K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

1 tháng 3 2022

Em tham khảo: 

a. Mở bài: Giới thiệu về một người mà em thường gặp (thầy cô giáo, bạn bè, bác hàng xóm, chú bảo vệ, bác lao công…)

b. Thân bài

- Miêu tả ngoại hình:

Tuổi tác, nghề nghiệp, tên của người đóChiều cao, cân nặng, vóc dáng như thế nào?Miêu tả một số bộ phận tiêu biểu (khuôn mặt, đôi mắt, cái mũi, nụ cười, bàn tay…)
Trang phục của người đó có gì đặc biệt?
Người đó thường để kiểu tóc gì? (màu sắc, kiểu dáng)Người đó thường mang theo đồ dùng gì? (cặp, balo, chổi, chùm chìa khóa…)

- Tả hoạt động, tính cách:

Tính cách người đó như thế nào? Nét tính cách đó được thể hiện qua những hành động nào?Khi gặp em người đó thường có hành động gì? Em có thích hành động đó không?
Người đó đối xử với mọi người như thế nào?Mọi người xung quanh nhận xét như thế nào về người đó?

c. Kết bài: Tình cảm của em dành cho người mà mình hay gặp.

1 tháng 3 2022

Tả cô giáo :( tham khảo )

 

Tuổi thơ em được nuôi lớn trong vòng tay yêu thương vô bờ bến của những người thân trong gia đình. Tối tối, em được ru bằng những lời ru ngọt ngào của mẹ, những câu chuyện cổ tích thần kì của bà. Khi đến trường, em lại nhận được sự dạy dỗ, dìu dắt, tận tình của các thầy cô giáo. Em yêu quý nhất là cô Thúy – người cô luôn tận tình với chúng em trong suốt hai năm học cuối bậc Tiểu học.

Cô có dáng người cân đối, nước da trắng, khuôn mặt dịu hiền. Đôi mắt cô đen láy với ánh nhìn yêu thường, trìu mến. Mỗi lần cười, cô để lộ hàm răng trắng đều. Cô còn đôi má lúm đồng tiền duyên dáng. Nụ cười của cô như đóa hoa hồng nở trong ánh nắng ban mai. Ngày ngày, cô đến lớp trong tà áo dài màu thiên thanh truyền thống khiến cô đã đẹp lại càng đẹp hơn. Giọng cô dịu dàng, trong trẻo như tiếng hát của chim họa mi, cách giảng bài của cô rất dễ hiểu. Từng bài giảng như in sâu vào tâm trí của mỗi chúng em. Với mỗi bài văn, bài thơ, cô đều thả vào đó tâm hồn của mình giúp chúng em hiểu hơn về bài học. Cô Thúy viết chữ rất đjep và còn có cách rèn chữ hiệu quả nữa. Cả lớp em đều đạt vợ sạch chữ đẹp. Riêng em, nhờ được cô chỉ bảo, chữ viết của em tiến bộ hơn nhiều. Em đã giành giải Nhì cuộc thi viết chữ đẹp của Huyện.

Đối với em, cô giáo như người mẹ hiền thứ hai vậy. Cô luôn quan tâm đến tất cả các bạn học sinh trong lớp. Bạn nào có hoàn cảnh đặc biệt, cô đều nắm bắt được và sẵn sàng động viên, giúp đỡ. Em còn nhớ như in kỉ niệm hồi lớp Năm. Hôm ấy, đúng giờ tan học, bỗng nhiên một cưa mưa bất ngờ ấp tới, quanh cảnh sân trường thật náo loạn. Người thì mặc áo mưa về, người thì chạy đi trú. Em chờ mãi mà không thấy bố mẹ đến đón. Một lúc sau, trường vắng ngắt, chỉ còn một mình em. Vừa lạnh vừa sợ, em bật khóc nức nở. Đúng lúc ấy, cô Thúy đang chuẩn bị ra về. Nhìn thấy em, cô vội tới hỏi han và dỗ dành em. Cô gọi điện thoại cho bố mẹ em nhưng không ai nhấc máy. Cô liền đèo em về nhà. Về đến nhà, thấy cửa vẫn khóa, cô đã cùng em đứng chờ bố mẹ về. Mãi tối muộn thì bố mẹ mới về tới nhà vì tắc đường. Cả nhà em đều cảm ơn cô. Cô chỉ mỉm cười và chào gia đình em để ra về. Lúc đó, trời đã sẩm tối, em rất lo cho cô. Sáng hôm sau, em nghe tin cô bị ốm. Em kể lại câu chuyện chiều hôm trước cho các bạn trong lớp nghe. Chúng em cùng đến thăm cô và chúc cô chóng khỏe. Cô rất xúc động trước tình cảm của cả lớp em.

Kỉ niệm về cô Thúy không bao giờ phai mờ trong tâm trí em. Cô như người lái đò cần mẫn, ngày ngày từng bước đưa chúng em đến gần với ước mơ. Cô dạy chúng em trở thành người có ích cho đất nước như ươm những mầm xanh. Cô sẽ mãi là người mẹ hiền thứ hai của em, em cũng tự hứa sẽ mãi là đứa con ngoan của cô. Mai này, dù cất cánh bay đi khắp phương trời nào, em cũng sẽ tìm về thăm cô.

17 tháng 4 2022

tk

Mỗi một ngày mới bắt đầu trong lòng em lại cảm thấy vô cùng hào hứng. Em thích ngắm cảnh buổi sáng khi mặt trời mới lên bởi nó mang đến cho em cảm giác yên bình.
Không khí làng quê em buổi sáng sớm thật trong lành và dễ chịu. Cảnh vật lúc này vẫn còn đang chìm vào giấc ngủ sâu. Mọi thứ đều yên tĩnh cho đến khi những chú gà trống đua nhau cất tiếng gáy “ò ó o o…”. Tiếng gà như tiếng chuông báo thức gọi muôn vàn cảnh vật thức dậy. Nghe thấy tiếng gà gáy ông mặt trời cũng từ từ nhô lên sau ngọn núi. Ngọn gió từ nơi nào bắt đầu kéo đến khẽ làm cho lá cây rung rinh. Những giọt sương đêm đọng lại trên lá cũng đung đưa theo. Khi gặp tia nắng mặt trời chúng trở nên lấp lánh như những giọt pha lê.

Con người lúc này cũng bắt đầu thức giấc để chuẩn bị cho một ngày mới. Người thì rủ nhau đi chợ sớm, người thì rủ nhau ra đồng làm việc. Học sinh chúng em thì í ới gọi nhau đi học. Suốt con đường nhỏ dẫn đến trường, tiếng cười, tiếng nói chẳng khi nào ngớt. Đi qua cánh đồng lúa em thấy rõ những bông lúa đang reo vui trong gió. Chúng tỏa hương thơm dịu theo gió bay xa.

Quê hương em mỗi ngày như một tươi đẹp hơn. Không khí bình yêu buổi sớm như tiếp cho người dân quê hương em thêm động lực. Bản thân em cũng cố gắng hơn từng ngày để xây dựng quê hương giàu đẹp.

17 tháng 4 2022

TK

Em sinh ra và lớn lên ở thành phố nên khi nghe các bạn kể về cảm giác khi được ngắm nhìn khung cảnh làng quê ở nông thôn vào một buổi sáng, em đã rất muốn một lần tự chính mắt mình chứng kiến khung cảnh tươi đẹp ấy. Vào dịp Tết năm ngoái, em được bố mẹ cho về quê nội ăn Tết, nhân dịp đó, em đã có cơ hội được ngắm nhìn khung cảnh mình vẫn luôn ao ước.

Em vẫn còn nhớ ngày hôm ấy là một buổi sớm mùa xuân còn vương hơi lạnh mùa đông. Khi tiếng gà gáy kêu vang trong không gian cũng là lúc chiếc đồng hồ báo thức của em kêu vang. Em vội tắt chuông báo đi, sửa soạn sơ qua rồi chạy ra mở cửa. Không khí lành lạnh khiến em hơi rùng mình nên em phải quay vào trong nhà mặc chiếc áo bông dày rồi mới ra khỏi cửa.

 

Bầu trời lúc này còn hơi xám xịt, những đám mây như sà thấp xuống làm em có cảm giác như chỉ cần giơ tay lên thôi là có thể với tới được những đám mây ấy vậy. Mở cánh cổng nhà ra, chậm rãi bước đi trên con đường làng nho nhỏ ngày nào giờ đã được làm lại bằng nhựa đường êm ái và đưa mắt ngắm nhìn khung cảnh xung quanh với sự tò mò và thích thú vô cùng.

Hai bên đường là những ngôi nhà của người dân nơi đây. Nhà nào cũng tràn ngập không khí vui mừng đón Tết về. Những câu đối được viết trên nền giấy đỏ được treo ngay ngắn đối xứng ở hai bên cửa nhà. Những chiếc đèn lồng đỏ rực rỡ được treo trước hiên nhà, ở hai bên cổng khiến em có cảm giác như được quay trở về thời ngày xưa với cái Tết dân gian cổ truyền vậy. Khu vườn nhà ai cũng ngát hương hoa với những màu sắc khác nhau. Trong không khí tràn ngập mùi hương của hoa, của cỏ non, của những chồi lá mới nhú.

Nhà dần thưa thớt đi theo mỗi bước chân em đi, thay vào đó là dòng sông đỏ nặng phù sa lững lờ chảy. Phía bên kia dòng sông là cây gạo to lớn. Em không biết nó có từ bao giờ nhưng hình như có vẻ nó đã ở đó từ lâu lắm rồi. Bước đi tiếp là cánh đồng trống đang chờ đến vụ mùa tiếp theo. Rất nhanh trời đã sáng hẳn lên, người người nhà nhà ra vườn. Em tiếp tục rảo bước và bắt gặp một khu chợ nhỏ, mọi người đang bày hàng ra, nào là hoa quả, nào là quần áo mới, nào là những cành hoa đào, những cây quất, bánh kẹo… cho một dịp Tết sắp đến. Không khí bán hàng vui vẻ vô cùng nhộn nhịp.

Sau khi ngắm thỏa thích, em liền vội vã chạy về nhà và mong muốn vẽ lại một bức tranh về những gì em đã có cơ hội nhìn thấy. Em rất yêu thích khung cảnh buổi sáng mùa xuân ấy trên quê em. Em mong rằng mình có thể được ngắm quê mình trong những thời điểm khác nhau nữa.

1 tháng 3 2022

tham khảo :
 Gần gũi nhất với học sinh chúng em phải kể đến anh bảng đen lớp học. Anh chiếm gần hết bức tường phía trên lớp. Anh bảng đen này hình dáng rất rõ ràng: anh là một hình chữ nhật làm bằng gỗ ép rộng hai mét, dài ba mét. Anh khoác lớp áo sơn đen chống loá ánh sáng. Gương mặt phẳng, láng mịn của anh được đóng khung bốn cạnh trong thanh nẹp to năm xăng-ti-mét. Nẹp bảng cũng được sơn đen. Ở góc trái bảng có một khung nhỏ kẻ bằng sơn trắng để ghi tên lớp và sĩ số học sinh. Anh bảng đen chịu thương chịu khó chuyển tải trên thân mình khối lượng không nhỏ kiến thức học tập mà cô giáo dạy hằng ngày. Bạn nào trong lớp cũng thích lau bảng và yêu anh bảng đen lắm

9 tháng 3 2022

ần gũi nhất với học sinh chúng em phải kể đến anh bảng đen lớp học. Anh chiếm gần hết bức tường phía trên lớp. Anh bảng đen này hình dáng rất rõ ràng: anh là một hình chữ nhật làm bằng gỗ ép rộng hai mét, dài ba mét. Anh khoác lớp áo sơn đen chống loá ánh sáng. Gương mặt phẳng, láng mịn của anh được đóng khung bốn cạnh trong thanh nẹp to năm xăng-ti-mét. Nẹp bảng cũng được sơn đen. Ở góc trái bảng có một khung nhỏ kẻ bằng sơn trắng để ghi tên lớp và sĩ số học sinh. Anh bảng đen chịu thương chịu khó chuyển tải trên thân mình khối lượng không nhỏ kiến thức học tập mà cô giáo dạy hằng ngày. Bạn nào trong lớp cũng thích lau bảng và yêu anh bảng đen lắm

9 tháng 3 2022

Tham khảo :

Gần gũi nhất với học sinh chúng em phải kể đến anh bảng đen lớp học. Anh chiếm gần hết bức tường phía trên lớp. Anh bảng đen này hình dáng rất rõ ràng: anh là một hình chữ nhật làm bằng gỗ ép rộng hai mét, dài ba mét. Anh khoác lớp áo sơn đen chống loá ánh sáng. Gương mặt phẳng, láng mịn của anh được đóng khung bốn cạnh trong thanh nẹp to năm xăng-ti-mét. Nẹp bảng cũng được sơn đen. Ở góc trái bảng có một khung nhỏ kẻ bằng sơn trắng để ghi tên lớp và sĩ số học sinh. Anh bảng đen chịu thương chịu khó chuyển tải trên thân mình khối lượng không nhỏ kiến thức học tập mà cô giáo dạy hằng ngày. Bạn nào trong lớp cũng thích lau bảng và yêu anh bảng đen lắm

28 tháng 10 2021

d

25 tháng 5 2022

cùng nghĩa với tâm trạng là d 

 

2 tháng 7 2021

TK:Tả một đêm trăng đẹp 

Với tôi, cuộc sống luôn có nhiều cái đẹp và đẹp nhất có lẽ là ở ngay trên chính mảnh đất quê hương của mình. Nơi ấy có dòng sông ngày ngày trở phù sa về để ruộng vườn quê hương thêm xanh tươi. Và tôi yêu biết bao những đêm trăng ở quê hương, khi đó tôi được thả lòng mình để ngắm vạn vật.

Nếu như ở phố xá, do những tòa nhà cao che khuất nên trăng thường không rõ. Nhưng ở nông thôn thì khác. Đêm trăng trên quê tôi bình yên lắm. Tối, vạn vật dường như dừng lại tất cả hoạt động ban ngày. Mọi người trong xóm tôi không ngồi trong nhà, mà ra ngoài đường hóng mát, ngắm cảnh làng quê thanh bình.

 

Đêm trăng nào cũng vậy, bầu trời tối ôm như màu mực tàu. Trên bầu trời ấy, có vô số những vì tinh tú đua nhau tỏa sáng. Tôi vẫn thường nhìn lên bầu trời đó để đếm xem có tất cả bao nhiêu ngôi sao nhưng chẳng thể nào có thể đếm hết.

Những đêm trăng như thế, gió rất mát. Những cơn gió nhè nhẹ thổi. Vạn vật yên tĩnh, thỉnh thoảng vang lên tiếng của con ếch, con nhái. Và cả tiếng người đi đường, tiếng xe cộ. Những âm thanh ấy vang lên trong đêm trăng thơ mộng không giống như những âm thanh sôi động nơi phố xá mà chỉ là chút gia vị để cuộc sống không tẻ nhạt và nhàm chán.

Ngắm nhìn bầu trời đêm, tôi lại chợt nhớ đến có một bài báo nói rằng con người ta đã có thể tạo ra những tàu vũ trụ xuyên không, để đi từ Trái Đất sang một hành tinh khác. Thế mới biết những vì tinh tú kia dù ở cách xa chúng ra đến hàng nghìn, hàng vạn, hàng triệu cây số nhưng với trí tuệ của con người, chúng ta vẫn có thể khám phá ra.

Những đêm trăng như đã trở thành một cảnh đẹp của quê hương tôi. Nó không giống như đêm trăng trên thành phố, nó không có sự ồn ào đến bon chen của các phương tiện giao thông, của người đi đường, chỉ có sự thanh bình yên ả, với âm thanh tiếng nói chuyện, tiếng những đứa trẻ nô đùa...

Tôi yêu biết bao những đêm trăng trên quê hương mình. Sau này, tôi sẽ bước vào cuộc sống với nhiều những toan lo khác nhau, những lần ngắm những đêm trăng trên quê hương vì thế cũng giảm dần đi. Những hình ảnh của một đêm trăng thanh bình, tôi sẽ mãi khắc ghi vào trái tim mình...

 

Tham khảo:

 

Những đêm mùa thu gió mát rượi và không khí trong lành, em hay cùng bà trải chiếu ra hiên ngắm trăng và kể chuyện. Đêm nay cũng vậy, rằm tháng 8, trăng sáng và tròn, thật là đẹp.

6 giờ, trời chập choạng tối, những mệt màu sắc vàng cam cuối cùng ở phía đằng Tây đã bắt đầu tắt hẳn, màn đêm huyền bí bắt đầu trùm lên cảnh vật, tựa như chiếc khăn biến hóa của một nghệ sĩ ảo thuật gia tài ba, bầu trời tối dần và những ngôi sao lấp lánh xuất hiện. Sau lũy tre làng, ông trăng tròn đang từ từ lên cao. Mọi nhà đều đã sáng rực ánh đèn. Sau khi ăn cơm tối, em cùng cái Tún và bà mang chiếu ra hiên trải, ngồi ngắm bầu trời đẹp huyền diệu và lung linh. Trăng đã lên cao, tròn vành vạnh và ánh bạc tựa như một cái mâm khổng lồ ai đó đã đẩy lên trời cao. Chung quanh vầng trăng tỏa ra một thứ ánh sáng êm dịu và thanh khiết, không chói gắt như ánh mặt trời rực rỡ, vầng trăng luôn mang vẻ đẹp nhẹ nhàng, có nét gì đó đầy bí ẩn. Ánh trăng vằng vặc giữa trời, soi sáng không gian, đường xá và nhà cửa. Ngoài đầu ngõ đã nghe thấy tiếng trống lân của tụi con trai trong xóm và đâu đó tiếng nhạc vui tươi phát ra từ chiếc đèn lồng nhỏ mẹ mới mua cho cái Tún chơi Trung Thu. Gió thổi mát rượi cả không gian, luồn vào mái tóc em như muốn thì thầm điều gì, gió thổi cả vầng trăng trôi nhẹ trên mây, bồng bềnh và lãng mạn. Em nằm xuống cạnh bà, ngắm vầng trăng sáng dát vàng dát bạc, nghe bà kể những câu chuyện ngày xưa, những năm tháng chống Mĩ có vầng trăng làm bạn, vầng trăng hồi ức, vầng trăng kỷ niệm mãi chẳng đổi thay. Cái Tún thích nghe bà kể chuyện chú Cuội, chị Hằng, rồi lại thích thú chỉ lên vầng trăng vì thấy giống thật. Mẹ bê ra một đĩa hoa quả và vài chiếc bánh Trung Thu đẹp mắt thơm ngon, cả nhà ngồi dưới vầng trăng sáng mà thưởng thức vị bánh nướng đặc trưng mỗi đêm rằm tháng 8, trò chuyện vui vẻ, mới thấy càng yêu những đêm trăng mùa thu đến chừng nào.

Em rất thích ngắm trăng. Những ngày trăng khuyết, cong như lưỡi liềm, hay những ngày trăng tròn đầy sáng rực, đều mang những vẻ đẹp riêng đầy ý nghĩa, như những kỷ niệm đẹp đẽ nhất tuổi thơ.

23 tháng 2 2022

Ở nhà, mọi người gọi chị Dương là Thỏ, còn gọi tôi là Heo. Những cái tên thân thương này xuất hiện nhờ một món quà đặc biệt mà chị gái đã tặng tôi vào dịp sinh nhật lần thứ năm. Đó là một chiếc túi đựng bút hình chú thỏ nhưng được gắn chiếc mũi heo.

Chú thỏ ngộ nghĩnh được làm bằng vải, thân chú tròn tròn chừng bằng bắp tay người lớn. Tính từ chân tới đầu, chú cao khoảng ba mươi cen-ti-mét. Thoạt nhìn, tôi đã thấy chú thỏ dễ thương rồi. Thân chú bằng vải bông, trắng muốt. Những sợi bông ngắn tũn, chẳng giống chú thỏ ngoài đời thực. Nhưng những sợi bông ngắn này cũng mềm mại lắm. Cổ chú thỏ được đeo một chiếc nơ kẻ đỏm dáng. Gương mặt tròn trịa của chú được đính đôi mắt bằng nhựa đen láy. Dù làm bằng nhựa, nhưng đôi mắt đấy lúc nào cũng lấp lánh đấy nhé! Đôi tai dài của nó lúc nào cũng vểnh ngược lên trên. Tôi ấn tượng nhất là chiếc mũi heo hồng hồng của chú. Người ta còn thêu hai chữ V lộn ngược ở mũi, trông y như mũi chú heo thật.

Mặt đằng sau của chú thỏ có móc khóa. Tôi chỉ cần kéo khóa là có thể bỏ bút, thước, tẩy,.. vào trong. Ngày chị Dương tặng món quà này, tôi thích lắm. Nhờ có chú thỏ mà tôi rất thích đến trường. Có lần, tôi giận chị vì chị không chơi với tôi. Tôi “giận cá chém thớt”, tự mình giằng giật với chú thỏ. Một chiếc tay thỏ đã bị rách ra. Hôm sau, tôi đã thấy đôi tay thỏ vẹn nguyên trở lại, nằm ngay ngắn trên bàn học của mình. Thì ra chị Dương đã khâu lại. Tôi cầm chú thỏ bông, sang phòng chị và dựng chú thỏ đứng lên: “Em chào chị Thỏ! Em cũng là Thỏ nè, chị Thỏ đừng giận em nha!” Chị tôi phì cười rồi véo mũi heo và véo mũi tôi.

Bây giờ, tôi không còn dùng chú thỏ bông kia để đựng bút. Nó luôn ngoan ngoan ngủ cùng tôi mỗi tối. Tôi nhất định sẽ nâng niu “em ấy” suốt đời để sau này mỗi lần thấy nó là lại nhớ đến người chị thân thương của mình.

HT

19 tháng 10 2021

khocroi

19 tháng 10 2021

- Lưỡi:

Lưỡi cày ấy thật sắc

Lưỡi của tớ rát quá

- Tóc :

Mái tóc của cậu thật suôn mượt

Dây tóc bóng đèn đang phát sáng