Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
Em tham khảo:
Em bé thấy:
thấy lò sưởi vì rét.
thấy bàn ăn thịnh soạn vì đói.
thấy cây thông Nôel, mong ước được đón giao thừa.
thấy bà hiền hậu hiện ra.
mong ước hai bà cháu bay lên trời.
Được gọi là những cái kì diệu vì đó là những thứ xảy ra trong tưởng tượng của cô bé, nơi cô bé thấy bình yên và ấm áp, khác xa so với thực tại tàn nhẫn.
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
a. Nội dung: nói về cái chết của cô bé bán diêm
b. Những điều kì diệu em đã trông thấy được là:
- Cơm no áo ấm
- Được sống trong tình thương hạnh phúc cùng với người bà trên trời
c. Tình cảm của tác giả đối với nhân vật: yêu thương, trân trọng, ngợi ca đối với ước mơ, khát vọng của cô bé bán diêm. Bởi vậy mà khi nhà văn viết cái kết đã để nhân vật của mình nở nụ cười trên môi. => em đã được sống hạnh phúc cùng người bà của mình, dù ở trong tâm tưởng.
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
3. Những cơn mưa ngày thường kéo tôi đến với những nỗi buồn bất tận nhưng có lẽ lúc đó những người thân trong gia đình thường quan tâm đến nhau nhiều hơn. Có những khi xa nhau nghìn trùng cách trở chỉ cần nhìn vào những cơn mưa lại kéo mọi người xích gần lại nhau hơn.
Trong cơn mưa tâm hồn thường được gột rửa một cách lạ kỳ. Tôi phát hiện ra khi lũ qua mọi người thường hướng đến nhau và cơn mưa như một sợi dây liên kết vô hình. Và trong lòng luôn mong sóng yên biển lặng, “biết tới khi nào mưa thôi rơi”...
Khúc ruột miền Trung quê tôi thường hứng chịu bão lũ, mỗi lần như thế tôi thường nghe người bà chắp tay nguyện cầu: xin mưa đừng gió, khi cuộc đời bà đã chứng kiến và trải qua hằng trăm cơn bão như thế.
Mưa bão đến mới thấy hết trách nhiệm và tình thương của con người dành cho nhau để vượt qua khổ nạn , giải quyết những mâu thuẫn nhỏ để từ đó đoàn kết hơn , tôn trọng nhau hơn .
:)
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
Khi miêu tả về cái chết của cô bé, nhà văn lại viết "Người ta...mỉm cười" vì: Chi tiết này gợi cho người đọc niềm tin về một phép màu. Nụ cười trên gương mặt em tựa như sự thanh thản và mãn nguyện. Chắc hẳn bà ngoại đã đến, đưa cô bé bán diêm lên thiên đường. Ở thế giới đó, cô bé sẽ không còn phải sợ hãi những trận đòn roi của người cha độc ác. Cũng không phải một mình chịu đựng cái giá lạnh của mùa đông. Cô sẽ được sống trong sự che chở, tình yêu thương của mẹ, của bà. Hình ảnh của cô bé bán diêm ở đây hiện ra giống như một thiên thần, sau khi chịu đựng những đọa đày thế gian đã được trở về với Chúa, về nước thiên đàng. Đó là tính nhân văn của câu chuyện mà An-đéc-xen muốn gửi gắm đến bạn đọc
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
- Ko thể thay đổi chỗ mổng tưởng đó được . Vì đó là những mộng tưởng mà cô bé bán diêm đang muốn có . Qua 2 mộng tưởng ban đầu cô bé mong ước có được mái ấm gia đình hạnh phúc như trước .
- Mộng tưởng đối lập với thực tại nhưng cô bé vẫn quẹt là vì cô muốn nhìn thấy bà của mình .
- Cô bé mong ước hạnh phúc cho cuộc sống . H.ảnh của cô bé được diễn tả : những từ ngữ hay ..: trong SGK .
-> những hình ảnh đó rất độc đáo , thõa mãn được nguyện vọng của cô bé .
- T/giả miêu tả que diên đó với ánh sáng yếu ớt giữa đêm gió , mưa , tuyết lãnh lẽo .
-> ý nghĩa : làm rõ được hoàn cảnh lúc bấy giờ của cô bé , một cô bé giữa đêm đầy tuyết với những người xung quanh thờ ơ bước qua .
- Ngòi bút của nhà văn rất tinh tế . Điều đó cho thấy nhà văn cũng có hoàn cảnh rất đáng thương .