K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

4 tháng 4 2016

Đặt ra quyền bảo vệ trẻ em

6 tháng 3 2018

đặt ra các quyền về trẻ em để bảo vệ trẻ

24 tháng 4 2016

1. Mở bài: Giới thiệu về cuộc gặp kì lạ với nàng Âu Cơ và những người con.

2. Thân bài:

- Kể về cuộc gặp gỡ:

 + Em đã gặp Âu Cơ và những người con của nànong hoàn cảnh nào? Miêu tả hình dáng, điệu bộ, cử chỉ,... của họ.

 + Khung cảnh của cuộc gặp (thiên nhiên, con người, sinh hoạt, lao động,...)

 + Em đã trò chuyện với họ những gì?

- Qua lần gặp gỡ ấy, em hiểu thêm điều gì về Âu Cơ, Lạc Long Quân, những người con của họ và đất nước Hùng Vương thuở ban đầu.

- Điều lí thú và bổ ích qua lần gặp ấy.

- Tình cảm và suy nghĩ của em về nhân vật đó.

3. Kết bài: Giấc mơ thật tuyệt diệu, cuộc gặp gỡ ấy vô cùng lí thú đối với em.

24 tháng 4 2016

Các bạn ạ ! Chúng mình hẳn ai cũng từng trải qua những giấc mơ thú vị, cách đây một tuần, tôi vừa mơ một giấc mơ mà qua đó, tôi đã học được rất nhiều điều. 


Hôm ấy, vào buổi trưa, trời đang vào lúc chuyển mùa. Những cơn gió đầu mùa thu mát mẻ thổi những chiếc lá khô bay dọc mép sân, đang làm bài tập, tôi bỗng thấy hai mắt tự dưng ríu lại. Cứ thế, tôi gục ngay dưới góc học tập của mình. Tôi đi vào một giấc mơ. 

Trong giấc mơ ngắn ngủi, tôi thấy mình bị lạc giữa một khu rừng lớn bốn bề cây cao. Tôi lần đường tìm ra bờ suối mong sẽ gặp ai đó đi rừng. Phải đến ngang chiều, tôi mới nhìn thấy dòng nước mát khi chân tay và cả người nữa đã rời rã. Vừa vục tay xuống một ngụm nước, tôi bỗng giật mình. 

Cháu là ai ? Sao lại tới đây ? Một bà lão tóc bạc trắng đang đứng ngay trước mặt tôi. 

Thấy tôi hoảng hồn nhưng trông vẻ mặt phúc hậu của bà, tôi ngập ngừng : 

Dạ ! Cháu…cháu… 

Cháu đừng sợ ! 

Dạ ! Thế bà là ai ạ ? 

Bà là thủy tổ của người Việt cháu ạ ! 

A ! Cháu hiểu rồi ! Bà chính là mẹ Âu Cơ. 

Cháu vừa mới học xong bài này nhưng có một vài điều cháu chưa hiểu được , tiện đây cháu có thể hỏi bà được không ? 

Ừ ! Cháu ngoan lắm, nào có điều gì chưa hiểu cháu cứ hỏi đi ! 

Dạ !Tại sao ngày xưa khi đưa năm mươi con lên núi, bà lại lập ngay con trưởng làm vua. 

À !Vì cả nước Nam ta rộng lớn lắm, nếu không có ai chịu trách nhiệm đứng ra cai quản non sông thì đất nước không có chủ quyền được cháu ạ ! 

Thế còn số người còn lại, sao bà lại cho mỗi người đi cai quản một phương trời ? 

Có như vậy chúng ta mới vừa giữ gìn, vừa mở rộng đất đai lãnh thổ. Và nhất là mỗi khi có việc hệ trọng thì miền ngược, miền xuôi, miền nam, miền bắc là anh em chung của một nhà cũng tương thân, tương ái cho nhau. 

Dạ cháu cảm ơn bà ! Bây giờ thì cháu đã hiểu. 

Thôi bây giờ bà sẽ đưa cháu về nhà, hãy học tập cho tốt để làm những điều có ích cho đất nước mai sau, cháu nhé !

Toàn ! Toàn ơi ! Dậy lên giường ngủ đi con ! 

Tiếng mẹ tôi gọi, tôi tỉnh dậy, ngơ ngác. Mẹ tôi ra chiều không hiểu, tôi nhìn mẹ nhoẻn miệng cười. Ở ngoài kia những cơn gió thu vẫn thổi mát rượi. Những chiếc lá vàng vẫn tung bay nhảy múa.

2 tháng 6 2021

 

Bài làm

   “Quê hương” hai tiếng ấy nghe sao mà gần gũi, thân thương đến lạ. Ai cũng có một quê hương và nhưng kỉ niệm đẹp đẽ gắn với những cảnh vật nơi quê hương yêu dấu của mình. Nhưng em thích nhất quê em vào mỗi buổi sáng nùa hè.

   Mỗi buổi sáng sớm, em lại cùng bố mẹ ra công viên tập thể dục và hít thở không khí trong lành. Trên cao, nền trời xanh thẳm, từng đàn mây trắng nhởn nhơ bay cùng chị gió. Lúc ấy, em ao ước được làm mây trắng. Em sẽ bay khắp mọi miền của Tổ quốc và được bay trong vũ trụ bao la. Khi ông mặt trời thức giấc, ánh nắng vàng tươi nhảy nhót trên hoa lá, cỏ cây. Những mầm xanh đang say giấc ngủ đã thức dậy đón chào ngày mới. Ôi! Những mầm xanh mơn mởn thật đẹp. Thế là em lại ước mơ được làm nắng ấm. Ánh nắng ban mai đã làm cho vạn vật tràn đầy sức sống. Nhựa ngọt, hương thơm, khí ấm, cuộc sống vui tươi. Rồi cơn gió hè đưa lại, thoang thoảng đâu đó có mùi hương thơm mát. Mùi hương của cỏ hoa, mùi hương của mặt đất đang rạo rực trong cuộc sống. Em cảm thấy khỏe khoắn lạ thường. Làn gió mát lạnh ấy thật bổ ích. Nó xua tan đi những đám mây mờ, xua tan đi bao nỗi nhọc nhằn. Gió đem về hơi thở của đất trời, hơi nước thơm thơm, man mát. Một ước mơ lại đến trong em. Em lại mơ làm làn gió mùa hè. Gió đem lại bầu không khí trong lành, mát mẻ. Gió giúp bác nông dân vượt bao khó nhọc để cày cấy, gieo hạt giống cho mùa sau. Gió đem thêm sức mạnh cho các chú công nhân hoàn thành bao công trình xây dựng. Ôi! Những ước mơ của em thật đơn xơ nhưng cũng thật to lớn. Em còn mơ nhiều điều khác nữa. Để thực hiện được ước mơ của riêng mình thì ngay bây giờ em phải chăm lo học tập, nghe thầy đua bạn.

   Em lại càng nhận rõ phần trách nhiệm của mình đang chờ ở phía trước. Và em thầm mong sẽ trở thành con người có ích, tiếp nối bàn tay xây dựng quê hương của mình ngày càng giàu đẹp.Bài làm

   “Quê hương” hai tiếng ấy nghe sao mà gần gũi, thân thương đến lạ. Ai cũng có một quê hương và nhưng kỉ niệm đẹp đẽ gắn với những cảnh vật nơi quê hương yêu dấu của mình. Nhưng em thích nhất quê em vào mỗi buổi sáng nùa hè.

   Mỗi buổi sáng sớm, em lại cùng bố mẹ ra công viên tập thể dục và hít thở không khí trong lành. Trên cao, nền trời xanh thẳm, từng đàn mây trắng nhởn nhơ bay cùng chị gió. Lúc ấy, em ao ước được làm mây trắng. Em sẽ bay khắp mọi miền của Tổ quốc và được bay trong vũ trụ bao la. Khi ông mặt trời thức giấc, ánh nắng vàng tươi nhảy nhót trên hoa lá, cỏ cây. Những mầm xanh đang say giấc ngủ đã thức dậy đón chào ngày mới. Ôi! Những mầm xanh mơn mởn thật đẹp. Thế là em lại ước mơ được làm nắng ấm. Ánh nắng ban mai đã làm cho vạn vật tràn đầy sức sống. Nhựa ngọt, hương thơm, khí ấm, cuộc sống vui tươi. Rồi cơn gió hè đưa lại, thoang thoảng đâu đó có mùi hương thơm mát. Mùi hương của cỏ hoa, mùi hương của mặt đất đang rạo rực trong cuộc sống. Em cảm thấy khỏe khoắn lạ thường. Làn gió mát lạnh ấy thật bổ ích. Nó xua tan đi những đám mây mờ, xua tan đi bao nỗi nhọc nhằn. Gió đem về hơi thở của đất trời, hơi nước thơm thơm, man mát. Một ước mơ lại đến trong em. Em lại mơ làm làn gió mùa hè. Gió đem lại bầu không khí trong lành, mát mẻ. Gió giúp bác nông dân vượt bao khó nhọc để cày cấy, gieo hạt giống cho mùa sau. Gió đem thêm sức mạnh cho các chú công nhân hoàn thành bao công trình xây dựng. Ôi! Những ước mơ của em thật đơn xơ nhưng cũng thật to lớn. Em còn mơ nhiều điều khác nữa. Để thực hiện được ước mơ của riêng mình thì ngay bây giờ em phải chăm lo học tập, nghe thầy đua bạn.

   Em lại càng nhận rõ phần trách nhiệm của mình đang chờ ở phía trước. Và em thầm mong sẽ trở thành con người có ích, tiếp nối bàn tay xây dựng quê hương của mình ngày càng giàu đẹp.

Bài làm

   “Quê hương” hai tiếng ấy nghe sao mà gần gũi, thân thương đến lạ. Ai cũng có một quê hương và nhưng kỉ niệm đẹp đẽ gắn với những cảnh vật nơi quê hương yêu dấu của mình. Nhưng em thích nhất quê em vào mỗi buổi sáng nùa hè.

   Mỗi buổi sáng sớm, em lại cùng bố mẹ ra công viên tập thể dục và hít thở không khí trong lành. Trên cao, nền trời xanh thẳm, từng đàn mây trắng nhởn nhơ bay cùng chị gió. Lúc ấy, em ao ước được làm mây trắng. Em sẽ bay khắp mọi miền của Tổ quốc và được bay trong vũ trụ bao la. Khi ông mặt trời thức giấc, ánh nắng vàng tươi nhảy nhót trên hoa lá, cỏ cây. Những mầm xanh đang say giấc ngủ đã thức dậy đón chào ngày mới. Ôi! Những mầm xanh mơn mởn thật đẹp. Thế là em lại ước mơ được làm nắng ấm. Ánh nắng ban mai đã làm cho vạn vật tràn đầy sức sống. Nhựa ngọt, hương thơm, khí ấm, cuộc sống vui tươi. Rồi cơn gió hè đưa lại, thoang thoảng đâu đó có mùi hương thơm mát. Mùi hương của cỏ hoa, mùi hương của mặt đất đang rạo rực trong cuộc sống. Em cảm thấy khỏe khoắn lạ thường. Làn gió mát lạnh ấy thật bổ ích. Nó xua tan đi những đám mây mờ, xua tan đi bao nỗi nhọc nhằn. Gió đem về hơi thở của đất trời, hơi nước thơm thơm, man mát. Một ước mơ lại đến trong em. Em lại mơ làm làn gió mùa hè. Gió đem lại bầu không khí trong lành, mát mẻ. Gió giúp bác nông dân vượt bao khó nhọc để cày cấy, gieo hạt giống cho mùa sau. Gió đem thêm sức mạnh cho các chú công nhân hoàn thành bao công trình xây dựng. Ôi! Những ước mơ của em thật đơn xơ nhưng cũng thật to lớn. Em còn mơ nhiều điều khác nữa. Để thực hiện được ước mơ của riêng mình thì ngay bây giờ em phải chăm lo học tập, nghe thầy đua bạn.

   Em lại càng nhận rõ phần trách nhiệm của mình đang chờ ở phía trước. Và em thầm mong sẽ trở thành con người có ích, tiếp nối bàn tay xây dựng quê hương của mình ngày càng giàu đẹp.

Bài làm

   “Quê hương” hai tiếng ấy nghe sao mà gần gũi, thân thương đến lạ. Ai cũng có một quê hương và nhưng kỉ niệm đẹp đẽ gắn với những cảnh vật nơi quê hương yêu dấu của mình. Nhưng em thích nhất quê em vào mỗi buổi sáng nùa hè.

   Mỗi buổi sáng sớm, em lại cùng bố mẹ ra công viên tập thể dục và hít thở không khí trong lành. Trên cao, nền trời xanh thẳm, từng đàn mây trắng nhởn nhơ bay cùng chị gió. Lúc ấy, em ao ước được làm mây trắng. Em sẽ bay khắp mọi miền của Tổ quốc và được bay trong vũ trụ bao la. Khi ông mặt trời thức giấc, ánh nắng vàng tươi nhảy nhót trên hoa lá, cỏ cây. Những mầm xanh đang say giấc ngủ đã thức dậy đón chào ngày mới. Ôi! Những mầm xanh mơn mởn thật đẹp. Thế là em lại ước mơ được làm nắng ấm. Ánh nắng ban mai đã làm cho vạn vật tràn đầy sức sống. Nhựa ngọt, hương thơm, khí ấm, cuộc sống vui tươi. Rồi cơn gió hè đưa lại, thoang thoảng đâu đó có mùi hương thơm mát. Mùi hương của cỏ hoa, mùi hương của mặt đất đang rạo rực trong cuộc sống. Em cảm thấy khỏe khoắn lạ thường. Làn gió mát lạnh ấy thật bổ ích. Nó xua tan đi những đám mây mờ, xua tan đi bao nỗi nhọc nhằn. Gió đem về hơi thở của đất trời, hơi nước thơm thơm, man mát. Một ước mơ lại đến trong em. Em lại mơ làm làn gió mùa hè. Gió đem lại bầu không khí trong lành, mát mẻ. Gió giúp bác nông dân vượt bao khó nhọc để cày cấy, gieo hạt giống cho mùa sau. Gió đem thêm sức mạnh cho các chú công nhân hoàn thành bao công trình xây dựng. Ôi! Những ước mơ của em thật đơn xơ nhưng cũng thật to lớn. Em còn mơ nhiều điều khác nữa. Để thực hiện được ước mơ của riêng mình thì ngay bây giờ em phải chăm lo học tập, nghe thầy đua bạn.

   Em lại càng nhận rõ phần trách nhiệm của mình đang chờ ở phía trước. Và em thầm mong sẽ trở thành con người có ích, tiếp nối bàn tay xây dựng quê hương của mình ngày càng giàu đẹp.

2 tháng 6 2021

MÌNH LÀM TRÊN WORK NHƯNG CÓP LẠI RA BA LẦN MONG BẠN THÔNG CẢM

25 tháng 3 2016
Mình làm hơi đơn giản thôi

Suối róc rách ca hát

Thêm sắc mát cho rừng

Mùi hương quế thơm lừng

Về bản làng em hát.

 

Đường về bản bát ngát

Đầy núi và rừng cây

Thoáng nhìn thấy bóng mây

Hây hây má em đỏ.

 

Bước trên từng thảm cỏ

Lòng bỗng tựa lông tơ

Nhẹ như từng vần thơ

Lòng gợi nỗi nhung nhớ.

 

Đưa tay vuốt qua gió

Khuôn mặt hứng hương rừng

Bước từng bước nửa chừng

Bản làng hiện trước mắt

 

 

 

 

 

Tên: Thiên nhiên

Đất nước tôi hùng vĩ

Với ngọn núi nhô cao

Chân trời biến dần đi

Ôi, bình minh trên biển!

 

Làng chài, làng của biển

Đánh cá và bắt tôm

Dỏng tai nghe sóng biển

Rì rào với dân biển

 

Nếu bạn làm nông dân

Đây: cánh đồng lúa trổ

Ta hãy cùng thu hoạch

Nào: bí cùng lúa, ngô

 

Bạn-cô gái dân tộc?

Ở tận miền núi sâu

Có nghe tiếng chim hót

Hay suối hát mỗi ngày?

 

Hay ở vùng đồng bằng

Có tiếng cười tiếng vui

Khắp suốt miền quê hương

Một màu xanh bát ngát

 

Và bạn ơi xin nhớ

Tên của Tổ quốc tôi

Tổ quốc tôi xinh đẹp

Nhưng đơn giản: Việt Nam

(tự sáng tác, đừng ném đá, lủng màn hình)

23 tháng 4 2016

a. Việc làm của Hoa như thế là sai

b. Em sẽ khuyên : Hoa ơi, bố mẹ bạn đã cố gắng để cho bạn đi học để cho bạn thông minh, tài giỏi vậy là bạn lại lười học, mình ko đồng ý với cách làm của bạn Hoa à !

 

7 tháng 8 2016

a) Hoa nghĩ như vậy là sai .

b) Em khuyên Hoa nên học hành chăm chỉ hơn các bạn khác , vì chính nhà Hoa khó khăn nên mới cần học giỏi để khi Hoa lớn lên mới có tiền lo cho gia đình , bù đắp công bố mẹ đã nuôi Hoa và cho Hoa đi học.
c) Em cần học tập chăm chỉ , ngoan ngoãn, nghe lời ông bà , cha mẹ , thầy cô , vừa học siêng năng , đạt thành tích cao , khi lớn lên sẽ thành công và được nhiều người yên mến.

Đây là câu trả lời của tớ.Không có đúng hay gì đâu ! Nhưng mà tớ học lớp 7 rồi nên thấy đề này dễ nên góp ý ! Cậu tham khảo nhé !haha

30 tháng 1 2016

Chiều hôm đó bố trở tôi đi lên "nhà thi đấu thể thao hội khỏe phù đổng" để thầy Đại và thầy Thắng dạy cách ghi biên bản để hôm sau thi cờ tướng cấp T. Phố, đó là lần mà tôi gặp được chị Kim Anh. Chị Kim Anh cũng đi thi cờ tướng giống tôi và cũng có cả anh Hiệu và Đại, chị Kim Anh là người đầu tiên chúc tôi ngày mai thi tốt. Câu chuyện đó được diễn ra như sau :

    Sáng hôm ấy tôi là người đến muộn nhất vì nhà của tôi xa Hà Nội mười mấy cây số . Chị Kim Anh, anh Hiệu và Đại đều đến hết, lúc ấy tôi mới đến. Chị Kim Anh luôn động viên tôi để tôi thi cho tốt, ván thứ nhất bắt đầu, tôi và chị Kim Anh đều thua, trận thứ 2 chúng tôi cũng vẫn thua, tôi sợ nên tôi bật  khóc . Buổi chiều, chị Kim Anh đã đánh mất hy vọng và đam mê yêu thích cờ tướng, tôi cảm thấy ko đành lòng nên an ủi và khuyên chị nên đánh nột buổi chiều. Buổi chiều tôi và chị Kim Anh đều thua nhưng ván cuối cùng lại thắng nên cả hai rất vui mừng

Khuôn mặt của chị Kim Anh tròn bầu bĩnh. Làn da trắng mịn với đôi má hồng hào đã khiến chị đẹp lại càng đẹp hơn. Đôi mắt của chị là mắt bồ câu nên đôi mắt ấy luôn mở to, tron và sáng long lanh nữa. Mái tóc của chị dài, mượt, và óng ả đến ngang lưng. Đôi bàn tay búp măng khéo léo của chị đã giúp chị điều khiển quân cờ dễ dàng hơn. 

Mỗi khi nhớ đến câu chuyện ấy, tôi lại muốn khoảng khắc ấy trở lại để tôi có thể ngồi bên cạch chị Kim Anh lâu hơn, dù có đi cả cuộc đời tôi cũng sẽ ko bao giờ quên kỷ niệm đẹp đẽ ấy vì đó chính là kỷ niệm đẹp nhất trong đời tôi

20 tháng 4 2016

“Những trò lố hay là Va-ren và Phan Bội Châu” là một truyện ngắn có tính chất châm biếm sâu cay. Nội dung tư tưởng của câu chuyên được người đọc hình dung trọn vẹn khi chúng ta chứng kiến toàn bộ cuộc chạm trán giữa Va-ren và Phan Bội Châu. Trong cuộc chạm trán ấy, Nguyễn Ái Quốc đã để cho Phan Bội Châu hoàn toàn im lặng. Thế nhưng sự im lặng ấy chẳng những đã thể hiện được bản lĩnh và nhân cách của nhà cách mạng mà còn làm cho Va-ren sửng sốt cả người.

Đọc xong câu chuyện quả thực mới đầu chúng ta cũng cảm thấy ngạc nhiên bởi không hiểu vì sao Nguyễn Ái Quốc lại không để Phan Bội Châu vạch tội hay thét mắng vào mặt kẻ thù mà chỉ im lặng với nụ cười ruồi thoáng qua kín đáo và vô hình trên khuôn mặt. Thế nhưng đọc lại câu chuyện nhiều lần chúng ta mối thấy cách ứng xử kia là hoàn toàn có lý.

Phan Bội Châu im lặng thế nhưng sự im lăng ấy lại là câu trả lời kiên quyết nhất. Câu trả lời ấy chứa đựng tất cả sự coi thường và khinh bỉ của Phan Bội Châu với một tên phản đẳng. Với những người như kiểu Va-ren “con người đã phản bội giai cấp vô sản Pháp, tên chính khách đã bị đồng loại đuổi ra khỏi tập đoàn, kẻ đã ruồng bỏ quá khứ ruồng bỏ lòng tin, ruồng bỏ giai cấp mình” thì chẳng có điều gì cần nói. Cái nhân cách ấy hiện diện trước mặt nhà cách mạng mới xấu xa bỉ ổi làm sao. Bởi trước mặt hắn rõ ràng là một sự khác biệt vô cùng lớn, một con người đã “hy sinh cả gia đình và của cải để xa lánh khỏi thấy mặt bọn cướp nước mình" một nhân cách sáng ngời và cao khiết biết bao.

Như vậy, ở một khía cạnh, sự im lặng của Phan Bội Châu thực sự là một câu trả lời thích đáng khiến Va-ren vừa phải xấu hổ lại vừa phải cảm thấy bực mình, ở trong hoàn cảnh ấy, càng tự đối thoại, càng để lộ ra cái thủ đoạn xảo quyệt, xấu xa. Và như vậy, hóa ra Va-ren lại đang tự phơi bày tất cả cái bản chất của mình.

Sự im lặng và cái nụ cười thoáng qua kín đáo, vô hình của Phan Bội Châu còn thể hiện cái tầm hiểu biết và cái bản lĩnh cứng cỏi của nhà cách mạng. Bởi cuộc đời sóng gió phong ba đã giúp Phan Bội Châu hiểu rằng những lời hứa ngon ngọt của kẻ quyền cao chức trọng đang hiện diện trước mặt ông kia chỉ là những lời hứa phỉnh. Bọn cầm quyền và bọn xâm lược không bao giờ chịu từ bỏ những mục đích xấu xa, tàn ác. Và vì thế cuộc chiến đấu của chúng ta không bao giờ được phép ảo tưởng ngây thơ.

Truyện ngắn của Nguyễn Ái Quốc thường rất giàu trí tuệ. Vì thế mà ý nghĩa của nó cũng thường rất thâm thuý, sâu xa. ở truyện ngắn này, với một tình huống độc đáo và sắc sảo, với một giọng văn đả kích châm biếm đầy khinh bỉ và với một lối viết ngắn gọn, tài hoa, Nguyễn Ái Quốc đã biến những trang văn của mình thành một lời gươm sắc sảo chống thực dân. Đồng thời những trang văn ấy cũng ngợi ca phẩm chất, nhân cách và bản lĩnh cao đẹp của Phan Bội Châu – nhà cách mạng ưu tú của dân tộc những năm đầu thế kỷ.

Chúc bạn học tốt!hihi

25 tháng 4 2016

thanks bảo

27 tháng 3 2016

a- Mở bài: Giới thiệu hoàn cảnh cuộc gặp gỡ giữa anh bạn trâu và khóm tre..

b- Thân bài:

- Khóm tre tự giới thiệu mình, cuộc sống và công việc của mình: Sinh ra trên đất nước Việt Nam; ở đâu tre cũng có mặt; gắn bó với con người từ lúc lọt lòng cho đến lúc mất; thủy chung với con người lúc hoạn nạn, khó khăn cũng như lúc thanh bình, nhàn hạ; tre có mặt trong công cuộc giữ nước, trong xây dựng, trong lễ hội; người bạn thân thiết và là hình ảnh của con người Việt Nam...

- Con trâu tự giới thiệu mình, cuộc sống và công việc của mình: Trâu có mặt trên khắp đất nước Việt Nam; là người bạn thân thiết của người nông dân; có mặt trong công cuộc giữ nước, trong xây dựng, trong lễ hội; người bạn thân thiết và giúp đỡ nhiều cho người nông dân trong công việc đồng áng... 

* Lưu ý: Trong quá trình kể, để cho bài văn sinh động hấp dẫn, tránh sự đơn điệu nên dùng hình thức đối thoại. Khi kể, không nên để từng nhân vật.nói về mình.

c- Kết bài:

- Cảm nghĩ chung của khóm tre và anh bạn trâu về con người và quê hương Việt Nam. (thân thiện , nghĩa tình...); tự hào là biểu tượng của con người và đất nước Việt Nam.

- Nguyện sống một cuộc đời thủy chung, cống hiến hết mình cho con người và xứ sở yêu quý này. Trên đây chỉ là những định hướng, trong quá trình chấm bài, giám khảo cần linh hoạt vận dụng hướng dẫn chấm để định điểm bài làm học sinh sao cho chính xác, hợp lý. 

 

 

30 tháng 6 2018

Gắn bó, gần gũi của họ hàng nhà tre chúng tôi được thể hiện ở chỗ đi bất cứ nơi đâu, đồng bằng hay miền núi thì bạn cũng đều thấy chúng tôi nghiêng mình trên những con đường hay trong những cánh rừng bát ngát. Họ nhà tre chúng tôi rất đông đúc, nào là: Tre Đồng Nai, nứa, mai, vầu Việt Bắc, trúc Lam Sơn, tre ngút ngàn rừng cả Điện Biên, rồi dang, rồi hóp và cả luỹ tre thân thuộc đầu làng...

Khác với các loài cây khác, từ khi mới bắt đầu sinh ra, chúng tôi đã thể hiện sự ngay thẳng, điều đó các bạn có thể thấy ngay khi nhìn những mầm tre mọc thẳng tắp và dù trong bất cứ môi trường nào chúng tôi cũng vẫn vươn lên để sống mạnh mẽ và xanh tốt. Thân của chúng tôi thường dài nghêu nhưng mộc mạc, giản dị, thân quen. Và mỗi loại lại khoác một màu khác nhau có loài áo màu xanh, có loại màu tro, có loại lại màu vàng, nhưng tựu chung đều giản dị, dễ nhớ.

Một điểm tiếp theo cho thấy sự gần gũi của chúng tôi đối với tất cả mọi người đó là chúng tôi luôn cùng con người đấu tranh cho độc lập, tự do. Chẳng thế mà từ lâu, người Việt đã ví chúng tôi với phẩm chất quật khởi của dân tộc ngàn đời.

Những ngày đất nước Việt Nam còn sơ khai, chúng tôi đã giúp ông Gióng diệt lũ giặc Ân bạo tàn, đem lại hạnh phúc cho muôn dân. Rồi trong cuộc chiến chống quân Nam Hán trên sông Bạch Đằng, chính chúng tôi đã dìm chết bao tàu chiến của địch khiến cho chúng khiếp sợ phải thua cuộc. Thủa đất nước còn chưa có vũ khí hiện đại như bây giờ, chúng tôi là vũ khí mạnh nhất được dùng để tiêu diệt quân thù.

​Và trong hai cuộc chiến tranh chống Pháp và chống Mĩ, chúng tôi cũng tích cực tham gia kháng chiến bằng cách góp một phần bé nhỏ cơ thể mình để làm ra những cây chông nhọn hoắt sẵn sàng tiêu diệt kẻ thù.

Bởi vững vàng trong chiến đấu mà họ mà tre tôi đã được phong danh hiệu anh hùng bất khuất.

Không chỉ trong đánh giặc giữ nước, loài tre nhà chúng tôi còn rất có ích trong cuộc sống hàng ngày.

Mỗi khi về thăm một thôn xóm, một bản làng nào bạn cũng sẽ thấy vòng tay của chúng tôi dang rộng, ôm trọn và toả bóng mát cho cả dân làng. Trong vòng tay của chúng tôi, những ngôi nhà trở nên mát mẻ, những chú trâu mới có bóng râm để nhởn nhơ gặp cỏ. Những trưa hè, chúng tôi thật hạnh phúc khi được ngắm những khuôn mặt trẻ thơ say nồng giấc ngủ trong tiếng võng kẽo kẹt dưới khóm tre.

Hơn thế chúng tôi còn là những vật liệu để bà con dựng nhà, những ngôi nhà được làm từ tre rất mát mẻ và sạch sẽ.
Dưới bóng chúng tôi là cả một nền văn hoá lâu đời đang từng ngày được nâng niu và gìn giữ.

Trong đời sống sinh hoạt, chúng tôi còn làm ra những đồ dùng thân thuộc với mỗi người: đó là đôi đũa, là chiếc chõng tre, chiếc giường tre. Đối với mỗi gia đình nông dân, tre tôi là người bạn vô cùng thân thiết. Ngoài ra cây danh, nứa, một trong những họ nhà trẻ còn giúp con người chẻ lạt buộc nhà, nứa giúp cắm sào làm giàn cho bầu bí leo quấn quýt vào nhau. Tre còn gắn với tuổi già, cho họ chiếc ống điếu hút thuốc làm vui.

Đối với trẻ con ở miền thôn quê thì tre còn có thể làm nên những trò chơi thú vị, bổ ích. Dưới những bãi đất rộng, được chúng tôi che hết ánh nắng oi ả của mùa hè, các bạn tha hồ chơi đùa thoả thích. Các bạn nữ còn trò gì thú vị hơn ngồi đánh chuyền với những que chắt bằng tre. Còn các bạn nam lại chạy nhảy reo hò theo tiếng sáo vi vút trên chiếc diều cũng được làm ra từ tre. Những cánh diều đó sẽ đem ước mơ của các bạn về nơi xa.

Tre chúng tôi còn làm nên những tiếng nhạc réo rắt từ những cây sáo tre, sáo trúc, làm vơi đi bao nỗi vất vả nhọc nhằn của người nông dân chân lấm tay bùn.

25 tháng 1 2016

Không riêng gì người lớn, trẻ em lúc đang ngồi cùng bố mẹ trên xe cũng cần phải đội nón bảo hiểm để bảo vệ an toàn cho bản thân. Tuy nhiên cũng lắm khi các bậc phụ huynh quên mất việc nhắc nhở con mình mang theo, thậm chí ngay cả lúc đi một mình. Đã xuất hiện nhiều vụ tai nạn thương tâm mà trong khi đó trẻ em chẳng được đội mũ bảo hiểm, do đó hãy lưu tâm đến chuyện này thường xuyên. Vậy Chọn nón bảo hiểm cho con như thế nào là chính xác?

Đầu tiên hãy tạo lập thói quen đội mũ bảo hiểm cho bé lúc đi ra ngoài. Chỉ cần bé ngồi trên xe máy hay xe đạp điện, ngay lập tức các ông bố bà mẹ mang ra và cài dây thật chắc chắn. Hãy giải thích dần dần tầm quan trọng của vấn đề này tác động đến tâm trí, thường xuyên cho bé xem các tranh ảnh bằng các bài học tuyên truyền trong sách giáo khoa hay ti vi. Bởi lẽ độ tuổi này rất dễ bắt chước hành vi mọi người xung quanh, phụ huynh có thể dẫn bé đi chơi ở gần công viên và chỉ cho thấy người ta đang lái xe với mũ bảo hiểm nhiều cỡ nào.

Như đã nói, trẻ em rất dễ ảnh hưởng từ người lớn. Trước tiên, họ cần phải làm gương, ví dụ như lái xe máy hay xe đạp điện rồi sau đó chỉ rõ từng hành động lấy cho đến lúc ra khỏi nhà. Ngược lại, nếu bạn không thường xuyên đội mũ bảo hiểm ra ngoài, trẻ sẽ học theo và tiềm thức nhận định rằng chẳng quan trọng cần thiết làm vậy. Điều này thực sự không tốt cho độ tuổi này.

Chính sự bắt chước hành vi từ người khác của trẻ nhỏ, bạn hãy đội mũ bảo hiểm thường xuyên để trẻ cũng “muốn” giống như bạn. Sau khi đã tạo lập thói quen đó, bạn nên chỉ ra những tác dụng “thần kỳ” ấy về chuyện bảo vệ đầu con người, bộ phận quan trọng nhất cơ thể người. Ví dụ như các chấn thương rất dễ làm đau đầu, khiến đầu bị chảy máu, mất trí thông minh chẳng thể tiếp tục học hành. Nói chung các bà mẹ chỉ cần dẫn chứng mũ bảo hiểm trẻ em sao cho nhẹ nhàng nhưng đủ sâu sắc là được.

Nhất là môi trường giáo dục như những trường học, các thầy cô nên chỉ dạy về an toàn giao thông ở tiết học chính khóa. Bởi lẽ độ tuổi này chưa thể nhận thức hết mức độ nguy hiểm về tai nạn đang thường xuyên xảy ra hàng ngày; bằng cách lồng ghép bài học trẻ em sẽ biết được mình nên làm gì để luôn tự bảo vệ an toàn cho mình. Quan trọng hơn, người lớn luôn phải tác động đến suy nghĩ và hành động trẻ em khi sử dụng mũ bảo hiểm.

22 tháng 1 2016

vì hiện nay 70% vụ gây thương tích đều liên quan đến xe máy và trong số đó có đến 20 % là trẻ em

leuleu

23 tháng 4 2016

Bn hỏi gì thế?

23 tháng 4 2016

Câu hỏi đâu??? @@@