Phạm Hà Linh

Giới thiệu về bản thân

xin chào!! Tôi tên là Phạm Hà Linh học lớp :5a3 tại trường :TH bắc lệnh rất vui được gặp bạn =33
0
0
0
0
0
0
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

nhà máy thủy điện Hòa Bình, nhà máy thủy điện Sơn La, nhà máy thủy điện Lai Châu,...

CHÚC BẠN HỌC TỐT

bạn tham khảo nhé!!

Nhắc đến loài mèo, trong lòng mỗi người sẽ có ấn tượng với những con mèo khác nhau. Riêng đối với em thì em yêu thích nhất là con mèo tam thể. Đó là con mèo đầu tiên mà nhà em nuôi. Em âu yếm gọi tên chú là Miu.

Cũng giống như những chú mèo tam thể khác, Miu có bộ lông với 3 khoang màu rõ rệt là vàng, đen, trắng. Những sợi lông hơi xù lên một chút nhưng vẫn rất mượt. Bộ lông dày giúp chú có thể giữ ấm cơ thể vào mùa đông. Hai cái tai của mèo vểnh lên và có hình tam giác. Một bên má của chú có lông màu đen, một bên má của chú có lông màu vàng, phần cằm lại có lông màu trắng. Hai con mắt của chú cũng to tròn như hai hòn bi ve. Chúng lúc nào cũng mở to ra sáng. Ở trong bóng tối, em có thể nhìn rõ được đôi mắt ấy đang sáng lên.

Chú Miu còn nhỏ nên việc bắt chuột có vẻ như chưa được thành thạo lắm. Có những con chuột cống thậm chí còn to hơn cả người chú. Thế nhưng chỉ nghe thấy tiếng meo của chú thôi cũng khiến lũ chuột khiếp sợ mà chẳng dám đến gần. Buổi tối, Miu thường được ngủ dưới bếp để canh giữ. Sáng sớm, chú sẽ nhảy lên giường và nằm ngủ dưới chân em một lúc. Lông của Miu chạm vào lòng bàn chân em khiến em thấy buồn buồn.

Những lúc đi học, em rất nhớ Miu và chỉ mong về thật nhanh để được chơi với chú. Em rất yêu Miu và sẽ chăm sóc chú cẩn thận để chú lớn lên khỏe mạnh.

chúc bạn học tốt =33

bạn tham khảo nhé!

Có lẽ đối với nhiều người thì được ngắm nhìn cảnh biển vào buổi sáng đối với họ là một điều khá hiếm hoi. Nhưng đối với những đứa trẻ được sinh ra trên chính vùng đất thấm vị biển là một điều không mấy xa lạ. Nhưng không và thế mà chúng tôi không thích ngắm nhìn biển mỗi lúc bình minh. Yêu biển yêu quê hương chúng tôi yêu tất cả những gì thuộc về biển về quê hương. Được ngắm nhìn cảnh bình minh trên biển là một điều mà lũ trẻ chúng tôi ai cũng muốn ngày nào cũng được làm.

Buổi sáng cuối tuần tôi xin phép mẹ cùng chị ra biển sớm để ngắm nhìn cảnh bình minh. Trên con đường tôi và chị ra biển cảnh vật hôm nay thật đẹp , những hàng cây nối tiếp nhau ngả nghiêng đón chúng tôi ra biển. Khi những luồn gió mạnh đập vào tai kêu ù ù lạnh buốt thì cũng là lúc chúng tôi sắp ra đến biển. Phía trước mặt chúng tôi bây giờ là một vùng cát trải dài theo đường bờ biển kéo dài xa xôi. Trên cáy bây giờ vẫn càn lấm tấm những hạt sương dêm còn đang đọng lại khiến cho ta có cảm giác như được đang ở trong một thế giới của những điều nguyên vẹn sơ khai.

Chúng tôi bước những bước chân đầu tiên trên bãi cát buổi sớm, những hạt cát mát rượi len lỏi vào từng kẽ tay rồi rơi xuống đất nhìn thật thích mắt. Đến gần hơn biển tôi có cảm giác một hương vị mát lành trong trẻo của buổi sáng sớm vẫn còn nguyên vẹn không một chút khói bụi. Một cảm giác thư thái dễ chịu ùa đến mà không một nơi nào có thể đem lại cho ta ngoài biển. Lại gần hơn chút nữa tôi mới nhìn kĩ màu nước biển trong xanh mát lành đến kì diệu. Màu xanh ấy trải dài mênh mông vô tận. Có lần tôi đã hỏi bố là tận cùng của biển là ở đâu hả bố thì khi đó bố chỉ mỉm cười mà nói rằng khi nào con lớn thêm chút nữa con hãy tự tìm hiểu xem tận cùng biển là ở đâu nhé. Tôi cũng biết rằng đó là một nơi chắc xa xôi lắm đến với nó có lẽ tôi phải đi một chặng đường rất dài. Tôi nghĩ không biết ở bờ biển bên kia liệu có những người đang ngắm nhìn cảnh biển bình minh như tôi và chị bậy giờ không nhỉ. Thoáng nghĩ một lát, những cơn gió đưa tôi trở lại với cảnh biển bây giờ. Khi ấy tôi nghe thấy những tiếng ồn ào từ phía sau đang tới gần. Thì ra đó là những người ngư dân đang chuẩn bị đi ra biển đánh cá. Tôi thích lắm không những được nhìn cảnh biển mà còn được nhìn đoàn thuyền quê hương ra khơi đánh cá thì đúng là một điều tuyệt vời biết bao.

Chỉ một lát sau những thanh niên khỏe khoắn của dân làng đã chuẩn bị sẵn sàng ra khơi đánh cá. Mặt nước lúc này còn đang lăn tăn gợn sóng thì bỗng chốc được thay thế bằng những mạch sóng dài nối đuôi nhau theo đoàn thuyền ra ngoài đại dương. Bỗng lúc này chị tôi ngân nga một vài câu hát của bài thuyền và biển như một lời tạm biệt con thuyền ra khơi. Tôi hi vọng ngày hôm nay sẽ là một ngày ra khơi thắng lợi.

Phóng xa tầm mắt tôi trông thấy những đoàn thuyền đang nối đuôi nhau khuất dần bóng. Đó cũng là lúc bình minh trên quê hương tôi đã dần tắt. Những tia nắng đầu tiên của buổi sáng sớm dã bắt đầu len lỏi vào trong những giặng dừa len lỏi chiếu qua những hạt cát trên biển. Những hạt cát được nhuốm một sắc ánh vàng trông chúng thật tuyệt. Chỉ một lúc sau đó những tia nắng đã chiếu những ánh nắng xuống biển, nhìn những tia nắng rọi xuống mặt biển cảm giác như những ánh bạc lung linh.

Sau đó tôi và chị cùng nhau đi xuống ven biển nhặt những viên san hô lấp lánh ánh bạc trông thật tuyệt. Gần đó là tiếng mấy bác đang đi thu gom rác xung quanh biển để làm sạch môi trương. Tôi và chị nán lai thêm chút nữa để giúp các bác làm sạch bờ biển. Công việc này làm tôi thấy rất có ý nghĩa.

Cuối cùng tôi và chị cũng buộc phải ra về dù ai cũng muốn nán lại thêm chút nữa nhưng lúc này đã gần trưa chúng tôi rảo bước chân nhanh nhẹn về nhà. Lần sau tôi sẽ đưa các bạn đến để cùng nhau làm sạch môi trường biển để mỗi buổi sáng trên quê hương sẽ luôn trong lành với những hương vị chỉ của riêng.

câu nói trên là của bác Hồ 

câu nói ấy có ý nghĩa là : Ở trên đời mọi thứ sinh ra đều có quy luật riêng , cho dù sông có thẻ cạn, núi có thể mòn nhưng tinh thần trung sức đồng lòng bảo vệ máu thịt của nhân dân Việt Nam vẫn luôn bất biến.

=33333

bạn nguyễn an ninh ơi

đề bài là cm mà

bạn ghi nhầm là dm rùi kìa