Trương Thị Thùy Linh

Giới thiệu về bản thân

kh có cgi để miêu tả huhu -.- FB: Trương Lê Thùy Linh Ig : tr.lethuylig
0
0
0
0
0
0
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Bài thơ Mo cau của tác giả Trần Ngọc Hương là một bài thơ rất hay và gợi cho em nhiều kỉ niệm. Nếu bạn nào từng sống ở những vùng quê hoặc được về quê thăm ông bà chắc hẳn đã có lần nhìn thấy chiếc quạt được làm bằng mo cau. Chính vì vậy hình ảnh "Trở vàng rồi cái mo cau/ Tách rời thân mẹ, rụng vào tay em" chính là muốn nói đến những chiếc mo cau vàng rồi dần rụng xuống. Để rồi bà làm thành chiếc quạt xinh. Mọi thứ như được gói gọn vào đó. Chiếc quạt mang đến "gió lành", mùi hương của cây trái, mảnh vườn. Tất cả thật quen thuộc thân thương đến lạ. Qua đó ta có thể thấy được sự cảm nhận tinh tế, miêu tả tài tình của nhà thơ. Ta càng yêu thêm những gì mộc mạc, giản dị của cảnh quê.

Câu 1:

Đoạn trích là lời của con.  

PTBĐ biểu cảm

Câu 2: tả ý nghĩ của con về những khó nhọc trong cuộc đời của người mẹ cũng như bộc lộ tình yêu thương mẹ thiết tha.

Câu 3:

Liệt kê: ngày ăn ngon miệng, đêm năm ngủ say

Hoán dụ: mẹ là đất nước, tháng ngày

Câu 4 : Nội dung chính : Thể hiện tinh cảm mẫu tử vô cùng thiêng liêng và cao cả, nói về cả cuộc đời mẹ hi sinh vì con thì bây giờ con sẽ đền đáp và bày tỏ lòng kính thành của con cho mẹ vì bấy lâu kia mẹ đã hi sinh và vất vả vì con rất nhiều 

 

Quê hương em là một ngôi làng nhỏ nằm ven sông Hồng. Nếu những vùng đất khác được biết đến với những danh lam thắng cảnh hùng vĩ, những kiến trúc hoành tráng. Thì quê hương em được biết đến với những cánh đồng rộng lớn, cò bay mỏi cánh chẳng thấy bờ. Đặc biệt, là khi cánh đồng vào mùa gặt, thì biết bao nhiếp ảnh gia, nghệ sĩ kéo nhau đến chụp ảnh, quay phim vì vẻ đẹp tuyệt vời của cánh đồng.

Cả cánh đồng được trồng dọc theo dòng sông Hồng thân thương. Nếu mà đạp xe dọc theo chiều dài đó thì cũng phải hai mươi phút mới hết được. Tuy cả cánh đồng là của nhiều hộ khác nhau, tuy không gieo cùng một ngày, nhưng lại kéo nhau chín chung một đợt. Nhìn từ xa, thì cả cánh đồng vàng ruộm như mật ong đặc sánh. Phải lại gần và tinh ý, mới nhận ra được độ chín của từng thửa khác nhau. Những bông lúa lúc này chẳng cây nào còn thẳng cả, cây nào cây nấy nghiêng ngả sang hẳn một bên. Bởi những hạt lúa tròn mẩy, nặng trĩu trên ngọn. Thành ra, nhìn ruộng lúa chẳng khác gì cửa hàng có cả nghìn chiếc liềm bé nhỏ. Mỗi khi gió lướt qua, các đầu lúa lại rung rinh, khẽ chạm vào nhau, khiến mặt ruộng như có muôn nghìn con sóng vàng đang kéo nhau vào bờ. Nếu nhìn từ xa, có một số người vẫn nghĩ, khi lúa chín thì cả cây lúa đều chuyển thành màu vàng ươm. Nhưng sự thật không phải như thế. Đến cuối mùa vụ, hạt thóc chín vàng, nhưng thân và lá của cây lúa thì vẫn xanh nguyên. Chỉ là, cái màu xanh kia khiêm tốn ẩn mình lại, nhường cho sắc vàng rực rỡ lên sân khấu, con mình thì chúc xuống phía dưới. Thành thử, nếu chỉ lướt qua, thì dễ lầm tưởng cả cánh đồng chỉ có một màu vàng.

Những ngày từ khi lúa bắt đầu chín đến khi thu hoạch, cả cánh đồng trở nên tấp nập, rộn ràng. Bởi âm thanh của lũ chim kéo nhau về chờ nhặt nhạnh những hạt thóc vương vãi. Của những người mến mộ cảnh sắc vùng lúa chín mà kéo đến chụp ảnh, lưu giữ kỉ niệm. Và của cả những người nông dân ra đồng thăm lúa, phấn khởi chờ mong ngày thu gặt.

Năm nào, vào những ngày cuối mùa sắp gặt, em cũng xin theo ông ra đồng xem lúa. Ngồi trên bãi cỏ, ngâm chân xuống luống nước mát dẫn vào ruộng. Hít căng lồng ngực mùi lúa chín thơm nồng nàn, ngọt béo, em lại thấy thật hạnh phúc và tự hào về quê hương ruộng lúa của mình.