K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

24 tháng 10 2016

Một con người sinh ra mang trên mình số phận, địa vị khác nhau nhưng về tính cách lẫn tâm hôn lại là một. Khi bạn biết nhận ra và sửa lỗi cũng chính là lúc bản thân bạn được cảm thấy một phần nào đó nhẹ nhõm, không có sự áp lực cao. Đúng một giá trị lớn lao của con người là khả năng nhận biết ra những lỗi lầm của mình. Nhưng tuy nhiên không hẳn người nào cũng như vậy, giá trị nhân phẩm của mỗi con người đều được đánh giá qua cử chỉ hành động của họ chứ không đơn thuần là sắc nét, hình thể. Họ được sinh ra để làm gì, để công hiến và sửa đổi bản thân. Những người được sinh ra đều được được ông trời cho kiếp người. Vì thế phải làm sao để con người đó trở nên tốt đẹp với bản thân và mọi người xung quanh. Khi bạn biết nhận lỗi cũng là lúc bạn được nhiều người yêu quý, tôn trọng bạn hơn phần nào. Đó là một trong những thứ mà con người chúng ta chưa bộc lộ ra ngoài và có những người còn không có phẩm chất đó.

Chúc bn hx tốt!

18 tháng 3 2018

ngắn quá

8 tháng 10 2016

 Đã lâu lắm rồi em không có dịp về quê thăm bà ngoại. Hôm nay nhân ngày em nghỉ học mẹ cho em ve quê thăm bà. Dọc đường đi em vô cùng hồi hộp, không biết nhà bà ngoại có gì khác trước không? Con chó Vàng và con mèo mướp nhà bà đã lớn thế nào rồi ? Kia rồi ! Xa xa thấp thoáng sau rặng tre là nhà bà ngoại. Bà em đang lúi húi ở sân, từ xa em đã thấy dáng người còng còng và mái tóc bạc trắng như tơ của bà. Em gọi to : Bà ơi! Cháu về thăm bà đây ! Bà giật mình ngẩng lên, miệng vừa bỏm bẻm nhai trầu, vừa mỉm cười rất tươi. Em ôm chầm lấy bà, mùi trầu ngai ngái, thơm thơm của bà như quện vào người em. Cứ mỗi lần nhớ đến bà là em lại nhớ đến cái mùi trầu ngai ngái ấy. Em chợt nhận thấy bà là người quan trọng và thân yêu đối ới em như thế nào. Em tự hứa với mình từ nay sẽ về thăm bà nhiều hơn.

8 tháng 10 2016

Đã lâu lắm rồi em không có dịp về quê thăm bà ngoại. Hôm nay nhân ngày em nghỉ học mẹ cho em ve quê thăm bà. Dọc đường đi em vô cùng hồi hộp, không biết nhà bà ngoại có gì khác trước không? Con chó Vàng và con mèo mướp nhà bà đã lớn thế nào rồi ? Kia rồi ! Xa xa thấp thoáng sau rặng tre là nhà bà ngoại. Bà em đang lúi húi ở sân, từ xa em đã thấy dáng người còng còng và mái tóc bạc trắng như tơ của bà. Em gọi to : Bà ơi! Cháu về thăm bà đây ! Bà giật mình ngẩng lên, miệng vừa bỏm bẻm nhai trầu, vừa mỉm cười rất tươi. Em ôm chầm lấy bà, mùi trầu ngai ngái, thơm thơm của bà như quện vào người em. Cứ mỗi lần nhớ đến bà là em lại nhớ đến cái mùi trầu ngai ngái ấy. Em chợt nhận thấy bà là người quan trọng và thân yêu đối ới em như thế nào. Em tự hứa với mình từ nay sẽ về thăm bà nhiều hơn.

29 tháng 11 2018

Chọn đáp án: C

14 tháng 9 2018

Nếu không có các yếu tố miêu tả và biểu cảm, đoạn văn toàn yếu tố kể chuyện thì sẽ rất khô khan, chỉ toàn chuỗi sự việc.

+ Người đọc không cảm nhận được tình cảm, không thấy được biểu hiện cảm xúc của nhân vật.

28 tháng 7 2018

Lão Hạc là một người cha rất mực yêu thương con. Đồng cảm với nỗi phẫn chí của đứa con tội nghiệp, lão Hạc chấp nhận để con đi cao su. Làm như vậy, lão đã vì con mà ngậm ngùi chịu cảnh già cả, cô đơn, bệnh tật. Ở một mình, lão dành rất nhiều yêu thương cho con chó Vàng: gọi nó là “cậu” Vàng, ăn gì cũng cho nó ăn cùng, đau khổ, khóc lóc khi trót lừa nó để bán... Lão yêu con chó Vàng đơn thuần vì lão rất yêu loài chó ư? Không, lão yêu nó phần lớn bởi đó là kỉ vật của con trai để lại. Đặc biệt, cuối cùng lão Hạc đã chủ động tìm đến cái chết - một cái chết bi thương - cái chết bằng bả chó. Lão đã chấp nhận cái chết nghiệt ngã ấy để giữ lại cho con trai mảnh vườn đặng khi con về có vườn có đất làm ăn sinh sống. Chao ôi! Tình phụ tử ở lão Hạc thật khiến lòng ta cảm động.

28 tháng 7 2018

Nhà thì nghèo nên Lão Hạc không lo nổi tiền giúp con trai lấy vợ nên anh ta phẫn chí bỏ đi làm ở đồn điền cao su. Trước khi đi cậu con trai có để lại một con chó. Lão Hạc âu yếm gọi con chó bằng một cái tên rất thân thương"Cậu Vàng". Vì con lão đi làm nên có mỗi Cậu Vàng bầu bạn với lão, khi ăn lão cho Cậu Vàng cùng ăn, khi thì mang ra ao tắm, khi thì mắng yêu như một đứa cháu. Không những thế, vì thương con lão tiết kiệm tiền, ăn uống đạm bạc "kiếm gì ăn nấy". Khốn khó đến độ mà phải bán "đứa con tinh thần" - Cậu Vàng của Lão đi. Lão đau khổ và day dứt lắm chứ ! Bệnh tật mà lão không dám động vào tiền của thằng con trai đặng lấy tiền đó cho nó cưới vợ. Số phận khốn khổ cùng cực như vậy nên đã đưa lối Lão tìm đến cái chết. Lão chết đi để dành dụm tiền cho con trai, lão chết vì hoàn cảnh đưa đẩy... Qua đây cũng nhận thấy rằng Lão Hạc là một người cha rất mực thương con.

Nguồn : nguyen thi vang.

26 tháng 11 2021

 giúp với ạ 

 

Tham khảo:

Hôm nay sau khi tan học em đã rất vui vì làm được một việc tốt. Trong lúc đợi bố mẹ đến đón, em đã thấy một bà cụ khoảng 70, 80 tuổi đang bối rối đứng bên đường nhìn dòng xe đi lại. Em đã đến gần hỏi thăm và biết được bà muốn sang đường để về nhà nhưng xe cộ đi lại nhiều, đường lại không có đèn đỏ nên chưa sang được. Lúc ấy em đã nói với bà “Để con giúp bà qua đường”,  sau đó em đã dắt cụ băng qua đoạn đường đông, vừa đi em vừa vẫy tay xin đường. Thấy em giúp bà sang đường, các cô chú đều vui vẻ dừng lại nhường đường để hai bà cháu qua. Khi qua đến nơi bà đã cảm ơn em, em thấy rất vui vì mình vừa làm được một việc ý nghĩa.