K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

1. Em đã  tham gia thực hiện những hoạt động lao động nào tại gia đình ? Trong số đó hoạt động nào em thực hiện thường xuyên?2. Chia sẻ những việc em đã làm thể hiện sự hợp tác với thầy cô. 3. Nêu những việc em đã làm để chăm sóc khi người thân bị mệt, ốm.4.Hưởng ứng phong trào giữ gìn trường lớp xanh, sạch, đẹp, trường em tổ chức cho lao động tổng vệ sinh toàn trường. Lớp em được phân...
Đọc tiếp

1. Em đã  tham gia thực hiện những hoạt động lao động nào tại gia đình ? Trong số đó hoạt động nào em thực hiện thường xuyên?

2. Chia sẻ những việc em đã làm thể hiện sự hợp tác với thầy cô.

3. Nêu những việc em đã làm để chăm sóc khi người thân bị mệt, ốm.

4.Hưởng ứng phong trào giữ gìn trường lớp xanh, sạch, đẹp, trường em tổ chức cho lao động tổng vệ sinh toàn trường. Lớp em được phân công làm vệ sinh 4 phòng học. Em hãy trình bày ý kiến cá nhân của mình để lớp em lập kế hoạch và tổ chức thực hiện lao động.

5. Dựa vào thực tế, em hãy nêu ra những tình huống nguy hiểm em có thể gặp khi “đi học về muộn, đường tối, vắng vẻ” và đề xuất các biện pháp tự bảo vệ trong những tình huống đó.

0
QT
Quoc Tran Anh Le
Giáo viên
27 tháng 8 2023

Những việc làm thể hiện sự quan tâm của mọi thành viên trong gia đình em trong cuộc sống hằng ngày:

- Bố mẹ cùng nhau uống trà và bàn bạc công việc, cuộc sống sau mỗi buổi ăn tối.
- Bố đón hai chị em sau mỗi giờ tan học
- Hai chị em phụ mẹ nhặt rau để chuẩn bị bữa tối.
- Em tắm cho em gái phụ mẹ công việc nhà.
- Bố mang quần áo trong máy giặt đi phơi giúp mẹ.
- Em quét dọn nhà cửa phụ mẹ.
- Pha trà mời ông bà và nhổ tóc sâu giúp ông bà.
- Cha chăm sóc em khi mẹ đi công tác vắng...
- Cha mẹ chăm sóc lo lắng cho em khi em đau ốm,...

NG
11 tháng 8 2023

- Em đã làm được : quan tâm, hỏi han thường xuyên
- Em chưa làm được : chăm bệnh
- Lí do : em chưa đủ kiến thức
- Cách khắc phục : học và tìm hiểu nhiều hơn 

QT
Quoc Tran Anh Le
Giáo viên
29 tháng 11 2023

1. Những việc em đã làm để thể hiện sự quan tâm, chăm sóc đối với các thành viên trong gia đình là:

- Lấy tăm mời ông bà, bố mẹ sau mỗi bữa cơm.

- Bóp vai cho ông bà, bố mẹ.

- Lấy thuốc cho bà uống.

- Hỏi thăm sức khỏe của ông bà, bố mẹ.

- Giúp đỡ bố mẹ làm việc nhà…

QT
Quoc Tran Anh Le
Giáo viên
29 tháng 11 2023

2. Em thích được giúp đỡ bố mẹ làm việc nhà nhất vì khi làm việc nhà em cảm thấy mình giống một người lớn.

Chiều hôm qua, sau khi tan học em đã về nhà ngay với mẹ. Vì mẹ em đang bị ốm do bị ướt mưa lúc đi làm về. Lúc em về nhà thì thấy mẹ đang cố gắng ngồi dậy. Thế là, em lập tức chạy vội lại giường, đỡ mẹ và hỏi:

- Sao mẹ không nằm nghỉ cho đỡ mệt mà ngồi dậy vậy ạ?

- Tại mẹ khát nước mà nhà không có ai cả ấy mà. - Mẹ em trả lời.

Nghe mẹ nói vậy, em liền nói:

- Mẹ cứ ngồi nghỉ đi ạ, hôm nay để con chăm sóc mẹ.

Nói rồi, em liền chạy vào bếp, rót một cốc nước ấm rồi mang ra cho mẹ. Lúc mẹ uống nước, em thấy chiếc khăn ướt để đắp lên trán mẹ đã khô. Nên em đã đam khăn đi thấm nước, rồi đắp lại cho mẹ. Khi mẹ nằm xuống nghỉ ngơi, em cẩn thận dém chăn, sửa áo cho mẹ được thoải mái hơn. Lúc ấy, mẹ nhìn em bằng ánh mắt rất vui mừng, còn khen rằng em thật ngoan. Đến tối bố về, mẹ đã có thể ngồi dậy ăn cháo được. Mẹ bảo nhờ có con chăm sóc nên mới nhanh hết mệt như vậy.

23 tháng 7 2021

Trong gia đình ai cũng yêu thương em và chăm sóc em rất tốt. Nhưng trong đó người mà luôn nói chuyện với em , chơi đùa , chăm sóc em đó chính là bà ngoại em.

  Vì mẹ em phải ở trên thành phố để làm việc nên em cùng ngoại về quê để thuận tiện hơn. Em đã được ngoại chăm sóc đến nay đượ 10 năm rồi. Vì gia đình em không có nhiều phụ nữ nên bà là người thay thế để chăm sóc em. Bà rất hiền dịu với mái tóc đen mượt và đôi mắt đen lay láy. Bà như là một bà tiên trong truyện. Bà đã chăm sóc cho em được 10 năm rồi. Mọi buồn vui em đều chia sẻ với bà. Bà làm gì cũng được hết, bà nấu ăn rất ngon, may vá rất giỏi,...Mọi việc trong gia đình đều nhờ vào tay bà. Vì phải làm việc nhà, chăm sóc em và lo cho gia đình,... Một hôm bà đã đổ bệnh. Tối bà kể rằng bà hay mất ngủ và cứ ho suốt. Sang hôm sau, khi thức dậy em thấy bà trông thật mệt mỏi vì thế em kêu bà nằm nghỉ và làm việc nhà giúp bà. Sau đó em đưa nước cho bà để môi bà đỡ khô hơn. Vì gần nhà em có thuốc nên em chạy một mạch từ nhà đến tiệm để mua thuốc cho bà. Ngày hôm  sau bà nói bà đã khỏe hơn nên đã tự đi lại được. Bà nói: ' Cảm ơn cháu' lời nói đó như làm lòng em thấy thương bà ngoại hơn em liền đáp lại : ' Không có gì đâu bà' nó là một kỉ niệm đẹp với hai bà cháu em.

 Người ta nói có bà là niềm hạnh phúc vì bà còn lo lắng cho mình hơn cả mẹ. Nên em nghĩ rằng em còn có bà ngoại là em may mắn lắm rồi. Em sẽ luôn bên cạnh ngoại khi ngoại cần em. Em yêu bà ngoại của em.

5 tháng 1 2019

- Cha mẹ chia sẻ với nhau trong công việc (góp ý, trao đổi, bàn bạc).

- Cha đón em bé sau giờ làm việc.

- Cha mẹ cùng nhau đi siêu thị mua sắm.

- Em giúp cha mẹ đón em, cho em ăn, tắm rửa và chơi với em.

- Em quét dọn nhà cửa, rửa ấm trà cho cha.

- Cha chăm sóc em khi mẹ đi công tác vắng...

- Cha mẹ chăm sóc lo lắng cho em khi em đau ôm,...

- Cha mẹ đưa em về quê thăm ông bà...

 

18 tháng 1 2021

- Cha mẹ chia sẻ với nhau trong công việc (góp ý, trao đổi, bàn bạc).

- Cha đón em bé sau giờ làm việc.

- Cha mẹ cùng nhau đi siêu thị mua sắm.

- Em giúp cha mẹ đón em, cho em ăn, tắm rửa và chơi với em.

- Em quét dọn nhà cửa, rửa ấm trà cho cha.

- Cha chăm sóc em khi mẹ đi công tác vắng...

- Cha mẹ chăm sóc lo lắng cho em khi em đau ôm,...

- Cha mẹ đưa em về quê thăm ông bà...

1. Em đã từng có lúc ốm, đau được mẹ dỗ dành, chăm sóc. hãy viết một đoạn văn tả mẹ em lúc đó

“Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con.”


Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình, suốt đời vỗ mãi vào lòng con, dành cho con những gì đẹp đẽ, chân quý nhất từ tấm lòng. Mỗi khi ta ốm đau hay khỏe mạnh, mẹ lúc nào cũng lo lắng, quan tâm giành cho ta tất cả yêu thương từ tận đáy lòng bao la ấy. Và với em, hình ảnh mẹ khi chăm sóc em bị ốm đã để lại những dấu ấn khó phai.

Mẹ em có dáng người dong dỏng, thanh thoát. Khuôn mặt mẹ hiền từ, phúc hậu với nụ cười rạng rỡ. Nắng mưa, sóng gió cuộc đời mẹ kinh qua đã in dấu vào làn da nâu rám nắng rất chân quê, mộc mạc của người.

Có những lúc em cảm thấy mình thật ngốc vì dù mẹ có mắng mỏ hay trách móc em thì suy cho cùng cũng là để em nên người chứ đâu có phải vì ghét bỏ gì em. Có ai lại ghét bỏ đứa con mình dứt ruột chín tháng mười ngày sinh ra cơ chứ. Ấy vậy mà, thỉnh thoảng em vẫn cáu gắt, hờn dỗi và cãi lại mẹ. Rồi cho đến một ngày, khi em bị ốm nhìn thấy mẹ chăm sóc em mệt mỏi, vất vả như thế em mới càng thấm thía hơn về giá trị của tình mẫu tử.

Hôm đấy là vào buổi chiều, đã có dự báo thời tiết trời sẽ mưa to, mẹ dặn em rõ ràng là phải mang áo mưa đi cẩn thận vậy mà em mải chơi quên lời mẹ dặn. Kết quả là hôm ấy em bị dính mưa và đêm đến sốt cao. Nằm trên giường, em miên man chìm vào giấc ngủ say, đầu óc quay cuồng trống rỗng. Thỉnh thoảng em cảm nhận có bàn tay rất ấm của ai đó vuốt nhẹ mái tóc và khuôn mặt của mình. Hơi ấm ấy rất quen thuộc thân thương và chắc chắn đó chính là mẹ, cảm nhận của ta về tình mẫu tử không bao giờ là sai cả. Ánh đèn mờ mờ trong đêm, em lim dim mắt thấy thấp thoáng bóng mẹ đổ dài trên chiếc giường, thi thoảng lại sấp khăn lau trán cho em. Một hồi sau mẹ bón từng thìa cháo nhỏ cho em ăn. Ánh mắt mẹ nhuốm đầy ưu tư lo lắng. Một đêm dài, mệt mỏi và khó chịu đã qua đi, nhờ có bàn tay kì diệu và tình yêu thương của mẹ em đã đỡ sốt hơn. Sáng hôm sau tỉnh dậy, em thấy mẹ nằm gục bên cạnh giường, tay vẫn nắm lấy bàn tay non nớt của em. Đôi mắt mẹ thâm quầng, có lẽ vì do đêm qua thức khuya chăm sóc em nên không ngủ được. Mái tóc dài mượt mọi khi thay vào đó rối bời vì lăn lộn chạy qua chạy lại săn sóc cho em nên cũng chẳng có thời gian để chỉnh chu. Tự nhiên, lòng em dấy lên một cảm xúc bồi hồi khó tả, trong miên man xa xăm, vọng về trong em là những lần em nói hỗn với mẹ, những lời lẽ khó nghe mẹ nhường nhịn em, em bỗng thấy mình thật là một đứa trẻ hư. Đúng lúc ấy, mẹ tỉnh dậy, vội vàng ôm em vào lòng, hỏi han xem em đỡ chưa, ánh mắt đầy lo lắng đợi chờ. em bật khóc nức nở, ôm mẹ và ngập ngừng vài tiếng lí nhí không thành lời. Mẹ xoa đầu em mỉm cười đầy trìu mến.

Mẹ là vầng trăng, làm dịu mát tâm hồn thơ ngây trong trẻo của em, mẹ cũng là ánh mặt trời tỏa nắng tâm hồn em. Mẹ là tất cả những gì thiêng liêng, cao quý nhất. Cảm giác mỗi khi bị ốm được bàn tay mẹ chăm sóc như có liều thuốc tiên khỏi bệnh rất nhanh. Phải chăng đó chính là sức mạnh của tình mẫu tử.

Tôi đã đến với cuộc đời này, yên tĩnh và lặng lẽ, chỉ có gia đình và người thân biết về sự ra đời đó. Nhưng dường như vì cái sự quá ư là nhẹ nhàng đó mà tôi đã không biết quý trọng cái giây phút mà mình đã được sinh ra như thế nào. Mẹ tôi, 1 người phụ nữ, nuôi dạy, chăm sóc con cái, lo việc nội trợ và thiêng liêng hơn là sinh ra và nuôi dưỡng các anh chị em chúng tôi nên người. Tôi biết điều đó vì chị gái tôi luôn nói với tôi như thế: “Mẹ đã vất vả rất nhiều để sinh ra mấy chị em mình,…”.

Tôi luôn nhớ, và không quên. Tôi dám khẳng định là như thế!

Nhưng dường như việc đi ra đời, tiếp xúc và bương chải với nó quá nhiều mà khiến tôi phần nào quên đi cái câu nhắc nhở ấy. Quên đi cái sự vất vả ấy. Và 1 đứa học sinh cấp 3 như tôi, đủ lớn, đủ suy nghĩ để có thể biết được công ơn của ba mẹ. Nhưng tôi đã quên, trong giây phút ấy.

Tôi được học thế nào là trung thực ở trường, trung thực giúp cho con người ta tiến bộ hơn, có được rất nhiều thứ tốt đẹp trong cuộc sống. Nhưng phần nào tôi cũng đã hiểu được, nó được nhiều và cũng mất nhiều lắm qua những lời mà hôm đó tôi đã nói với mẹ. Mẹ là người tôi nghĩ là người phụ nữ trung hậu nhưng quá “ngang”. Tôi muốn mẹ hiểu được rằng, con cái và cha mẹ cần phải hiểu nhau, chứ không phải là mẹ nói gì, con cái nghe ấy.

Với cái suy nghĩ đó mà tôi đã ngang miệng cãi lại mẹ khi mẹ nói những điều mà tôi cho là mẹ sai hoàn toàn. Đừng vội cho là tôi sai khi cho rằng mẹ sai, trong tình huống ấy, tôi không thể nào nghĩ rằng mẹ đúng. Sai và thật sự sai!. Rồi sau cái ngày ấy, mẹ và tôi dường như cách biệt nhau 1 khoảng cách, xa vời vô cùng mặc dù đang chung 1 nhà.

Tôi không hề nghĩ rằng mình sẽ xin lỗi mẹ, vì mình đã sai. Có thể đó là ngang bướng, nhưng mẹ ạ, con không muốn mẹ con mình cứ mãi không hiểu nhau, nếu như không có cái ngày ấy.

Nhưng bây giờ, con muốn xin lỗi mẹ, vì … con đã ngang bưỡng cãi lại mẹ. Con xin lỗi mẹ vì mẹ là mẹ của con, con đã sai vì con cãi mẹ, nhưng mẹ ạ, con mong mẹ cũng sẽ hiểu cho con.

QT
Quoc Tran Anh Le
Giáo viên
19 tháng 11 2023

- An ủi khi người thân gặp chuyện không vui.

- Chăm sóc người nhà khi ốm đau.

- Khi người thân gặp khó khăn cùng họ chia sẻ để vượt qua.

QT
Quoc Tran Anh Le
Giáo viên
19 tháng 11 2023

- Chia sẻ kết quả của nhóm với cả lớp.