K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

11 tháng 5 2019

tạm ổn bn à

cx tốt

cx bình thường

ko đăng linh tinh nx nhé

Tạm ổn

Nhưng

Ko

Đăng

Những

Câu

Hỏi

Linh

Tinh

Lên

Diễn

Đàn

Tình cảm người con dành cho người mẹ là tình yêu thương tha thiết và sự cảm thông sâu sắc với những vất vả mà người mẹ đã trải qua để nuôi các con nên người. 

Câu 1: Hình ảnh của Bác hiện lên như thế nào qua cái nhìn của anh đội viên?a/ Hoàn thiện bảng sau: Ngữ liệuNghệ thuậtTác dụngHình dáng, tư thế   Cử chỉ, hành động   Lời nói    b/ Qua phân tích thơ trên giúp em hiểu gì về tình cảm của Bác đối với các chiến sĩ và dân côngCâu 2:1-Tìm chi tiết thể hiện cảm xúc, suy nghĩ của anh đội viên đối với Bác trong những lần thức dậy và hoàn thiện vào sơ đồ sauTâm tư...
Đọc tiếp

Câu 1: Hình ảnh của Bác hiện lên như thế nào qua cái nhìn của anh đội viên?

a/ Hoàn thiện bảng sau:

 

Ngữ liệu

Nghệ thuật

Tác dụng

Hình dáng, tư thế

 

 

 

Cử chỉ, hành động

 

 

 

Lời nói

 

 

 

 

b/ Qua phân tích thơ trên giúp em hiểu gì về tình cảm của Bác đối với các chiến sĩ và dân công

Câu 2:

1-Tìm chi tiết thể hiện cảm xúc, suy nghĩ của anh đội viên đối với Bác trong những lần thức dậy và hoàn thiện vào sơ đồ sau

Tâm tư của anh đội viên

Lần thứ 1

Lần thứ 3

Ngữ liệu

Nghệ thuật Back RTLTác dụng

Ngữ liệu

Nghệ thuật Back RTLTác dụng

Thái độ

 

 

 

 

Hành động

 

 

 

 

Tâm trạng

 

 

 

 

2-Vì sao trong bài thơ không có lần thứ hai anh đội viên thức dậy mà lại có lần thứ ba? Tác dụng của việc lược bỏ đó?

3-Dựa vào những chi tiết em vừa tìm được em cảm nhận được tình cảm của anh đội viên đối với Bác như thế nào?

0
22 tháng 10 2021

Comment đầu

Tức quá, sao bài mik ko tick nhỉ ucche

22 tháng 10 2021

Em học sinh kém văn thi toàn 6 với 7 điểm thôi

6 tháng 10 2017

Hình ảnh nhân vật Lượm (khổ 2 tới khổ 5):

- Về mặt hình dáng: loắt choắt, chân thoăn thoắt

- Trang phục: xắc xinh xinh, ca lô đội lệch

- Hoạt động: đầu nghênh nghênh, mồm huýt sáo vang, nhảy trên đường

- Lời nói tự nhiên, chân thật, lễ phép: cháu đi liên lạc/ vui lắm chú à, ở đồn Mang Cá/ thích hơn ở nhà.

- Biện pháp nghệ thuật: từ láy, so sánh, nhịp điệu nhanh, vui nhộn

→ Hình ảnh Lượm là chú bé thông minh, nhanh nhẹn, hồn nhiên. Công việc khó khăn, nguy hiểm nhưng Lượm vẫn rất dũng cảm, không hề quan tâm tới hiểm nguy.

4 tháng 1 2020

Làm nhanh hộ mk với

6 tháng 1 2020

Đọc " Thánh Gióng " là hiểu nhok ak!

22 tháng 10 2019

Ai biểu đi nhắc nó chi ? Nhắc nó cũng tương tự như đang cho đi món lợi của bản thân. Bị trừ và đánh dấu là đúng rồi, có quy định khi thi không được gian lận, còn than với ai được khi chính mình làm sai ? Vả lại đó giờ còn chưa từng nghe ai đó bị đánh dấu bài rồi lấy giấy khác ra làm, phải chăng đây là hành động che dấu lỗi sai của bản thân ?

Cuối năm học vừa qua, em được nhận phần thưởng Học sinh xuất sắc. Thầy cô và bạn bè khen ngợi nhưng cũng chính những lời khen ấy lại làm cho em xấu hổ vô cùng. Chuyện là thế này:

Em vốn là học sinh giỏi Toán. Bài kiểm tra nào em cũng đạt điểm 9, điểm 10. Mỗi lần thầy yêu cầu xướng điểm, em trả lời rất rành rọt trước sự thán phục của bạn bè trong lớp. Một hôm, trong giờ ôn tập, em chủ quan không học bài cũ. Theo thường lệ, thầy giáo gọi học sinh lên bảng. Em đã có điểm kiểm tra miệng nên tin chắc là thầy sẽ chẳng gọi đến mình. Vì vậy em ung dung ngồi ngắm trời qua khung cửa sổ và tưởng tượng đến trận đá bóng chiều nay giữa đội lớp em với lớp 6B.

Nhưng một chuyện bất ngờ xảy ra. Thầy giáo yêu cầu cả lớp lấy giấy ra làm bài. Biết làm sao bây giờ? Mọi khi làm bài một tiết, thầy thường báo trước. Còn hôm nay, sao lại thế này? Đây đó trong lớp nổi lên tiếng xì xào thắc mắc của một số bạn. Em ngơ ngác nhìn quanh một lượt. Bạn Hoa ngồi cạnh huých cùi tay vào sườn, nhắc nhở: Kìa, chép đề đi chứ!

Em có cảm giác là tiết kiểm tra như kéo dài vô tận. Em loay hoay viết rồi lại xóa. Vì mất bình tĩnh nên đầu óc cứ rối tinh lên. Thời gian đã hết, em nộp bài mà lòng cứ thắc thỏm, lo âu.

Tuần sau, thầy giáo trả bài. Như mọi lần, em nhận bài từ tay thầy để phát cho các bạn. Liếc qua bài mình, thấy bị điểm 3, tim em thắt lại. Em không để cho ai kịp nhìn thấy và cố giữ nét mặt thản nhiên, vẻ mặt ấy che giấu bao nhiêu bối rối trong lòng. Thật là chuyện chưa từng có. Ăn nói làm sao với thầy, với bạn, với bố mẹ bây giờ? Em quay cuồng lo nghĩ và bất chợt nảy ra một ý…

Thầy giáo gọi điểm vào sổ. Đến tên em, em bình tĩnh xướng to: Tám ạ! Thầy gọi tiếp bạn khác. Em thở phào nhẹ nhõm và tự nhủ chắc thầy giáo sẽ không để ý vì có gần chục bài bị điểm kém cơ mà!

Để xóa sạch mọi dấu vết, tối hôm ấy em làm lại bài rồi lấy bút đỏ ghi điểm 8 theo nét chữ của thầy. Ngày qua ngày, cứ nghĩ đến lúc thầy giáo yêu cầu xem lại bài mà em lạnh cả người. May sao, mọi chuyện rồi cũng trôi qua và tưởng chừng em đã quên bẵng chuyện ấy.

Cuối năm, em đạt danh hiệu Học sinh xuất sắc. Những tràng vỗ tay, những lời khen ngợi chân thành, vẻ hài lòng và tự hào của cha mẹ… Tất cả những điều ấy vô tình khơi dậy sự day dứt và xấu hổ trong em. Em không xứng đáng. Em muốn nói lên sự thật xấu xa ấy nhưng không đủ can đảm.

Thời gian đã đẩy lùi mọi chuyện vào dĩ vãng nhưng nỗi ân hận vẫn còn nguyên đó. Giờ em kể lại chuyện này mà lòng chưa hết day dứt. Mong thầy cô, cha mẹ và các bạn tha thứ cho em. Em hứa không bao giờ mắc lỗi lầm đó nữa.