K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

31 tháng 1 2018

Đáp án C. Ta có :  F . s = m g h ⇒ F = m g h s

21 tháng 4 2019

3 tháng 2 2019

Chọn đáp án C

F . s = m g h ⇒ F = m g h s

2 tháng 5 2016

Theo mình thì đường 600 m cho cụ già và 200 m cho người thanh niên.

Chắc các bạn sẽ ngạc nhiên, nhưng với suy luận của mình thì đường 600 m là đường bằng phẳng, dễ đi. Đường 200 m thì gồ ghề, nhiều dốc. Người thanh niên có sức khỏe nhiều, vượt qua là việc không quá khó khăn. Cụ già mà trèo như thế sẽ mất sức và nước, đi trên đường bằng phẳng tuy có hơn 0.5 km nhưng vẫn dễ đi và ít mất sức.

Chọn đúng cho mình nhé!!!!

24 tháng 4 2017

Theo mình thì đường dốc 200 m sẽ cắm biển cho những người thanh niên đi vì nếu đường càng ngắn thì dốc càng cao và thanh niên có sức khỏe thì mới đi được.

còn đường 600m nên cắm biển dành cho người già vì tuy đường dài nưng độ dốc sẽ không cao vì thế người già sẽ có thể đi mà không mất sức.

24 tháng 4 2023

Bài toán cho biết bỏ qua ma sát nên ta áp dụng công thức: Công = Lực x Đường đi x cos(𝜽)

Trong đó:

Lực: lực tác dụng trên đạp xe bằng trọng lượng người cầm lái và xe đạp, công thức tính lực là L = m.g (m là khối lượng, g là gia tốc trọng trường)Đường đi: chiều dài đoạn đường𝜽: góc nghiêng của đoạn đường

Để đạt được công đạp xe lên đoạn đường dài 40m với góc nghiêng 20°, công cần thực hiện bằng công trọng lực:

Công = m.g.40.cos(20°)

Để thực hiện công như vậy trên đoạn đường có góc nghiêng là 30°, ta cần tìm độ dài đoạn đường tương ứng.

Theo công thức trên:

Công = m.g.đường đi.cos(30°)

Vì công đạp xe cần thực hiện bằng công trọng lực giữa hai đoạn đường là như nhau, nên ta có:

m.g.40.cos(20°) = m.g.đường đi.cos(30°)

Đơn giản hóa phương trình:

đường đi = 40.cos(20°)/cos(30°)

đường đi ≈ 27,4m

Vậy đáp án là B. 27,4m.

  

a, Trọng lượng của người và xe là

\(P=10m=80.10=800N\) 

Công của lực là

\(A=F.s=800.40=32,000\left(J\right)\) 

b, Công của lực ma sát là

\(A_{ms}=P.h=F.h=80.5=400\left(N\right)\) 

Công toàn phần mà người đó thực hiện đươc là

\(A_{tp}=A_{ms}+A=400+32,000=32,400\left(N\right)\)

11 tháng 3 2023

trọng lượng của người và xe:
\(P=10.m=10.75=750N\)
vì bỏ qua ma sát nên theo định luật về công, công nâng vật lên trực tiếp bằng công kéo vật lên dốc nên ta có:
\(A_1=A_2\Leftrightarrow P.h=F.l\Leftrightarrow750.6\%.l=F.l\)
\(\Leftrightarrow F=45N\)
vậy lực kéo lên dốc có độ lớn bằng 45N

15 tháng 4 2016

đường dành cho gì

17 tháng 4 2016

đường dành cho cụ già

 Nên cắm biển 200m cho thanh niên (vì độ dốc cao hơn nên đi sẽ khó khăn hơn), cắm biển 600m cho ng già (vì độ dốc thấp hơn, đỡ mất sức lực hơn). ok

 Cảm ơn bn đã khen nhé, cô nàng thân thiện! thanghoa

26 tháng 4 2016

1. Ác-si-mét có thể làm được điều này bằng đòn bẩy. Tuy nhiên để làm được điều này, các nhà khoa học đã chính mình rằng ông cần đến 3 vạn tỷ năm!

2. Theo mình thì nên cắm biển 200m cho thanh niên, vì độ dốc cao hơn, còn nên cắm biển 600m cho cụ già, vì độ dốc thấp hơn.

26 tháng 4 2016

1) 

Hãy cho tôi một điểm tựa, tôi sẽ nhấc bổng trái đất lên!” -tục truyền đó là lời của Archimède, một nhà cơ học thiên tài thời cổ, người đã khám phá ra các định luật về đòn bẩy. Nhưng bạn có biết muốn nâng một vật nặng bằng trái đất lên cao dù chỉ 1 cm thôi, Acsimet sẽ mất bao nhiêu thời gian không? Không dưới ba mươi nghìn tỷ năm! Có lần Archimède viết thư cho vua Hieron ở thành phố Cyracuse, là người đồng hương và cũng là bạn thân của ông rằng, nếu dùng đòn bẩy, thì với một lực dù nhỏ bé đi nữa, cũng có thể nâng được một vật nặng bất kỳ nào: chỉ cần đặt vào lực đó một cánh tay đòn rất dài của đòn bẩy, còn vật nặng thì cho tác dụng vào tay đòn ngắn. Và để nhấn mạnh thêm điều đó, ông viết thêm rằng nếu có một trái đất thứ hai, thì bước sang đấy ông sẽ có thể nhấc bổng trái đất của chúng ta lên. Nhưng, giá như nhà cơ học thiên tài thời cổ biết được khối lượng của trái đất lớn như thế nào thì hẳn ông đã không “hiên ngang” thốt lên như thế nữa. Ta hãy thử tưởng tượng trong một lát rằng Archimède có một trái đất thứ hai, và có một điểm tựa như ông đã muốn; rồi lại tưởng tượng thêm rằng ông đã làm được một đòn bẩy dài đến mức cần thiết. Nhưng kể cả khi đã có mọi thứ, muốn nâng trái đất lên cao dù chỉ 1 cm thôi, Archimède sẽ phải bỏ ra không dưới ba vạn tỷ năm! Sự thật là như thế đấy. Khối lượng của trái đất, các nhà thiên văn đã biết, tính tròn là: 
60 000 000 000 000 000 000 000 000 N
Nếu một người chỉ có thể trực tiếp nâng bổng được một vật 600 N, thì muốn “nâng trái đất” lên, anh ta cần đặt tay của mình lên tay đòn dài của đòn bẩy, mà tay đòn này phải dài hơn tay đòn ngắn gấp: 
100 000 000 000 000 000 000 000 lần!
Làm một phép tính đơn giản bạn sẽ thấy rằng khi đầu mút của cánh tay đòn ngắn được nâng lên 1cm thì đầu mút kia sẽ vạch trong không gian một cung “vĩ đại”, dài: 1 000 000 000 000 000 000 km. Cánh tay Archimède tỳ lên đòn bẩy phải đi qua một đoạn đường dài vô tận như thế chỉ để nâng trái đất lên 1 cm ! Thế thì ông sẽ cần bao nhiêu thời gian để làm công việc này? Cho rằng Archimède có đủ sức nâng một vật nặng 600 N lên cao một mét trong một giây (khả năng thực hiện công gần bằng 1 mã lực!) thì muốn đưa trái đất lên 1 cm, ông ta phải mất một thời gian là:
1 000 000 000 000 000 000 000 giây, hoặc ba vạn tỷ năm!
Archimède dành suốt cả cuộc đời dài đằng đẵng của mình cũng chưa nâng được trái đất lên một khoảng bằng bề dày của một sợi tóc mảnh….
Không có một thứ mưu mẹo nào của nhà phát minh thiên tài lại có thể nghĩ ra cách rút ngắn khoảng thời gian ấy được. “Luật vàng của cơ học" đã nói rằng bất kỳ một cái máy nào, hễ làm lợi về lực thì tất phải thiệt về đường đi. Vì thế, ngay như Archimède có cách để làm cho cánh tay mình có được vận tốc lớn nhất có thể trong tự nhiên là 300.000 km/s (vận tốc ánh sáng) thì với cách giả sử quãng đường này, ông cũng phải mất 10 vạn năm mới nâng được trái đất lên cao 1 cm!