà văn phải đi nhiều, sống nhiều thì mới có những tác phẩm hay và ý nghĩa. Em sẽ cố gắng thật nhiều để có thể đạt được ước mơ của mình.

Dù con đường mà em đi còn rất dài nhưng em nghĩ nếu mỗi người có ước mơ, biết cố gắng và phấn đấu thì chắc chắn sẽ làm được. Em muốn viết những cuốn sách về gia đình, tình bạn, tình yêu, cuộc sống. Em sẽ giành tặng ba, tặng mẹ vì họ là những người sẽ luôn bên cạnh em, động viên cố gắng em học tập thật tốt.

Em sẽ cố gắng để đạt được ước mơ ấy.

Gia đình là cái nôi của tình yêu thương,là nơi mà bạn đã được sinh ra và lớn lên trong vòng tay ấm áp của cha và mẹ. Gia đình là một điều gì đó thật thiêng liêng trong lòng bạn. Gia đình là mái ấm,dù mái ấm đó to hay nhỏ,đó vẫn là mái ấm của con. Giậy phút tuyệt vời của gia đình là khi nào? Khi cả nhà quây quần bên chiếc bàn nhỏ,cùng cầu nguyện cho những điều tốt lành và thưởng thức món gà nướng thơm phưng phức bên cạnh chiếc lò sưởi ấm áp trong đêm giáng sinh lạnh lẽo. Những đứa trẻ xếp hàng chúc phúc ông bà cha mẹ để được nhận một bao lì xì đỏ chói trong những ngày tết Nguyên Đáng.
Cảm nhận về gia đình: Gia đình bạn là như thế đó, thật giản dị và đơn sơ, nhưng lúc nào cũng ấm áp tình thương. Tuy ko giàu về vật chất, nhưng tình cảm thì tràn đầy.
gia đình là mái ấm hạnh phúc lớn nhất mà ta từng có , nơi đó ta được bố mẹ yêu thương chăm sóc , lo lắng , hạnh phúc gia đình là thứ quí giá nhất trong cuộc sống , không có nó ta không thể nào sống và lớn lên được , gia đình là nơi bảo vệ ta và giúp ta trong lúc khó khăn và chia sẽ những nỗi niềm buồn vui , bạn đừng làm rạng nức đi một thứ tình cảm ấy vì nếu gia đình tan vỡ bạn sẽ cảm thấy cô đơn buồn bã và chán nãn tuy ngoài gia đình ta còn có bạn bè nhưng văn học nước ngoài nói rằng "
Gia đình, gia đình còn hơn là bạn bè " hãy biết trân trọng những gì mình đang có vì trên đời này ko có gì là quí giá và cũng ko có gì là hoàn hảo và mãi mãi . Vì một khi đã làm mất thì lúc suy nghĩ lại mới biết rằng hối hận, vì thế hãy biết trân trọng những gì mình đang có bạn nhé .

Biện pháp Tu từ Ẩn dụ là gọi tên sự vật, sự việc hiện tượng này bằng tên sự vật, sự việc khác 

Trong cuộc đời học sinh thì kỷ niềm đầu tiên đó là ngày đầu tiên cắp sách đến trường, qua văn bản Tôi đi học Thanh Tịnh càng cho ta thấy rõ điều này. Trong ngày đầu tiên đi học nhân vật Tôi đã mang trong mình cái cảm giác hồi hộp lo sợ. Nhân vật Tôi thấy mọi vật xung quanh mình hình như đang thay đổi, cậu rất lo sợ . Khi bước vào trường cái cảm nhận đầu tiên của cậu là sự ngỡ ngàng ngạc nhiên về quang cảnh của trường mấy ngày trước cậu có đến trường nhưng trông trường chũng chẳng khác nhiều so với mấy nhà trong làng. Nhưng hôm đó cậu thấy trường thật to. Cậu lại càng sợ hãi hơn. Cậu thấy mình như lạc lõng khi đứng trong biển người . Nhưng rồi như có một sức mạnh nào đó đẩy cậu về phía trước, cậu cảm thấy xa mẹ rất nhiều. Nhưng rồi đến khi vào tới lớp thì cái cảm giác sợ sệt cũng qua đi và cậu bắt đầu thấy tự tin hơn ,cậu lạm nhận những vật xung quanh cậu là của riêng mình. Thế là bắt đầu chia tay với thế giới gia đình và bước chân vào một thế giới mới.

1. Mặt trời /dâng chầm chậm,

Mặt trời: Chủ ngữ

Dâng chầm chậm, lơ lửng như một quả bóng bay mềm mại: Vị ngữ
2.Màn đêm mờ ảo/ đang lắng dần và chìm vào đất.



 

Màn đêm mờ ảo: Chủ ngữ

đang lắng dần rồi chìm vào đất: vị ngữ

3.Phía bên sông, xóm Cồn Hiến/ nấu cơm chiều, thả khói nghi ngút cả một vùng tre trúc.

Phía bên sông: Trạng ngữ

Xóm Cồn Hiến: Chủ ngữ

nấu cơm chiều, thả khói nghi ngút cả một vùng tre trúc: Vị ngữ