K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

21 tháng 5

0,05

0,2

 

21 tháng 5

lộn

HOA ĐỎ Đất nước ta xanh tươi bốn mùa, có hoa quả quanh năm. Nếu quả là phần ngon nhất thì hoa là phần đẹp nhất của cây. Chỉ nói riêng màu đỏ cũng có bao nhiêu thứ hoa đẹp. Đỏ tía là hoa chuối. Đỏ tươi là hoa vông, hoa gạo. Màu đỏ của hoa hồng nhung có quanh năm, ai mà chẳng thích. Hoa mặt trời có nhiều loại, loại cánh đơn màu đỏ cờ, cánh sen, loại cánh kép màu hồng và còn có màu đỏ rực như tiết. Mùa...
Đọc tiếp

HOA ĐỎ Đất nước ta xanh tươi bốn mùa, có hoa quả quanh năm. Nếu quả là phần ngon nhất thì hoa là phần đẹp nhất của cây. Chỉ nói riêng màu đỏ cũng có bao nhiêu thứ hoa đẹp. Đỏ tía là hoa chuối. Đỏ tươi là hoa vông, hoa gạo. Màu đỏ của hoa hồng nhung có quanh năm, ai mà chẳng thích. Hoa mặt trời có nhiều loại, loại cánh đơn màu đỏ cờ, cánh sen, loại cánh kép màu hồng và còn có màu đỏ rực như tiết. Mùa hè hoa mào gà đỏ đến chói mắt. Hoa lựu như những đốm lửa lập loè về mùa hè. Mùa thu hoa lộc vừng như những tràng pháo đỏ nhỏ treo khá kín đáo trên cành lá nhiều tầng, phải nhìn thấy thảm đỏ dưới gốc ta mới biết trên cành hoa đang nở rộ. Đương nhiên mùa xuân là mùa hoa đẹp. Thược dược to bằng chiếc đĩa. Thu hải đường như những chùm hoa mọng, nhìn mà muốn ăn. Hải đường lại như những ngọn lửa nến loé lên từ nách lá. Cây thu hải đường trồng trong chậu. Còn cây hải đường lại to như cây bưởi. Màu đỏ của hoa đỗ quyên làm ta tưởng như cây không biết mọc lá, cây không có lá bao giờ. Tết đến hoa đào nở thắm. Nó cũng là mùa xuân đấy. Sau Tết những cây gạo, rồi sau đó là cây vông, sau nữa nhiều ngày mới đến lượt hoa xoan tây thi nhau nở đỏ, xem ai rực rỡ hơn. Cả cây gạo và cây vông khi ra hoa đều không có lá, trông xa tưởng như cành đào ngày Tết đã vụt lớn lên, trở thành khổng lồ để kéo dài mùa xuân ra. Hoa gạo, hoa vông cứ mọc lên sáng chói ở đầu làng, ven núi hoặc ngay cả trong những thị xã, thành phố. Ai mà chẳng yêu hoa. Còn có nhiều thứ hoa màu đỏ nữa, với nhiều sắc thái đậm nhạt khác nhau, có thứ có hương, có thứ không thơm, nhưng đều làm đất nước và cuộc sống của chúng ta thêm tươi đẹp, thêm đáng yêu, đáng quý. (Theo Băng Sơn) Câu 1. Trong đoạn văn thứ ba, tác giả đã dùng những từ ngữ chỉ màu đỏ nào để tả các loài hoa? A. đỏ tía, đỏ tươi, đỏ cờ, đỏ rực B. đỏ tía, đỏ thắm, đỏ ối, đỏ hồng C. đỏ tươi, đỏ thẫm, đỏ chót, đỏ mọng

4
DT
21 tháng 5

Gợi ý:

- Giá trị của tình yêu thương: Văn bản "Bàn tay yêu thương" nhấn mạnh rằng tình yêu thương là một trong những giá trị quan trọng nhất trong cuộc sống. Tình yêu thương có thể tạo ra những điều kỳ diệu, hàn gắn những vết thương tâm hồn và mang lại niềm vui, hạnh phúc cho mọi người.

- Sự quan trọng của hành động nhỏ bé: Những hành động nhỏ, như cái nắm tay, lời nói an ủi, có thể mang lại ảnh hưởng lớn và làm ấm lòng người khác. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng không cần phải làm những việc lớn lao mới có thể giúp đỡ và chia sẻ yêu thương.

- Tinh thần đoàn kết và chia sẻ: Văn bản cũng khuyến khích chúng ta luôn biết quan tâm, chia sẻ và hỗ trợ nhau trong cuộc sống. Tinh thần đoàn kết và sự đồng cảm sẽ làm cho xã hội trở nên tốt đẹp hơn.

- Sức mạnh của tình cảm gia đình: Tình yêu thương giữa các thành viên trong gia đình là nền tảng vững chắc giúp mỗi người vượt qua khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Văn bản nhắc nhở chúng ta biết trân trọng và giữ gìn tình cảm gia đình.

- Giá trị của lòng nhân ái: Lòng nhân ái, sự bao dung và sẵn lòng giúp đỡ người khác là những phẩm chất quý báu cần được nuôi dưỡng và phát huy.

21 tháng 5

Truyện này mik có nè!

21 tháng 5

Nhưng chx đọc

21 tháng 5

 

  • "Tuổi trẻ"của Xuân Diệu: Thể hiện khát vọng sống mãnh liệt, hăng say, yêu đời, trân trọng tuổi trẻ của con người.
  • "Sống chết mặc bay"của Nguyễn Quang Sáng: Phê phán thói vô trách nhiệm, ích kỷ của tầng lớp thống trị, đồng thời đề cao tinh thần yêu nước, ý thức trách nhiệm của người nông dân.
  • "Chiếc lược ngà"của Nguyễn Quang Sáng: Ca ngợi tình phụ tử thiêng liêng, bất diệt, đồng thời thể hiện niềm tin vào tương lai tươi sáng của dân tộc.
  • "Lặng lẽ trên Sông Đông"của M.A. Sholokhov: Khắc họa hình ảnh những con người bình dị nhưng có ý chí phi thường, góp phần bảo vệ Tổ quốc trong chiến tranh.
  • "Bài ca hi vọng" của Tố Hữu: Thể hiện niềm tin vào tương lai tươi sáng của dân tộc, khích lệ con người sống có ý chí, nghị lực, vượt qua mọi khó khăn thử thách.

Phim ảnh:

  • "Đất nước đứng lên"(1972): Miêu tả quá trình gian khổ, anh dũng của nhân dân ta trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước.
  • "Em bé Hà Nội"(1948): Hình ảnh bé gái Kim Lan dũng cảm, ngoan cường trước máy bay địch đã trở thành biểu tượng cho tinh thần yêu nước của nhân dân ta.
  • "Cánh đồng hoang"(1979): Phản ánh hiện thực cuộc sống của người nông dân sau chiến tranh, đồng thời khẳng định sức sống mãnh liệt và ý chí vươn lên của họ.
  • "Bi, đừng sợ!"(2010): Truyền tải thông điệp về lòng dũng cảm, tinh thần lạc quan và ý chí vượt qua nghịch cảnh.
  • "Hai Phượng"(2019): Thể hiện sức mạnh của người phụ nữ Việt Nam, sẵn sàng hy sinh bản thân để bảo vệ con và chống lại cái ác.

 

MÌNH CẦN GẤP Ạ 

HUHU

 

TK:

Nhắc tới tình cảm gia đình người ta thường nói tới tình mẫu tử, nhưng có thứ tình cảm cũng không thua kém gì đó là tình phụ tử. Truyện ngắn "Chiếc lược ngà" của Nguyễn Quang Sáng là truyện ngắn hay khắc họa tính cách nhân vật và tình cảm cha con sâu sắc.

Ông Sáu, một hình tượng đẹp về người cha hy sinh cả cuộc đời để gìn giữ tình cha con bất diệt, dù chiến tranh, hình thức bên ngoài có thay đổi thì tình cảm đó chưa bao giờ phai nhạt trong người đàn ông này. Nhớ con, thương con vô hạn, Sau tám năm xa nhà đi kháng chiến, bé Thu lên tám tuổi thì ông Sáu người cha xa biệt con từng ấy thời gian giờ mới có dịp về phép thăm nhà, gặp mặt đứa con gái đầu lòng mà ông vô cùng thương nhớ,ông nghĩ rằng đó là động lực để ông cố gắng chiến đấu. Khi vừa cập bến tàu, nhìn thấy Thu ông đã vội cất tiếng gọi con cùng với điệu bộ "vừa bước, vừa khom người đưa tay chờ đón con", có lẽ lúc này ông rất vui và xúc động, hạnh phúc, tin rằng đứa con sẽ đến với mình. Nhưng oái oăm thay bé Thu đã từ chối, chạy và kêu thét lên gọi má khiến ông Sáu vô cùng buồn bã, thất vọng, đau đớn.

Và trong hai ngày phép ở lại cùng con ngắn ngủi, ông Sáu đã làm hết sức của mình không đi đâu chỉ quanh quẩn ở nhà với con, chăm sóc con nhưng bé Thu không nhận cha khiến ông vô cùng buồn,... nhưng ông sẵn lòng tha thứ cho con. Ông cứ nghĩ về tới nhà con sẽ chạy lại ôm ông và chia sẻ với ông những điều mà ông xa nó trong từng ấy thời gian nhưng tình yêu thương của người cha dành cho con trở nên bất lực khi ông Sáu đánh con bé một cái vào mông vì nó đã hất miếng trứng cá mà ông gắp ra khỏi bát cơm làm cơm văng tung toé, rồi nó bỏ đi sang nhà ngoại, vừa đi vừa vùng vằng, đánh đổ một số thứ đồ kêu loạng choạng để báo cho ông biết là hãy để nó yên.

Nhưng rồi, cuộc vui nào cũng phải tàn, dù không được con bé chấp nhận và yêu thương, nhưng đối với ông thời gian ngắn ngủi đó cũng khiến ông vơi đi nỗi nhớ về con sau 8 năm xa cách đằng đẵng. Cho đến lúc chia tay, ông nhìn con trìu mến lẫn buồn rầu "Đôi mắt của người cha giàu tình thương yêu, độ lượng, có phần thất vọng, sợ con không đón nhận tình cảm của mình. Nhưng rồi như có một thứ sức mạnh nào khiến bé Thu gọi ông là cha trong tiếng khóc nghẹn ngào, em hôn lên tất cả những gì em với tới và hôn ngay vào vết thẹo trên khuôn mặt ông,trước cử chỉ của bé Thu, "Anh Sáu một tay ôm con, một tay rút khăn lau nước mắt rồi hôn lên mái tóc con". Có thể nói rằng những giọt nước mắt của hai cha con đang rơi đó là giọt nước mắt sung sướng, hạnh phúc của một người cha cảm nhận được tình ruột thịt từ con mình.

Đặc biệt tình cảm ông dành cho con gái của mình là lúc con đã dành thời gian rảnh rỗi của mình để làm cho con cái lược ngà, tình cảm của ông Sáu với con đã được thể hiện tập trung và sâu sắc ở phần sau của truyện, khi ông Sáu ở trong rừng, tại khu căn cứ.

Dù đã xa con thật rồi, nhưng khi trở về căn cứ, ông lại có cảm giác nỗi nhớ thương xen lẫn sự day dứt, ân hận ám ảnh ông suốt nhiều ngày vì ông đã đánh con khi nóng giận. Ông không nghĩ mình sẽ đánh con vì ông đúng là một người cha hiền lành, nhân hậu, biết nâng niu tình cảm cha con, nhưng có lẽ ông quá yêu con, bất lực nên ông mới hành động như thế. Rồi lời dặn của đứa con: "Ba về, ba mua cho con một cây lược ngà nghe ba!" đã thúc đẩy ông nghĩ đến việc làm một chiếc lược ngà dành cho con. Chứng tỏ ông rất chiều con và luôn giữ lời hứa với con. Đó là biểu hiện tình cảm trong sáng và sâu nặng của người cha.

Ông đã hạnh phúc biết bao nhiêu khi kiếm được khúc ngà, anh vui sướng như đứa trẻ được quà, rồi để hết tâm trí, công sức vào việc làm cây lược, cưa răng, chuốt bóng, khắc chữ... tỉ mỉ, cần mẫn, công phu. Lòng yêu con đã biến người chiến sĩ thành một nghệ nhân - nghệ nhân chỉ sáng tạo một tác phẩm duy nhất trong cuộc đời. Cho nên nó không chỉ là chiếc lược xinh xắn và quý giá mà đó là chiếc lược kết tụ tất cả tình phụ tử mộc mạc mà đằm thắm, sâu xa, đơn sơ mà kỳ diệu làm sao! Chiếc lược ngà thiêng liêng đã làm dịu nỗi ân hận và ánh lên niềm hy vọng khắc khoải sẽ có ngày anh Sáu được gặp lại con, trao tận tay nó món quà kỷ niệm này.

Nhưng chiến tranh thật tàn nhẫn, nó là thứ độc ác khiến tình cảm cha con sâu nặng trở thành thứ tình cảm thật đáng thương, anh không kịp đưa cho đứa con gái của mình cây lược ngà đến tận tay cho con, người cha ấy đã hy sinh trong một trận càn. Trước khi vĩnh biệt con,ông vẫn không quên nhờ người đưa cho con gái giúp ông, ông Sáu vẫn nhớ chiếc lược, đã chuyển nó cho người bạn như một cử chỉ chuyển giao sự sống, một sự uỷ thác, là ước nguyện cuối cùng của người bạn thân: ước nguyện của tình phụ tử. Điều đó đúng như ông Ba nói: "Chỉ có tình cha con là không thể chết được". Đó là điều trăng trối không lời, nó rõ ràng và thiêng liêng hơn cả một lời di chúc.

Có lẽ chiến tranh là thứ khiến chúng ta xa cách nhau, nó gây ra cho đồng loại những nỗi đau về thể xác và tâm hồn. Ông Sáu quả là một người cha chịu nhiều thiệt thòi nhưng vô cùng độ lượng và tận tụy vì tình yêu thương con. Một người cha để bé Thu suốt đời yêu quý và tự hào.

1.gió thổi qua cánh đồng lúa chín vàng như chia hương tỏa khắp nẻo đường.

2.mưa rơi nhẹ nhàng như giọt sương xuân