Trần Hoàng Trung Hải

Giới thiệu về bản thân

Ơ mây zing gút chóp em.
0
0
0
0
0
0
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Mỗi buổi sáng tinh sương, em lại được đi trên con đường quen thuộc tới trường. Sáng nay em đi sớm hơn một chút nên không vội vã. Khi đi ngang qua cánh đồng, em cố gắng nán lại một chút để ngắm nhìn cánh đồng quê hương mình.

Có lẽ vì trời vẫn còn khá sớm nên cánh đồng vẫn còn đang chìm trong giấc ngủ. Không khí trong lành và yên tĩnh vô cùng. Nó khác xa với cảnh nhộn nhịp, tấp nập của mùa gặt. Mà có lẽ, cánh đồng lúa quê em cũng sắp bước vào mùa gặt rồi. Những bông lúa đã nặng trĩu cành và tỏa hương thơm ngát. Trên những chiếc lá, những hạt sương đêm còn đọng lại long lanh. Phía sau lũy tre làng, ông mặt trời đang từ từ nhô lên cao. Tất cả mọi cảnh vật dường như cũng đang vươn mình thức giấc. Tiếng gà nhà ai gáy vang ra cả cánh đồng. Những chú chim non cũng sà xuống đậu trên một vài bông lúa và cất tiếng hót líu lo. Cái tĩnh mịch của buổi sớm cứ như vậy được xé tan.

Đằng xa kia, một vài bác nông dân cũng đã có mặt trên ruộng lúa nhà mình. Các bác nông dân chẳng quản ngày đêm, nắng mưa luôn chăm chút cho cánh đồng được tốt nhất.

Mỗi bước chân của em đi dường như ông mặt trời cũng đi theo. Mặt trời lên mỗi lúc một cao. Chẳng mấy chốc mà nắng đã chiếu rọi. Cảnh vật trở nên rõ ràng hơn trước mắt em. Cánh cổng trường cũng đã hiện ra rõ nét.

Mỗi ngày đi qua cánh đồng lúa là mỗi lần trong em dâng lên những xúc cảm khó tả. Em yêu cánh đồng lúa chín thơm, yêu quê hương mình biết bao nhiêu.