K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

19 tháng 3

"Ôi đẹp quá ạ, con cảm ơn mẹ rất nhiều!" Em đã nói với mẹ như vậy khi mẹ chuẩn bị cho em một chiếc cặp sách cho em mang đến lớp vào năm học này.đây là bài văn mà không có chấm phẩy nha tôi ko cs đủ tg để lm như v


Chiếc cặp xinh xắn này to phải đến hai quyển sách tiếng Việt của em chập lại quan sát chiếc cặp em thấy là nó có nhiều màu hồng nhất. Nắp cặp được trang trí hình mèo con Tom và chuột Jerry nhân vật hoạt hình mà em thích nhất. Quai cặp của em xanh nhạt êm như được lót bông, làm em cảm thấy đỡ nặng rất nhiều mỗi khi cần mang nhiều sách vở cách mở cặp thế nào nhỉ em hỏi thì mẹ bảo con xem này chỉ cần lật cái hình bán nguyệt này lên là con mở được à thì ra là thế xem ra cũng dễ mở đấy biết cách mở ròi em mở cặp ra ồ cặp được lót cao su mềm và mịn hơn giả da ở ngoài nhiều cặp có đến ba ngăn hai ngăn to một ngăn em đựng sách vở ngăn kia em đựng giấy kiểm tra và hộp bút

Chiếc cặp em đang đeo dường như đã trở thành người bạn tốt của em em sẽ giữ gìn nó thật cẩn thận để nó có thể đồng hành cùng em mãi mãi

Cuốn sách mà em thích nhất là cuốn sách về Kỹ năng sống. Em thích nó vì nó đã dạy em biết bao nhiêu điều hay, lẽ phải trong cuộc sống mà chúng ta phải noi theo. Những cách giúp con người được sống trong an toàn, những cách giúp con người khám phá được nhiều điều mới mẻ hơn... 

Tớ hoàn toàn ko copy trên mạng đâu nhá, tớ chỉ làm theo suy nghĩ thôi, nếu có gì sai sót mong cậu bỏ qua...

8 tháng 3 2018

Năm học mới đã đến rồi, lòng em cứ xốn xang chờ đợi ngày tựu trường. Hai tháng hè xa bạn bè, thầy cô em nhớ lắm!

Sáng nay, em dậy thật sớm sửa soạn sách vở, đồ dùng học tập, cẩn thận bỏ các thứ vào chiếc cặp mà mẹ đã mua cho em tại hiệu sách Minh Trí ở cố đô Huế trong dịp mẹ đi học ở ngoài ấy. Chiếc cặp chưa lần nào đến lớp nhưng đã trở thành người bạn thân thiết của em từ lâu rồi. Hôm cầm chiếc cặp trong tay, em thầm cám ơn mẹ đã lo lắng chu toàn cho đứa con gái út của mẹ trước lúc vào lớp Bốn.

Mẹ đã chọn chiếc cặp thật hợp với sở thích của em, vừa vặn và xinh xắn. Nó được làm bằng chất liệu ni lông tổng hợp, màu xanh rêu, sợi tơ óng ánh như pha kim tuyến. Sờ vào, ai cũng cảm giác mát lạnh và mềm mềm như làn da của một đứa trẻ ba tuổi. Có lẽ chiếc cặp to bằng sổ ghi điểm của cô giáo, không cồng kềnh như cặp của bạn Thúy ngồi cạnh em. Phía trên là một quai xách được bện bằng sợi ni lông bền và rất chắc. Đằng sau có hai quai đeo được mắc vào những cái khóa sắt xi sáng loáng, dùng để điều chỉnh cho vừa quai đeo. Phía trước mặt có một bức tranh màu, vẽ hình một chú ếch đang ngôi trên lá sen du ngoạn ở trong đầm. Xung quanh là những đóa hoa sen hồng đang xòe cánh đón sắc nắng vàng mùa hạ. Bức tranh được lồng vào trong một ngăn bằng giấy mê ca mỏng, có khóa kéo đi, kéo lại. Ngăn này em dùng đựng tấm áo mưa.

Muốn mở cặp, em chỉ cần bấm nhẹ vào hai chiếc khóa ở nắp cặp, nó tự động mở ra nhờ một bộ phận quan trọng làm băng hệ thống lò xo, gắn giấu vào phía trong nắp cặp. Cặp có hai ngăn chủ yếu. Ngăn lớn, em dùng để những quyển sách vở trong buổi học. Còn ngăn kia nhỏ hơn, em để các đồ dùng học tập như: bảng con, tập giấy kiểm tra và hộp đựng bút cùng một số vật dụng khác. Thấy chiếc cặp của em vừa xinh, vừa gọn nhẹ lại tiện lợi nữa nên bạn nào cũng hỏi mua ở cửa hàng nào để về xin bố mẹ mua cho. Em cũng nói thật với các bạn là ở đây không có.

Mải nghĩ về chiếc cặp mà suýt nữa trễ giờ đi học, em khoác vội chiếc cặp vào vai rồi chào bố và chị Hai rảo bước đến trường trong lòng rộn lên một niềm vui khó tả.

Chúc bạn học giỏi!!!

8 tháng 3 2018

Năm học mới đã đến rồi, lòng em cứ xốn xang chờ đợi ngày tựu trường. Hai tháng hè xa bạn bè, thầy cô em nhớ lắm!

Sáng nay, em dậy thật sớm sửa soạn sách vở, đồ dùng học tập, cẩn thận bỏ các thứ vào chiếc cặp mà mẹ đã mua cho em tại hiệu sách Minh Trí ở cố đô Huế trong dịp mẹ đi học ở ngoài ấy. Chiếc cặp chưa lần nào đến lớp nhưng đã trở thành người bạn thân thiết của em từ lâu rồi. Hôm cầm chiếc cặp trong tay, em thầm cám ơn mẹ đã lo lắng chu toàn cho đứa con gái út của mẹ trước lúc vào lớp Bốn.

Mẹ đã chọn chiếc cặp thật hợp với sở thích của em, vừa vặn và xinh xắn. Nó được làm bằng chất liệu ni lông tổng hợp, màu xanh rêu, sợi tơ óng ánh như pha kim tuyến. Sờ vào, ai cũng cảm giác mát lạnh và mềm mềm như làn da của một đứa trẻ ba tuổi. Có lẽ chiếc cặp to bằng sổ ghi điểm của cô giáo, không cồng kềnh như cặp của bạn Thúy ngồi cạnh em. Phía trên là một quai xách được bện bằng sợi ni lông bền và rất chắc. Đằng sau có hai quai đeo được mắc vào những cái khóa sắt xi sáng loáng, dùng để điều chỉnh cho vừa quai đeo. Phía trước mặt có một bức tranh màu, vẽ hình một chú ếch đang ngôi trên lá sen du ngoạn ở trong đầm. Xung quanh là những đóa hoa sen hồng đang xòe cánh đón sắc nắng vàng mùa hạ. Bức tranh được lồng vào trong một ngăn bằng giấy mê ca mỏng, có khóa kéo đi, kéo lại. Ngăn này em dùng đựng tấm áo mưa.

Muốn mở cặp, em chỉ cần bấm nhẹ vào hai chiếc khóa ở nắp cặp, nó tự động mở ra nhờ một bộ phận quan trọng làm băng hệ thống lò xo, gắn giấu vào phía trong nắp cặp. Cặp có hai ngăn chủ yếu. Ngăn lớn, em dùng để những quyển sách vở trong buổi học. Còn ngăn kia nhỏ hơn, em để các đồ dùng học tập như: bảng con, tập giấy kiểm tra và hộp đựng bút cùng một số vật dụng khác. Thấy chiếc cặp của em vừa xinh, vừa gọn nhẹ lại tiện lợi nữa nên bạn nào cũng hỏi mua ở cửa hàng nào để về xin bố mẹ mua cho. Em cũng nói thật với các bạn là ở đây không có.

Mải nghĩ về chiếc cặp mà suýt nữa trễ giờ đi học, em khoác vội chiếc cặp vào vai rồi chào bố và chị Hai rảo bước đến trường trong lòng rộn lên một niềm vui khó tả.

Chúc bạn học giỏi!!!

23 tháng 11 2016

Bác Hồ đã ra đi mãi mãi trong niểm tiếc thương của toàn thể nhân dân Việt Nam. Thế các bạn có biết nguồn cội của thiên tài này ha không? Sau đây mình sẽ kể cho các bạn nghe về nguồn cội cuả người thiên tài trí thức này nhé.

Bác Hồ húy là Nguyễn Sinh Cung tức Nguyễn Tất Thành sau đổi là Nguyễn Aí Quốc. Bác sinh ra ở làng Sen, huyện Nam Đàn, tỉnh Nghệ An.

Theo sách Thôn bạ Kim Liên thì họ Nguyễn Sinh là một cự tộc trong làng. Khoảng đầu thế kỉ XVII, ông chỉ tổ của tộc hệ này là Nguyễn Bá Phổ đã đến đây cư ngụ. Đến thế kỉ XVIII thì Kim Liên đã là một ngôi làng đông dân, có đời sống phong phú. Và trong cái cảnh trù mật, đông vui ấy của làng Sen, từ đó vốn đã có phần đóng góp của dòng họ Nguyễn Bá. Đến hệ thứ tư thì tộc trưởng Nguyễn Bá Dân xin thay chữ lót của họ mình thành Nguyễn Sinh. Con cháu họ Nguyễn Sinh ngày một đông đúc và giữ nề nếp chăm chỉ trong lao động. Về học tập, trong số người theo nghiệp Nho của dòng tộc có Nguyễn Sinh Vật dự kì thi Hương, năm 1651 dưới triều Lê Thần Tông. Cũng triều đó, Nguyễn Sinh Trí (17 tuổi) dự thi năm 1673. Đến hệ thứ 8, trong hệ có Nguyễn Sinh Hải là quan võ, lập công to nên được vua Lê Cảnh Hưng phong sắc.

Từ hệ thứ 9 về sau, dòng họ Nguyễn Sinh đã chia thành nhiều nhánh vì một số gia đình do cuộc sống khó khăn nên phải chuyển đi làm ăn xa, gần nhất là chuyển xuống Mậu Tài (tức làng Chài). Còn chi họ của Bác vẫn ở làng Sen.

Ông nội của Bác là Nguyễn Sinh Vượng tức Nguyễn Sinh Nhậm. đó là người cao lớn, khỏe mạnh và có học, rất thành thạo trong việc cà cấy, sản xuất, tính vui vẻ, nhân hậu luôn giúp đỡ mọi người. Vì lớn lên trong gia đình khá giả lại có nhiều ưu điểm nên được các bạn gái cùng lứa có cảm tình nên người thanh niên này lập gia đình sớm. Không lâu, vợ chồng họ sinh được người con trai tên là Nguyễn Sinh Trợ đến tuổi thiếu niên thì mẹ mất. Về phần Nguyễn Sinh Nhậm, từ khi mãn tang vợ, ông chưa nghĩ tới chuyện tục huyền mà vẫn ráng chịu cảnh gà trống nuôi con, vì ông vẫn rất xót thương người bạn đời đã quá cố. Vả lại, ông cũng muốn chờ con trai khôn lớn thêm. Cha con suốt ngày làm lụng nuôi nhau. Đến khi Nguyễn Sinh Trợ đã lớn, ông Nhậm dựng vợ cho con trai, phần nào làm người đã khuất yên lòng. Sau đó, ông mới lo đến việc tìm người nâng khăn sửa túi cho mình. Câu chuyện này đã để lại trong mỗi em học sinh về nguồn cội của một thiên tài, vị lãnh tụ vĩ đại – Chủ tịch Hồ Chí Minh.

Tham khảo nhé ! Chúc bn hok tốt !haha

23 tháng 11 2016

ko copy mạng thì để cả kiếp chả đứa nào tl, ai rảnh hơi mà ngồi ghi đâu

13 tháng 5 2018

Bạn thiếu phần kỉ niệm 

13 tháng 5 2018

Các bạn ạ, tuổi thơ chúng ta ai cũng gắn liền với những đồ chơi quen thuộc như búp bê, gấu bông, lật đật,…. Mỗi người đều có sở thích riêng về đồ chơi. Với tôi, món đồ chơi mà tôi thích nhất đó là chú gấu bông đấy.

Lần ấy, bố đi công tác về tặng tôi một món quà trong chiếc hộp kín. Tôi rất hồi hộp không biết đó là gì. Khi mở hộp ra tôi reo lên vì sung sướng: "Ôi, chú gấu bông dễ thương quá!” Đó là một chú gấu nhồi bông mà tôi ước mơ bấy lâu. Chú ta có bộ lông trắng mịn và mượt như nhung, khi sờ tay vào ta có cảm giác như đang sờ vào tấm vải lụa mềm và mát rượi. Gấu ta khoác một chiếc áo màu đỏ tươi có điểm vài hạt cườm lấp la lấp lánh. Cái đầu chú tròn tròn như trái bưởi, đôi tai cũng tròn tròn vểnh lên trông thật là ngộ nghĩnh! Đôi mắt chú đen láy, tròn xoe như hạt nhãn. Thân hình chú ôm rất vừa tay nên tôi thường ôm chú ta mỗi khi đi ngủ.

Những lúc ấy, bốn cái chân mập ú na ú nu của chú cứ dang ra như thể đòi tôi âu yếm vậy. Miệng chú nhỏ nhắn và đỏ hồng trông thật đáng yêu. Trên cổ chú là chiếc nơ màu đỏ được thắt hình con bướm trông yêu ơi là yêu. Mỗi tối học bài xong tôi lại dành thời gian để chơi với gấu bông. Tôi đặt cho cái tên là Daddy. Mỗi khi tôi ôm chú vào lòng và thơm lên đôi má mịn màng của Daddy trông chú ta có vẻ thích thú lắm.

Bây giờ tôi đã lớn và có nhiều thứ đồ chơi khác nhưng Daddy vẫn là người bạn thân thiết nhất của tôi. Tôi luôn giữ gìn chú cẩn thận vì đó là món quà bố tặng tôi: người luôn muốn con mình được vui vẻ và thoải mái

8 tháng 11 2019

Đã ba năm học em ngồi học dưới mái trường tiểu học này, được học rất nhiều thầy cô giáo nhiệt tình và chu đáo. Song em vẫn nhớ nhất là cô giáo chủ nhiệm lớp 1 của em. Cô giáo tên Lan.

Cô Lan năm nay đã bước sang tuổi 35, vẫn còn rất trẻ so với tuổi của cô. Cô Lan là cô giáo đầu tiên chủ nhiệm em những năm học tiểu học. Em vẫn còn nhớ như in hình ảnh cô lần đàu tiên gặp trong buổi lễ khai giảng lớp 1.

Cô Lan có dáng dẻ mảnh mai, cao cao và gầy gầy. Cô hay mặc áo dài đi dạy, và bộ áo dài nào của cô nhìn rất đẹp. Mái tóc của cô dài tới nửa lưng, màu đen và óng mượt, buông thả xuống ở sau lưng.

Mặt cô thon thon, bầu bầu với nước da trắng mịn màng. Đôi mắt của cô không to tròn nhưng nhìn rất hiền hậu và ấm áp. Em vẫn ấn tượng nhất là giọng nói trầm ấm, dịu nhẹ đi liền với nụ cười thật tươi, có thể xoa dịu đi bao nhiêu mệt mỏi ở trong lòng.

Đôi bàn tay cô thon và dài, mỗi lần cô cầm phấn viết lên mục giảng thì cô đưa nhanh thoăn thoắt nhưng nét chữ thanh đậm vẫn rất đậm và đều. Cô nắn nót từng chữ để có thể mang đến con chữ đẹp nhất cho học sinh.

Cô rất ân cần và chu đáo đối với học sinh, không phân biệt bạn nào với bạn nào. Ai cũng được cô đối xử tất tốt với nhau. Đối với những bạn nghịch ngợm thì cô ân cần chỉ bảo nhẹ nhàng và mang đến cảm giác thoải mái. Còn đối với những bạn chăm chỉ thì cô yêu quý hết mực và động viên các em học tập thật tốt.

Hằng ngày cô vẫn đi dạy trên chiếc xe máy màu đen, cô đi cũng rất chậm vì tính cô cẩn thận. Mỗi lần cô cất giọng nói giảng bài, cả lớp đều im phăng phắc để nghe cô giảng.

Cô được rất nhiều người yêu quý vì sự hòa đồng, thân thiện cũng như nhiệt tình với học sinh. Giờ đây em không còn được học cô nữa nhưng em vẫn luôn nhớ về những lời cô dạy.

Em hi vọng sẽ được gặp lại cô vào một ngày nào đó gần nhất. Để em có thể hỏi cô rằng "Cô còn nhớ cô học trò này không cô".

12 tháng 1 2023

bn có chép trên mạng ko á

12 tháng 1 2023

văn ko  quá dài:))))))

29 tháng 3 2022

TL  :

Mỗi người đều có một sở thích riêng. Người thì yêu hoa huệ, hoa lan, hoa tulip,…nhưng em thích nhất là hoa hồng bạch - nàng công chúa của các loài hoa.

Hoa hồng bạch mới đẹp làm sao? Từ xa nhìn lại, hồng bạch như một cây nấm đội chiếc mũ trắng, trông rất dễ thương.

Thân hồng mảnh khảnh, tròn trịa, chỉ nhỉnh hơn chiếc đũa ăn cơm một tí, tỏa ra nhiều cành to, cành nhỏ chi chít, đan xen vào nhau. Trên các cành cây ấy là những chiếc gai như những chàng vệ sĩ bảo vệ nàng công chúa vậy. Lá hồng hình bầu dục, xung quanh có viền răng cưa đều đặn, tưởng như ai đã trang trí đường diềm cho nó. Mặt trên của lá xanh bóng, mặt dưới tim tím ram ráp nổi rõ các đường gân.

Nụ hoa hồng hình thoi, được bọc trong đài hoa thanh tân. Nụ hồng uống sương đêm, tắm ánh nắng ban mai và dần dần hé nở. Hoa hồng bạch không như hoa ly sáu cánh, hoa chanh năm cánh,…mà nó có nhiều cánh xếp chồng lên nhau hết lớp này đến lớp khác. Mỗi cánh mỏng, mịn như nhung. Màu nhụy vàng làm cho hồng bạch thêm rực rỡ. Hoa hồng bạch kiêu hãnh vươn cao trên cuống dài, hơi ngả về hướng mặt trời. Trong ánh nắng vàng tươi, ong bướm đều bị hoa hồng quyến rũ, bay rập rờn.

Vừa đẹp lại vừa thơm nên hồng bạch luôn có mặt trong các buổi tiệc, ngày sinh nhật… ngoài ra, tinh dầu hồng còn làm nước hoa cho các quý bà, quý cô, họ mang trên mình một hương thơm dịu dàng, tự nhiên.

Em yêu hoa hồng bạch lắm. Nó là biểu tượng của một tình bạn chân thành, là loài hoa cao quý luôn trang điểm cho đời thêm đẹp, thêm vui. Em thầm cảm ơn thiên nhiên đã ban tặng cho Trái đất một loài hoa đẹp như thiên thần vậy.

3 tháng 5 2018

Em rất thích các loài vật nuôi trong nhà như : Cún con, mèo con, heo,..... Nhưng đối với em, chú mèo con mà bà ngoại tặng cho em là món quà mà em quý nhất. Em đặt tên cho chú ta là Mi

Mi đã được 5 tháng tuổi rồi nhưng nó vẫn còn bé nhỏ lắm, song lại nhanh nhẹn và có thể chạy nhảy khắp nơi. Có thể vì thân hình nhỏ nhắn đã tạo nên lợi thế cho việc chạy nhảy của nó như thế này. Mỗi lần nó chạy nhảy là em lại thích thú và cứ muốn nhìn nó mãi mà thôi.

Hai đôi chân của nó bé xíu, có móng vuốt sắc nhọn có thể cào cấu những vật xung quanh. Có hôm nó thấy một con dán bò trên tường, thế là nó nhảy lên cào và in hằn vết cào trên gỗ.

Mi tuy bé nhưng ăn rất nhiều, mỗi lần ăn nó chỉ chăm chú ăn, không để ý đến những chuyện xung quanh. Cái đuôi của nó ngắn tũn, cứng cứng, cứ ngoe nguẩy bên này sang bên kia. Những lúc nó chạy nhảy ở giữa sân, cái đuôi của nó cứ cong lên rồi cụp xuống, nhìn rất đáng yêu.

Hai cái tai nó cứ vểnh lên, rồi lại cụp xuống khi nó đang nằm ngủ. Khi ngủ bộ ria mép của nó cứ vểnh lên vểnh xuống trông rất đáng yêu. Nó cứ hay kêu meo meo mỗi khi thấy có chuột ở trên nóc nhà, nhưng nó lại không thèm bắt chuột. Cứ nhìn lũ chuột chạy long nhông ở trên mái nhà như thế.

Mỗi lần đi ngủ, em lại hay ôm mèo đi ngủ. Những ngày mùa đông lạnh, mỗi lần em đi ngủ là Mi lại tự chui vào chăn nằm ngủ.

Mi giống như một thành viên nhỏ trong gia đình em. Em rất yêu quý chú.

3 tháng 5 2018

cám ơn bn

Em rất yêu thích các loài động vật, đặc biệt là các loài chim bởi chúng có một bộ lông rực rỡ sắc màu cùng những đặc điểm riêng biệt của từng loài. Hè năm ngoái, em được bố mẹ cho về quê ngoại chơi. Ở nhà ông bà, em rất thích chú vẹt mà ông ngoại nuôi.

Chú vẹt ấy được nuôi ở trong lồng vì ông sợ con mèo hay con chó sẽ nghịch ngợm mà dùng móng vuốt phá phách với nó. Nhưng thi thoảng con vẹt vẫn được thả ra khỏi lồng sắt chật hẹp. Một điều đặc biệt là nó chẳng bay đi đâu như những con chim khác mà ngoan ngoãn đậu ở trên một cành cây trơ trụi khẳng khiu mà cứng cáp gần chỗ ông ngồi chơi cờ, chỗ ông uống trà và phơi nắng mỗi ngày. Dường như nó và ông em đã gắn bó với nhau từ rất lâu rồi nên nó luôn ở lại cùng ông em, chẳng muốn rời xa.

Chú vẹt ấy khoác lên mình một bộ lông sặc sỡ sắc màu: màu vàng ấm áp, màu đỏ rực rỡ và một chút màu xanh lam, tất cả phối thành một tấm áo đẹp đẽ vô cùng. Con vẹt không lớn lắm, chỉ cỡ bằng con chim bồ câu mà thôi. Cái đầu nho nhỏ nổi bật với màu lông vàng. Hai con mắt đen nho nhỏ lúc nào cũng như thể mọi thứ xung quanh với nó đều lạ lẫm lắm vậy. Cái mỏ cũng thật đặc biệt. Nó không to nhọn như những loài chim khác mà lại có phần khác lạ. Hai cái mỏ với kích thước khác nhau: cái mỏ trên lớn hơn gấp đôi cái mỏ dưới. Cái mỏ có màu đen nổi bật, phần trên có phần đầu hơi cong lại như cái móc của cướp biển trông vô cùng đỏm dáng.

Cái thân nho nhỏ cùng với đôi cánh xen lẫn hai màu đỏ vàng nổi bật, thi thoảng lại xuất hiện một vệt màu xanh. Cái đuôi cong cong điệu đà. Đôi chân ngắn với những móng vuốt để có thể quắp chắc lấy những cành cây giúp cho con vẹt đứng vững vàng. Mỗi ngày em đều cùng ông cho con vẹt ăn. Vì cái mỏ nó hơi con nên khi nó mổ thức ăn trong lòng bàn tay em, em chẳng thấy đau chút nào cả.

Em thích nhất là được đùa nghịch với chú vẹt ấy, mỗi ngày em đều cố gắng dạy chú nói một câu hoàn chỉnh nhưng lại chỉ nói được vài từ trong đó mà thôi. Vậy mà chẳng hiểu sao khi ông em dạy, nó lại có thể học nhanh đến thế. Mỗi lần có khách đến nhà là con vẹt ấy lại kêu vang lên rằng: “Có khách! Có khách!” để ông em biết mà ra xem.

Kì nghỉ hè rất nhanh đã kết thúc. Em chào tạm biệt ông bà cùng bố mẹ quay trở về thành phố nhưng em vẫn con nhớ rõ hình ảnh của chú vẹt ấy. Em rất yêu quý nó. Em mong mùa hè năm sau lại đến thật nhanh để em lại được về quê cùng chơi với nó.

:#

15 tháng 5 2021

tại sao phải tả zậy???...

25 tháng 2 2020

vậy thì viết nếu viết mà văn thì dài thì càng mỏi tay tốn công

25 tháng 2 2020

sợ mỏi tay thì gợi ý cách lm !