K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

9 tháng 3 2022

Mong cô đọc:

Câu 1: Thể thơ:Lục bát.PTBĐ chính :

Câu 2: Các hình ảnh “nhà dột”, “gió lùa bốn bên”, “những đêm trắng trời” diễn tả sự vất vả,nhọc nhằn của người mẹ.

Câu 3: Hai câu cuối thể hiện nỗi niềm của người con,tình yêu vô bờ đối với mẹ mình và nỗi nhớ day dứt của tình người. 

Câu 4: Cụm DT:những đêm trắng trời

CN:Những đêm

VN:trắng trời

hoặc

Phụ trước:Những 

Trung tâm:đêm trắng trời

Phụ sau không có

Câu 5

Bài làm:

Bài thơ "Mẹ"của "Tô Hoài" đã cho người đọc cảm nhận được sự vất vả,sự hi sinh mà người mẹ phải trải qua.Và cũng cho thấy nỗi nhớ mong của người mẹ nhớ đến người con đang ngoài chiến trường nguy hiểm.Từ hình ảnh "nhà dột, gió lùa bốn bên"đã cho thấy ngôi nhà của người mẹ thật là tồi tàn,rách nát.Còn hình ảnh" những đêm trắng trời"để thể hiện những đêm mẹ phải thức trắng để mà nhớ về người con và lo lắng cho người con khi đang ở trên chiến trường nguy hiểm ngoài đó.Bài thơ nói về sự nhọc nhằn,hi sinh vất vả mà người mẹ phải chịu đựng.Không chỉ thế mà bài thơ của "Tô Hoài" cũng nhắc nhở chúng ta là phận làm con thì phải biết ơn cha mẹ.Và quan tâm đến cha mẹ.Nói chung là vì cha mẹ là người sinh ra,nuôi dưỡng và chịu mất mát tất cả để vì chúng ta nên chúng ta "Có hiếu phải trả hiếu".

9 tháng 3 2022

Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu:

MẸ

Con về thăm mẹ chiều mưa,

Mới hay nhà dột gió lùa bốn bên.

Giọt mưa sợi thẳng, sợi xiên.

Cứ nhằm vào mẹ những đêm trắng trời.

Con đi đánh giặc một đời,

Mà không che nổi một nơi mẹ nằm.

(Tô Hoài)

Câu 1: Thể thơ:Lục bát.PTBĐ chính :

Câu 2: Các hình ảnh “nhà dột”, “gió lùa bốn bên”, “những đêm trắng trời” diễn tả điều gì? 

Câu 3: Hai câu cuối thể hiện nỗi niềm gì của người con? 

Câu 4: Tìm 1 cụm danh từ và phân tích cấu tạo của cụm danh từ đó.

Câu 5: Viết đoạn văn 5-7 câu trình bày suy nghĩ của em về thông điệp rút ra qua bài thơ trên.

8 tháng 2 2022

bài thơ muốn gửi đến thông điệp:

'' con cái cần có trách nhiệm đối với cha mẹ của mình ''

9 tháng 10 2018

a, ptbđ chính: biểu cảm

b, hình ảnh "nhà dột","gió lùa bốn bên" : căn nhà tồi tàn, rách nát, nỗi cô đơn của người mẹ

hình ảnh; "những đêm trắng trời" : người mẹ nhớ thương về đứa con của mình đang dầm mưa giãi nắng ở chiến trường

9 tháng 10 2018

Cám ơn bạn nhiều nha

9 tháng 10 2018

a. Nêu phương thức biểu đạt chính trong đoạn thơ trên: biểu cảm
b. Các hình ảnh "nhà dột", "gió lùa bốn bên", "những đêm trắng trời" diễn tả:

"nhà dột " "gió lùa bốn bên" căn nhà của mẹ thật tồi tàn, rách nát
"Những đêm trắng trời" là khi mẹ nhớ về đứa con đánh giặc ở chiến trường xa xôi.

9 tháng 10 2018

Cảm ơn bạn nhiều nha

3 tháng 6 2019

1)PTBĐ:Biểu cảm+miêu tả
2, "nhà dột " "gió lùa bốn bên" căn nhà của mẹ thật tồi tàn, rách nát
"Những đêm trắng trời" là khi mẹ nhớ về đứa con đánh giặc ở chiến trường xa xôi
3. Câu kết như một niềm ân hận và cao hơn nữa là một sự phản tỉnh của lương tri:
Con đi đánh giặc một đời
Mà không che nổi một nơi mẹ nằm
Người con thương mẹ, giật mình mà nòi vậy chứ đâu chỉ có lỗi của anh? Câu thơ ghim vào làng người đọc, vào mỗi chúng ta, nhắc chúng ta rằng hạnh phúc của con người thiết thực, cụ thể, có khi tưởng là nhỏ bé nhưng thật ra lớn lao vô cùng. Có khi ai đó mơ ước những cái cao xa trên chín tầng mây mà quên đi mái nhà còn dột của người mẹ chiến sĩ.

Đọc đoạn thơ sau và trả lời câu hỏi:                             Tóc của mẹ tôi                    Mẹ tôi hong tóc buổi chiều            Quay quay bụi nước bay theo gió đồng                     Tóc dài mẹ xoã sau lưng            Bao nhiêu sợi bạc chen cùng sợi đen                    Tóc sâu của mẹ, tôi tìm            Ngón tay lần giữa ấm mềm yêu thương                     Bao nhiêu sợi bạc màu sương             Bấy nhiêu lần mẹ...
Đọc tiếp

Đọc đoạn thơ sau và trả lời câu hỏi:

                             Tóc của mẹ tôi

                    Mẹ tôi hong tóc buổi chiều

            Quay quay bụi nước bay theo gió đồng 

                    Tóc dài mẹ xoã sau lưng

            Bao nhiêu sợi bạc chen cùng sợi đen

                    Tóc sâu của mẹ, tôi tìm

            Ngón tay lần giữa ấm mềm yêu thương 

                    Bao nhiêu sợi bạc màu sương 

            Bấy nhiêu lần mẹ lo buồn vì con

                    Con ngoan rồi đấy mẹ ơi

            Ước gì tóc mẹ bạc rồi lại xanh.

                                   (Phan Thị Thanh Nhàn, trích "Con muốn mặc áo dài đỏ đi chơi", NXB Kim Đồng, Hà Nội 2016)

Câu 9:Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ được sử dụng trong 2 câu thơ sau:

                            Bao nhiêu sợi bạc màu sương 

                            Bấy nhiêu lần mẹ lo buồn vì tôi

Câu 10: Hãy rút ra bài học mà em tâm đắc sau khi đọc bài thơ.

 

 

0
ĐỀ 1: Đọc đoạn trích sau và trả lời các câu hỏi :Con hỏi mẹ : "Ước mơ lớn nhất ngày thơ bé của mẹ là gì?"Để mẹ kể con nghe nhé!Mẹ kể con nghe những đêm mùa Đông rét buốt, gió lùa qua mái tranh từng hồi dài bất tận, mẹ ước có một cái chăn thật ấm, một mái nhà lành lặn, không phải chắp vá bằng vô vàn mảnh tranh nứa như ngôi nhà ông bà ngoại lúc ấy.Mẹ ước con đường đi học đừng lầy lội như...
Đọc tiếp

ĐỀ 1:

Đọc đoạn trích sau và trả lời các câu hỏi :

Con hỏi mẹ : "Ước mơ lớn nhất ngày thơ bé của mẹ là gì?"

Để mẹ kể con nghe nhé!

Mẹ kể con nghe những đêm mùa Đông rét buốt, gió lùa qua mái tranh từng hồi dài bất tận, mẹ ước có một cái chăn thật ấm, một mái nhà lành lặn, không phải chắp vá bằng vô vàn mảnh tranh nứa như ngôi nhà ông bà ngoại lúc ấy.

Mẹ ước con đường đi học đừng lầy lội như thế, đôi dép lê đừng đứt ngang đứt dọc như thế, con trâu mộng đừng chạy rong như thế...để mẹ không phải đến lớp muộn với nước mắt ngắn, nước mắt dài.

(...)Mẹ kể con nghe những ngày giáp hạt, được ăn một bát cơm đã là niềm hạnh phúc to lớn. Nhìn bà ngoại chạy ăn từng bữa, mỗi khi về nhà trông thấy đàn con là thở dài, nước mắt giàn giụa. Mẹ ước mỗi bữa mỗi người trong nhà chỉ một bát cơm thôi cũng được. Mẹ ước sao thóc lúa đầy bồ, khoai sắn cứ vơi rồi lại đầy để ông bà không phải vất vả, các dì các cậu không phải chênh chao vì đói.

Mỗi năm chỉ đến Tết là háo hức trông chờ con ạ. Để làm gì con biết không? Không phải mong ngóng để được quần này áo nọ, được lì xì như các con bây giờ. Mà là được ăn thịt, ăn cá, ăn những món ngon mà ngày thường không có. Đến tận bây giờ, mẹ vẫn thèm món thịt kho đông, thèm món canh cải nấu tép mà con thường chê ỏng chê eo, con biết không? Vì nó là niềm mơ ước của mẹ khi còn thơ ấu...

Câu 1: Người mẹ trong đoạn văn trên đã mơ ước những gì?

Câu 2: Tìm câu văn được trích dẫn trực tiếp trong đoạn văn trên

Câu 3: Qua lời kể của mình, mẹ muốn nhắn nhủ đến con bài học gì trong cuộc sống? 

2
17 tháng 2 2022

Câu 1:

 - Mẹ ước có một cái chăn thật ấm, một mái nhà lành lặn, không phải chắp vá bằng vô vàn mảnh tranh nứa như ngôi nhà ông bà ngoại lúc ấy.

- Mẹ ước con đường đi học đừng lầy lội, đôi dép lê đừng đứt ngang đứt dọc, con trâu mộng đừng chạy rong.

- Mẹ ước mỗi bữa mỗi người trong nhà chỉ một bát cơm. Mẹ ước sao thóc lúa đầy bồ, khoai sắn cứ vơi rồi lại đầy để ông bà không phải vất vả, các dì các cậu không phải chênh chao vì đói.

- Mẹ ước được ăn món thịt kho đông, món canh cải nấu tép

Câu 2:

Con hỏi mẹ : "Ước mơ lớn nhất ngày thơ bé của mẹ là gì?"

Câu 3: 

Bài học mà mẹ muốn nhắn nhủ đến con mình là: Có nhiều ước mơ giản dị, đơn giản như là ước một bữa ăn no, đầy đủ nhưng mà chúng ta phải dựa vào tùy từng điều kiện hoàn cảnh sống, không được chê bai này nọ...Hãy trân trọng và quý những gì chúng ta đang có. Hãy yêu thương những người thân của mình hơn, vì họ đã phải rất vất vả!

< Câu 3 em làm chưa được hay lắm mong anh/chị thông cảm, nếu được thì có thể góp ý để em sửa lỗi ạ >

17 tháng 2 2022

1. Người mẹ ước: có cái chăn ấm, con đường đi học đừng lầy lội, đôi dép đừng đứt ngang, con trâu đừng chạy ngang, mỗi người trong nhà có 1 bát cơm, thóc lúa đầy bồ, khoai sắn vơi rồi đầy, ăn thịt ăn cá...

2. Con hỏi mẹ : "Ước mơ lớn nhất ngày thơ bé của mẹ là gì?"

3. Bài học: Phải biết trân trọng những gì mình đang có và phải nhớ những gì trong quá khứ ta từng trải qua để biết yêu quý thêm hiện tại.