K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

16 tháng 12 2017

     My home village is now different from the village in my father's story. in his story,

my village is very poor.

     Everyone live a hard life that time. Peo

ple lack of food, of money. Now, it is

different. People don't live a hard life anymore. They have enough food, enough money,

everyone got a house, and many more things. The only things that doesn't change is

sentiment. Everyone always be very happy. They

live together, help each other when they

need, that is a luxury.

    

That makes my village a wonderful place for everyone. People are just farmer, but

they solidarity in the face of penury. And when they have money in their hands, they still

solidarity they a

re friendly with others, they are helpful, they are good people. That's

about people.

16 tháng 12 2017

Where I was born and grew up in Hanoi. The city's children is a growing modern

city. Roads wander wide. The way the two buildings grow up san suicide. Hanoi's most

beautiful at night, then coats the city as a new coat.

Where Where electric lighting

as I am sa. They are the parents area for walking in

the West Lake. In the air is cool and fresh. Lake blue, a cosmic giant carpet.

Coastal lakes are found standing tilt touches down in their reflected nothing more

of a young woman doing coast. I am

very proud of themselves as citizens Hanoi. The

people of Hanoi elegance and hospitality.

6 tháng 10 2023

Vote cho mình nhé:

Hai Phong – A mighty, majestic port city with many beautiful scenes and the place where I was born and raised. Hai Phong is located in the north of Vietnam. Hai Phong is bordered by the sea, so there are many ports. Hence, this place was called the port city. Weather in Hai Phong has features of the weather in the North. There are four seasons here. Spring is warm, summer is hot and sunny. Autumn is cool and winter is cold. My favorite is the people here.

Hai Phong people are simple and gentle. Everyone is very friendly and caring for each other. When the big cities are smoggy, the Air in Hai Phong is very fresh. Busy people and cars give this city a bustling atmosphere. Coming to Hai Phong, you will enjoy delicious Banh My Que with pate. A characteristic feature of this place is the color of phoenix flowers that glow in the sky in summer. Every time I go away seeing phoenix flowers, I remember my beloved Hai Phong. I love Hai Phong. I love everything here.

22 tháng 5 2018

I was born and grown up on the poor land in Duc Tho district, Ha Tinh province. That’s where deeply attaches to me 24 years of life. If anyone who asks me that “What’s the thing your most proud of?” .I will answer that’s my hometown. Duc Tho is the land poor where the people live by rice cultivation, breeding, and fishing. Although the life is very difficult, but the people is very friendly, and studious. In Duc Tho, there is a Tung Anh village where called “Doctor village”. Duc Tho is also the home of Tran Phu Secretary General, and marked many memories of the great leader Ho Chi Minh.

If you come to Duc Tho, you will feel many interesting things, visiting Tran Phu tombstone, La Giang dyke, rowing on La driver, and enjoying the traditional songs. In the evening, they can enjoy a special food which is “mussel rice” – just only eat one time, you will never forget.

Beautiful and unobtrusive! Duc Tho always tries to grow, and to improve the life of people, but keeping the traditional culture.

7 tháng 1 2022

Em sinh ra và lớn lên trên một vùng quê thanh bình vá ấm áp.Nơi đây có cánh đồng lúa rộng mênh mông,có con sông vắt qua cánh đồng dẫn nước để bác nông dân tưới cây.Xa xa là những mái nhà rợp ngói đỏ tươi.Có những hàng cau dài thẳng tấp trông rất đẹp và thơ mộng.Vùng quê em có rất nhiều cây cối, những bạn ở gần nhà thường rủ nhau chơi bi dưới những hàng cây xanh tốt.Em rất yêu quý quê hương em mai đây dù có đi đâu xa em vẫn nhớ về quê hương em.

8 tháng 1 2022

 Hè năm nay,chiều chiều thành phố quê em trở nên rộn nhịp.Ông mặt trời nhuộm đang đang lặn dần .Thỉnh thoảng , những cơn gió thổi đến xoa dịu cái nóng cho con người . Ngoài đường,xe cộ bắt đầu nhiều hơn . Tiếng còi xe bấm inh ỏi . Mọi người đều mong trở về nhà thật nhanh . Để tránh khỏi cái nóng . Hai bên đường , các hàng quán đã chuẩn bị lên đèn .Những quán ăn rất đông đúc.Em rất yêu quê hương của em .

                                     

24 tháng 12 2016

Life in the countryside is quite different from that in the city. First, it is the atmosphere that differentiates the two living environments. In the countryside, the air and water are much fresher and safer, thus living there is totally comfortable and beneficial for our health. In contrast, people who live in big cities suffer from health problems and diseases related to poor air quality and sources of polluted water. Second, prices and costs of living are cheaper in the countryside than in big cities. Vegetables, fruits and meats are home-grown and home-produced. However, in cities, people have to go shopping for them. Third, the interpersional relationships are more harmonious and friendlier. Those who live in the same village, especially neighbours, for example, know each other very well. There is a close-knit cooperation between people in working and many other daily activities. On the contrary, negatively speaking, city people only live and know their own business. They hardly care about who their neighbours are and what they do. Sending a helping hand, as a result, is never seen among city people. In conclusion, although the city life holds many advantages that make life more convenient, I always prefer living in the countryside where the environment is nice, the costs of living is affordable, and the intimate relationships among people are really meaningful. Personally, If I had a choice between a villa in the city and a small house with garden surrounding, the latter would seem better to me.

24 tháng 12 2016

Life in the village is simple and warm! People here legs covered their faces mud but loyal and beautiful, lasting impression. The children here do this joke sick child mice skinny, black, curly hair, bare ride runs between lunch fields. Every morning, I saw her in the village to the river carrying water, laundry, wash the rice, the farmer ... The field, rice paddy. The students go to school. The vegetables and flowers she brought to market. At noon, the farmer resting, sitting beneath a banyan tree and enlist dinner nap a few minutes. This time the students had gone home. Afternoon, I found out the first lane 1 basket she brought only a few bundles left over after selling vegetables at the market, the buffalo farmer after 1 business day. Buffalo designs ample tread it looks majestic. Children flying a kite to the kite fold, brought home and agreed to meet the next day! Every evening, the breeze through blow away the smell of rice fat fat. Oh, I love this peaceful life too, it's a far cry from one life is full of sound in the city, do not take well 1 sec quiet!

3 tháng 3 2016

My home village is now different from the village in my father's story. in his story, my village is very poor.

Everyone live a hard life that time. People lack of food, of money. Now, it is different. People don't live a hard life anymore. They have enough food, enough money, everyone got a house, and many more things. The only things that doesn't change is sentiment. Everyone always be very happy. They live together, help each other when they need, that is a luxury.

That makes my village a wonderful place for everyone. People are just farmer, but they solidarity in the face of penury. And when they have money in their hands, they still solidarity they are friendly with others, they are helpful, they are good people. That's about people.
Landscape is still like the old days. That river, that mountain. Nature is harmony with people. People live with nature, people product things of nature, and nature always open-handed with people, give them resource for them to build their house. That is what people seek, and they live with it very well.

That's all I can say about my home village, in my opinion, my village is a wonderful place. War does not determine who is right, only who is left:" Ask not what your country can do for you but what you can do for your country.

2 tháng 3 2016

                                                               My village​

My home village is now different from the village in my father's story. in his story, my village is very poor.

Everyone live a hard life that time. People lack of food, of money. Now, it is different. People don't live a hard life anymore. They have enough food, enough money, everyone got a house, and many more things. The only things that doesn't change is sentiment. Everyone always be very happy. They live together, help each other when they need, that is a luxury.

That makes my village a wonderful place for everyone. People are just farmer, but they solidarity in the face of penury. And when they have money in their hands, they still solidarity they are friendly with others, they are helpful, they are good people. That's about people.
Landscape is still like the old days. That river, that mountain. Nature is harmony with people. People live with nature, people product things of nature, and nature always open-handed with people, give them resource for them to build their house. That is what people seek, and they live with it very well.

That's all I can say about my home village, in my opinion, my village is a wonderful place. War does not determine who is right, only who is left:" Ask not what your country can do for you but what you can do for your country .

 

3 tháng 11 2017

Mấy ngày nay trời nóng như đổ lửa, cây cối thì héo khô, mọi người thì đều chờ có một cơn mưa, thật ngột ngạt và khó chịu. Vào buổi chiều ngày hôm qua, cơn mưa mà mọi người chờ đã đến.

Mây đen từ đâu ùn ùn kéo đến, che lấp cả một vòm trời xanh thẫm. Lúc đầu gió chỉ nổi lên xoáy thành một cơn lốc nhỏ cuốn lá vàng bay đi. Khoảng năm phút sau, gió như điên cuồng thổi đến làm cây cối nghiêng ngả, người đi bộ cũng khó đi lại vì sức gió. Một tia chớp vàng giáng xuống xé toạt những đám mây xám xịt. Và vài hạt mưa to và nặng rơi xuống tạo ra tiếng lách tách, lách tách trên mái tôn. Mọi người rảo chân bước vội. Xe cộ trên đường cũng phóng nhanh hơn.

Rồi một lúc sau, hạt mưa cũng nhỏ dần và mưa lớn hơn. Mưa lớn như thế nào thì gió lớn như thế nấy. Mưa như trút nước. Cứ tưởng như là sắp có bão vậy. Nước mưa lao vào những bụi cây. Lá bàng, lá cau vẫy tay như chào đón cơn mưa. Mưa tạch tạch trên lan can, đập vào lòng lá bàng lộp độp, lộp độp. Hai bên đường cũng đông người trú mưa hơn lúc chuẩn bị mưa. Có người đội đầu trần chạy về nhà. Con đường vắng hẳn. Chỉ có một đám trẻ khoảng năm sáu đứa cởi trần chạy ra ngoài mưa để tắm và một vài chiếc xe ô tô, xe tải bật đèn lao vào màn nước trắng xóa. Nước chen nhau tuôn ồ ồ vào các rãnh cống. Những chú chim sẻ cũng tìm chỗ để trú. Chuột, gián đã bám vào chân tường.

Mưa đến rồi cũng đi. Mây đen cũng nhường chỗ cho bầu trời ló rạng. Cầu vồng hiện ra với bảy sắc lung linh. Tiếng nói chuyện, đi lại rộn rịp từ những chỗ trú mưa, mọi người lại tiếp tục công việc của mình. Nhất là các bác thợ sửa xe, khi mưa xong, bác lại xách hộp đồ nghề lỉnh kỉnh của mình ra để sửa cái bu-gi cho mấy chiếc xe bị chết máy khi trận mưa kết thúc. Mấy chú chim sẻ bay ra từ hốc cây nào đó, đậu trên mái nhà, dang cánh ra để phơi khô bộ lông óng ánh của chú, và thỉnh thoảng chú kêu rích rích nghe rất vui tai.

Mưa xong làm cho không khí oi bức trở thành không khí mát mẻ, trong lành. Những hạt mưa cuốn trôi bụi bặm trên lá cây đi. Mưa xong, những giọt mưa còn đọng lại trên tán lá. Khi có ánh sáng chiếu vào, nó lấp lánh như kim cương. Đối với chúng ta thì nó chỉ có như thế. Nhưng đối với các bác nông dân, thì nó cần biết bao nhiêu!

3 tháng 11 2017

Mưa mùa hạ đến rồi đi bất chợt mang theo không khí mát dịu, trong trẻo xóa tan nắng hè đổ lửa. Kỷ niệm ùa về. Cơn mưa đầu mùa mang đến mùa màng bội thu, nhưng có lúc lại lấy đi đồng lúa đang thì của người nông dân khắc khổ.

Trời đang nắng như đổ lửa, không khí xung quanh ngột ngạt, nhễ nhại. Trong khoảnh khắc, trời nhạt dần. Đi chưa hết một con phố, trời nổi giông quay cuồng. Và mưa đến. Bất ngờ. Có rất nhiều người không kịp tìm nơi trú ẩn. Không gian nhòa trong màn trắng của mưa hạ.
Tôi lao xe vào quán cóc bên đường, vừa để tránh mưa, vừa để hưởng cái ngọt lành, mát mẻ của mưa đầu mùa. Cái quán nhỏ đã chật cứng người. Mưa mỗi lúc thêm nặng hạt. Và trời càng sầm sì báo hiệu trận mưa dài. Phải chăng, đã lâu không được trút xuống nhân gian nguồn nước vô tận, mà hôm nay mưa càng xối xả!

Nhấp ngụm trà nóng. Tôi suy nghĩ miên man chờ mưa tạnh. Trong mớ suy tưởng hỗn độn, nhộn nhạo không đầu không cuối, một chút lắng đọng . những trận mưa quê của tuổi thơ chợt ùa về, hiện lên trong tôi rõ ràng, trong sáng và đẹp như cổ tích.

Quê tôi ở vùng văn hoá Kinh Bắc. Cũng như bao làng quê Bắc Bộ khác, trồng lúa nước là công việc chính. Những việc mua, bán, sắm sửa, làm nhà, cưới hỏi . đều trông vào hạt thóc, hạt gạo, và một chút khoai sắn, con gà, con lợn. Chăn nuôi, trồng trọt, bên cạnh bàn tay chăm bón, săn sóc của con người, thì việc nắng, việc mưa đóng vai trò quan trọng.

Tôi còn nhớ, mỗi lần khi trời đất vào độ tháng tư âm lịch, lúc những đồng lúa đang độ sung mãn nhất, hay như người ta thường gọi: lúa đang thì con gái, bà tôi và người dân quê lại ngày đêm mong chờ một trận mưa rào. Chỉ cần một trận mưa thôi, sáng hôm sau thức dậy đi thăm lúa, thật kỳ diệu, cả đồng lúa trở nên xanh mướt, những nụ đòng đòng tách ra khỏi lá vươn thẳng lên trời cao, để lộ những bông lúa non căng mẫm.

Người dân quê tôi chắc mẩm: năm nay chắc được mùa to! Trận mưa rào đầu hạ đối với người nông dân quý giá biết nhường nào.

Nhưng có đợt, khi đồng lúa đang trổ đòng đòng, trời không phù hộ mang mưa kéo dài đến cả tuần. Mưa lâu khiến bà tôi ăn không ngon ngủ không yên . vì mấy sào ruộng sẽ ngập đầy nước.
Mưa . nước đọng tràn trề. Nước ở mương con tràn vào đồng. Con mương cái ngày thường to là thế, vậy mà cũng không đủ lớn để thoát nước nhanh ra sông. Mưa mãi rồi cũng tạnh.

Hàng ngày, bà tôi, những người dân quê tôi đứng trên bờ ruộng buồn rầu, ngao ngán nhìn đồng lúa ngập trắng nước. Những ruộng lúa ngâm cả tuần trời trong nước đang thối dần. Một năm thất bát được báo trước. Tiếc của, nhiều người xắn quần, xắn áo dầm mình xuống đồng múc nước đổ đi, và cố chọn những cây lúa còn xanh, nâng niu trong tuyệt vọng. Những giọt nước mắt lăn dài trên đôi má gầy gò, khắc khổ của những người nông dân quanh năm vất vả.

21 tháng 8 2018

Bình minh là thời khắc rất đẹp vào sáng sớm mỗi ngày khi đó cảnh vật và không gian yên tĩnh bình dị khác xa sự xô bồ của một ngày làm việc bận rộn. KHi đó bạn có thể thể thấy 1 khung cảnh thật tuyệt với, dưới đây là bài văn mẫu hướng dẫn bài văn miêu tả cảnh bình minh trên quê hương em lớp 6 hay nhất

Quê hương- hai tiếng nghe sao mà trìu mến, thân thương đến thế. Quê hương là nơi ta sinh ra và lớn lên, là nơi con người tìm về sau tháng ngày làm việc vất vả và nó cũng là nơi ta gắn bó biết bao nhiêu cảnh vật đẹp, thơ mộng. Ở mỗi vùng quê cảnh đẹp trên quê hương có thể là cảnh cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay, cảnh dòng sông hiền hòa thơ mộng nhưng có lẽ với tôi cảnh bình minh trên quê hương là đẹp nhất và mang những ấn tượng khó quên. Trong chương trình Ngữ Văn lớp 6, ta bắt gặp đề bài tả cảnh bình minh trên quê hương. Dưới đây là những bài mẫu hay nhất mà mọi người có thể tham khảo. Để làm tốt bài này, các bạn cần chú ý miêu tả vào không gian, thời gian và đặc biệt miêu tả cảnh vật trên quê hương ở các thời điểm: lúc mặt trời chưa mọc, lúc mặt trời hé sáng và lúc mặt trời sáng hẳn…Và chúng ta cần xen lẫn những cảm xúc của mình để bài viết trở nên phong phú hơn. Chúc các bạn thành công!

BÀI VĂN MẪU SỐ 1 MIÊU TẢ CẢNH BÌNH MINH TRÊN QUÊ HƯƠNG EM LỚP 6

Quê hương là tất cả những gì thật thân thương và gắn bó nhất. Mỗi thời khắc trên mảnh đất yêu dấu này lại mang những nét đẹp thật riêng. Với em, cảnh bình minh trên quê em thật đẹp, luôn là ấn tượng sâu sắc nhất trong tâm trí em.

Đó là một buổi sáng ngày hè, em thức dậy sớm hơn mọi ngày để có thể chiêm ngưỡng hết cảnh bình minh.Lúc này, trời vẫn còn tờ mờ sáng. Quê hương im lặng đến lạ lùng.  Gió nhè nhẹ thổi, cả làng quê như vẫn còn chìm đắm trong một giấc ngủ dài. Các mẹ, các chị đã dậy từ sớm để chuẩn bị bữa sáng. Từ những mái bếp, những làn khói bay lên quyệt với làn sương mờ ảo làm không gian trở nên thơ mộng, huyền bí hơn. Tiếng kẽo kẹt đều đều từ máy dệt vải vang lên. Tiếng gà gáy ò..ó..o từ nhà ai vang lên, cả làng quê như bừng tỉnh dậy mang một sức sống tràn trề. Trên cây, những giọt sương vẫn còn đọng lại trên khóe lá. Những chú chim ca hót những bản nhạc líu lo để chào đón một ngày mới. Cánh đồng lúa xanh mướt đương thì con gái đang ngả đầu vào nhau trò chuyện. Trên màu xanh ấy điểm xuyết những viên kim cương sáng lấp lánh thật đẹp.Hương lúa nhẹ nhè quyện vào với làn gió sớm như được lan tỏa vào không gian. Quê hương buổi sớm thật trong lành, mát mẻ. Sáng sớm, được tận hưởng cái không khí ấy, em thấy thật sảng khoái, để bắt đầu cho một ngày mới. Dòng sông vẫn còn mờ ảo trong lớp sương sớm. Trên sông các bác thuyền chài đang gõ vào mạn thuyền những mẻ cá cuối cùng. Thỉnh thoảng, có những chú cá tinh nghịch nhảy vọt lên mặt sông tạo thành những vòng tròn thật đẹp mắt. Trên đường, các mẹ các chị đang í ới gọi nhau đi chợ. Những bác nông dân đã xách cuốc ra đồng. Tiếng nói, tiếng cười râm ran làm không gian nhộn nhịp hẳn lên. Lúc này, em phải chuẩn bị đi học.

Mặt trời từ từ nhô lên sau lũy tre làng ban phát những tia nắng sớm đầu tiên xuống cảnh vật. Không gian không còn mờ ảo trong lớp sương giăng nữa mà hiện lên thật đẹp. Cả làng quê như đắm chìm trong cái nắng vàng nhè nhẹ của buổi sớm. Lúc này con đường đã đông vui tấp nập người qua lại.  Tiếng còi xe, tiếng nói cười đùa nghịch của những tốp học sinh vang vọng trong không gian. Con đường dài ngoằn nghèo, được đổ bê tông phẳng lì như con trăn khổng lồ đang ôm ấp lấy xóm làng. Hai bên đường, những dãy nhà mọc lên san sát. Trên cành lá, ánh nắng chiếu vào những giọt sương còn sót lại trên khóe lá trông thật lung linh, huyền diệu. Bầu trời cao hơn, những đám mây trắng nhẹ trôi. Ánh nắng chiếu xuống mặt sông như dát vàng, dát bạc. Mặt trời đã lên cao. Ánh nắng đã bắt đầu gay gắt hơn. Lúc này em đã gần đến trường. Ngôi trường từ từ hiện ra trong màu vàng của nắng.

Được ngắm nhìn cảnh bình minh trên quê hương thật thích thú. Em thấy thật may mắn khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất quê hương yêu dấu này. Cảnh bình minh trên quê hương sẽ mãi là ấn tượng thật đẹp trong tâm trí em.

21 tháng 8 2018


 


Giữa một vùng đá sỏi khô cằn, cây hoa dại vẫn mọc lên và nở những chùm hoa thật đẹp. Hình ảnh ấy tạo một cảm giác cô đơn, lạc long, thậm chí là bị đày đọa nhưng bông hoa nhỏ ấy vẫn kiên cường, hiên ngang. Nó chống chọi với những điều đó với tất cả sức lực nhỏ bé mà bền bỉ, như cánh chim bé nhỏ chao lượn giữa cơn giông bão tìm đường về tổ và cuối cùng nó đã chiến thắng. Chiến thắng tất cả những khó khăn, gian khổ ấy mà trở thành một đóa hoa đẹp, bừng cháy sức sống, nó vượt lên những sỏi đá khô cằn, giữa nắng gắt để trở thành một điểm chấm phá trên bức tranh hoang mạc nóng bỏng và khắc nghiệt. Đó thực sự là phép màu của Chúa, là một trong rất nhiều những điều kì diệu của cuộc sống này, như một câu chuyện cổ tích. Và hơn nữa, đó còn là một trong những bài học giản dị, sâu sắc và cũng tuyệt vời nhất mà cuộc sống đã dành tặng cho chúng ta.

Trong đời, ai chẳng đôi lần gục ngã trước những khó khăn, thách thức. Tất cả như đám mây đen khổng lồ, che lấp những tia sáng của tương lai, làm cho chúng ta kiệt quệ, mỏi mệt, mất ý chí chiến đấu, muốn buông xuôi. Và đây cũng là lúc chúng ta đối mặt với chính mình, là thời khắc mà những quyết định sẽ ảnh hưởng đến quãng đời còn lại của chúng ta. Lòng dũng cảm, bản lĩnh, sự quyết đoán… tất cả sẽ được thể hiện một cách rõ nhất.

Kì diệu thay, có những người khi gặp khó khăn, trắc trở thì họ trở nên cứng rắn, mạnh mẽ hơn cho dù họ vẫn có thể thất bại nhưng họ đã cố gắng đến giây phút cuối cùng. Họ nhận thức được rằng, một khi họ buông xuôi, họ sẽ mất tất cả. Công sức học hành bấy lâu, tiền bạc thời gian…những thứ đó sẽ tan biến cùng với đám mây đen đang vần vũ trên bầu trời. Họ đã được Thượng đế ban cho một món quà mà không phải ai cũng có, đó chính là nghị lực. Với món quà này, họ đã biến những nỗi tủi nhục, đắng cay thành một thứ vũ khí sắc bén mà không có một loại khí tài nào trên Trái đất này có thể sánh được. Họ đã vượt qua chông gai để xua tan đám mây đen ấy. Và ánh sáng đã trở lại, tâm hồn họ có thể bị chai sạn, vùi dập nhưng nó đã trở nên mạnh mẽ và thiêng liêng hơn bao giờ hết.

Họ biết rằng dù con đường có đẹp đến mức nào cũng phải trả giá bằng những mũi gai đau đớn, bằng máu và nước mắt… “ chặng đường nào trải bước trên hoa hồng. Bàn chân cũng thấm đau vì những mũi gai. Đường vinh quang đi qua muôn ngàn sóng gió. Lời hứa ghi trong tim mình. Vẫn bước đi hiên ngang đầu ngẩng cao…” ( trích bài hát “ Đường đến ngày vinh quang”). Nhưng cuộc sống đâu phải chỉ có những điều tuyệt vời như thế, bên cạnh đó vẫn có những kẻ hèn nhát, yếu đuối, dễ dàng từ bỏ những ước mơ của mình. Họ sẵn sàng vứt bỏ tất cả hoài bão để sống một cuộc đời vô vị, tẻ nhạt thậm chí là tàn tạ, vật vờ. Họ như một chiếc bóng lẻ loi, đơn chiếc cứ đi đi về về trong cái xã hội nhộn nhịp, năng động này. Suốt đời lẩn tránh, sống ủ rũ và khi về già, chắc chắn họ sẽ nuối tiếc những tháng ngày lãng phí vì đã không sống hết mình, hối tiếc vì đã chấp nhận làm một bông hoa úa tàn, khô héo, không tô điểm cho đời.

Vâng , chúng ta sẽ vượt qua tất cả khó khăn, trắc trở. Cho dù con đường hoa hồng có nhiều gai đi thế nào chăng nữa thì nó vẫn là con đường của vinh quang, của thành công và theo một câu nói khá nổi tiếng thì trên con đường này “ không có dấu chân của kẻ lười biếng”. Thân xác có thể tả tơi, mỏi mệt nhưng ý chí ta vẫn luôn tồn tại một hạt giống của khát vọng và hoài bão. Hạt giống ấy rồi sẽ đâm chồi nảy lộc, sẽ trở thành một đóa hoa dại đẹp đẽ tiếp thêm sức mạnh cho chúng ta vượt qua những ghềnh thác cheo leo, đi đến bến bờ của những giấc mơ. Đau đớn, tủi nhục, nước mắt sẽ tan biến khi chúng ta đi hết con đường và chạm tay vào đỉnh vinh quang. Mặt trời sẽ chiếu sáng, vầng dương sẽ cài lên vai chúng ta vinh quang của những người chiến thắng, ta sẽ ngẩng cao đầu và tự hào vì chúng ta đã đấu tranh không mệt mỏi với những phút giây yếu mềm của bản thân và những gian nan chồng chất. Những bông hoa dại sau khi vượt qua những điều khắc nghiệt của thiên nhiên đã nở. “ Ngày đó, ngày đó sẽ không xa xôi và chúng ta là người chiến thắng. Đường đến những ngày vinh quang không còn xa”.

Cuộc đời vẫn trôi đi, những khó khăn khác lại đến và chúng ta phải chiến đấu một cách ngoan cường. Hãy sống và đấu tranh cho đến lúc nào sức tàn lực kiệt, ta không phải nuối tiếc về những tháng ngày tuổi trẻ bị hoài phí. Những gian truân vất vả sẽ trở thành những chiến công bất diệt trong trái tim của mỗi con người. Vì loài hoa dại kia sẽ úa tàn và chúng ta cũng không sống mãi, nhưng những dấu chân mà chúng ta đã in trên đường đời, những thành công trong cuộc sống sẽ tô thắm cho bức tranh cuộc sống muôn màu kia, như loài hoa dại ấy đã gợi lên sức sống cho vùng sỏi đá khô cằn.