K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

13 tháng 11 2021

tui  ko bt 

13 tháng 11 2021

mong cac ban giup 

14 tháng 11 2021

Giup mk di ma pls 

23 tháng 3 2022

quy đồng pt (2) sau đó nhân chéo lên rồi rút gọn 2 vế sẽ ra y=2+x rồi thay vào pt (1) r tính bth

 

14 tháng 10 2019

Bài làm :

Nhớ k cho mình ^.^

Kỳ nghỉ hè vừa qua, em cùng gia đình đi tham quan vịnh Hạ Long. Đã lâu lắm rồi em mới có một kì nghỉ hè thoải mái như thế này.

Để chuẩn bị cho chuyến đi em đã sắp xếp quần áo, đồ ăn uống... từ ngày hôm trước. Ô tô khởi hành từ lúc 5 giờ 30 sáng, gia đình em đã có mặt tại điểm tập trung từ lúc năm giờ. Cứ tưởng mình đến sớm hơn cả không ngở đã có nhiều gia đình khác đến trước, bố em cầm trên tay chiếc túi du lịch to, mẹ thì cầm túi đồ ăn uống, còn em và bé Mi khoác trên vai chiếc ba lô nhỏ xíu đựng một số thứ lặt vặt. Dọc đường bộ từ Hà Nội đến Quảng Ninh, trước mắt em là cả một bức tranh sơn thuỷ hùng vĩ đầy cảm xúc. Ô tô luồn lách qua những chiễ cầu và núi đá nhỏ, sau hơn một tiếng thì đoàn du lịch bắt đầu xuống se để đi tàu thuỷ tham quan các hang động. Từ những vòm đá cao nhất rủ xuống những dải thạch nhũ cột băng pha trộn đủ mọi màu sắc của cầu vồng, em nghe nói hang đẹp nhất là hang Đầu gỗ. Đây là cung điện với nhiều gian phòng ngoắt ngoéo, chỉ một giọt nước nhẹ rơi xuống từ những dải nhũ đá cũng đủ phá vỡ sự im lặng.

Thế là cả buổi sáng, em cùng gia đình chỉ tham quan hang động, mọi người bắt đầu chụp nhanh cảnh đẹp ở đây rồi vội vàng lên xe đến nhà nghỉ. Cả đoàn xuống xe lấy hành lý của mình chờ bác trưởng đoàn liên hệ phòng nghỉ, có những bé chỉ khoảng tầm lớp hai, lớp ba chạy lon ton ở vườn hoa. Riêng bé Mi thì nghịch nhất tí thì lại đuổi bạn làm cho mẹ nhắc nhở liên tục nhưng nó chẳng nghe, cứ thích nô đùa chạy nhảy với các bạn. Chà! Sao bác trưởng đoàn liên hệ gì mà lâu thế, cả đoàn đang định vào gặp thì từ xa, mấy anh hướng dẫn viên đã cầm chìa khoa phát cho từng người.

Buổi chiều cả nhà em ra vườn hoa chụp ảnh làm kỷ niệm rồi lên núi ngay gần nhà nghỉ "Thăng Long" ngắm cảnh, mẹ bảo cả nhà chụp mấy pô nhân lúc trời đẹp, riêng em và bé Mi được chụp riêng hai kiểu, lúc chụp nó bảo:

- Nè, Em hơi bị ăn ảnh đấy nhé!

Em trả lời:

- Xì! Chưa chắc.

Nghe vậy chú chụp ảnh bảo:

- Thôi hai cháu đừng cãi nhau nữa, chú thấy đứa nào cũng ăn ảnh cả.

Thế là hai đứa tranh nhau, cuối cùng mặt đứa nào cũng ngố trong ảnh. Chụp xong, cả nàh ra chợ mua ca, tôm gọi là đực sản nghỉ hè. Chà! Chợ Hạ Long sầm uất hơn cả Hà Nội. Ngay từ đầu chợ hàng loạt quầy bán dưa hấu, cá tôm, thịt... được xếp bày hàng chào khách. Nhưng gian tôm, cá là gian đông nhất vì ở đây phần lớn khách du lịch muốn mua quà nhân dịp đi nghỉ mát. Em và mẹ quan sát hàng quần áo trẻ em cạnh quầy bánh kẹo thì khá đông người mua nhất là những bác phụ huynh mua cho con mình mặc. Có hai em chạy lăng nhăng nên bị mẹ mắng, thấy vậy em liền bảo mẹ phải trông bé Mi cẩn thận kẻo lại bị lạc. Buổi tối, những chiếc đèn thắp sáng mọi nơi, em cùng mẹ và bé Mi ra ăn chè ở quán, cạnh khách sạn nơi mà gia đình em đang ở. Còn bố thì đọc báo, xem tivi ở phong nghỉ.Thời gian trôi qua, cả đoàn bắt đầu lên đường về Hà Nội.

Sức hấp dẫn của vịnh Hạ Long đã khiến cho nới đây quanh năm luôn là điểm hội tụ của khách du lịch trong và ngoài nước. Mọi người đều đến đây tham quan, nghỉ ngơi, tắm biển... Ai cũng thấy khoan khoái, hài lòng trước vẻ đẹp kì quan của thế giới.

14 tháng 10 2019

BÀI LÀM CỦA NHỎ TRÊN SAI ĐỀ RỒI ĐÂY MỚI ĐÚNG NÈ:

 Mỗi khi hè về gia đình tôi lại có những chuyến du lịch trải nghiệm rất thú vị và ý nghĩa. Những trong tất cả những kì nghỉ ấy, kì nghỉ năm lớp 6 vừa qua khiến tôi không thể nào quên được. Hè đó tôi đã được học khóa học quân sự ngắn ngày tại Hòa Bình. Kì học ngắn ngủi chỉ có mười ngày nhưng đã làm tôi trưởng thành lên rất nhiều.

   Kết thúc năm học tôi được nghỉ một tuần trước khi bắt đầu vào kì học quân sự. Về bản thân, tôi là một bạn nam khá mập, với chiếc bụng mọi người vẫn gọi yêu là chiếc trống, tôi lười tập thể dục và làm việc nhà, bởi vậy những việc đơn giản trong nhà hầu hết tôi không làm được. Trước tình hình đó khi bước chân vào lớp 6 bố mẹ ngay từ đầu năm học đã quyết định hết năm sẽ cho tôi tham gia kì học này. Thực lòng thì tôi không hề thích tham gia mấy khóa học này lắm, nghĩ đến mười ngày phải sống ở nơi núi rừng không có điện thoại là tôi đã thấy buồn chán rồi.

   Trước ngày đi, mẹ tôi đã chuẩn bị cho tôi khá kĩ lưỡng quần áo và một ít đồ ăn vặt, sợ tôi lên đó sẽ đói do không ăn hợp khẩu vị. Tôi còn nhanh nhảu giấu chiếc máy điện thoại vào ba lô để lên đó giải trí.

   Trên xe là những bạn tầm tầm bằng tuổi tôi hầu hết đều mang khuôn mặt thiểu não không muốn đi. Từ chỗ tập trung chúng tôi đi hơn một giờ đồng hồ là đã đến nơi. Ngày đầu tiên chúng tôi được chia nhỏ về các phòng, tôi ở cùng: An, Dũng, Việt, Tùng và Dương. Tôi và các bạn được nghe phổ biến nội quy và đi thăm quan một số nơi trong doanh trại. Điều làm tôi vô cùng bất ngờ và chán nản là khi kiểm tra ba lô, chúng tôi đã bị tịch thu hết đồ ăn và điện thoại.

   Năm giờ sáng hôm sau tiếng kẻng vang ầm ĩ khắp mọi nơi khiến cả phòng chúng tôi không tài nào ngủ được. Thầy quản lí đến lột chăn từng người và yêu cầu chúng tôi nhanh chóng xuống sân tập trung. Chúng tôi mắt nhắm mắt mở chạy vội xuống sân tập bài thể dục buổi sáng. Đúng 6 giờ chúng tôi ngừng tập làm vệ sinh cá nhân và 6 giờ 15 phút xuống nhà ăn sáng cùng tất cả mọi người. Vì tập luyện sáng nên chúng tôi đói lả người, cơm chỉ có canh rau, thịt và đậu phụ rán mà đứa nào cũng ăn ngon lành. Chúng tôi còn phải tự học rất nhiều thứ khác như: mắc màn, vệ sinh cá nhân, gấp chăn, tự rửa bát của mình sau khi ăn,…

   Sau đó chúng tôi được chia thành các nhóm, nhóm đi trồng rau, nhóm đi tưới cây, nhóm cho gà ăn,… cứ như thế chúng tôi hăng say lao động cả ngày. Dù mệt nhưng ai cũng vui vẻ. Bữa cơm có rau, có thịt do mình tự vun trồng, chăm bón trở nên ngon hơn tất cả những món ăn sơn hào hải vị ở nhà. Và tôi cũng hiểu ra rằng để làm ra một hạt cơm, một mớ rau thật chẳng phải điều dễ dàng gì. Tối đến chúng tôi được tham gia văn nghệ, giao lưu với nhau. Tính nhút nhát của tôi bỗng biến đâu mất, tôi vui vẻ hòa nhập cùng tất cả các bạn. Cứ thế mười ngày trôi qua vô cùng nhanh chóng, chẳng mấy chốc mà chúng tôi đã phải lên xe chia tay nhau mỗi người đôi ngả.

   Khuôn mặt ai cũng lưu luyến, bịn rịn, có những bạn gái mau nước mắt còn khóc thút thít lúc phải chia tay bạn, chia tay các thầy huấn luyện. Cứ ngỡ rằng năm nay kì nghỉ hè sẽ nhàm chán mà ngờ đâu đây là kì nghỉ đáng nhớ nhất trong cuộc đời tôi.

   Kết thúc kì nghỉ tôi nhận thấy mình đã khôn lớn và trưởng thành hơn rất nhiều. Tôi đã tự làm được vệ sinh cá nhân, biết giúp đỡ bố mẹ nhiều hơn, tôi trở nên vui vẻ, hòa đồng, biết nghĩ cho người khác không còn ích kỉ như trước. Cảm ơn kì học quân sự tuyệt vời, nhất định hè năm nay tôi sẽ tiếp tục học kì học này.


ĐỌC XONG MẠNH VÀO NHÉ 

14 tháng 3 2019

bạn nên tự viết về mẹ mk chẳng hạn chứ làm gì có ai rảnh đâu mà đăng cho bạn chép

14 tháng 3 2019

minh co noi ban dau

30 tháng 11 2017

“Phượng không thơm, phượng chưa hẳn đã là đẹp, nhưng phượng đỏ và phượng nhiều, phượng có một linh hồn sắc sảo mênh mang. Phượng không phải là một đoá, không phải vài cành; phượng đây là cả một loạt, cả một vùng, cả một góc trời đỏ rực.... Màu hoa phượng chói lói như sắc máu người.... Nhưng hoa càng đỏ, lá lại càng xanh. Vừa buồn mà lại vừa vui, mới thực là nỗi niềm bông phượng. Một làn gió hẩy tới; từng đợt sóng rào rào trên biển hoa.... Người ta trồng phượng ngoài thành và trong thành; và người ta hay trồng phượng trong các sân trường... Nhưng dù trồng ở đâu, cũng chỉ có bọn học sinh hiểu hoa phượng nhất. Hoa phượng là hoa-học-trò. Còn ai quen với phượng cho bằng bọn cắp sách đến trường một ngày hai buổi ! Còn ai có linh hồn tươi thắm để quan hoài cùng với phượng thắm tươi ?”
Mấy câu của Xuân Diệu không hiểu vì sao cứ ám ảnh tôi mỗi lần tôi thấy bóng hình hoa phượng. Tôi còn nhớ trong tủ sách cũ của anh chị tôi, tôi thường ghiền gẫm cuốn Trường ca, xuất bản vào khoảng năm 1945. Đoạn trích dẫn nằm trong chương “Hoa học trò”, phần cuối của sách. Trong chương này, trừ một đôi chữ đã cũ với năm tháng ; những nhận xét của nhà thơ thường gần gũi và đượm chất thơ, có sức quyến rũ người đọc. Khó kiếm một tác phẩm viết về phượng với những ý tưởng cô đọng như thế.
Kể từ khi sách ra đời đã hơn 60 năm, hôm nay người viết có cảm tưởng gì khi đọc lại mấy dòng trên ?
Nói tới “hoa phượng” tưởng cần biết sơ về hoa phượng ta. Phượng ta, cây không lớn, có ở Việt Nam hình như từ lâu, ít ra so với “hoa phượng” tức “hoa phượng tây”.
Từ điển tiếng Việt (chủ biên Hoàng Phê) ghi rằng cây phượng ta, dùng như chữ “kim phượng”, là loại “cây nhỡ cùng họ với vang, muồng, hoa màu đỏ hay vàng, có nhị mọc thò ra ngoài như đuôi phượng, thường trồng làm cảnh”. “Phượng vĩ” trước đây dùng để chỉ cây phượng ta, nhưng vì từ mấy chục năm nay cố đô Huế đã biến thành ‘thủ đô của phượng’, “phượng vĩ” đã trở thành “hoa phượng”. Dĩ nhiên một khi đã có “hoa phượng” rồi thì chẳng ai truy nguyên gốc gác của nó là “hoa phượng tây” làm gì !

Phượng, cũng theo từ điển trên, là “loài cây to cùng họ với cây vang, lá kép lông chim, hoa mọc thành chùm, màu đỏ, nở vào đầu hè, thường trồng lấy bóng mát. Mùa hoa phượng”. Tiếng Anh gọi phượng là Royal Poinciana, hay Flamboyant có gốc của tiếng Pháp cổ. Tên khoa học là Delonix Regia. Thân cây cao chừng trên 10 m và chỉ mất vài năm để ra hoa. Phượng có xuất xứ từ Madagascar, trước đây thuộc Pháp. Ngay trong từ điển người ta cũng không để, hay là không ý thức, đến gốc gác cây phượng nguyên ở đâu – huống hồ là người thường ! Từ Madagascar đến Việt Nam có bao xa, dẫu thuở ấy là thời Pháp thuộc ...
Khi viết ngang mấy dòng trên, tôi chợt nghĩ thi sĩ Xuân Diệu có lẽ cũng vô tình cảm thấy cây phượng có một lịch sử dài như vô tận. Với nhà thơ, cây phượng tuồng như không có điểm khởi đầu. Nhưng Xuân Diệu và chúng ta nào đâu có dè rằng cây phượng ở Việt Nam chỉ có 40, 50 năm lịch sử là nhiều nhất ! Đó là tính từ ngày cuốn Trường ca ra đời. Phượng làm quen với đất thuộc địa mới ở Đông Nam Á của người Pháp vào cuối thế kỷ 19 -- đầu thế kỷ 20 qua mảnh đất Việt Nam. Tôi lật những sách như từ điển Huỳnh Tịnh Của ra năm 1896 hoặc Khai Trí Tiến Đức xuất bản năm 1931 để kiếm một đôi điều nói về cây phượng vốn là “cây phượng tây” này, nhưng các cuốn đó tuyệt nhiên không đề cập gì cả. Ví dụ từ điển Đại Nam quốc âm tự vị của Huỳnh Tịnh Của chỉ có từ “phụng” với nghĩa là “Chúa các loài cầm, lông năm sắc, ở trong số tứ linh”. Từ “Hoa phụng” có trong từ điển là cây có lá “dùng làm thuốc tẩy trường”, nhưng thuộc “thứ cây nhỏ” – như vậy chắc chắn là khác với cây phượng mà ta đang kiếm rồi. Chúng ta có thể phỏng đoán cuối thế kỷ 19, cây phượng chưa có tại Việt Nam, hay nếu có chăng nữa thì cũng rất ít. Điều đó cũng dễ hiểu, vì Việt Nam là nước Đông Nam Á trở thành thuộc địa Pháp trước tiên thì Pháp phải mất thì giờ để tìm hiểu con người cũng như cây cỏ! Cuốn Việt Nam từ điển (Khai Trí Tiến Đức) thì sao ? Theo sách này, “phụng” có khi đọc là “phượng”, nhưng nghĩa thì chẳng khác gì Đại Nam quốc âm tự vị. Tóm lại, cho đến đầu năm 1930 những cuốn từ điển ở Việt Nam vẫn chưa có từ “phượng” theo nghĩa “cây phượng” mà chúng ta đang tìm.
Nhưng từ nửa sau thập niên 1930 hoa phượng “đột nhiên” xuất hiện rầm rộ trong thơ văn. Vì sao vậy ? Phải chăng có đợt trồng phượng rộng rãi ở Việt Nam trước năm 1935 ? Hay có nhân vật nào của chính quyền thuộc địa thấy cây phượng thích hợp với khí hậu Việt Nam và đã trồng thử trong khoảng thời gian đó ? Vân vân và vân vân.
Chúng ta thấy rằng những câu hỏi như trên vẫn còn thiếu sót, nếu không nói thêm rằng đó cũng là khoảng thời gian mà vấn đề cải tiến chữ quốc ngữ, sự vùng dậy của tiếng Việt, cùng với các vận động quần chúng đã ảnh hưởng, trực tiếp hoặc gián tiếp, đến sự bành trướng trên nhiều mặt trong xã hội, kể cả sự lan rộng của bóng hình cây phượng trong tuổi trẻ Việt Nam. “Học trò” từ đây làm quen với những gốc phượng trong sân trường. Một khi đã quen rồi thì sự gắn bó với hoa phượng cũng đi nhanh gấp bội : từ cây “phượng tây” hoặc cây “phượng lai” phút chốc đến “hoa phượng” rồi đến hoa-học-trò đâu có bao xa ! Trái “phượng tây” to mấy lần trái bồ kết cũng trở thành trái phượng hiền lành như muôn ngàn cây trái khác, khi viên đá hay mảnh gạch của mấy anh học trò tìm cách khẻ mãi mới ra hột phượng xanh rờn !
Một trong những thi sĩ có thơ nói về phượng sớm nhất chính là Hàn Mặc Tử. Năm 1937, thi sĩ đã nói lên “màu máu” của hoa phượng trong bài “Những giọt lệ” của tập Đau thương. Ở đây ta sẽ không bàn đến sự thiên phú của nhà thơ hoặc tính cách siêu nhiên (“bỏ dưới trời sâu”) để chỉ xin nói về màu huyết của “bông phượng” :
Tôi vẫn ngồi đây hay ở đâu ?
Ai đem tôi bỏ dưới trời sâu ?
Sao bông phượng nở trong màu huyết,
Nhỏ xuống lòng tôi những giọt châu ?
“Màu hoa phượng chói lói như sắc máu người” (Xuân Diệu) đã được nhắc lại trong một số bài thơ của các tác giả qua sự gắn bó của hoa phượng với dải đất Việt Nam. Các chữ “sắc hây hây” và “màu lửa” trong trường hợp này, không hiểu sao cũng làm gợi nhớ đến sắc máu người :
Từ cỏi lòng trai nở dẫy đầy
Một trời phượng đỏ sắc hây hây,
Nắng ơi, xin rực thêm màu lửa
Và gió chao nhè nhẹ nhánh sây.
V.B., 1990
Màu hồng của hoa phượng là màu của tương lai rực rỡ. Có bạn chắc còn nhớ bài hát khoảng 1954 của nhạc sĩ Hùng Lân :
Trời hồng hồng, sáng trong trong,
Ngàn phượng rung nắng ngoài song ...
Song màu đỏ của hoa phượng cũng mang lại không khí đượm buồn, một nỗi buồn man mác, của cảnh xa trường qua mấy tháng Hè :
Phượng đem duyên thắm cho hiu hạ,
Nhuộm đỏ lòng tôi sắc biệt ly,
Khi trường đóng cửa xa chân bước,
Không hiểu rồi tôi sẽ nhớ gì ?
Bài thơ trên tôi thuộc từ hồi còn bé, nhưng tôi không có dịp hỏi tên tác giả trước khi anh tôi vội thành người thiên cổ. Bạn nào vui lòng chỉ giáo tôi sẽ xin đội ơn vô cùng.
Ở Huế, cạnh chùa Thiên Mụ có mấy gốc phượng. Ngay từ cuối những năm 1930, những gốc phượng đâu đây đã làm chứng nhân cho những buổi “gặp nhau” rất vô tư, nhưng đẹp và lãng mạn. Thi sĩ Nam Trân, trong “Cô gái Kim Luông” (Đẹp và Thơ, 1939), đã ghi lại mẩu chuyện đó như sau :
Thuyền nan đủng đỉnh sau hàng phượng,
Cô gái Kim Luông yểu điệu chèo.
Tôi xuống thuyền cô, cô chẳng biết
Rằng Thơ thấy Đẹp phải tìm theo.

Chẳng biết tự bao giờ, cây phượng đã trở thành người bạn thân thiết của em. Thật hạnh phúc biết bao khi tuổi học trò gắn liền với hình ảnh cánh hoa thắm tươi như màu máu con tim..

28 tháng 9 2016

 Mở bài: Trong gia đình, mẹ là người gần gũi em nhất.

   Thân bài:

   a) Tả hình dáng:

_ Khuôn mặt ( trái xoan,.....)

_ Nụ cười ( rạng rỡ,.....)

_ Ánh mắt ( nghiêm khắc,.....)

_ Mái tóc (....................)

_ Nước da ( trắng,..................)

 

  b) Tả tính tình, hoạt động:

  _ Hoạt động hằng ngày

_ Tính tình

_ Mẹ đã giúp đỡ trong hđ

_ Ngiêm khắc

   Kết bài:

  Cảm xúc tình cảm

 

27 tháng 9 2016

3)

Mở bài:

– Giới thiệu người bạn thân của em.

–  Mối quan hệ hiện nay giữa em với bạn.

Có thể dẫn thơ''Sống trong bể ngọc kim cương

Không bằng sống giữa tình thoong bạn bè''

Thân bài. 

1. Kể chuyện gặp gỡ và kết bạn.

– Hoàn cảnh gặp gỡ.

– Chuyện làm quen, kết thân.

2. Kể một mẩu chuyện về tình cảm của bạn đối với em.

3. Kể một mẩu chuyện về bạn với các bạn khác hoặc với thầy cô giáo.

4. Kể một mẩu chuyện về bạn với cha mẹ.

Kết bài:

– Tình cảm của em đối với bạn.

– Những mong ước về tình bạn.


 

27 tháng 9 2016

MB: Giới thiệu về đối tượng ( mẹ )

TB : 

_ Hình dáng

_ Khuôn mặt

_ Mái tóc          ===> 7 cái đầu tiên phải lồng cảm xúc, suy nghĩ, biểu cảm

_ Nước da

_ Nụ cười

_ Đôi bàn tay

_ Ánh mắt , đôi mắt

Tả hđ , tính cách:

+ đảm đang

+ công việc

+ trang phục

+ cánh nói chuyện hoặc khi mẹ nghiêm khắc...

KB: Cảm nghĩ chung và cảm xúc

Chúc bạn học tốt!hihi

27 tháng 9 2016

a.Mở bài.

-Người bạn cùng xóm tên là Phương sống với nhau từ thuở nhỏ.

-Học xong tiểu học thì xa nhau vì em theo gia đình ra Hà Nội.

b.Thân bài.

-Tả qua mấy nét về con người, tính tình (Phương rất vui tính)

-Nhớ lại lúc còn nhỏ hai đứa chơi đùa với nhau như : trèo cây, câu cá, bắn chim.

-Khi học ở trường tiểu học là bạn thân giúp nhau học tập. Có lần trốn học cả hai đứa bị cô giáo bắt phạt.

-Em nhớ lại một cách sâu sắc đầy ấn tượng là hôm Thành tặng em một món quà kỉ niệm chia tay nhau : tập nhật kí của Phương và chiếc bút « Kim Tinh » của Trung Quốc. Trong nhật kí có nhiều chuyện vui buồn của hai đứa.

c.Kết bài.

-Giời đây, mỗi lần đọc lại cuốn nhật kí chữ viết nghuệch ngoạc nhưng tình cảm thì rất thân thương làm em nhớ mãi đến người bạn có tên là Phương

28 tháng 4 2019

bài đó dễ mak

28 tháng 4 2019

Bài đó dễ mak bn, tự lm ik chứ

6 tháng 4 2016

tuổi học trò không yêu là tốt

yêu vào rồi cái tốt lòi ra

ngồi trong phòng chỉ nghĩ đến người ta 

bài kiểm tra toán ba với bốn

6 tháng 4 2016

. Tuổi học trò không yêu là tốt

. Yêu vào rồi cái dốt lòi ra

. Ngồi trong lớp chỉ nghĩ đến người ta

. Bài kiểm tra toàn ba với bốn