K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

5 tháng 11 2021

Trên bàn học của em có một chiếc đồng hồ báo thức rất dễ thương. Đó là món quà mẹ tặng em vào sinh nhật năm ngoái.

Đó là chiếc đồng hồ có hình tròn, to như bàn tay của bố. Em không rõ nó được làm từ chất liệu gì nhưng rất nhẹ và chắc chắn. Toàn bộ chiếc đồng hồ được làm mô phỏng như mặt chú mèo máy Doraemon, với tông màu xanh biển làm chủ đạo. Phần mặt số chính là khuôn mặt của chú mèo máy. Ở phần nền, vẽ hình đôi mắt, cái miệng và chùm râu của chú, với tạo hình đang nháy mắt siêu đáng yêu. Ở viền của mặt kính, là các số từ một đến mười hai xếp thành vòng tròn. Lấy chiếc mũi đỏ của chú mèo máy làm trục, ba cái kim của đồng hồ được lắp vào. Kim giờ ngắn và béo mập màu vàng, kim giây nhỏ và màu đen, còn kim phút dài hơn kim giây một chút có màu xanh lá. Phía sau đồng hồ có một cái hộc nhỏ dùng để lắp pin, có nắp đậy rất tiện lợi.

Chiếc đồng hồ này tuy nhỏ nhưng rất tiện dụng. Nó giúp em thấy được thời gian để sắp xếp các hoạt động trong ngày. Nó còn đánh thức em mỗi sáng để kịp đến lớp. Không những thế, chiếc đồng hồ còn là một vật trang trí siêu đáng yêu cho góc học tập của em.

Em yêu thích chiếc đồng hồ của mình lắm. Mỗi ngày, em siêng năng lau chùi cẩn thận và sử dụng nó một cách nhẹ nhàng. Để chiếc đồng hồ có thể đồng hành cùng em thật lâu, thật lâu.

14 tháng 12 2017

 Ko chép mạng !

24 tháng 2 2018

Hè vừa qua, ông em từ quê lên chơi đã tìm kiếm những mảnh gỗ dư từ hồi làm nhà, đóng cho em một chiếc bàn học thay cho chiếc bàn nhỏ mẹ mua từ ngày em học mẫu giáo.

Đó là một chiếc bàn rất xinh xắn. Mặc dù được đóng bằng ỗ tạp ghép lại nhưng ông em đã bào nhẵn bóng và đánh vecni nên trong chẳng khác gì những chiếc bàn được bày bán

Mặt bàn hình chữ nhật, dài một mết, rộng nửa mét, được em trang trí thêm nhưng hình ảnh rất ngộ nghĩnh nhu chú thỏ bông, chú vịt Đô nan và nhiều quả bóng bay, làm cho mặt bàn sáng hẳn lên. Chiếc bàn có bốn chân, vừa tầm với em. Ghế là một bang gỗ dài cũng có bốn chân và chỗ dựa lưng, trong rất xinh xắn và gọn. Mặt bàn hơ thoai thoải, có thể mở lên được vì nó gắn với phần cố định bởi hai tấm bản lề bằng sắt. Hộc bàn được ngăn đôi. Bên trái, em đựng sách giáo khoa, tập vở; bên phải em đựng đồ dùng học tập như bút, thước, bảng con và các đồ dùng cá nhân khác. Thật là tiện lợi! Dưới chân bàn, ông đóng thêm hai thanh gỗ dài để em gác chân khi ngồi học và để giữ cho bàn thăng bằng, chắc chắn thêm.

Bàn học của em được kê ngay bên cửa sổ, nhìn ra khoảng sân nhỏ có một cái ghế. Nhiều khi, ông mặt trời chiếu những tia nắng ám áp xuyên qua kẽ lá, luồn qua song cửa sổ và đậu trên mặt bàn. Có chiếc bàn học như vậy nên góc học tập của em thú vị biết bao!

Hằng ngày khi ngồi vào bàn học, hình như có tiếng thì thầm: “Chúc cô bé học giỏi”. Để đáp lại “lòng mong muốn” của người bạn thân thiết này, em đã có nhiều điểm mười đỏ chói trên bảng vở.

Bàn là vật kỉ niệm của ông em, nên em quý nó lắm. Em thường lau chùi sạch sẽ và giữ cho nó không bị một vết bẩn, một vết xước nào. Chắc bàn sẽ không đến nổi “tủi thân” khi tự kể về đời mình

mk chỉ có thể chép thôi thông cảm

8 tháng 2 2018

Trong dịp sinh nhật lần thứ 11, em được tặng rất nhiều món quà. Nhưng em thích hơn cả là chiếc đồng hồ báo thức do mẹ em tặng.

Chiếc đồng hồ báo thức của em có dạng hình trái tim, nó có màu đỏ như hoa râm bụt. Mặt đồng hồ sáng bóng không một vết xước. Đồng hồ có 4 kim là kim giờ, kim phút, kim giây và kim báo thức. Các kim đều có màu đen nhưng kim báo thức là màu đỏ. Hình nền của chiếc đồng hồ là hai chú chó xinh xinh. Xung quanh hình nền đồng hồ là những con số từ 1 đến 12. Bé kim giây tinh nghich chạy tích tắc tích tắc. Cậu kim phút thì chầm chậm chờ bé kim giây quay về để nhích thêm một bước. Còn bác kim giờ như một cụ già không nhúc nhích nhưng thật ra, cụ vẫn đang di chuyển một cách nhẹ nhàng, chậm chạp. Kim báo thức thì đúng im, có ai điều chỉnh thì mới chạy. Phía sau là nút chỉnh giờ màu nâu và nút chỉnh báo thức màu đen. Dưới 2 nút đó còn có cái nắp gở pin để khi đồng hồ không chạy thì thay pin. Nhờ có chiếc đồng hồ mà em chưa bao giờ đi học trễ. Nó như chú gà trống luôn gáy gọi mọi người dậy đúng giờ.

Chiếc đồng hồ như người bạn thân không thể thiếu trong gia đình em. Em hứa sẽ giữ gìn cẩn thận, luôn lau chùi sạch sẽ để nó được mới hơn.


 

8 tháng 2 2018

Cùng làm một công việc đếm thời gian, nhưng nếu tấm lịch lặng thầm thì đồng hồ lại luôn miệng: “Tíc - tắc, tíc - tắc...” đều đặn. Chiếc đồng hồ để bàn nhà em cũng vậy.

   Đó là một chiếc đồng hồ hàng nội, loại lên dây, đã cũ. Ba em mua nó trong một lần đi chợ tỉnh cách đây hơn ba năm. Cả đồng hồ là một hình hộp chữ nhật rộng độ hai mươi phân và cao độ mười phân.

   Vỏ đồng hồ làm bằng nhựa màu xám. Mép ngoài được mạ nhôm trước đây bóng lộn giờ đã bị trầy xước đôi chỗ. Sau tấm kính trắng là mặt đồng hồ. Trên đó, bên trái là hàn thử biểu, bên phải là phần chính hình bầu dục gồm một vòng mười hai con số từ số 1 đến số 12 trong đó số 6 được thay bằng ô chỉ ngày. Trên mặt đồng hồ có ba chiếc kim dài ngắn di chuyển nhanh chậm khác nhau. Đầu đỏ mảnh mai là kim giây quay liên tục. To và ngắn hơn là kim phút lâu lâu mới nhích tới một chút.

   Kim giờ thoáng nhìn tưởng như bất động nhưng thật ra vẫn thầm lặng đếm thời gian, quay chậm chạp. Mặt sau đồng hồ có ba chiếc núm: núm để lên dây, núm điều chỉnh giờ và núm hẹn báo thức.

Ngồi đó, đồng hồ cần mẫn làm việc. Tiếng “tíc tắc”, “tíc tắc” hàng ngày đều đặn vang lên sớm tối. Trong nhà, ai cần đến là có nó ngay. Sáng ra mới năm giờ, nó đã lên tiếng reng reng một hồi lâu gọi mọi người tỉnh giấc. Chưa có lần nào đồng hồ bê trễ công việc nếu như mỗi ngày ta đừng quên một lần lên dây cho nó.

   Chiếc đồng hồ làm công việc nhắc nhở ai nấy học tập, làm việc, sinh hoạt đúng giờ, trách chi cả nhà chẳng quý trọng và gìn giữ nó cẩn thận cho được.

11 tháng 4 2021

Lưu ý:

1.Ko đc chép mạng

2.Ko đòi hỏi mình k bài

3.Ko đc viết linh tinh.

11 tháng 4 2021

Lưu ý j kì v, đã nhờ ng khác giúp mà còn ra điều kiện thì chẳng ma nào giúp bn đâu:>

23 tháng 10 2018

Quê nội của em đẹp bởi có con sông chảy qua làng. Quanh năm cần mẫn, dòng sông chởnặng phù sa bồi đắp cho ruộng lúa. Buổi sớm tinh mơ, dòng nước mờ mờ phẳng lặng chảy. Giữa trưa, mặt sông nhấp nhô ánh bạc lẫn màu xanh nước biếc. Chiều tà, dòng nước trở thành màu khói trong, hơi tối âm âm. Hai bên bờ sông, luỹ tre làng nối vai nhau che rợp bóng mát cho đôi bờ. Sông đẹp nhất vào những đêm trăng. Bóng trăng lồng vào nước, luỹ tre làng in bóng trên dòng sông, vài chiếc thuyền neo trên bờ cát. Cảnh vật hữu tình đẹp như tranh vẽ.

26 tháng 11 2018

Ai mà chưa thăm sông Vĩnh Lợi vào lúc hoàng hôn thì chưa có thể thấy hết vẻ đẹp của nó.Phía chân trời,mặt trời đỏ ối chiếu xuống dòng sông nước êm đềm chảy.Nước sông như được mặc một chiếc áo rực rỡ hơn tất cả các chiếc áo khác.Từng chiếc thuyền đánh cá còn nổi bập bềnh trên dòng nước mát lạnh.

Quê em là một vùng nông thôn nằm ở ngoại thành của Hà Nội, quê em có rất nhiều cảnh quan tuy đơn sơ giản dị nhưng rất đẹp và lãng mạn. Một trong những nơi em yêu thích và cảm thấy đẹp nhất của địa phương em, đó là cánh đồng lúa chín.

Vì quê em ở nông thôn nên bố mẹ em và các bác đều có hoạt động sản xuất chính đó là trồng lúa và thu hoạch thóc. Quê em vào những ngày lúa chín vô cùng đẹp. Cả cánh đồng rộng bát ngát được mặc trên mình bộ áo vàng rực rỡ, những bông lúa chín càng vàng ruộm dưới ánh nắng vàng, vô cùng rực rỡ, tươi đẹp. Khi lúa đã vào mùa thu hoạch, bông lúa đã bắt đầu trĩu bông, mỗi khi có những cơn gió, dù rất nhẹ nhàng nhưng cũng đã hương thơm dịu của lúa chín thổi đến khắp mọi nơi, dù ở trong làng nhưng cũng vẫn có thể ngửi thấy. Mùi hương của lúa rất đặc biệt, nó dìu dịu không nồng đậm hương như những loài cây, loài hoa khác nhưng lại mang đến cảm giác rất dễ chịu,thoải mái.

Em thấy ngồi trên bờ đê mà nhìn xuống những thửa ruộng xa xa là đẹp nhất, vì lúc ấy không thể nhìn thấy đâu là điểm kết thúc của sắc vàng kia, những bông lúa thì đung đưa theo những con gió, trông như những cánh tay đang vẫn chào, trông rất đáng yêu. Bên cạnh bờ ruộng là hàng cây xanh cao thẳng tắp, những cây này được trồng thành hàng, bao quanh lấy cánh đồng lúa. Sắc vàng của lúa hòa cùng với sắc xanh của hàng cây trông đẹp như một bức tranh sơn dầu.

Hàng cây cũng là nơi các bác, các cô nghỉ ngơi, ngồi hóng những đợt gió để thổi bay cái nóng nực của hè, tiếp thêm sức lực để có thể tiếp tục thu hoạch lúa. Bên cạnh còn là những chú trâu đang được buộc vào thân cây, những chú trâu chờ cho lúa thu hoạch xong rồi làm nhiệm vụ chở những xe lúa đầy về nhà. Khung cảnh tươi đẹp nơi cánh đồng bát ngát lại thêm không khí lao động sản xuất càng làm cho cảnh sắc của địa phương em trở nên sinh động, giàu sức sống hơn.

Quê hương của em tuy còn nghèo, cũng không có những di tích, những địa điểm tham quan nổi tiếng như những địa phương khác nhưng vẻ đẹp bình dị của cánh đồng bát ngát lúa, khung cảnh yên bình, êm ả nơi làng quê em thì những nơi thành phố nhộn nhịp, đông đúc khó mà có được. Em yêu và rất tự hào về quê hương em, em yêu ở chính cái vẻ đẹp giản dị mà thanh bình ấy.

10 tháng 11 2019

1. Mở bài: Giới thiệu cảnh đẹp mà em yêu thích: Cảnh gì? ở đâu? Em đến vào dịp nào? (Một buổi sáng đẹp trời, tôi rảo bước trên đường làng quen thuộc và ngắm nhìn cánh đồng lúa chín vàng rộng mênh mông).

2. Thân bài:

a) Tả bao quát:

Màu sắc. mùi vị chung của toàn cảnh (rộng, hẹp...) như thế nào? (Buổi không khí trong lành, mát mẻ. Mùi lúa chín thơm ngào ngạt làm tôi sảng khoái hẳn lên. Lúa trải dài mênh mông như tấm lụa vàng...).

b) Tả chi tiết:

- Cảnh miêu tả cụ thể qua không gian, thời gian, màu sắc, hương vị… (Những thửa ruộng nối tiếp nhau. Giữa cánh đồng là những con kênh dẫn nước, lúa chín vàng, hạt nào hạt nấy căng tròn, mình chắc mẩy...).

- Sinh hoạt của con người trong cánh (Các bác nông dân ra đồng sớm. Trên vai quang gánh, tay cầm liềm... Các bác vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ, bắt đầu một ngày làm việc mới).

3. Kết bài: Cảm nghĩ của em đối với cảnh đẹp đã tả (yêu mến, nhiều kỉ niệm. gắn bó, mong có dịp trở lại...); (Đứng giữa cánh đồng như đứng giữa một khu rừng thu nhỏ, hứa hẹn một mùa bội thu).

13 tháng 5 2018

Bạn thiếu phần kỉ niệm 

13 tháng 5 2018

Các bạn ạ, tuổi thơ chúng ta ai cũng gắn liền với những đồ chơi quen thuộc như búp bê, gấu bông, lật đật,…. Mỗi người đều có sở thích riêng về đồ chơi. Với tôi, món đồ chơi mà tôi thích nhất đó là chú gấu bông đấy.

Lần ấy, bố đi công tác về tặng tôi một món quà trong chiếc hộp kín. Tôi rất hồi hộp không biết đó là gì. Khi mở hộp ra tôi reo lên vì sung sướng: "Ôi, chú gấu bông dễ thương quá!” Đó là một chú gấu nhồi bông mà tôi ước mơ bấy lâu. Chú ta có bộ lông trắng mịn và mượt như nhung, khi sờ tay vào ta có cảm giác như đang sờ vào tấm vải lụa mềm và mát rượi. Gấu ta khoác một chiếc áo màu đỏ tươi có điểm vài hạt cườm lấp la lấp lánh. Cái đầu chú tròn tròn như trái bưởi, đôi tai cũng tròn tròn vểnh lên trông thật là ngộ nghĩnh! Đôi mắt chú đen láy, tròn xoe như hạt nhãn. Thân hình chú ôm rất vừa tay nên tôi thường ôm chú ta mỗi khi đi ngủ.

Những lúc ấy, bốn cái chân mập ú na ú nu của chú cứ dang ra như thể đòi tôi âu yếm vậy. Miệng chú nhỏ nhắn và đỏ hồng trông thật đáng yêu. Trên cổ chú là chiếc nơ màu đỏ được thắt hình con bướm trông yêu ơi là yêu. Mỗi tối học bài xong tôi lại dành thời gian để chơi với gấu bông. Tôi đặt cho cái tên là Daddy. Mỗi khi tôi ôm chú vào lòng và thơm lên đôi má mịn màng của Daddy trông chú ta có vẻ thích thú lắm.

Bây giờ tôi đã lớn và có nhiều thứ đồ chơi khác nhưng Daddy vẫn là người bạn thân thiết nhất của tôi. Tôi luôn giữ gìn chú cẩn thận vì đó là món quà bố tặng tôi: người luôn muốn con mình được vui vẻ và thoải mái

18 tháng 1 2022

Mùa đông, cây bàng em yêu nhất chỉ còn trơ trót những chiếc lá cuối cùng giữa sân trường.

6 tháng 12 2017

Về với hè là tiếng ve ra rả hối thúc, là màu hoa phượng thắm đỏ khát khao, sôi động. Em nghĩ đến những cuộc tranh tài trong kì thi cuối năm học. Học trò ai cũng náo nức chuẩn bị cho dịp quan trọng này. Kìa hoa phượng theo gió quay tròn cuồng nhiệt cỗ vũ chúng em trong cuộc đua nước rút. Rồi rộn ràng tổng kết, náo nức nhận phần thưởng. Khi đã về nhà, được nghỉ những ngày dài, nỗi nhớ bạn bè lại dâng lên trong trái tim mỗi người.
 
Nắng bắt đầu gay gắt và ông mặt trời dậy rất sớm. Em yêu mùa hạ không chỉ vì được nghỉ hè, được đi chơi mà còn cả vì mùa hạ có những trận mưa rào. Đang nắng gay gắt, oi bức, bỗng trời đổ mưa. Những hôm trời mưa to, ngồi trong nhà nhìn qua cửa sổ, ta thấy không gian ngập trong lên nước trắng xóa, cây cối đẫm nước, hả hê đung đưa trong gió. Mưa tạnh, trời quang. Bầu trời như một tấm kính được lau chùi sạch sẽ, trong xanh. Lúc ấy bước ra ngoài chơi, ta sẽ cảm thấy sảng khoái vô cùng. Bầu không khí thấm hơi nước, mát mẻ, trong lành. Nếu hôm nào sau cơn mưa có nắng, chân trời sẽ hiện lên một chiếc cầu vồng tuyệt đẹp. Bất giác nhìn lên ta sẽ thấy một cảm giác mạnh trào dâng trong lòng trước vẻ đẹp của tạo hóa.
 
Mùa hạ cũng là mùa của trái cây rất phong phú, thứ nào cũng thơn ngon. Nhưng không thể không nhắc đến những thức quà giải khát. Mỗi khi đi đâu về trong cái nắng hè gay gắt, có lẽ ai cũng khát khao được một cốc nước giải khát. Xin mời bạn hãy rẽ vào hàng sấu đá bên dường. Khi bạn đến, cô bán hàng sẽ đon đả chào mời, chỉ trong vòng vài phút, trong tay bạn là một cốc nước mát lạnh. Những quả sấu xanh đã gọt vỏ, ngâm vào nước đường hoa mai ngọt đậm. Chỉ uống vài ngụm, nhấm nhấp mấy trái sấu chua ngon lành, bao nhiêu mệt nhọc tan biến hết.
 
Hè cùng là dịp ta được hòa nhập trong thiên nhiên nhiều hơn. Lên núi Tam Đảo, hay Sa Pa,... ta có thể lang thang trong những cánh rừng già. Dưới chân đất mát lạnh, trên cao gió rì rào, thấm đượm hương cây cỏ, hoa lá. Trên cây, chim muông ríu rít hót, những chú khỉ chuyển cành như diễn viên xiếc tí hon, vui mắt biết bao! Đêm hò trăng sáng, ta trải một cái chiếu ra sân thượng nằm tha hồ đón gió mát, ngắm trăng sao mà bay bổng. Ánh trăng càng về khuya càng lung linh, huyền ảo. Ánh trăng rọi vào căn phòng, in bóng song cửa sổ xuống nền nhà. Khi ta ngủ, trăng vẫn còn soi sáng cho giấc ngủ của ta.
 
Mùa hè đến với bao niềm vui, bao kỉ niệm đẹp của tuổi thơ. Những trang sách lạ của cuộc sống rộng mở trước ta, đầu óc thư giãn mà học được bao điều bổ ích, sức khỏe lại tăng cường, khiến chúng em không ngần ngại bước vào năm học mới.

5 tháng 12 2017

Mùa đông, gió mùa đông bắc tràn về cùng với cái lạnh khắc nghiệt và đường phố cũng vắng vẻ hơn thường lệ. Buổi sáng, Mặt Trời lười biếng vẫn còn đang ngủ, không chịu dậy để ban phát những tia nắng ấm áp cho cỏ cây hoa lá. Ra đường, cụ già, trẻ em và cả các thanh niên sung sốc... tất cả đều mặc những chiếc áo len, áo khoác dày, quàng khăn, đội mũ sùm sụp để có thể làm giảm đi cái rét cắt da cắt thịt. Hai hàng bàng ven đường đã trút bỏ bộ cánh già cỗi từ lâu, chỉ còn trơ lại những chiếc cành khẳng khiu nhẫn nại chịu đựng giá rét. Bên đường, hàng phở tấp nập người ra vào, cô bán hàng làm luôn tay, nào lấy bánh, nào chan nước... trông có vẻ rất vui vì bán hàng chạy, các bát phở nóng hổi bốc hơi nghi ngút chờ đợi mọi người thưởng thức. Ai ra về cũng đều rất hài lòng vì được phục vụ chu đáo. Dường như họ đã tạm quên đi cái lạnh giá của mùa đông.

 

k nha

22 tháng 11 2018

a) Mở bài: Giới thiệu chiếc áo hiện đang mặc tới lớp: Chiếc áo có từ bao giờ? Mua hay may trong dịp nào? Ai mua, mua ở đâu?

Ví dụ: Đó là một chiếc áo sơ mi màu trắng – màu đồng phục của nhà trường mà mẹ đã dẫn em đi chợ nhà lồng thị xã mua cho nhân dịp đầu năm học mới.

b) Thân bài:

– Tả bao quát chiếc áo (kiểu áo, loại vải)

– Tả từng bộ phận:

+ Cổ áo hình dáng thế nào? Bình thường hay tròn như lá sen có viền đăng ten không? v.v…

+ Thân áo: Rộng hay vừa? Cúc áo có gì đặc biệt? Hai vạt áo phía trước có in hình gì không? v.v…

+ Tay áo: dài tay, cộc tay hay tay lửng?

– Thường ngày đi học về, ai giặt áo, ai là ủi áo xếp hay mắc vào móc áo, để ở đâu?

c) Kết bài: Nêu cảm nghĩ của em về chiếc áo.

22 tháng 11 2018

Chiếc áo đồng phục này em mới được nhà trường phát cho từ tuần trước.

Khác hẳn với chiếc áo hồi lớp ba của em, chiếc áo này lại có màu rắng và màu xanh lam trông rất mát mắt. Tay áo dài, màu xanh, rất vừa với tay em. Phía trên cánh tay còn có một phù hiệu in biểu tượng quen thuộc của trường tiểu học Trần Quốc Toản, ở đó có hình trang vở, cây bút viết, tên trường, số điện thoại. Chạy dọc theo cánh tay áo là ba đường vải may màu trắng, chúng chỉ rộng khoảng một cm nhưng trông thật nổi bật trên nền vải xanh. Phần cổ tay được may bằng ba lớp chun liên tiếp nhau, có thể co giãn được và vừa khít với tay em nên khi trời lạnh, gió không thể luồn qua được. Thân áo rộng, được may bằng vải màu xanh, phía trên màu trắng, giáp giữa là hai đường vải nhỏ chạy song song với nhau trông rất đẹp. Chiếc áo khoác nhỏ nhắn, màu trắng nằm ngay sát mép vạt áo. Khi nào trời lạnh em kéo khoá áo lên kín cổ, cổ áo hiện lên màu hoa lay-ơn trắng muốt nhưng thật ấm áp. Còn khi nào trời hơi se lạnh thì em kéo đến ngang cổ rồi bẻ cổ áo ra hai bên, lúc đó, cổ áo lại là một màu xanh biếc như màu của nước biển. Thân áo còn có hai chiếc túi xinh xinh ở hai bên nhưng cũng rất rộng, em co thể đút vừa cả hai bàn tay của mình. Bên trong của áo được may bằng lớp vải màu trắng, ở giữa có lót thêm một lớp bông. Nhờ có lớp bông này mà áo phồng lên thật to, thật đẹp và khi mặc vào lại cũng thật là ấm.

Em rất yêu quý chiếc áo đồng phục của mình.

k nha

26 tháng 5 2018

Đề 3:

   Vào năm học được ít ngày, bố mua cho em một chiếc xe đạp mới tinh và đẹp lắm. Em mừng vui vô cùng, gặp bạn nào thân thiết em cũng muốn khoe.

   Thật đúng là một chiếc xe còn mới tinh. Em thấy nó còn xinh xắn hơn cả chiếc xe mini Trung Quốc của chị Hai.

 Bố chọn chiếc xe có nước sơn màu xanh ngọc dịu dàng, màu sắc mà em yêu thích. Hai vành xe sáng bóng soi được cả ngón tay khi em chùi vào. Những chiếc nan hoa bé nhỏ nhưng thật cứng tỏa ra hết cả vòng tròn bánh xe, trong thật vui mắt. Người thợ khéo tay còn gắn ở một bên tay lái chú Hugô dễ thương làm bằng thiếc mỏng. Cái chuông gắn một bên tay lái kia, thỉnh thoảng kêu "kính coong, kính coong..." thật tinh nghịch và vui tai. Bên phải của bánh xe sau có cái chân chống vững chắc, tiện lợi khi dựng xe mà xe không bị đổ xuống, em thấy thật yên tâm! Khi đạp xe, những tiếng ro ro của chiếc xích xe khiến em cảm thấy con đường đến trường như ngắn lại. Chiếc xe thật khỏe, vì có lúc nó chở cả em và bạn Dũng mà vẫn chạy bon bon trên đường làng. Khi gặp nơi đông người, cái phanh xe gắn ngay phía dưới tay em cầm lái giúp em điều khiển xe rất dễ dàng. Em yêu chiếc xe đạp lắm. Em gọi nó là "người bạn tốt".

   Hàng ngày, em vẫn dành thời gian để lau chùi chiếc xe đạp thân thiết. Vì thế, hơn một năm trôi qua mà chiếc xe vẫn còn mới lắm. Chiếc xe đã gắn bó với bước chân đến trường của em, vì thế, càng yêu quý chiếc xe bao nhiêu em càng biết ơn tình yêu thương, sự quan tâm của gia đình dành cho em bấy nhiêu.