K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

15 tháng 12 2018

- Nhà trường nhường trà,nhường hết hoa, nhòa hết hương, mang lương hưu lưu hương.

Thầy giáo tháo giầy, <---------> Nhà trường nhường trà,
tháo cả ủng, thủng cả áo, <---------> nhường hết hoa, nhòa hết hương,
lấy giáo án dán áo. <----------> mang lương hưu lưu hương.

Trần Tuyết Tâm

câu hỏi đâu bạn?

câu không có dấu"." ah?

6 tháng 4 2018

Trong số những thầy cô giảng dạy trên lớp, người mà em yêu thích và kính trọng nhất, đó chính là cô Thơ, cô giáo chủ nhiệm của lớp em. Với em cũng như các bạn cùng lớp thì cô Thơ không chỉ là một người cô giáo giỏi, truyền thụ cho chúng em những kiến thức bổ ích, dạy dỗ chúng em nên người. Mà với em cô còn là một người mẹ hiền thứ hai ở trường của em, vì cô chăm sóc, quan tâm đến chúng em như những người con của cô vậy.

Cô Thơ tuy chỉ mới bắt đầu làm cô giáo chủ nhiệm của lớp em khi chúng em chính thức bước vào lớp năm. Tuy thời gian gắn bó với cô chưa lâu nhưng em cũng như các bạn trong lớp đều rất yêu quý cô. Cô thơ có dáng người hơi đậm, khuôn mặt tròn trông rất hiền lành và phúc hậu, đôi mắt của cô đen láy, đôi môi hình trái tim trông rất đẹp, chiếc mũi của cô cao và thẳng. Cô tuy đã bốn mươi tuổi rồi nhưng nhìn cô rất trẻ và xinh đẹp. Trong trường của em có rất nhiều những thầy cô giáo dạy giỏi, và cô Thơ của em là cô giáo luôn có tên trong danh sách giáo viên dạy giỏi ấy.

Cô giảng bài rất hay lại có sự truyền cảm, nên chúng em ai cũng thấy dễ hiểu. Từ lúc làm chủ nhiệm và dạy chúng em học thì chúng em học tiến bộ lên thấy rõ. Cô giáo của em có giọng nói trầm và rất ấp áp, cô luôn dịu dàng, lặng lẽ quan tâm đến mọi hoạt động học tập cũng như vui chơi của chúng em. Cô không bao giờ nặng lời trách móc chúng em, nếu em hoặc các bạn trên lớp mắc những lỗi như: không học bài cũ, nói chuyện trong giờ học, bừa rác ra lớp học… thì cô không bao giờ nặng lời với chúng em cả. Cô luôn dịu dàng khuyên bảo chúng em, nhắc nhờ chúng em để chúng em có thể sửa chữa, thay đổi.

Có một kỉ niệm mà em nhớ mãi, buổi sáng hôm ấy, khi chúng em tập thể dục giữa giờ ở sân trường, vì trời nắng rất to  và em đang bị ốm nên em đã ngã ra sân và không hề hay biết gì nữa. Lúc em tỉnh dậy thì em đang nằm ở phòng y tế, cô Thơ vẫn luôn ở bên em, cẩn thận thay khăn ướt  đắp lên trán em để hạ sốt. Lúc em tỉnh dậy, nhìn thấy cô không hiểu sao em lại khóc rất to, cô đã ôm em vào lòng và an ủi rất nhiều. Sau khi em đã nín khóc thì cô đã mua bánh mì và một hộp sữa cho em, sau khi ăn xong thì cô nhắc em uống thuốc. Tan học ngày hôm ấy cô đã chở em về nhà rất ân cần, chu đáo.

Với em, cô Thơ là người cô giáo mà em yêu thương và kính trọng nhất. Cô không chỉ cho em những tri thức hay và bổ ích mà cô luôn chăm sóc, ân cần chăm sóc cho em cũng như các bạn cùng lớp. Vì vậy mà cô sẽ luôn là người mẹ thứ hai của chúng em. Em cũng như các bạn cùng lớp sẽ luôn yêu thương và nhớ ơn của cô

18 tháng 3 2018

Em Hoa hãy làm bài tập toán.

Mẹ mua cho em bé chiếc áo mới đi!

Cả lớp hãy trật tự nghe co giáo giảng bài!

Mội người đều phải tập thể dục.

T*** mik nhé!

Em Hoa làm bài tập toán đi.

Mẹ mua cho em bé chiếc áo mới đi.

Cả lớp trật tự nghe cô giáo giảng bài đi.

Mọi người đều tập thể dục đi.

HỌC TỐT!!!!!!!!!!!

11 tháng 7 2017

Cách giáo dục của thầy giáo thú vị ở chỗ: Thầy không bắt ai phải tha thứ nhưng bằng hình ảnh những củ khoai tây thối rữa, thầy đã giúp cả lớp hiểu ra giá trị của sự tha thứ, lòng vị tha và sự cảm thông với lỗi lầm của người khác.

17 tháng 10 2017

- Với bạn : Cho mình mượn cây thước một chút !

- Với anh (chị) : Chị ơi, cho em mượn quyển truyện tranh của chị nhé !

- Với cô giáo : Em xin phép cô em ra ngoài một lát ạ !

11 tháng 6 2019

1. Ma-ri-a là một cô bé rất thích quan sát. Một hôm trong phòng khách, cô bé nhận thấy mỗi lần gia nhân bưng trà lên, bát đựng trà thoạt đầu rất dễ trượt trong đĩa. Nhưng khi nước trà rớt ra đĩa thì dù tay của gia nhân đó run rẩy tới mức nào đi nữa, chiếc đĩa có bị nghiêng đi nhiều hơn nữa thì bát nước trà vẫn như dính trên đĩa, không hề di chuyển. Cái đĩa và cái bát đựng trà đã hấp dẫn cô bé.

2. "Thế là vì sao nhỉ? Mình nhất định phải tìm hiểu cho rõ".-Ma-ri-a nghĩ vậy, rồi lẻn ra khỏi phòng khách, bắt đầu làm thí nghiệm.

3. Không thấy Ma-ri-a đâu, anh trai của cô bé bèn chạy đi tìm. Khi đi ngang qua nhà bếp, cậu bỗng nhìn thấy Ma-ri-a đang làm gì đó với đống bát đĩa trên bàn ăn, bèn trêu em:

Em không muốn làm nhà khoa học nữa, định làm bà chủ gia đình hả ?

4. Đâu có, em phát hiện ra một điều bí mật. Chỉ cần giữa chiếc bát đựng nước trà và chiếc đĩa có một chút nước thì bát đựng nước trà không bị trượt nữa.-Ma-ri-a nói với vẻ đầy tự hào về " thành quả nghiên cứu của mình".

-Làm gì có chuyện đó ? Anh không tin! Sau khi rớt ra thì bát lại càng dễ trượt. Lần trước, mẹ lau nhà xong, anh suýt trượt ngã mà.

- Không tin anh hãy thử mà xem.

Cậu anh bèn cầm chiếc bát, chiếc đĩa lên để thử. Kết quả đúng như Ma-ri-a nói.

5. Hai anh em đang tranh luận, bàn tán thfi cha đến. Cả hai cùng hỏi cha về hiện tượng kì lạ này. Người cha ôn tồn bảo:

Đó là vì có lực ma sát. Các con lớn lên thì sẽ biết thôi mà!

3 tháng 6 2019

1. Ma-ri-a là một cô bé rất thích quan sát. Một hôm trong phòng khách, cô bé nhận thấy mỗi lần gia nhân bưng trà lên, bát đựng trà thoạt đầu rất dễ trượt trong đĩa. Nhưng khi nước trà rớt ra đĩa thì dù tay của gia nhân đó run rẩy tới mức nào đi nữa, chiếc đĩa có bị nghiêng đi nhiều hơn nữa thì bát nước trà vẫn như dính trên đĩa, không hề di chuyển. Cái đĩa và cái bát đựng trà đã hấp dẫn cô bé.

2. "Thế là vì sao nhỉ? Mình nhất định phải tìm hiểu cho rõ".-Ma-ri-a nghĩ vậy, rồi lẻn ra khỏi phòng khách, bắt đầu làm thí nghiệm.

3. Không thấy Ma-ri-a đâu, anh trai của cô bé bèn chạy đi tìm. Khi đi ngang qua nhà bếp, cậu bỗng nhìn thấy Ma-ri-a đang làm gì đó với đống bát đĩa trên bàn ăn, bèn trêu em:

Em không muốn làm nhà khoa học nữa, định làm bà chủ gia đình hả ?

4. Đâu có, em phát hiện ra một điều bí mật. Chỉ cần giữa chiếc bát đựng nước trà và chiếc đĩa có một chút nước thì bát đựng nước trà không bị trượt nữa.-Ma-ri-a nói với vẻ đầy tự hào về " thành quả nghiên cứu của mình".

-Làm gì có chuyện đó ? Anh không tin! Sau khi rớt ra thì bát lại càng dễ trượt. Lần trước, mẹ lau nhà xong, anh suýt trượt ngã mà.

- Không tin anh hãy thử mà xem.

Cậu anh bèn cầm chiếc bát, chiếc đĩa lên để thử. Kết quả đúng như Ma-ri-a nói.

5. Hai anh em đang tranh luận, bàn tán thfi cha đến. Cả hai cùng hỏi cha về hiện tượng kì lạ này. Người cha ôn tồn bảo:

Đó là vì có lực ma sát. Các con lớn lên thì sẽ biết thôi mà!

8 tháng 3 2019

Nga là cô bé ham chơi và chóng chán. Dạo hè, Nga đòi bằng được mẹ mua cho một con búp bê khá đẹp. Nhưng chơi được ít lâu Nga đã bỏ mặc búp bê trên nóc tủ cùng với các đồ chơi khác cho bụi bám.

Trời trở rét, búp bê chỉ có độc nhất một chiếc quần lót. Bộ váy của búp bê đã bị Nga nghịch lột ra, vứt đi đâu không rõ. Một đêm, lạnh quá, búp bê khóc thút thít. Chị Lật Đật tròn xoay đang ngủ, tỉnh dậy hỏi:

- Sao em khóc?

- Em không có áo quần. Em rét lắm. Còn chị, may mà mũ áo gắn liền với người nên chị Nga không tháo ra được.

- Cô ấy tệ thật - Chị Lật Đật chép miệng - Cô ta bắt bọn mình làm trò vui, nhưng chẳng bao giờ chú ý tới chúng mình.

Búp bê nức nở:

- Em không muốn sống với chị ấy nữa. Em đi đây.

3 tháng 8 2019

Nga là cô bé ham chơi và chóng chán. Dạo hè, Nga đòi bằng được mẹ mua cho một con búp bê khá đẹp. Nhưng chơi được ít lâu Nga đã bỏ mặc búp bê trên nóc tủ cùng với các đồ chơi khác cho bụi bám.

Trời trở rét, búp bê chỉ có độc nhất một chiếc quần lót. Bộ váy của búp bê đã bị Nga nghịch lột ra, vứt đi đâu không rõ. Một đêm, lạnh quá, búp bê khóc thút thít. Chị Lật Đật tròn xoay đang ngủ, tỉnh dậy hỏi:

- Sao em khóc?

- Em không có áo quần. Em rét lắm. Còn chị, may mà mũ áo gắn liền với người nên chị Nga không tháo ra được.

- Cô ấy tệ thật - Chị Lật Đật chép miệng - Cô ta bắt bọn mình làm trò vui, nhưng chẳng bao giờ chú ý tới chúng mình.

Búp bê nức nở:

- Em không muốn sống với chị ấy nữa. Em đi đây.