Ngoduyanh

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Ngoduyanh
0
0
0
0
0
0
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Suốt những năm qua, tôi rất tự hào về việc được học tập, rèn luyện, sinh hoạt và vui chơi tại trường Tiểu học Yên Hòa. Ngôi trường này đã truyền đạt cho tôi nhiều bài học thú vị và ghi lại vô số kỷ niệm vui buồn. Hôm nay, tôi đã đến trường sớm. Ngôi trường quen thuộc trở nên đặc biệt và tôi mới để ý đến điều này.

Cánh cổng của trường thật to lớn! Màu đỏ sáng rực, cánh cổng mở ra mỗi sáng, chào đón chúng tôi, và buổi chiều, nó nói lời tạm biệt. Bước qua cánh cổng đó, tôi gặp hai bác tùng già. Ngày nào, hai bác đều đứng ở cổng, trông rất nghiêm túc như những người lính bảo vệ trường học và học sinh. Sáng sớm, sân trường khá yên tĩnh. Mọi thứ vẫn còn mang trong mình hơi thở của giấc ngủ đêm qua. Chỉ có ánh mặt trời không lười biếng, nó bừng sáng sau đám mây trắng tinh. Ánh nắng mặt trời ấm áp chiếu rọi khắp sân trường. Khi đó, cả trường trở nên sống động. Có nhiều điều tuyệt vời nhưng tôi thích nhất là hai hàng cây. Cây bàng, cây bằng lăng, cây phượng... tạo nên bóng mát cho các bạn học trò đang háo hức đến lớp. Mấy tháng qua, không hiểu sao, cây bàng già trở nên uể oải, không muốn chia sẻ cùng ai. Có lẽ, lạnh của mùa đông khiến cây trở nên yếu đuối như vậy. Mỗi lần gió lạnh thổi qua, áo lông vũ của cây bàng cũng thấy tả tơi. Sáng nay, tôi mới nhận ra rằng cây bàng đã mặc chiếc áo choàng xanh non tươi tốt. Chắc chắn chúng tôi sẽ vui chơi thoải mái dưới bóng mát của chiếc áo đặc biệt này.

Mặt trời dần vươn lên cao. Ánh nắng vẫn cứ tiếp tục trò chơi khắp nơi. Ánh nắng chiếu sáng dãy nhà, tạo nên những bức tường màu vàng rực rỡ. Khung cửa sổ xanh sẫm cũng thay đổi màu sắc, kết hợp với những vệt phai trắng. Chúng được mở ra để đón ánh nắng và gió. Từ các khung cửa, tiếng giảng bài, tiếng đọc sách của thầy cô vang lên đều đặn. Dãy nhà Hiệu bộ có vẻ yên tĩnh, các thầy cô đã vào lớp. Dãy nhà B của các bạn lớp Một phát ra âm thanh vần chính xác. Một số học trò nghịch ngợm bị cô giáo trách phạt, đứng lúng túng ở cửa lớp. Một số cô bé tinh nghịch lỡ đưa đôi mắt trong veo theo chú chim non bay xuống sân trường. Khi tiếng trống vang lên, mọi thứ dường như tỉnh giấc. Các bạn học sinh chạy ra như ong vỡ tổ, khuôn mặt ai cũng hồn nhiên, vui mừng vì một ngày tuyệt vời tại trường.

Đây là năm học cuối cấp, chúng tôi sẽ phải xa trường, xa thầy cô, xa bạn bè và xa cả những niềm vui buồn khi học. Dù xa nơi này, trường sẽ luôn là gia đình thứ hai của tôi. Những cửa lớp, hàng cây và cánh cổng vững chắc sẽ mãi là những hình ảnh đẹp trong trái tim tôi.

Tính từ ngắn nhé