K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

18 tháng 2 2018

Tôi là thầy Mạnh Tử. Mẹ của tôi là một người mẹ tuyệt vời. Tôi xin kể lại cho các bạn nghe câu chuyện mẹ đã dạy dỗ tôi học khi tôi còn bé. Lớn lên, tôi thành người như ngày hôm nay là nhờ công dạy dỗ của mẹ tôi.

Thuở nhỏ, nhà tôi ở gần nghĩa địa, hàng ngày tôi thấy người ta đào, chôn, lăn khóc. Vì còn nhỏ, nhìn thấy cảnh đó hay hay, tôi về nhà cũng bắt chước người ta. Tôi cũng đào, chôn, lăn và khóc. Mẹ nhìn thấy tôi như vậy, chẳng nói gì mà chuyển nhà tôi đến nơi ở mới. Lần này, nhà tôi ở gần một cái chợ. Tôi hay ra chợ chơi, thấy cảnh người ta buôn bán điên đảo thậm chí còn lấy làm thích thú. Về nhà, tôi cũng bắt chước nô nghịch cách buôn bán điên đảo nhưng mẹ tôi không vui. Mẹ lại chuyển nhà đi nơi khác. Nhà mới của tôi ở gần trường học. Nơi đây, tôi thấy lũ trẻ đua nhau học tập, lễ phép với thầy giáo, về nhà, tôi cũng bắt chước học tập theo lũ trẻ. Mẹ nhìn thấy tôi như vậy, mẹ vui lắm.

Một hôm, tôi nhìn thấy hàng xóm giết lợn. Tò mò, tôi đem hỏi mẹ. Mẹ nhìn tôi cười và nói "Để cho con ăn đấy". Tôi vui mừng reo lên: "Hay quá! sắp có thịt lợn ăn rồi". Tôi thấy mẹ thoáng chau mày. Lúc sau, mẹ mang thịt lợn về cho tôi ăn. Tôi thấy, mọi lời nói và việc làm của mẹ đều đi đôi với nhau.

Một lần, tôi đang đi học nhưng vì mải chơi nên đã bỏ học về nhà. Tôi thấy mẹ đang ngồi dệt vải. Thấy tôi không đi học, mẹ gọi tôi lại gần. Tôi nghĩ lần này nhất định sẽ bị ăn đòn. Nhưng khi tôi đến gần, mẹ chẳng nói gì, chỉ lẳng lặng cầm dao cắt đứt tấm vải dang dệt trên khung và nhẹ nhàng bảo tôi: "Con đang đi học mà bỏ học thì cũng như người ta đang dệt vải mà mình cắt đứt đi vậy".



 

18 tháng 2 2018

Mạnh Tử, tên là Mạnh Kha, tự là Tử Dư, sinh vào đời vua Liệt Vương, nhà Chu, quê gốc ở đất Trâu, thuộc nước Lỗ, nay là thành phố Trâu Thành, tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc. Ông mồ côi cha, chịu sự nuôi dạy nghiêm túc của mẹ là Chương thị (người đàn bà họ Chương). Chương thị sau này được biết tới với cái tên Mạnh mẫu (mẹ của Mạnh Tử). Mạnh mẫu đã ba lần chuyển nhà để Mạnh Tử được ở trong môi trường xã hội tốt nhất cho việc học tập, tu dưỡng. Thời niên thiếu, Mạnh Tử làm môn sinh của Tử Tư, tức là Khổng Cấp, cháu nội của Khổng Tử. Vì vậy, ông chịu ảnh hưởng sâu sắc từ các tư tưởng Khổng giáo.

Mạnh Tử là đại biểu xuất sắc của Nho giáo thời Chiến Quốc, thời kỳ nở rộ các nhà tư tưởng lớn với các trường phái như Pháp gia, Du thuyết, Nho gia, Mặc gia... (thời kỳ bách gia tranh minh). Trong hoàn cảnh lịch sử đó, Mạnh Tử phát triển thêm tư tưởng của Khổng Tử với chủ trương dân vi quý, xã tắc thứ chi, quân vi khinh, ông cũng là người đưa ra thuyết tính thiện của con người rằng con người sinh ra đã là thiện rồi nhân chi sơ bản tính thiện, tư tưởng này đối lập với thuyết tính ác của Tuân Tử rằng nhân chi sơ bản tính ác. Ông cho rằng "kẻ lao tâm trị người còn người lao lực thì bị người trị". Học thuyết của ông gói gọi trong các chữ "Nghĩa", "Trí", "Lễ", "Tín". Ông đem học thuyết của mình đi truyền bá đến vua chúa các nước chư hầu như Tề Tuyên Vương (nước Tề), Đằng Văn Công (nước Đằng), Lương Huệ Vương (nước Nguỵ)...nhưng không được áp dụng. Về cuối đời ông dạy học và viết sách, sách Mạnh Tử của ông là một trong những cuốn sách quan trọng của Nho giáo. Ông được xem là ông tổ thứ hai của nho giáo và được hậu thế tôn làm "Á thánh Mạnh Tử" (chỉ đứng sau Khổng Tử).

Tham khảo thêm tại: Mạnh Tử – Wikipedia tiếng Việt

Mùa xuân về ngập tràn sắc mai vàng thanh nhã, sắc cúc vàng rực rỡ, hay sắc ly kiêu hãnh.... Nhưng đặc trưng nhất của ngày Tết miền Bắc là sắc đào đỏ với nhiều niềm may mắn...kèm những lời chúc tết cực kỳ ý nghĩa trong dịp tết nguyên đán.

Mỗi dịp Tết đến xuân về, trong gia đình tôi lại có một cây đào. Được cắt tỉa gọn gàng nên cây đào có hình chóp trông như một cái nón rất đẹp mắt. Đào được trồng trong một cái chậu cành rất to và trang trí nhiều hoa văn. Vẻ đẹp của cây đào như được tôn thêm nhờ vẻ đẹp của cái chậu cảnh ấy. Cây đào cao ngang đầu tôi nên thỉnh thoảng đứng gần, tôi thủ thỉ bên tai đào như hai người bạn. Thân cây nhỏ nhưng cứng cáp, mặc một cái áo gilê màu nâu sậm. Từ thân ấy đâm ra không biết bao nhiêu cánh tay tí hon. Những cành nhỏ vươn ra như khoe những nụ đào chúm chím, còn đang e ấp. Từng ngày trôi qua, những nụ hoa ấy cũng khẽ cựa mình khoe sắc thắm, khoe những cánh hoa màu hồng mềm mại, mỏng manh. Khi những cánh hoa xoè rộng, nhị vàng bên trong hé mình nhìn ngắm bên ngoài. Xen lẫn với nụ hoa là những mầm xanh nhú lộc nhưng có khi đã bật mình thành những chiếc lá xanh. Để thêm phân hấp dẫn, bố con tôi còn quàng lên mình cây đào những chòm đèn xanh đỏ nhấp nháy. Buổi tối, khi bật đèn nhìn cây đào càng thêm phần rực rỡ, kiêu sa.....

Cây đào dường như trở thành tâm điểm của sư chú ý. Cả gia đình tôi ai cũng thích cây đào. Không chỉ vì nó mang đến không khí ngày Tết mà còn là nhịp cầu nối mọi người gần nhau hơn. Thỉnh thoảng, cả gia đình tôi lại quây quần bên nhau ngắm hoa đào và thưởng thức những ngụm trà ấm nóng. Đó là khoảnh khắc đặc biệt quí giá với gia đình tôi.

Tết đến xuân về, muôn hoa khoe sắc. Nhưng như đã trở thành truyền thống, hoa đào là biểu tượng mùa xuân miền Bắc và của cả nước ta. Nhìn hoa đào, ta biết mùa xuân đã đến. Những đứa con xa nhà lại chuẩn bị trở về với gia đình thân yêu.


 

27 tháng 2 2018

Mùa xuân về ngập tràn sắc mai vàng thanh nhã, sắc cúc vàng rực rỡ, hay sắc ly kiêu hãnh.... Nhưng đặc trưng nhất của ngày Tết miền Bắc là sắc đào đỏ với nhiều niềm may mắn...kèm những lời chúc tết cực kỳ ý nghĩa trong dịp tết nguyên đán.

Mỗi dịp Tết đến xuân về, trong gia đình tôi lại có một cây đào. Được cắt tỉa gọn gàng nên cây đào có hình chóp trông như một cái nón rất đẹp mắt. Đào được trồng trong một cái chậu cành rất to và trang trí nhiều hoa văn. Vẻ đẹp của cây đào như được tôn thêm nhờ vẻ đẹp của cái chậu cảnh ấy. Cây đào cao ngang đầu tôi nên thỉnh thoảng đứng gần, tôi thủ thỉ bên tai đào như hai người bạn. Thân cây nhỏ nhưng cứng cáp, mặc một cái áo gilê màu nâu sậm. Từ thân ấy đâm ra không biết bao nhiêu cánh tay tí hon. Những cành nhỏ vươn ra như khoe những nụ đào chúm chím, còn đang e ấp. Từng ngày trôi qua, những nụ hoa ấy cũng khẽ cựa mình khoe sắc thắm, khoe những cánh hoa màu hồng mềm mại, mỏng manh. Khi những cánh hoa xoè rộng, nhị vàng bên trong hé mình nhìn ngắm bên ngoài. Xen lẫn với nụ hoa là những mầm xanh nhú lộc nhưng có khi đã bật mình thành những chiếc lá xanh. Để thêm phân hấp dẫn, bố con tôi còn quàng lên mình cây đào những chòm đèn xanh đỏ nhấp nháy. Buổi tối, khi bật đèn nhìn cây đào càng thêm phần rực rỡ, kiêu sa.....

Cây đào dường như trở thành tâm điểm của sư chú ý. Cả gia đình tôi ai cũng thích cây đào. Không chỉ vì nó mang đến không khí ngày Tết mà còn là nhịp cầu nối mọi người gần nhau hơn. Thỉnh thoảng, cả gia đình tôi lại quây quần bên nhau ngắm hoa đào và thưởng thức những ngụm trà ấm nóng. Đó là khoảnh khắc đặc biệt quí giá với gia đình tôi.

Tết đến xuân về, muôn hoa khoe sắc. Nhưng như đã trở thành truyền thống, hoa đào là biểu tượng mùa xuân miền Bắc và của cả nước ta. Nhìn hoa đào, ta biết mùa xuân đã đến. Những đứa con xa nhà lại chuẩn bị trở về với gia đình thân yêu.


tui nhanh nhất nhé ! 

23 tháng 12 2018

Trong tuổi thơ của mỗi người, ai cũng có những kỉ niệm đáng nhớ về thầy, cô giáo cũ của mình, những kĩ niệm đẹp xen lẫn nỗi buồn đều được khắc sâu trong trí nhớ của chúng ta. Riêng tôi có một kỉ niệm mà tôi không bao giờ quên, kỉ niệm sâu sắc về một người thầy đáng kính của tôi.

Năm ấy, khi tôi còn học lớp một, tôi có những kỉ niệm đẹp về thầy giáo chủ nghiệm của mình. Tôi đã bước sang lớp một, ngưỡng cữa của bậc tiểu học, có nhiều bạn mới, thầy cô mới.

Ngày trọng đại ấy, ngày tôi không bao giờ quên. Sau buổi lễ khai giảng, tất cả các học sinh đều bước vào lớp học của mình để học buổi học đầu tiên và gặp gỡ thầy cô giáo chủ nhiệm của mình và cũng là người sẽ gắn bó với tôi trong suốt thời gian học tiểu học.

Khi thầy bước vào, dáng người thầy thật nhanh nhẹn và thầy chào chúng tôi. Tôi trông thầy cũng đã đứng tuổi, tóc thầy cũng đã điểm bạc, khuôn mặt thầy gầy, bàn tay thầy có nhiều vết nhăn, chắc thầy đã có mấy chục năm lận đận với học sinh. Thầy bước lên bục giảng, thầy ra hiệu cho chúng tôi im lặng và thầy nói: Chào các con, thầy tên là Hồ Viết Cảnh, thầy sẽ chủ nhiệm lớp các con trong suốt bậc tiểu học. Giọng thầy thật ấm áp, nhẹ nhàng, làm cho những suy nghĩ trong đầu tôi về một người thầy giáo chủ nhiệm thật dữ dằn và nghiêm khắc đều tan biến.

Sau khi ra mắt chúng tôi, thầy bắt đầu dạy cho chúng tôi những bài học đầu tiên mà cũng là những bài học đầu đời dạy tôi nên người. Thầy viết lên bảng những dòng chữ đầu tiên, tôi trông thấy bàn tay thầy run run khi viết, sau này tôi mới biết, thầy phải chịu đựng những cơn đau do tham gia cuộc chiến tranh kháng chiến chống mĩ để viết nên dòng chữ đẹp đó. Sau khi viết xong đề bài, thầy hỏi chúng tôi có thấy rõ không, một vài bạn ngồi phía dưới do mắt kém nên không thấy liền được thầy chỗ khác cho phù hợp. Trong buổi học thầy đến tận chỗ của từng người để chỉ cho chúng tôi những chỗ không hiểu. Cuối giờ, thầy cho chúng tôi xếp hàng ra về, mọi người đi về rất thẳng hàng, tiếng cười đùa của một vài bạn đã làm xôn ao khắp sân trường. Buổi học đầu tiên đã kết thúc như vậy đó, thầy đã để lại cho tôi những suy nghĩ về một người thầy mẫu mực.

Những buổi học sau, thầy nghiêm khắc với những bạn lười học, khen thưởng những bạn ngoan. Giờ ra chơi, thầy đều ra chơi cùng chúng tôi, thầy chơi những rò chơi dân gian cùng với chúng tôi, nhìn khuôn mặt thầy lúc đấy thật đáng yêu, nhìn kĩ thầy, tôi có cảm giác khuôn mặt thầy rất giống khuôn mặt ông nội tôi. Ông tôi đã mất từ khi tôi còn nhỏ, những kỉ niệm đẹp của ông và tôi đều được tôi khắc ghi. Nhìn thầy, tôi cảm thấy nhớ đến ông, nhớ đến cảnh chơi đùa của hai ông cháu, tôi liền chạy vào phòng học, ngồi trong góc khóc. Lúc đó có một bàn tay đặt lên vai tôi khẽ vỗ về, hình ảnh ông nội vỗ về tôi mỗi khi buồn hiện về, tôi bỗng khóc to lên, không sao có thể kiềm chế được. Thì ra đó chính là thầy, thầy khẽ nói với tôi: “Thành, sao con khóc, nói ra để thầy chia sẽ với con". Rồi thầy ôm tôi vào lòng, nhận được sự an ủi của thầy, tôi càng khóc to hơn. Sau hôm đó tôi cảm thấy được thầy quan tâm nhiều hơn.

Vào một hôm, do tôi không học bài nên bị điểm kém, thầy liền mắng tôi, tôi liền chạy về chỗ ngồi, trong lòng tôi cảm thấy rất tức thầy. Vào giờ ra chơi thầy không ra chơi với các bạn như mọi khi, thầy xuống chỗ tôi. Thầy nói: "Thầy xin lỗi em vì đã quá nặng lời, nhưng em là lớp trưởng nên phải gương mẫu cho các bạn noi theo.... thầy giảng lại cho tôi bài tôi chưa hiểu. Tôi nhìn thầy lúc đó mà trong lòng cảm thấy hối hận vô cùng, ân hận vì đã làm thầy buồn. Tôi tự hứa sẽ cố gắng phấn đấu tốt hơn.

Vậy đấy, thầy đã để lại cho tôi những kỉ niệm không bao giờ phai mờ về một người thầy giản dị mà thân thương. Tôi hứa sẽ cố gắng học tập để trở thành công dân tốt, có ích cho đất nước và xã hội. Công ơn thầy sẽ mãi được khắc ghi như câu danh ngôn:

"Ngọc không mài không sáng, người không học không tài."

23 tháng 12 2018

“Đại d­ương lớn bởi dung nạp trăm sông,con ng­ười lớn bởi rộng lòng bao dung cả những điều lầm lỗi”.Đó là bài học đầu tiên tôi học đ­ược từ cô giáo của mình và cho đến tận bây giờ,những kỉ niệm yêu th­ương về cô giáo đầu tiên vẫn còn in đậm trong tâm trí của tôi!

Ngày ấy tôi mới vào học lớp 1.Cô giáo của tôi cao,gầy,mái tóc không m­ướt xanh mà lốm đốm nhiều sợi bạc,cô ăn mặc giản dị nh­ưng lịch thiệp.ấn t­ượng nhất ở cô là đôi mắt sáng,nghiêm nghị mà dịu dàng.Cái nhìn vừa yêu th­ương vừa nh­ư dò hỏi của cô cho đến bây giờ tôi vẫn chẳng thể nào quên…

Hôm ấy là ngày thứ 7.Mai có một chiếc bút máy mới màu trắng sọc vàng với hàng chữ “My pen”lấp lánh và những bông hoa nhỏ xíu tinh xảo ẩn nấp kín đáo mà duyên dáng ở cổ bút.Tôi nhìn cây bút một cách thèm thuồng,thầm ao ­ước đ­ược cầm nó trong tay…

Đến giờ ra chơi,tôi một mình coi lớp,không thể c­ưỡng lại ý thích của mình,tôi mở cặp của Mai,ngắm nghía cây bút,đặt vào chỗ cũ rồi chẳng hiểu vì sao tôi bỗng không muốn trả lại nữa.Tôi muốn đ­ược nhìn thấy nó hàng ngày,đ­ược tự mình sở hữu nó,đ­ược thấy nó trong cặp của chính mình…

Hết giờ ra chơi, các bạn chạy vào lớp,Mai lập tức mở cặp và khóc oà lên khi thấy chiếc bút đã không cánh mà bay!Cả lớp xôn xao,bạn thì lục tung sách vở,bạn lục ngăn bàn,có bạn bò cả xuống gầm bàn ngó nghiêng xem chiếc bút có bị rơi xuống đất không…Đúng lúc đó,cô giáo của chúng tôi vào lớp!Sau khi nghe bạn lớp tr­ưởng báo cáo và nghe Mai kể chi tiết về chiếc bút:nào là nó màu gì,có chữ gì, có điểm gì đặc biệt,ai cho,để ở đâu,mất vào lúc nào…Cô yên lặng ngồi xuống ghế.Lớp tr­ưởng nhanh nhảu đề nghị:

- Cô cho xét cặp lớp mình đi cô ạ!

Cô hình nh­ không nghe thấy lời nó nói, chỉ chậm rãi hỏi:

- Ra chơi hôm nay ai ở lại coi lớp?

Cả lớp nhìn tôi,vài giọng nói đề nghị xét cặp của tôi,những cái nhìn dò hỏi,nghi ngờ,tôi thấy tay mình run bắn,mặt nóng ran nh­ có trăm ngàn con kiến đang bò trên má. Cô giáo tôi nổi tiếng là nghiêm khắc nhất tr­ờng,chỉ một cái gật đầu của cô lúc này,cái cặp bé nhỏ của tôi sẽ đ­ược mở tung ra…Bạn bè sẽ thấy hết,sẽ chê c­ười,sẽ chẳng còn ai chơi cùng tôi nữa…Tôi sợ hãi,ân hận,xấu hổ,bẽ bàng…Tôi oà khóc,tôi muốn đ­ược xin lỗi cô và các bạn…Bỗng cô giáo của tôi yêu cầu cả lớp im lặng,cô hứa thứ hai sẽ giải quyết tiếp,giờ học lặng lẽ trôi qua...

Sáng thứ hai,sau giờ chào cờ,cô bước vào lớp,gật đầu ra hiệu cho chúng tôi ngồi xuống.Cô nhẹ nhàng đến bên Mai và bảo:

- Hôm thứ bảy bác bảo vệ có đưa cho cô cây bút và nói rằng bác nhặt được khi đi đóng khoá cửa lớp mình,có phải là cây bút của em không?

Mai cầm cây bút,nó sung sướng nhận là của mình,cô dặn dò cả lớp phải giữ gìn dụng cụ học tập cẩn thận,giờ học trôi qua êm ả,nhẹ nhàng…Ra chơi hôm ấy,các bạn lại ríu rít bên tôi như muốn bù lại sự lạnh nhạt hôm trước.Chỉ riêng tôi là biết rõ cây bút thật của Mai hiện ở nơi đâu…

Sau đó vài ngày cô có gặp riêng tôi,cô không trách móc cũng không giảng giải gì nhiều.Cô nhìn tôi bằng cái nhìn bao dung và thông cảm,cô biết lỗi lầm của tôi chỉ là sự dại dột nhất thời nên đã có cách ứng xử riêng để giúp tôi không bị bạn bè khinh thường,coi rẻ…

Năm tháng qua đi,bí mật về cây bút vẫn chỉ có mình tôi và cô biết.Nhưng hôm nay,nhân ngày 20/11, tôi tự thấy mình đã đủ can đảm kể lại câu chuyện của chính mình nh­ là một cách thể hiện lòng biết ơn và kính trọng đối với ng­ười đã dạy tôi bài học về sự bao dung và cách ứng xử tế nhị trong cuộc sống.

Giờ đây tôi đã lớn,đã biết cân nhắc đúng sai trước mỗi việc mình làm, tôi vẫn nhớ về bài học thuở thiếu thời mà cô đã dạy: Bài học về lỗi lầm và sự bao dung! Và có lẽ trong suốt cả cuộc đời mình,tôi sẽ chẳng lúc nào nguôi nỗi nhớ về cô như nhớ về MỘT CON NG­ỜI CÓ TẤM LÒNG CAO CẢ!

Trong cuộc sống của chúng ta, có biết bao khó khăn mà ta cần phải vượt qua. Những khó khăn đó như một định luật tự nhiên để ta có thể phát triển và thăng tiến. Nhưng để có thể vượt qua được những khó khăn đó đòi hỏi chúng ta phải có sự kiên trì, bền bỉ. Và Nguyễn Bá Học đã có câu châm ngôn: "Đường đi khó không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông." Vậy bây giờ chúng ta hãy cùng nhau tìm hiểu câu nói này của ông!Đường đi ở đây có nghĩa là con đường mà chúng ta phải đi, phải vượt qua để tiến về phía trước. Trên đường đi của chúng ta chắc chắn sẽ phải có nhiều những con sông, những ngọn núi làm cho chúng ta khó có thể vượt qua. Nhưng con đường đó dù có bao nhiêu sông, bao nhiêu núi, nếu chúng ta không; ngại ngùng, lo âu, sợ hãi hay chán nản, chùn bước, buông xuôi thì ta vẫn có thể vượt qua được nó một cách dễ dàng. Nhìn chung, qua câu nói này, Nguyễn Bá Học muốn ngụ ý cho chúng ta rằng con đường đi cho dù khó mấy thì ta cũng vẫn có thể vượt qua, điều quan trọng là tâm ý của ta có kiên định để vượt qua những khó khăn mà con đường đó mang tới cho ta hay không? Nói sâu hơn thì con đường mà Nguyễn Bá Học muốn nói tới đó là đường đời, chúng ta phải dùng chính sức của mình để vượt qua nó, nếu chỉ biết dựa dẫm, nhờ vả mà không nỗ lực thì sẽ không tài nào vượt qua được.Cuộc sống luôn là một bức tranh muôn màu muôn vẻ, còn biết bao nhiêu điều đang chờ đợi ta phía trước. Vì thế hãy dám nghĩ, dám quyết định và lựa chọn con đường đi cho chính bản thân mình, đừng nên chần chừ và do dự. Kiến thức, niềm tin, lòng nhiệt huyết và sự quyết tâm kiên trì vượt khó sẽ là những người bạn đồng hành không thể thiếu của mỗi người chúng ta trên con đường đời ấy.

mình nhanh nhất@

27 tháng 11 2018

Ý chí và nghị lực là rất cần thiết giúp mỗi người chúng ta vượt qua khó khăn và những thử thách trong cuộc sống. Và em muốn kể cho các bạn nghe về một tấm gương với ý chí và nghị lực của mình đã vượt lên trên số phận để thành công. Đó là tấm gương của thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký.

Thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký sinh ra đã có hoàn cảnh kém may mắn khi thầy bị liệt cả hai tay, mọi hoạt động và sinh hoạt đều rất khó khăn chứ chưa nói gì đến chuyện đi học. Những tưởng con người ấy sẽ chấp nhận đầu hàng số phận, nhưng không, số phận kém may mắn không những không trở thành rào cản mà còn là động lực để thầy cố gắng vươn lên trong cuộc sống. Thầy vẫn khát khao được đi học như những bạn cùng trang lứa nhưng điều này thực sự rất khó khăn vì đôi tay ấy làm sao có thể cầm được bút để viết nên những con chữ như những bạn bình thường.

Và rồi thầy quyết định tập viết bằng chân, điều này tưởng như không tưởng nhưng lại trở thành hiện thực với thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký. Những ngày đầu tập viết bằng chân của thầy vô cùng khó khăn, nhưng chưa lúc nào thầy nghĩ đến chuyện từ bỏ vì với thầy thất bại lớn nhất của một người là chấp nhận từ bỏ mà không nghĩ đến việc sẽ cố gắng hết sức, những nét chữ nó không theo ý muốn của thầy cứ nguệch ngoạc không thành chữ. Nhưng rồi với sự kiên trì chịu khó của mình, ngày nào thầy cũng luyện tập, tập viết mọi lúc mọi nơi, có khi thầy tập viết bằng những mẩu gạch thay cho bút và phấn, những mẩu gạch kẹp vào chân rất khó khăn và còn đau nữa nhưng điều đó không khuất phục được tinh thần học tập của thầy.

Và cuối cùng, thầy đã thành công, mặc dù viết bằng chân nhưng chữ của thầy rất đẹp, thậm chí còn đẹp hơn nhiều chữ của những bạn viết bằng tay. Tất cả là nhờ vào sự chăm chỉ luyện tập không quản ngại khó khăn gian khổ của thầy. Năm học nào thầy cũng đạt thành tích cao trong học tập, các bạn bè trong lớp trước đây từ thái độ xem thường, miệt thị thầy bao nhiêu thì giờ đây lại khâm phục thầy bấy nhiêu. Để rồi sau này thầy trở thành một thầy giáo giỏi tâm huyết với sự nghiệp trồng người của mình như bây giờ chúng ta vẫn nhắc đến tên của thầy với một sự khâm phục và kính trọng.

Nhắc đến tên của thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký thì không một ai của đất nước Việt Nam không biết. Ở thầy chúng ta thầy được sự cố gắng, ý chí và nghị lực của một người đã vượt lên trên số phận bất hạnh để thành công.

19 tháng 1 2022

I love my cat, Mily. Alaskan dog with straight yellow fur, green eyes and big ears. He is said to be intelligent, loyal and docile. I remember the first day I met Mily - my 9th birthday, he was a gift from my dad. Mily and I often have a great time eating, shopping and playing at a local park. Since I'm the only child in a family, Mily is my best friend. Even though he can't talk, I feel his love and concern for me. I really love my cat Mily 

  

In rural families, when rice is valued gold and silver, people hate rats and every house has cats. My family is the same and has not only one but three cats.

My cats are all tabby, they have light gray fur with a bit of black and white. Among the three cats, there is a mother cat and two kittens, although they are mothers and children, but because the two kittens are grown up, they look at the same size. Each cat is just over 2 kilograms, with a long body, thin legs and a long tail. All cats have thick and soft fur cotton.

The part of the cat's head with the nose is the cutest, the little nose is pink and always wet. The sturdy long mustache curved down a fishing rod, the cute little mouth with tiny white teeth looks very cute. The small cat's ears, the size of two fingers, stand up and constantly wiggle in alert. A cat's best weapon is its strong and sharp claws on its legs. Thanks to this set of claws, they are very good at catching mice and even climbing trees. Thanks to three cats, there are no mice in my house, every night they hunt, and during the day they go to the loft to curl up and sleep soundly.

Although I know that cat hair can cause allergies or make me sneeze many times, I still love to hold cats in my lap and touch their fur. Sometimes I take them to the bathroom to smell clean.

30 tháng 9 2017

hỉ cần viết vắn tắt 1 tí rồi mb và kb theo lời của mk là đc mà bạn chứ viết này dài dòng lắm mk ko viết nổi mà Tấm Cám lại dài nữa thôi thì chúc bạn hok tốt !

30 tháng 9 2017

Đề bài : Kể lại truyện "Tấm Cám" theo lời nhân vật Tấm | Học trực tuyến

in: Con người này cực kì thích đồ ăn lắm nè. 

Suga: Kẻ xấu chăng. Còn cái lí do ấy hả? Tôi cũng chẳng biết đâu.

J-Hope: Một con người luôn luôn vui vẻ và rất nhiệt tình.

Jimin: Cậu trai này luôn làm tốt mọi thứ dù là cái gì đi nữa.

V: Một cậu bé có rất nhiều tình yêu thương chân thành đó.

JungKook: Bé trai trẻ và có tâm hồn trẻ con. 

Vtrans: Tiêng @ V-BTS VNF

17 tháng 8 2018

Xin chào tất cả những bạn trên olm và đặc biệt là những bn là fan hâm mộ cuồng nhiệt K-pop. Mình là một người hâm mộ, ủng hộ K-pop rất nhiều đặc biệt đã nói đến fan K-pop thì cũng phải có idol riêng của mình chứ đúng không. Mình cũng vậy .... Mình rất hâm mộ BTS  - Một nhóm nhạc nam số một Hàn Quốc và đình đám hàng đầu thế giới. Tên của nhóm được viết tắt bởi Bangtan Boys. Đây là một nhóm nhạc gồm có bảy thành viên đó là : Kim Seok Jin sinh ngày 4/12/1992 là ca sĩ; Kim Taehyung sinh ngày 30/12/1995 là ca sĩ; Kim Namjoon sinh ngày 12/9/1994; Jung Ho Seok sinh ngày 18/2/1994; Park Jimin sinh ngày 13/10/1995; Min Yoongi sinh ngày 9/3/1993 và Jeon Jungkook sinh ngày 1/9/1997. Và mỗi thành viên đều sở hữu những tài năng về âm nhạc rất đỉnh như : Leader của nhóm- Rap Monster có thể đọc rap giỏi nhất nhóm ( làm rapper chính đó nha) ngoài ra còn có một chỉ số IQ rất cao với tính cách khá cá tính và rất thông minh; Suga là anh ba của nhóm cũng với tài năng rap rất giỏi và ngoài ra anh còn góp phần vào việc sáng tác ra những bài hát đậm chất BTS cho nhóm của mình cùng với Rap monster, nhiều người nói rằng không thích Suga lắm vì anh ý khá ít nói nhưng thực ra họ chưa hiểu rõ bản chât của anh ý đâu ạ: tuy với vẻ ngoài lạnh lùng nhưng bên trong thì như là một vựa muối của BTS, rất ngọt ngào như cái tên của anh ý "Suga" trong tiếng Anh là đường đó ạ, anh ấy còn có mộ tài năng rất độc đáo đó là " một nhà tiên tri " nếu nói từ này thì hơi quá đúng không nhưng thực ra đây là thật đó ạ nếu ai là ARMY mà không biết tin này thì chắc không phải là một ARMY chân chính đâu : anh ý đã nói 6 lần và chỉ nghĩ đó là ước mơ của cả nhóm nhưng không về sau những điều Suga nói đều trở thành sự thật; nhắc đến J-hope thì những ai biết đến BTS chắc chắn sẽ biết rằng anh ý là một cỗ máy nhảy của nhóm đấy ạ và anh ý là một rapper khá giỏi đấy mọi người; về phần người anh cả Jin thì anh ý có một giọng hát ngọt ngào, luôn yêu thương và chiều chuộng những người em của nhóm , anh luôn tự nhận rằng anh ý là '' worldwide handsome'' đẹp trai tầm cỡ thế giới điều này rất vui đúng không , và đặc biệt anh ấy có thể hét lên một tiếng y hệt tiếng dê đó nếu ai tò mò muốn xem thử thì vào ''Run BTS'' Ep 11 để xem nhé; tiếp theo là đến hai người bạn Jimin và V đống vai trò ca sĩ trong nhóm, lý do mà mình gọi là hai người bạn là bởi vì hai anh chàng này bằng tuổi nhau và cả hai người đều sở hữu giọng hát với những đặc điểm riêng biệt nhưng những giọng hát đó đều rất ngọt ngào và rất hay nữa; Và cuối cùng là một thành viên không thể thiếu trong BTS đó là Jungkook, anh ấy đảm nhiệm là một ca sĩ chính trong nhóm với một chất giọng rất hay và chắc chắn sẽ để lại nhiều ấn tượng ngay trong những lần đầu tiên chúng ta nghe đấy, ngoài là một ca sĩ chính ra anh ý còn có thể đọc rap và nhảy cũng rất giỏi, chính anh ấy cũng nghĩ rằng mình là một người có tính cách trẻ con nhưng lại có thân hình .... phụ huynh và có một bộ não của một thanh niên, và một điều không thể thiếu khi nhắc đến Jungkook đó là anh ấy được mệnh danh là ''Golden Maknae'' Em Út Vàng Của BTS.... Khi đã nói về BTS thì chắc chắn sẽ không bao giờ thiếu lời kể về BTS đâu nhé. Theo suy nghĩ của mình thì những anh chàng chống đạn này là những anh chàng có ngoại hình khác nhau nhưng tính cách thì khá giống nhau vì các anh ấy đều rất dễ thương và hài hước , nói đến dễ thương thì không thể thiếu Jungkook với hai chiếc răng thỏ của mình và V nữa ạ anh ấy khá hậu đậu và ấn tượng nhất đối với mình đó là tiếng người ngoài hành tinh của anh ấy. Còn khi nói về sự hài hước thì mình ấn tượng với Suga vì những lời nói về ước mơ của anh ấy rất hài hước như anh ấy ước kiếp sau sẽ trở thành hòn đá để không phải làm việc gì cả, và tiếp theo là Jin vì anh ấy có một chất giọng giống con dê mình đã nói ở trên rồi đó. Qua những lý do đó thì bây giờ mọi người cũng đã biết và đừng thắc mắc vì sao mình lại '' BIAS VKookJinSuga '' nữa nhé. Tất cả những album ca nhạc cũng như là những mv và những comeback của BTS đều được mọi người ủng hộ vì những ca khúc rất hay. Sắp tới đây ARMY chúng mình sẽ đón một màn comeback của thần tượng chúng ta vào ngày 24/8/2018 và số ngày kể từ ngày mình viết bài này đến ngày hôm đó chỉ còn đếm trên đầu ngón tay thôi ạ - chỉ còn đúng 1 tuần nữa thôi thì ARMY sẽ vui mừng vì lại được thưởng thức màn comeback từ BTS một lần nữa. Nhưng trong những niềm hân hoan vui mừng đó thì còn mông lung những lo lắng về ngày hôm đó vì những sự đe dọa hãm hại nọ kia từ phía anti-fan, những điều đó sẽ làm tăng thêm áp lực cho toàn thể ARMY cũng như là BTS nên mong những antifan ạ hay nghe điều này đi '' đừng có động đến một con chó nó đang ăn cơm'' - đó là một câu nói của người Hàn Quốc đấy nếu mà cứ động đến BTS hay đe dọa hãm hại hoặc phá phách này nọ kia thì sẽ không yên với ARMY đâu nên đừng vào làm gì chỉ phí công tốn sức thôi. Các antifan thử đặt tình huống vào chính mình xem nếu idol của bạn bị anti đe dọa hay phá phách nọ kia thì các bạn có chịu được không với ARMY chúng tớ cũng như vậy thôi nên đừng xem vào làm gì như thế sẽ tốt cho chính các bạn đấy. Trên đây là những lời kể sơ qua về các anh chàng chống đạn nhà Bangtan và mình đã chia sẻ cảm nghĩ của mình còn bạn nào muốn hiểu hơn BTS đã nghĩ những gì thì có thể đọc những dòn cuối trong đoạn văn của mình nhé : 

Trong một tập gần đây của Red‘s Burn The Stage được đăng tải trên YouTube, thành viên V chia sẻ anh đã đau đớn và khổ tâm ra sao mỗi khi anh chỉ mắc một lỗi nhỏ trước công chúng.

"Tôi có thể hình dung ra mình sẽ phải trải qua những gì mỗi khi mắc dù chỉ một lỗi nhỏ, rằng tôi sẽ bị nguyền rủa vì lỗi đó" – V bộc bạch.

Vì lý do này nên V (hay bất cứ biểu tượng nào khác) đều phải rất cẩn trọng khi xuất hiện trước công chúng, kể cả sự biểu cảm nhỏ nhất trên gương mặt.

"Tôi hoặc trông vô cảm hoặc phải cười. Tôi không thể làm bất cứ điều gì ngoài những cách đó" – V chia sẻ.

Luôn sống trong những nỗi căng thẳng như vậy, thế nên V chỉ muốn "ẩn mình" trong phòng đóng kín cửa vào những ngày nhất định.

"Tôi luôn mang tâm trạng chán nản. Nhiều khi tôi chỉ muốn ở trong khách sạn" – V nói.

Có điều, "ẩn mình" trong những căn phòng kín cửa không phải lúc nào cũng giúp bạn giảm bớt được căng thẳng. RM cho biết, vào những ngày BTS phát hành sản phẩm mới, các thành viên của BTS cùng "trốn" Internet.

"Vào những ngày chúng tôi phát hành nhạc phẩm mới, tôi rất sợ truy cập mạng. Tôi lo sợ mọi người sẽ nguyền rủa chúng tôi" – RM nói.

Không chỉ bị chỉ trích, các thành viên của BTS còn phải đối diện với nhiều tin đồn thất thiệt và bị dọa giết.

Qua những chia sẻ của BTS, bạn có thể thấy rõ để tồn tại được trong nền K-pop, các ngôi sao phải đứng vững trước mọi "sóng gió" như thế nào và để có được thành công vang dội như BTS thì quả là một "kỳ tích" song kèm theo đó là những giọt nước mắt.

Hãy ủng hộ cho bài viết của mình nhé!!!

27 tháng 11 2016

Thầy cô là những người cùng cha mẹ dạy dỗ, đào tạo ta nên người. Là những người truyền thụ kiến thức tận tâm và yêu nghề, yêu trẻ. Cô giáo lớp 1 của tôi (hay em cx đc, cấp 1 hay dùng từ em) là người để lại cho tôi ấn tượng sâu sắc nhất trong 5 năm học Tiểu học, cô là người đã  dạy tôi từng con chữ đầu tiên, cầm tay tôi nắn nót từng nét chữ ngay ngắn. Từng cử chỉ trìu mến, hành động dịu hiền của cô khiến tôi nhớ mãi.

27 tháng 11 2016

Trong văn học, chỉ có hay HƠN, KHÔNG có hay NHẤT nhé ^^!

27 tháng 11 2016

" ... Những lời cô giáo giảng 

  Ấm trang vở thơm tho

  Yêu thương em ngắm mãi 

   Những điểm mười cô cho "

   Em rất thích những câu thơ trên . Bởi ẩn hiện trong đó là hình ảnh cô giáo em .

k mk nhé

27 tháng 11 2016

Đã mấy năm qua rồi cho đến bây giờ em vẫn còn thương mến cô giáo Nga, người đà dạy dỗ em trong những năm học đầu tiên ở ngưỡng cửa Tiểu học.

 

14 tháng 9 2021

Cổng trường rất cao , to xung quanh là hàng rào kiên cố được sơn màu xanh. Đứng nhìn ngôi trường em thấy nó thật to lớn với mái ngói màu đỏ tươi thấp thoáng sau những chiếc lá. Trường em được sơn màu vàng, một màu khá nổi bật.

Tiến vào sân trường ta sẽ thấy một khoảng sân trường rộng lớn được trồng rất nhiều cây xanh để che bóng mát như cây bàng, phượng vĩ, xà cừ, bằng lăng… những cây này được trồng thành hàng thẳng tấp rất đẹp. Cả một khoảng sân trường rộng lớn đều được cán ximăng rất sạch sẽ.

Trường em gồm có ba dãy phòng học mỗi dãy đều có một tầng trệt và một tầng lầu, ba dãy này được xây dựng theo hình chữ U. Dãy thứ nhất là dãy dành cho giáo viên với các phòng như: phòng họp, phòng của hiệu trưởng, phòng phó hiệu trưởng, phòng nghỉ của giáo viên, phòng truyền thống, phòng tiếp khách và một số phòng khác. Những phòng này là để phục vụ cho thầy cô giáo trong quá trình làm việc được thuận lợi nhất.

Dãy thứ hai là dãy nằm giữa nhìn từ phía ngoài vào. Dãy này là dành cho học sinh học tập với các lớp từ lớp 6 đến lớp 9. Phía trước mỗi dãy cầu thang sẽ là một chiếc cửa sắt sơn màu bạc. Khi học sinh tan trường hết thì các bác bảo vệ sẽ đóng chiếc cửa này lại để có thể ngăn chặn người lạ đột nhập vào trường vì các thiết bị trong trường khá đắt tiền.

Mỗi phòng học sẽ có cửa đóng cẩn thận, những chiếc cửa rất chắc chắn, đặc biệt những khung của sổ được lau chùi rất sạch sẽ. Khi bước vào trong mỗi phòng học ta sẽ thấy dòng chữ “ dạy tốt, học tốt” và phía trên là ảnh của Bác Hồ được đặt trang nghiêm chính giữa.

Trong lớp bàn ghế được sắp xếp gọn gàng và ngăn nắp, bảng đen của ngày xưa bây giờ đã được thay hoàn toàn bằng bảng chống chóa giúp cho học sinh chúng em dễ dàng hơn khi nhìn những gì thầy cô giảng trên bảng. Và đặc biệt trường đã lắp đặt hệ thống mái chiếu, đây là những thiết bị hiện đại giúp chúng em có thể học tập tốt hơn.

Dãy còn lại là dãy dành cho phòng thí nghiệm, thực hành ở các bộ môn như sinh, hóa và có cả phòng dành riêng cho bộ môn nhạc. Phía trước mỗi dãy phòng được trồng rất nhiều hoa để tạo ra một không gian đẹp hơn, bắt mắt hơn  và cũng để giúp chúng em có thể thư giãn sau những giờ học căng thẳng.

Ở giữa sân là cột cờ với lá cờ đỏ sao vàng đang tung bay trước gió, trên nền trời xanh. Khuôn viên trường có căn tin nằm phía sau dãy của học sinh, gần với nhà xe. Trường học cũng có sân sau dành riêng cho các bạn thích thể thao, các bạn có thể chơi bóng đá, cầu lông ở đây.

Ngôi trường với không gian tuyệt đẹp. Hằng ngày cắp sách đến trường, khiến cho nơi đây ngày càng thân thuộc đối với em. Những lúc thầm nghĩ đến ngày phải chia tay ngôi trường này, chia tay khung cảnh nơi đây, chia tay thầy cô bạn bè thì em lại không nở vì nó sẽ là một cảm giác thật 

14 tháng 9 2021

truyền thống bạn nha và dài quá nha bạn