K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

16 tháng 8 2022

Tiếng chuông vang lên, giờ ra chơi đã đến. Như thói quen tôi ra gốc cây sà cừ sau trường  tận hưởng bóng râm mát và thế giới của riêng mình, chẳng biết cây bao nhiêu tuổi . . . Bỗng có tiếng nói phía sau :

- Sao bạn không đi chơi với các bạn? 

Tôi giật mình ngoảnh lại thì ra là bạn cây đang nói chuyện với. Cây lại nói :

- Kể mình nghe đi, sao ngày nào bạn cũng ra đây ngồi vậy.

Dựa vào cây tôi im lặng một lúc :

- Mình không biết cách hòa nhập với mọi người, tính mình cũng không sôi nổi.

Lắng nghe từng câu nói của tôi, cây cũng kể cho tôi nghe tháng năm cậu ấy gắn bó với ngôi trường. Trường thành lập bao nhiêu năm, cây cũng bấy nhiêu tuổi. Cây kể tôi nghe khi mọi người nhổ cỏ, tưới nước, khi có những bạn học cầm bút, compa khắc tên lên cây. Có rất nhiều bạn học sinh đến đây, vui có buồn có. Nhưng sau tất cả, cây nói với tôi thời học sinh ngồi trên ghế nhà trường là đẹp nhất, ngôi trường của mình thân yêu nhường nào. Tiếng trống vào lớp vang lên, cắt ngang cuộc trò chuyện, cây rung nhẹ tán lá như mỉm cười tạm biệt tôi. Hiểu được thời học sinh tươi đẹp của mình, tôi tạm biệt cây, chạy vào lớp học, hứa với lòng từ nay sẽ vui vẻ, hòa nhập với mọi người hơn.

Tr quơ... cái này mà ngoài đời thực chắc xách cái mông chạy 8 hướng ...  >_< 

16 tháng 8 2022

Đêm đã khuya, tôi đang nằm đọc truyện thì chợt có tiếng nói khe khẽ. Tôi nhìn quanh nhưng chẳng thấy ai. Tôi hơi chột dạ vì mình đã khóa cửa kỹ lắm rồi, mà hình như là có trộm. Nhưng rõ ràng tiếng nói ấy vọng ra từ phía bàn học. Tôi để ý và phát hiện ra, đó là cuộc nói chuyện giữa các bạn đồ dùng học tập và cũng nhờ cuộc trò chuyện đó mà tôi đã hiểu được tâm sự của những người bạn thầm lặng bên mình.
Tôi phải tự thú thật rằng tôi là một đứa con gái chẳng mấy nết na, hiền dịu mà ngược lại, rất nghịch ngợm và chẳng gọn gàng. Học xong là sách vở, bút thước của tôi lại bày bừa khắp mặt bàn. Bố mẹ nhắc tôi rất nhiều nhưng tôi vẫn chưa sửa được cái tính đấy cho đến khi nghe được cuộc nói chuyện này. Đầu tiên là lời than thở của chị hộp bút: "Tôi chẳng biết anh thước kẻ, chị bút chì, mấy cô cậu sách vở sướng hay khổ nhưng tôi thấy mình bị hành hạ ghê quá! Hồi xưa tôi còn là một chiếc hộp bút đẹp đẽ, mới mẻ và trắng trẻo mà giờ đây mặt mũi tôi nhem nhuốc toàn mực là mực, những mảng da thì loang loang lổ lổ. Cô chủ thấy những hình thù nào đẹp là lại dán vào, chán rồi thì lại bóc ra. Những mảng da của tôi cũng dần bị bóc theo. Cái xương sống của tôi giờ cũng sứt mất mấy miếng, đau ơi là đau".
Anh thước kẻ nghe vậy cũng thông cảm cho chị hộp bút và kể lể chuyện của mình:
- Ừ, tôi cũng thấy chị hộp hút khổ thật nhưng tôi nào khác chị. Ngày cô chủ mới mua tôi về, những vạch in số của tôi còn rõ ràng nhưng sau mấy bữa, những con số đó bị cô chủ cậy hết và viết những cái gì linh tinh vào mình tôi. Cô ấy còn lấy dao vạch vạch những hình thù quái dị vào người tôi nữa. Tôi còn là một vũ khí để chiến đấu với mấy thằng con trai hay lấy đồ của cô chủ nên người tôi sứt mấy mảnh liền. Cô chủ thật là…
Mấy cô cậu sách giáo khoa cũng chen ngang vào: "Phải đấy! Phải đấy! Cô chủ thật là vô tâm, chẳng biết thương chúng ta chút nào. Chúng em còn bị dập ghim vào người, cô chủ còn vẽ vời lên người chúng em nữa. Ôi, đau lắm! Đau lắm!". Nghe những lời tâm sự đó, tôi mới ngồi nhớ lại những lần tôi làm chúng bị đau, bị bẩn. Ôi! Các bạn đồ dùng học tập đúng là bị tôi làm xấu, làm hỏng thật nhiều.
Đồ dùng học tập là những người bạn trợ giúp việc học tập của chúng ta thêm tốt hơn. Tôi sẽ và đang cố gắng không bừa bộn và giữ gìn chúng cẩn thận hơn. Nếu bạn nào giống tôi thì cũng phải sửa đấy!

7 tháng 4 2022

bn ghi dấu vào được ko

8 tháng 4 2022

hong duoc

 

Tham khảo:
 

Mỗi lần đến phiên tôi trực nhật tôi lại rất cáu bẳn chỉ vì các bạn ở lớp bày rất nhiều rác. Và hôm nay, là một ngày tôi đến trường rất sớm để làm công việc trực nhật của mình.

Do nhầm lịch nên tôi đi trực nhật trước lịch, và chủ động đến sớm hơn mọi khi. Hôm nay, tôi bỗng nhận ra rất nhiều sự thay đổi ở trường học mà có lẽ là những thứ đã có trước đây mà tôi chưa hề nhận ra.Trước lúc đến trường, tôi không cần mẹ đưa đi mà tự đi bộ và đến rất sớm. Tôi thong rong dọc đường để ngắm đường làng xóm, bất giác mình đã đến trường từ lúc nào không hay. Đầu tiên tôi lấy chiếc chổi quét lớp, kê lại bàn ghế một cách vô thức, lau bảng bằng cách giặt sạch rẻ nhiều lần. Dọn dẹp lớp học loay hoay nhưng vô cùng nhanh chóng. Chỉ mất khoảng 15 phút tôi đã làm xong những việc đó.Đang nằm ra chiếc ghế để ngủ bù giấc dậy sớm bỗng tôi phát hiện ra chiếc nơ buộc tóc của bạn nữ ngồi bàn dưới bỏ quên. Nhìn thấy thích thú, tôi mang nó kẹp lên đầu và bỏ quên giấc ngủ, tôi râ ngoài hóng gió. Tôi ngồi ngu ngơ từ lớp học tầng 5 của mình ngắm sân trường lặng lẽ. Lần đầu tiên tôi phát hiện ra lớp học của mình cũng đẹp và khá thích thú, những hàng cây bàng đung đưa, mang theo cơn gió sớm mai mát dịu. Làn sương mỏng cùng ánh mai lâng lâng đưa gió đến vờn vào tóc. Tôi nhìn theo ánh nắng chiếu xuống dãy nhà năm tầng. Ngôi trường của tôi thật đẹp! Tôi chợt nhận ra hôm nay, tôi đến quá sớm, trường lớp vắng vẻ mà tính nhát gan của tôi lại không khiến tôi sợ hãi. Bây giờ, các thầy cô đến cùng những top học sinh. Nhìn sân trường đông nghịt như đàn kiến di động. Bộ đồng phục trắng xanh nổi bật trước nền xi  đá trắng.Bỗng trống đánh vào lớp làm tôi giật mình, chiếc nơ tôi gim lên đầu bị cô bé bàn dưới giật mạnh làm tôi tỉnh giấc miên man ngắm cảnh. Ngại ngùng thẹn thùng tôi bước vào lớp. Một cậu học sinh cá biệt hôm nay mang sự thay đổi lớn trong lòng, có lẽ tôi thích bạn nữ ấy – bạn học sinh mới vào lớp mà tôi còn chưa nhớ tên. Hôm nay, tôi đã trực nhật thay phiên của bạn ấy! Cô bé cảm ơn tôi với vẻ mặt ngại ngùng! Chắc bạn biết giật chiếc nơ kia khiến tôi bị đau. Cô giáo bước vào làm xua tan mọi ý nghĩ của tôi. Tôi sẽ nỗ lực học tập để cố gắng trở thành một cậu học trò gương mẫu, xứng đáng là tổ trường trách nhiệm.

Công việc lao động, trực nhật khiến tôi thấy thương những bác lao công. Những cô cậu học trò khiến tôi bất giác suy nghĩ về những gì mình đang làm – một câu học sinh cá biệt theo các thầy cô nhận xét. Từ hôm nay, tôi sẽ thay đổi sẽ nỗ lực hơn nữa để không phụ lòng cha mẹ, thầy cô.

 

 

 

6 tháng 12 2021

Thì bạn cứ nói về một người , xong tả ngoại hình , tính cánh ,lời nói , đôi mắt , .........

Em viết ko có dấu khó đọc lắm em 

22 tháng 3 2022

Bạn ấy rất xinh đẹp.

Những bạn voi con thật khỏe mạnh

Buổi tối, bác kim giờ đã chuyển đến số 10.

Tham khảo:
Vào kì nghỉ hè, gia đình em đã được đến thăm thành phố Huế. Khung cảnh ở nơi đây đẹp như một bức tranh. Em đã được đi thăm rất nhiều địa điểm du nổi tiếng như Đại nội Huế, Lăng Tẩm Huế, điện Hòn Chén, núi Bạch Mã. Nhưng em cảm thấy ấn tượng nhất là vẻ đẹp của con sông Hương thơ mộng. Cùng với cây cầu Tràng Tiền đã rất nổi tiếng bắc qua con sông này. Bố mẹ em nói với em rằng con người Huế mang vẻ thâm trầm, kín đáo. Còn em cảm thấy con người ở đây rất lãng mạn, ôn hòa. Chuyến du lịch đã đem đến cho em thật nhiều cảm xúc tuyệt vời.

9 tháng 4 2022

tham khảo:

Kết thúc một năm học, đón chào một mùa hè mới, như thường lệ, tôi dọn dẹp, trang trí lại bàn học của mình. Một góc học tập gọn gàng sinh động, tạo cho tôi cảm hứng rất lớn, nên ngoài sách vở và đồ dùng học tập, tôi còn trang trí thêm những bông hoa rực rỡ đủ màu, những con thú nhồi bông ngộ nghĩnh và một vào con búp bê xinh xắn. Trong đám thú nhỏ ấy, tôi thích nhất là con búp bê váy trắng, món quà sinh nhật mà cô bạn thân đã tặng tôi.

Con búp bê nhỏ ấy tên là Chanh, cái tên được đặt theo loại nước ép hoa quả mà tôi thích nhất. Vào ngày tôi tròn 7 tuổi, cô bạn thân đã đem hộp quà bọc con búp bê ấy đến tặng tôi kèm theo những lời chúc đầy ý nghĩa. Bởi vậy, tôi rất yêu quý nó và tôi cũng dành cho nó một vị trí đặc biệt trên bàn học của mình.

Búp bê Chanh của tôi đáng yêu lắm. Khuôn mặt nó to tròn, trắng hồng và bầu bĩnh. Hai bên má phơn phớt hồng như đang xấu hổ, e thẹn điều gì. Đôi môi nhỏ xinh hơi đỏ lúc nào cũng tươi cười chúm chím. Nổi bật nhất trên gương mặt Chanh là đôi mắt. Đôi mắt to tròn, long lanh biết nói biết cười và xanh biêng biếc như nước biển. Khi tạo ra Chanh, chắc hẳn người thợ muốn đem đến cảm giác chân thật, sinh động nhất nên đã làm cho mắt nó có thể cử động chớp chớp, nom rất đáng yêu. Bạn thân tôi nói, Chanh có mái tóc giống tôi. Đó là một mái tóc đen, mượt mà và hơi dài. Tôi rất thích thay đổi kiểu tóc cho Chanh. Có khi thì buộc cao rất năng động, lúc lại tết đuôi sam dịu dàng, khi khác lại búi cao đầy cá tính.

Lúc mới nhận quà, Chanh chỉ có duy nhất một bộ áo váy học sinh màu hồng phấn. Sau này, tôi cùng bạn thân tự tay may cho nó thật nhiều quần áo đẹp. Dáng người nó nhỏ nhắn nên mặc đồ tôi may rất vừa vặn. Có quần áo mới, Chanh như vui lắm, đôi mắt sáng long lanh và khuôn miệng tươi cười như sáng bừng cả khuôn mặt.

Đối với tôi, Chanh không chỉ là một con búp bê, một thứ đồ trang trí xinh đẹp mà đó còn là một người bạn thân thuộc và gần gũi. Chanh lắng nghe tôi nói chuyện hàng ngày, cùng tôi san sẻ những vui buồn trong cuộc sống. Chanh im lặng và thấu hiểu, Chanh luôn mỉm cười, như tạo động lực cho tôi, để tôi cảm thấy mình được sẻ chia và đồng cảm.

Ngày qua ngày, tháng qua tháng, Chanh ở bên tôi, cùng tôi gắn bó. Tôi mong rằng Chanh vẫn mãi ở đó, bên cạnh tôi, để tôi có thêm một người bạn đồng hành trong cuộc sống, để khoảng trời tuổi thơ tôi trôi qua đầy êm đềm và vui vẻ.

9 tháng 4 2022

Tham khảo
Nhân dịp sinh nhật lần thứ tám của em, mẹ có mua cho em cô búp bê rất xinh đẹp.

Cô búp bê Barbie được làm bằng nhựa cứng, đôi chân dài thẳng tắp, bàn tay nhỏ xíu xinh xinh, đôi mắt to với hàng mi cong vút, môi hồng chúm chím và làn da trắng ngần. Cô mặc một chiếc váy màu hồng in hình ngôi sao, đôi giày cao gót đính kim tuyến lấp lánh. Trong một lần không cẩn thận, em đã làm mất một chiếc giày của búp bê. Lúc đó em buồn lắm, tìm mãi cả trong nhà, cả ngoài sân mà không thấy đâu. Mẹ biết chuyện liền dạy cho em cách thêu một đôi giày mới bằng len cho cô. Với sự hướng dẫn của mẹ, sau hai ngày cặm cụi, hai mẹ con đã hoàn thành đôi hài nhỏ xíu như một món quà cho cô ấy.

Em rất thích cô búp bê Barbie. Tối đến khi đi ngủ, em thường đặt cô nằm cạnh mình. Em sẽ giữ gìn món quà này thật kĩ vì đây là quà sinh nhật tuyệt vời nhất mẹ dành cho em.

Tham khảo:
 

Nhân dịp sinh nhật lần thứ tám của em, mẹ có mua cho em cô búp bê rất xinh đẹp.

Cô búp bê Barbie được làm bằng nhựa cứng, đôi chân dài thẳng tắp, bàn tay nhỏ xíu xinh xinh, đôi mắt to với hàng mi cong vút, môi hồng chúm chím và làn da trắng ngần. Cô mặc một chiếc váy màu hồng in hình ngôi sao, đôi giày cao gót đính kim tuyến lấp lánh. Trong một lần không cẩn thận, em đã làm mất một chiếc giày của búp bê. Lúc đó em buồn lắm, tìm mãi cả trong nhà, cả ngoài sân mà không thấy đâu. Mẹ biết chuyện liền dạy cho em cách thêu một đôi giày mới bằng len cho cô. Với sự hướng dẫn của mẹ, sau hai ngày cặm cụi, hai mẹ con đã hoàn thành đôi hài nhỏ xíu như một món quà cho cô ấy.

Em rất thích cô búp bê Barbie. Tối đến khi đi ngủ, em thường đặt cô nằm cạnh mình. Em sẽ giữ gìn món quà này thật kĩ vì đây là quà sinh nhật tuyệt vời nhất mẹ dành cho em.

24 tháng 11 2023

Bác mèo nhà em có bộ lông màu vàng mượt

chú chó nhà em có bộ lông đen óng ánh 

bác cây xoan lung lay giữa lũ gió phá đám 

...

16 tháng 1 2022

Tham khảo:

Em có rất nhiều đồ vật khác nhau nhưng trong số đó, đồ vật gần gũi với em nhất chính là chiếc cặp sách. Chiếc cặp sách có hình chú gấu Pooh rất đáng yêu cùng những người bạn của chú. Chiếc cặp có hình chữ nhật, đằng sau có hai quai đeo rất chắc chắn. Không chỉ vậy, bên trong còn chia rất nhiều ngăn lớn nhỏ khác nhau phù hợp cho từng loại sách và đồ dùng học tập của em. Em rất yêu quý chiếc cặp này của mình nên mỗi ngày đều giữ gìn nó vô cùng cẩn thận.

(ko bt mk lm có đúng ko?)

16 tháng 1 2022

 ban nham roi

9 tháng 4 2022

tham khảo
Trong nhà em có rất nhiều đồ dùng mới và hiện đại, như tủ lạnh, tivi, điều hòa… Nhưng em thích nhất chính là chiếc bình hoa ở trong bếp.

Chiếc bình hoa ấy đã có lâu lắm rồi. Nó được mẹ mua về từ lúc gia đình em vừa chuyển đến ngôi nhà này. Vậy nên, nó có một ý nghĩa khó có thể xóa bỏ được. Vì được làm từ lâu, nên chiếc bình đã có phần hơi cũ và xước xát đôi chỗ, nhưng những điều đó chẳng chút nào ảnh hưởng đến vẻ đẹp của nó.

Chiếc bình cao khoảng 25cm, có hình trụ như bao chiếc bình khác. Phần thân to như bắp tay của mẹ. Phần đế có xòe ra một chút để giúp cho bình dễ giữ thăng bằng. Phần miệng bình thì hơi mở ra, tạo hình như các cánh hoa đang nở. Bình được làm bằng gốm, tráng men trắng. Bên ngoài, được trang trí bằng hình ảnh của những đóa hoa cúc vàng ươm. Tuy đơn giản nhưng lại rất đẹp và tinh tế.

Thành bình được làm khá dày so với những chiếc bình thủy tinh bây giờ nên rất chắc chắn. Họa tiết trên bình cũng được vẽ tay rất tỉ mỉ và cẩn thận. Vì thế, đến nay bình vẫn đẹp lắm. Trước đây, mẹ để bình trên chiếc bàn nhỏ trong phòng khách. Nhưng do bình đã cũ, nên mẹ chuyển vị trí vào bàn ăn ở trong bếp, chứ không hề vất đi. Cứ cách vài ba ngày, mẹ sẽ lại thay hoa mới trong bình. Có khi là vài đóa hồng nhung, lúc là chùm hoa cúc, lúc thì là hoa ly đỏ… Vì bình thiết kế đơn giản, trang nhã, nên mẹ cắm hoa gì vào cũng đẹp, cũng xinh.

 

Đối với gia đình em, chiếc bình không chỉ là một đồ vật bình thường, mà nó còn mang ý nghĩa tinh thần quý giá. Chiếc bình chứa đựng những kỉ niệm của gia đình, đồng hành cùng mọi người, với ngôi nhà. Em sẽ giữ gìn chiếc bình thật cẩn thận, để nó có thể tiếp tục cống hiến cho ngôi nhà thật lâu nữa.

Tham khảo:
 

Vật dụng dùng trong gia đình có cái tĩnh lặng, có cái phát sáng, có cái tỏa nóng… Trong muôn vàn vật tiện nghi của con người, anh chàng Ti-vi là vật ồn ào rôm rả nhất.

Anh chàng ngự chễm chệ trên đầu tủ buýt-phê đặt dưới chân cầu thang của phòng khách. Anh là nhân vật trung tâm và ồn ào nhất phòng. Thân hình anh là một khối chữ nhật. Mặt anh phẳng, mang một lớp gương màu xám nhạt. Anh khoác một cái áo làm bằng nhựa cao cấp màu xám tro vỏ ngoài của anh có từng chấn song song cách đều, có kẽ hở. Khoác một cái áo ngoài như thế, bộ máy bên trong của anh đỡ nóng lên khi anh hoạt động. Ôm lấy gương mặt phẳng của anh là viền bọc nhựa xi kim loại, phía dưới gắn liền với một bảng điều khiển và một nút tròn tắt mở. Ngay chính giữa viền bọc phía dưới, nhãn hiệu công ty điện tử SONY gắn nổi bật trên nền xi kim loại của Ti-vi. Anh Ti-vi luôn tự hào về nguồn gốc xuất thân của mình và rất chăm chỉ hoạt động, xứng danh với hãng đã sinh ra anh. Gương mặt phẳng của anh luôn phát hình rõ nét, màu sắc đẹp chuẩn xác. Âm thanh Ti-vi phát ra được lọc qua loa hifi nên nghe rất trong và ấm. Ban ngày cả nhà đi vắng, anh Ti-vi lim dim ngủ dưới cái khăn ren mẹ phủ, anh nghỉ ngơi. Chiều về, cơm nước xong, bố mẹ mở Ti-vi để theo dõi chương trình thời sự. Anh Ti-vi làm việc nhiều nhất vào các ngày thứ bảy, chủ nhật. Với hệ thống truyền hình cáp, Ti-vi có rất nhiều kênh giải trí, học tập. Chương trình Thế giới Động vật là chương trình mà em thích nhất. Em cũng có thể đi du lịch qua màn ảnh nhỏ. Nếu biết tự chủ, chỉ xem những chương trình bổ ích thì Ti-vi giúp ta có thêm nhiều hiểu biết về đời sống. Ngoài việc giúp cho cả nhà thư giãn, anh Ti-vi còn đem lại cho cả nhà không khí vui vẻ, đầm ấm khi quây quần ở phòng khách.

 

Cũng như mọi vật trong nhà, anh ti-vi trở thành "thành viên” thân thuộc, chứng kiến mọi vui buồn trong gia đình. Đi dài theo năm tháng, anh ti-vi cũng trở nên "có tuổi”. Dù có nhiều loại ti-vi mới sản xuất tối tân và đẹp hơn, gia đình em vẫn thích dùng ti-vi hiện có. Cả nhà rất quý anh ti-vi, xem anh như một người có tâm hồn vậy.