K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Tham khảo:

Lao Cai is a mountainous province in northern Vietnam. Lao Cai tourist area is known for the pristine beauty of the Northern Mountains. In addition to attractive landscapes, this is also the place where there are many historical sites, natural caves and unique culinary features bearing the unique cultural characteriss of many ethnic groups. .   Lao Cai tourism is now one of the key tourist destinations of the North with the scenic Sa Pa town in the clouds, the charming market, the peak of Xi Pang and Lao Cai International Port.   Area: Lao Cai is a border province in the Northern Midlands and Mountains, bordering the North West and the Northeast. Northern Lao Cai is bordered by China, Lai Chau province in the west, Ha Giang province in the east, and Yen Bai province in the south.

7 tháng 5 2022

Refer:

Lao Cai is a mountainous province in northern Vietnam. Lao Cai tourist area is known for the pristine beauty of the Northern Mountains. In addition to attractive landscapes, this is also the place where there are many historical sites, natural caves and unique culinary features bearing the unique cultural characteriss of many ethnic groups. .   Lao Cai tourism is now one of the key tourist destinations of the North with the scenic Sa Pa town in the clouds, the charming market, the peak of Xi Pang and Lao Cai International Port.   Area: Lao Cai is a border province in the Northern Midlands and Mountains, bordering the North West and the Northeast. Northern Lao Cai is bordered by China, Lai Chau province in the west, Ha Giang province in the east, and Yen Bai province in the south.

9 tháng 9 2016

mình sẽ tích cho!!!

8 tháng 11 2016

1) I love Hanoi, although I just came to Hanoi for only one time. However, that time was my best time ever.

 

I came to Hanoi on an autumn day, and my first feeling was the feeling of a peaceful space, not like in Ho Chi Minh City. That feeling was overwhelming all my soul when I was walking along Nguyen Du Street and enjoying the Milk flower. Why was it so beautiful here? In the early winter night, in slightly cold spread hoarfrost, sitting on the bank of Thien Quang Lake, whether at the other side, I still smelt its perfume. I walked along the street and dropped myself in a sweet smell of Milk flower, the wind blew my hair, and I felt so great.

 

Milk flower on the streets of Hanoi goes deeply inside the memories of Hanoi people and all visistors who have come to Hanoi. It also goes into the music, the poetry, movies. Those are some good ways to introduce Milk flower to everybody. For me, means of communication such as internet or TV are the best ways to introduce Milk flower for all over the world. It is simple when everyone looks at all wonderful pictures or images of Milk flower, they will want to come and enjoy it. In Japan, they have cherry blossom, in Netherlands, they have tulip…How can we know about it? That is all thanks to means of communication. We must let them know that in Hanoi, we have Milk flower. Therefore, the things we need to do now are we should have a website about Milk Flower with pictures, clips, songs, poetry in many languages (if we can)… or we can hold more activities which relate to Milk flower. We must have some more activities to advertise this kind of flower. That was what I think when I saw Milk flower for the first time.

 

I love Hanoi; I love the early cold winter nights with Milk flower’s smell. I hope Milk flowers will be grown more on Hanoi streets. Milk flower is a precious gift that nature gives to us, especially to Hanoi, our beloved capita.

2)Ho Chi Minh City is the largest city and the region’s centre for economics, education and culture in Vietnam.
First, it is located in the south-eastern region of Vietnam with a tropical climate, specifically a tropical wet and dry climate. The city's location on the Saigon River makes it a bustling commercial and passenger port, besides a constant stream of cargo ships, passenger boats operate regularly between Ho Chi Minh City and various destinations in Southern Vietnam.
Second, Ho Chi Minh City is a large industrial center with more than 600 state enterprises, 20.000 private producing establishment, not to mention the businesses with foreign invested capitals, with numerous forms of production and diversified occupations. So it has high population density with many people from many areas in Vietnam comes and works together.
Next, Ho Chi Minh City has emerged as Viet Nam's main commercial hub and an important motor of economic growth both regionally and nationally. This city has a diversified network of shopping centre, super market, market-day,... Specially, the weekend fairs in HCM City are not only shopping places for young people, but also a destination for sightseeing and shopping for many foreign tourists where people not only can buy supplies but also can buy souvenirs.

Wish you good dental school.vui

 

11 tháng 9 2016

?

 

 

11 tháng 9 2016

j vay

Tiếng Anh

Hanoi is a dreamy city has been infatuated human heart. Besides the noise and busyness, that is the poe and peaceful beauty. From long time ago, Hanoi was famous for thirty-six streets… Each street is a village, has unique characteriss unique. In general, people here are very elegant, open-minded and friendly. They are very willing to give directions to tourists and even invite them home. Besides, they are also very hardworking people, always try their best in life. Most of their time they spend on working and raising their children. Coming to Hanoi, we can not ignore the tourist attractions such as Bat Trang pottery village, the Temple of Literature, President Ho Chi Minh mausoleum, one pillar pagoda, ... They are associated with the existence and development of Hanoi, also Vietnam. Here, we will be attracted by the special dishes such as Vong Rice, Trang Tien ice cream, Ho Tay shrimp cake ... They are very delicious and are special characteris of Hanoi, not similar to anywhere. For me, Hanoi is a beautiful and poe city. Hope that one day, I will meet the dream of a travel to Bat Trang pottery.

Tiếng Việt

Hà Nội mộng mơ từ lâu đã say đắm trái tim bao con người. Bên cạnh sự ồn ào tấp nập, đó chính là vẻ đẹp nên thơ, thanh bình. Từ xưa, nơi đây đã nổi tiếng với ba mươi sáu phố phường. Mỗi phố là một làng nghề, có những đặc điểm riêng biệt độc đáo. Nhìn chung con người nơi đây rất thanh lịch, cởi mở và thân thiện. Họ rất sẵn lòng chỉ đường cho khách du lịch và thậm chí mời về chơi nhà. Bên cạnh đó, họ cũng là những con người vô cùng cần cù chăm chỉ, luôn nỗ lực vươn lên trong cuộc sống. Phần lớn thời gian của họ dành để làm việc mưu sinh và nuôi nấng con cái. Đến với Hà Nội, ta không thể bỏ qua những điểm du lịch hấp dẫn như làng gốm Bát Tràng, văn miếu Quốc tử giám, lăng chủ tịch Hồ Chí Minh, chùa một cột,... Chúng gắn liền với sự tồn tại và phát triển của Hà Nôi cũng như Việt Nam. Tại đây, chúng ta sẽ bị thu hút bởi các món ăn đặc sản như cốm Vòng, kem Tràng Tiền, bánh tôm Hồ Tây,... Chúng rất thơm ngon và là những nét rất riêng của Hà Nội, không lẫn với bất kì làng quê nào khác. Đối với tôi, Hà Nội là một thành phố xinh đẹp, nên thơ, mong rằng một ngày nào đó, thôi sẽ thỏa được ước mơ làm gốm Bát Tràng.

5 tháng 6 2020

The Vietnam War helped to unfairly saddle Hanoi with a reputation as a dour outpost for Communist apparatchiks. It may not be as chao as Saigon, but Hanoi ranks among the world's most attractive and interesting cities. The city's placid air gives it a gracious, almost regal flavor, underscored by a rich history that traces back more than a thousand years -- a fascinating heritage on display in well-preserved centuries-old architecture. Hanoi is Vietnam's cultural center, and puppetry, music, and dance performances are well worth your time.

The quintessential Hanoi neighborhood and the oldest area in town, the Old Quarter is a maze of streets dating back to the 13th century. The Old Quarter's Communal Houses were set up by guilds as small temples to honor a local god -- the Bach Ma, or White Horse, who represents the city itself. Another sightseeing highlight is the Temple of Literature -- a sanctuary of Confucianism and Vietnam's seat of learning for almost a thousand years.

Hanoi is the best place to experience traditional Vietnamese arts such as opera, theater, and water puppetry, shows that feature traditional music and depict Vietnamese folklores and myths. The city also has a variety of pleasant little watering holes. For a vivid taste of local street life, Hanoi style, pull up a little plas squat stool on a street corner or in one of the many cozy, open-air bars serving the local brew bia-hoi.

It's hard to have a bad meal in Hanoi. Hanoi's finest local food is served at small, one-dish restaurants, usually just open-air joints at street-side, where you might wonder why a line is snaking out the door. The ubiquitous pho -- noodle soup served with slices of beef (bo) or chicken (ga), fresh bean sprouts and condiments -- can be found anywhere. And don't miss cha ca, Hanoi's famed spicy fish fry-up.

Dozens of small, serene lakes dotted about Hanoi offer transport to tranquility amid the city bustle. In the morning, the circumference walkway encircling Hoan Kiem Lake becomes a training camp, with locals working up a sweat performing tai chi or calisthenics. Otherwise, walking is the best way to tour the winding passages of the Old Quarter. More intrepid souls bike around town to beat the chao traffic -- most hotels have a cycle to rent.

Dịch:

Chiến tranh Việt Nam đã giúp yên ổn Hà Nội với danh tiếng là một tiền đồn tàn khốc cho những người cộng sản. Nó có thể không hỗn loạn như Sài Gòn, nhưng Hà Nội được xếp hạng trong số những thành phố hấp dẫn và thú vị nhất thế giới. Không khí êm dịu của thành phố mang đến cho nó một hương vị thanh nhã, gần như vương giả, được nhấn mạnh bởi một lịch sử phong phú có từ hơn một ngàn năm - một di sản hấp dẫn được trưng bày trong kiến ​​trúc hàng thế kỷ được bảo tồn tốt. Hà Nội là trung tâm văn hóa của Việt Nam, và các buổi biểu diễn múa rối, âm nhạc và khiêu vũ rất đáng để bạn dành thời gian.

Khu phố Hà Nội tinh túy và khu vực lâu đời nhất trong thị trấn, khu phố cổ là một mê cung của những con đường có từ thế kỷ 13. Các ngôi nhà chung của khu phố cổ được các bang hội lập thành những ngôi đền nhỏ để tôn vinh một vị thần địa phương - Bạch Mã, người đại diện cho chính thành phố. Một điểm tham quan khác là Đền Văn Văn - một thánh đường của Nho giáo và chỗ ngồi học tiếng Việt trong gần một ngàn năm.

Hà Nội là nơi tốt nhất để trải nghiệm nghệ thuật truyền thống Việt Nam như opera, nhà hát và múa rối nước, cho thấy có âm nhạc truyền thống và mô tả văn hóa dân gian và thần thoại Việt Nam. Thành phố cũng có một loạt các lỗ tưới nước nhỏ dễ chịu. Để có một hương vị sống động của cuộc sống đường phố địa phương, phong cách Hà Nội, hãy kéo một chiếc ghế đẩu bằng nhựa nhỏ ở một góc phố hoặc trong một trong nhiều quán bar ngoài trời ấm cúng phục vụ quán bia địa phương.

Thật khó để có một bữa ăn tồi tệ ở Hà Nội. Các món ăn địa phương ngon nhất của Hà Nội được phục vụ tại các nhà hàng nhỏ, một món ăn, thường chỉ là các món ăn ngoài trời ở bên đường, nơi bạn có thể tự hỏi tại sao một hàng đang lẻn ra khỏi cửa. Phở phổ biến - phở ăn kèm với những lát thịt bò hoặc thịt gà, giá đỗ tươi và gia vị - có thể được tìm thấy ở bất cứ đâu. Và đừng bỏ lỡ cha ca, món cá chiên cay nổi tiếng của Hà Nội.

Hàng chục hồ nhỏ, thanh bình rải rác về Hà Nội cung cấp dịch vụ vận chuyển đến sự yên tĩnh giữa thành phố nhộn nhịp. Vào buổi sáng, lối đi vòng quanh hồ Hoàn Kiếm trở thành một trại huấn luyện, với những người dân địa phương đang đổ mồ hôi biểu diễn tai chi hoặc Calisthenics. Nếu không, đi bộ là cách tốt nhất để tham quan các lối đi quanh co của khu phố cổ. Những linh hồn gan dạ hơn đạp xe quanh thị trấn để đánh bại giao thông hỗn loạn - hầu hết các khách sạn đều có chu kỳ cho thuê.

28 tháng 11 2016

Bài 1

- The life in the city is very convenient

- The city has many interesting places , such as : park , museum , stadium , ....

  • - The buildings in the city centre is very modern

- In the city , there are some park so we can walking , do exercise , play ...

- The street in city is cleaner than the street in countryside

Bài 2

+ The city is very noisy

+ The city's street hasn't a lot os trees

+ There are many means on the road , so the air is polluted

+ City is very cramped

+ I don't like to go anywhere because the city is too dirty by dust

 

<< Tick cho mình rồi khi nào mình lại giúp , cảm ơn ạ >> ok

10 tháng 5 2023

a)
Ô tô đi trước xe máy là :
8 giờ 7 giờ 30 phút = 30 phút = 0,5 giờ
Ô tô đi trước xe máy số km là :
60 × 0,5 = 30 (km)
Khoảng cách giữa ô tô và xe máy là :
150 - 30 = 120 (km)
Thời gian hai xe đi để gặp nhau là :
120: (60 +20) = 0,25 (giờ)
Đổi : 0, 25 giờ = 15 phút
Hai xe gặp nhau lúc :
8 giờ + 15 phút = 8 giờ 15 phút
b)
Xe máy đi được là :
20 × 0,25 = 5 (km)
Chỗ hai xe gặp nhau cách A là :
150 - 5 = 145 (km)
Đ/S : a) 8 giờ 15 phút
        b) 145 km

Ninh OSS

23 tháng 9 2017

I was born and raised in Ho Chi Minh City. I always proud of my Uncle Ho city.

My home in Go Vap district, formerly a revolutionary area of ​​our people. Today, peace, the city in general and Go Vap district in particular, brilliant lights, streets with cars, crowded market. My city has many beautiful parks such as Gia Dinh Park, Hoang Van Thu Park ... The city has Museum House, Reunification Palace, Dragon House Port, Thao Mang Vien. The city has many industrial parks producing goods to be exported throughout the country. With more than eight million people, the city is always crowded, bustling with cars. The city's industrial, commercial, and technical industries are progressing day by day. Today, visiting Ho Chi Minh City, you will see many new apartment buildings, extensive street lanes widespread. Many parks, theaters with shady trees. Flowers are not only planted in the park but are also planted and decorated on each avenue.

Your city is beautiful! I love my city.

3 tháng 10 2017

City is a place where life has become modern and comfortable and also mechanised. It is a huge habitation with brilliant life and life style to be seen everywhere.

For a correct assessment of city life we have to look at both the pros and cons of the city life, understand its advantages and disadvantages, and its merits and demerits.

People throng to a city basically for their employment i.e. for a means for a living or earning. This of course is absolutely necessary for all human beings and a city offers more avenues and has greater potential for jobs and there are more job opportunities. It is for this main reason that people come and crowd the cities.

This does pay as; the city has more to offer for people of all categories. This is not available in smaller places or villages. No matter what the talents and capacities of individuals, all of them get absorbed in cities as; it offers them all the power to sustain themselves.

Since every individual is busy looking for opportunities of livelihood there is bound to be in city a tough competition. Whether it is a competition for a job, for an examination or space or an office, or, as much as, even an area for begging, a city offers a very keen competition for all no matter what they follow.

This in turn results in the obvious tensions and hurry found in city life. In a city if we watch for some time, the impression we get is that, everyone is or at least seems to be running to his destination, lest someone else reaches there before.

There is besides the tensions of city life, a lot of glamour in most of them. This glamour also has its own attraction for the people rushing to cities. Life style becomes good as, there is a lot of money flowing in a city.

Just as job avenues are in plenty, the entertainment avenues are also in plenty. These avenues of entertainment and the light of glamour in cities have their charm and also their drawbacks.

The city children try to ape the scenes they see around full of glamour and priceless enjoyment. Seeing all this when most of them grow to be bereft of most of this, they feel left out and frustrated.

One most attractive point of city life is that here we find multifaceted avenues of education, which is completely lacking in small places. This gives the children a vast spectrum of choices of study to follow.

No matter what each child in a city is fond of doing, he/she is sure to find a place where his/her avenue of studies is taught. This is a great advantage to the children in cities, and this is exactly why, the city children are smarter and more exposed to the world, compared to their counterparts in villages.

6 tháng 3 2018

Tôi đến Hà Nội vào một ngày mùa thu, và cảm giác đầu tiên của tôi là cảm giác của một không gian yên bình, không giống như ở thành phố Hồ Chí Minh. Cảm giác đó tràn ngập tâm hồn tôi khi tôi đi dọc phố Nguyễn Du và thưởng thức hoa sữa. Tại sao nó thật đẹp ở đây? Vào đầu mùa đông sớm, khi băng tuyết lạnh trải dài, ngồi trên bờ hồ Thiền Quang, dù ở phía bên kia, tôi vẫn còn mùi thơm. Tôi đi dọc theo phố và bỏ mình bằng mùi thơm của hoa sữa, gió thổi tóc, và tôi cảm thấy tuyệt vời.  Sữa trên đường phố Hà Nội sâu trong lòng những người Hà Nội và những người đến thăm Hà Nội. Nó cũng đi vào âm nhạc, thơ, phim ảnh. Đây là một số cách tốt để giới thiệu hoa sữa cho mọi người. Đối với tôi, phương tiện truyền thông như internet hay truyền hình là cách tốt nhất để giới thiệu hoa sữa trên toàn thế giới. Thật đơn giản khi mọi người nhìn vào những hình ảnh hay hình ảnh tuyệt vời của hoa sữa, họ sẽ muốn đến và tận hưởng nó. Tại Nhật, họ có hoa anh đào, ở Hà Lan, họ có tulip ... Làm thế nào chúng ta có thể biết về nó? Đó là tất cả nhờ các phương tiện truyền thông. Chúng ta phải cho họ biết rằng ở Hà Nội, chúng ta có Hoa Sữa. Vì vậy, những điều chúng ta cần làm bây giờ là chúng ta nên có một trang web về Milk Flower với hình ảnh, clip, bài hát, thơ ca bằng nhiều thứ tiếng (nếu có thể) ... hoặc chúng ta có thể tổ chức nhiều hoạt động liên quan đến hoa sữa. Chúng ta phải có thêm một số hoạt động để quảng cáo loại hoa này. Đó là những gì tôi nghĩ khi lần đầu tiên nhìn thấy Hoa sữa.  Tôi yêu Hà Nội. Tôi yêu những đêm đầu mùa đông lạnh với mùi hoa sữa. Tôi hy vọng những bông hoa sữa sẽ được trồng trên đường phố Hà Nội. Hoa sữa là một món quà quí báu mà thiên nhiên dành cho chúng ta, đặc biệt là cho Hà Nội, thủ đô yêu dấu của chúng ta.

6 tháng 3 2018

I came to Hanoi on an autumn day, and my first feeling was the feeling of a peaceful space, not in Ho Chi Minh City. That feeling was overwhelming all my soul when I was walking along Nguyen Du Street and enjoying the Milk flower. Why was it so beautiful here? In the early winter night, in slightly cold spread hoarfrost, sitting on the bank of Thien Quang Lake, whether at the other side, I still smelt its perfume. I walked along the street and dropped myself in a sweet smell of Milk flower, the wind blew my hair, and I felt so great.

 Milk flower on the streets of Hanoi goes deeply inside the memories of Hanoi people and all visistors who have come to Hanoi. It also goes into the music, the poetry, movies. Those are some good ways to introduce Milk flower to everybody. For me, means of communication such as internet or TV are the best ways to introduce Milk flower for all over the world. It is simple when everyone looks at all wonderful pictures or images of Milk flower, they will want to come and enjoy it. In Japan, they have cherry blossom, in Netherlands, they have tulip…How can we know about it? That is all thanks to means of communication. We must let them know that in Hanoi, we have Milk flower. Therefore, the things we need to do now are we should have a website about Milk Flower with pictures, clips, songs, poetry in many languages (if we can)… or we can hold more activities which relate to Milk flower. We must have some more activities to advertise this kind of flower. That was what I think when I saw Milk flower for the first time.

 I love Hanoi. I love the early cold winter nights with Milk flower’s smell. I hope Milk flowers will be grown more on Hanoi streets. Milk flower is a precious gift that nature gives to us, especially to Hanoi, our beloved capital.

3 tháng 11 2016

Quê hương..!

Trong trái tim mỗi người Việt Nam, tình yêu quê hương có lẽ là thứ tình cảm thiêng liêng nhất. Mỗi người sinh ra, ai mà không có cội nguồn gốc gác, ai mà không có quê hương. Quê hương là nơi ta sinh ra và lớn lên, nơi chôn rau cắt rốn của ta. Quê hương cho ta những kỷ niệm ngọt ngào, cho ta tuổi thơ tươi đẹp. Quê hương dạy ta những bài học làm người đầy ý nghĩa, để cho ta lớn khôn và trưởng thành. Với tôi, quê hương có một vị trí vô cùng đặc biệt, chiếm một vị trí quan trọng trong trái tim tôi.

 


Vùng quê tôi nghèo lắm. Con người sống chủ yếu bằng nghề nông, ngày ngày làm việc trên cánh đồng, quanh năm bán mặt cho đất bán lưng cho trời. Cuộc sống cơ cực, vất vả, đầy khó khăn, thiếu thốn, có những lúc còn không đủ ăn, đủ no. Mặc dù sống trong cảnh bần hàn, khó khăn là thế, nhưng con người nơi đây sống có tình có nghĩa. Xóm làng yêu thương đùm bọc lẫn nhau. Họ sống với một tình cảm chân thành, chất phác, trong sáng, một thứ tình cảm chỉ có ở những người nông dân nghèo. Quê hương Hưng Yên chính là nơi tôi cất tiếng khóc chào đời, đó cũng là nơi đã cho tôi tuổi thơ tươi đẹp, ngọt ngào. Có thể nói, tôi sinh ra trong sự yêu thương của gia đình và lớn lên trong sự đùm bọc, ấm áp tình làng nghĩa xóm.

Xa quê hương từ bé. Cho nên, nhiều kỷ niệm thời thơ ấu, tôi đã khóa chặt trong ký ức. Những lần từ HN trở lại quê hương thường gắn liền với những mất mát vô cùng to lớn đối với tôi và gia đình. Vì vậy, có nhiều ký ức vẫn nằm sâu trong ngăn kéo trái tim. Giờ đây mới có dịp trở về thăm quê hương, ký ức bỗng nhiên tràn về. Những cảm xúc khó diễn ta tràn ngập trong cõi lòng. Tôi sanh ra vào một ngày hè oi bức trên quê hương. Ngày ấy, gia đình tôi cũng nghèo lắm. Tuổi thơ tôi 4 năm sống trên quê hương. Quãng thời gian ấy đủ cho tôi có những ký ức, kỷ niệm ngọt ngào. Khi mới sanh ra đời, tôi bụ bẫm, đáng yêu lắm (Chứ không đáng ghét như bây giờ đâu). Xóm làng, ai cũng yêu quí và thích bế tôi. Dòng sữa ngọt ngào, mát lành đã nuôi tôi lớn suốt thời thơ ấu không chỉ của mẹ tôi. Tôi ở quê với mẹ và anh trai. Cha tôi một mình trên HN cực nhọc kiếm từng đồng tiền gửi về quê, không có điều kiện về thăm mẹ con thường xuyên. Một mình mẹ tôi với hai anh em nơi quê nghèo xoay sở hết sức khó khăn. Chính những lúc khó khăn ấy, sự cưu mang, đùm bọc của làng xóm đã cho mẹ con tôi động lực để vượt qua tất cả, cho tôi những kỷ niệm ngọt ngào. Tôi nhớ thời bé thơ được mọi người bồng bé, âu yếm, hát cho tôi nghe những lời hát ru đưa tôi vào giấc ngủ, nhớ những dòng sữa mát lành nuôi tôi lớn khôn. Tôi nhớ cả những lần ngôi trên thúng được mẹ gồng gồng gánh gánh theo ra đồng; nhớ mùi thơm béo ngậy của những con muôm muỗm, mẹ bắt ngoài đồng, dùng đóm nướng cho ăn. ( Đóm là những cây que rất mỏng, vót từ cây tre, rồi phơi khô, dùng để hút điếu cầy và thắp đèn ngày xưa). Tôi nhớ cả những lần lễ tết, xóm làng mổ lợn đêm, mình thức trắng đêm xem mổ lợn chỉ để xin cái đuôi. Tôi nhớ mùi thơm của hương lúa, rơm rạ, mùi hương dịu nhẹ của hoa nhài, hoa bưởi; nhớ những cánh đồng mênh mông, bát ngát; nhớ ao nước bầy vịt; nhớ cây gạo đầu đình; nhớ bụi tre xanh; nhớ mỗi tối hàng xóm quây quần ngồi hát, mình ngủ trong lòng mẹ lúc nào không hay; nhớ cây kẹo kéo, kẹo mút, nhớ hạt bỏng ngô; nhớ hòn bi ve; nhớ cả những hàng vải um tùm, chi chít quả; nhớ trẻ dắt trâu ăn cỏ ngoài đồng, dắt bò về nhà mỗi tối, nhớ bãi phân trâu; nhớ những mái nhà lợp ngói, câu cau hoa rụng sân nhà, ***** con mèo nằm sưởi nắng; nhớ tiếng ếch nhái kêu ồm ộp… Giờ đây đứng trên đất quê hương, nhìn trên bầu trời đêm sao sáng, tôi lại nhớ những đêm cùng nhau đùa rỡn dưới trăng, rồi khi mệt nhoài, nằm lăn ra sân ngắm sao trời lung linh. Tôi nhớ cảnh thanh bình nơi quê hương. Tôi nhớ ông nội tôi. Tôi là đứa cháu được ông cưng chiều nhất. Ông nội là người thường cõng tôi đi chợ và mua cho tôi rất nhiều quà bánh. Ông nội thường xuyên dắt tôi đi chơi, thăm làng thăm xóm. Tên của tôi do chính ông đặt. Và ông nội cũng chính là người dạy tôi học ăn, học nói, dạy cho tôi những bài học đạo đức đầu tiên. Nhiều ký ức đẹp tôi có được từ ông. Tuổi thơ tôi ấm áp tình cảm ông nội dành cho tôi. Mặc dù ông nội đã mất từ khi tôi còn rất nhỏ, nhưng tình cảm ông nội dành cho tôi suốt đời không quên. Có thể nói, tình làng nghĩa xóm, cảnh vật thanh bình nơi quê hương đã in dấu trong tôi những ký ức thật đẹp đẽ, ngọt ngào, khiến cho tình yêu quê hương đối với tôi trở lên thiêng liêng.

Người dân quê tôi tôn thờ đạo Phật lắm. Ai cũng có Phật ở trong tâm. Vì thế, dù rất nghèo nhưng mọi người luôn tâm niệm: “ Đói cho sạch, rách cho thơm”. Họ sống trong sáng, giản dị. Làng xóm yêu thương, đùm bọc lẫn nhau: “ Lá lành đùm lá rách”, hay “ Lá rách ít đùm lá rách nhiều”. Cho nên, dù cho cuộc sống thiếu thốn, nhưng con người nơi đây vẫn luôn vui vẻ, lạc quan. Và nét đẹp tôi thấy được từ người dân quê, cũng như ở mẹ tôi, đó là sự chân thật. Mọi tình cảm mà người dân nơi đây dành cho nhau đều rất chân thành, trong sáng. Tôi nhìn những cụ già và trẻ nhỏ nơi quê nhà, ở họ toát lên một nét gì đó thật an bình. Nhưng người dân quê tôi tôn thờ đạo Phật không chỉ vì đạo Phật dạy cho con người ta cách sống lạc quan trước những khó khăn. Mà điều quan trọng, đạo Phật dạy con người sống phải có hiếu. Có lẽ vì thế, một nét đẹp mà tôi thấy được ở người dân quê, đó là: “ Họ sống có thứ tự trên dưới, kính trên nhường dưới. Mỗi khi có của ngon vật lạ, trước tiên phải mời tổ tiên ông bà trước, sau đó mới nhường con cháu. Mọi người sống trong cùng một gia đình, dòng họ sống đoàn kết, gắn bó, không bao giờ cãi vã hay to tiếng”. Người dân nơi đây sống luôn nhớ về cội nguồn, gốc gác. Vì thế, quê hương tôi có rất nhiều đình chùa, miếu thờ đâu cũng thấy. Mỗi nhà đều có một bàn thờ tổ tiên, quanh năm thắp hương khấn bái. Mỗi dịp cuối năm, tết đến xuân về. Dù cho có bận việc đồng áng đến thế nào, mọi người ai cũng đến mộ tổ tiên, ông bà thắp hương, cho tròn đạo hiếu, tỏ lòng biết ơn tổ tiên. Tất cả đều là những nét văn hóa thật đẹp vẫn còn đọng lại trong ký ức tôi.

Nhân ngày tết ông công ông táo năm nay, tôi có dịp trở về quê nhà cùng với mẹ đi tảo mộ. Tôi trở về quê hương để nhớ về cội nguồn; trở về quê hương để tỏ lòng nhớ ơn tổ tiên, ông bà; trở về quê hương để làm sống dậy những ký ức một thời thơ ấu; trở về quê hương để thấy mình khôn lớn và trưởng thành; trở về quê hương để thấy nơi đây đã giàu mạnh và ngày càng đổi mới… Tôi vui lắm khi thấy ông bà ngoại tôi, dù đã gần 80 tuổi nhưng vẫn còn khỏe mạnh; vui vì thấy làng xóm, ai cũng nhớ thằng kết bé nhỏ này nào, ai cũng nhận ra mình, tay bắt mặt mừng; vui vì được nhìn thấy cảnh đồng quê, cánh đồng, sống nước ngày xưa; vui vì thấy quê hương đổi mới, mọi người đã có cuộc sống no đủ, nhà cửa khang trang hơn, điện nước đầy đủ, nhà ai cũng có tivi, xe máy…
Nhưng điều làm tôi vui mừng hơn cả, đó là: Tình cảm của làng xóm dành cho tôi vẫn như xưa, không hề thay đổi. Cảnh thanh bình của làng quê mà ngày xưa tôi đã thấy, trong mất tôi giờ đây vẫn còn đấy. Thật đáng tiếc! Vì tôi không có máy ảnh để chia sẻ cho các bạn những cảnh thanh bình đó. Nhưng nếu bạn muốn, sẽ có một ngày, tôi cùng bạn về quê hương, để thấy được cảnh thanh bình tuyệt vời nơi đây. Thật là hạnh phúc! Quê hương tôi…!

3 tháng 11 2016

Bạn tham khảo nha

Quê hương..!
Trong trái tim mỗi người Việt Nam, tình yêu quê hương có lẽ là thứ tình cảm thiêng liêng nhất. Mỗi người sinh ra, ai mà không có cội nguồn gốc gác, ai mà không có quê hương. Quê hương là nơi ta sinh ra và lớn lên, nơi chôn rau cắt rốn của ta. Quê hương cho ta những kỷ niệm ngọt ngào, cho ta tuổi thơ tươi đẹp. Quê hương dạy ta những bài học làm người đầy ý nghĩa, để cho ta lớn khôn và trưởng thành. Với tôi, quê hương có một vị trí vô cùng đặc biệt, chiếm một vị trí quan trọng trong trái tim tôi.

Vùng quê tôi nghèo lắm. Con người sống chủ yếu bằng nghề nông, ngày ngày làm việc trên cánh đồng, quanh năm bán mặt cho đất bán lưng cho trời. Cuộc sống cơ cực, vất vả, đầy khó khăn, thiếu thốn, có những lúc còn không đủ ăn, đủ no. Mặc dù sống trong cảnh bần hàn, khó khăn là thế, nhưng con người nơi đây sống có tình có nghĩa. Xóm làng yêu thương đùm bọc lẫn nhau. Họ sống với một tình cảm chân thành, chất phác, trong sáng, một thứ tình cảm chỉ có ở những người nông dân nghèo. Quê hương Hưng Yên chính là nơi tôi cất tiếng khóc chào đời, đó cũng là nơi đã cho tôi tuổi thơ tươi đẹp, ngọt ngào. Có thể nói, tôi sinh ra trong sự yêu thương của gia đình và lớn lên trong sự đùm bọc, ấm áp tình làng nghĩa xóm.

Xa quê hương từ bé. Cho nên, nhiều kỷ niệm thời thơ ấu, tôi đã khóa chặt trong ký ức. Những lần từ HN trở lại quê hương thường gắn liền với những mất mát vô cùng to lớn đối với tôi và gia đình. Vì vậy, có nhiều ký ức vẫn nằm sâu trong ngăn kéo trái tim. Giờ đây mới có dịp trở về thăm quê hương, ký ức bỗng nhiên tràn về. Những cảm xúc khó diễn ta tràn ngập trong cõi lòng. Tôi sanh ra vào một ngày hè oi bức trên quê hương. Ngày ấy, gia đình tôi cũng nghèo lắm. Tuổi thơ tôi 4 năm sống trên quê hương. Quãng thời gian ấy đủ cho tôi có những ký ức, kỷ niệm ngọt ngào. Khi mới sanh ra đời, tôi bụ bẫm, đáng yêu lắm (Chứ không đáng ghét như bây giờ đâu). Xóm làng, ai cũng yêu quí và thích bế tôi. Dòng sữa ngọt ngào, mát lành đã nuôi tôi lớn suốt thời thơ ấu không chỉ của mẹ tôi. Tôi ở quê với mẹ và anh trai. Cha tôi một mình trên HN cực nhọc kiếm từng đồng tiền gửi về quê, không có điều kiện về thăm mẹ con thường xuyên. Một mình mẹ tôi với hai anh em nơi quê nghèo xoay sở hết sức khó khăn. Chính những lúc khó khăn ấy, sự cưu mang, đùm bọc của làng xóm đã cho mẹ con tôi động lực để vượt qua tất cả, cho tôi những kỷ niệm ngọt ngào. Tôi nhớ thời bé thơ được mọi người bồng bé, âu yếm, hát cho tôi nghe những lời hát ru đưa tôi vào giấc ngủ, nhớ những dòng sữa mát lành nuôi tôi lớn khôn. Tôi nhớ cả những lần ngôi trên thúng được mẹ gồng gồng gánh gánh theo ra đồng; nhớ mùi thơm béo ngậy của những con muôm muỗm, mẹ bắt ngoài đồng, dùng đóm nướng cho ăn. ( Đóm là những cây que rất mỏng, vót từ cây tre, rồi phơi khô, dùng để hút điếu cầy và thắp đèn ngày xưa). Tôi nhớ cả những lần lễ tết, xóm làng mổ lợn đêm, mình thức trắng đêm xem mổ lợn chỉ để xin cái đuôi. Tôi nhớ mùi thơm của hương lúa, rơm rạ, mùi hương dịu nhẹ của hoa nhài, hoa bưởi; nhớ những cánh đồng mênh mông, bát ngát; nhớ ao nước bầy vịt; nhớ cây gạo đầu đình; nhớ bụi tre xanh; nhớ mỗi tối hàng xóm quây quần ngồi hát, mình ngủ trong lòng mẹ lúc nào không hay; nhớ cây kẹo kéo, kẹo mút, nhớ hạt bỏng ngô; nhớ hòn bi ve; nhớ cả những hàng vải um tùm, chi chít quả; nhớ trẻ dắt trâu ăn cỏ ngoài đồng, dắt bò về nhà mỗi tối, nhớ bãi phân trâu; nhớ những mái nhà lợp ngói, câu cau hoa rụng sân nhà, ***** con mèo nằm sưởi nắng; nhớ tiếng ếch nhái kêu ồm ộp… Giờ đây đứng trên đất quê hương, nhìn trên bầu trời đêm sao sáng, tôi lại nhớ những đêm cùng nhau đùa rỡn dưới trăng, rồi khi mệt nhoài, nằm lăn ra sân ngắm sao trời lung linh. Tôi nhớ cảnh thanh bình nơi quê hương. Tôi nhớ ông nội tôi. Tôi là đứa cháu được ông cưng chiều nhất. Ông nội là người thường cõng tôi đi chợ và mua cho tôi rất nhiều quà bánh. Ông nội thường xuyên dắt tôi đi chơi, thăm làng thăm xóm. Tên của tôi do chính ông đặt. Và ông nội cũng chính là người dạy tôi học ăn, học nói, dạy cho tôi những bài học đạo đức đầu tiên. Nhiều ký ức đẹp tôi có được từ ông. Tuổi thơ tôi ấm áp tình cảm ông nội dành cho tôi. Mặc dù ông nội đã mất từ khi tôi còn rất nhỏ, nhưng tình cảm ông nội dành cho tôi suốt đời không quên. Có thể nói, tình làng nghĩa xóm, cảnh vật thanh bình nơi quê hương đã in dấu trong tôi những ký ức thật đẹp đẽ, ngọt ngào, khiến cho tình yêu quê hương đối với tôi trở lên thiêng liêng.
Người dân quê tôi tôn thờ đạo Phật lắm. Ai cũng có Phật ở trong tâm. Vì thế, dù rất nghèo nhưng mọi người luôn tâm niệm: “ Đói cho sạch, rách cho thơm”. Họ sống trong sáng, giản dị. Làng xóm yêu thương, đùm bọc lẫn nhau: “ Lá lành đùm lá rách”, hay “ Lá rách ít đùm lá rách nhiều”. Cho nên, dù cho cuộc sống thiếu thốn, nhưng con người nơi đây vẫn luôn vui vẻ, lạc quan. Và nét đẹp tôi thấy được từ người dân quê, cũng như ở mẹ tôi, đó là sự chân thật. Mọi tình cảm mà người dân nơi đây dành cho nhau đều rất chân thành, trong sáng. Tôi nhìn những cụ già và trẻ nhỏ nơi quê nhà, ở họ toát lên một nét gì đó thật an bình. Nhưng người dân quê tôi tôn thờ đạo Phật không chỉ vì đạo Phật dạy cho con người ta cách sống lạc quan trước những khó khăn. Mà điều quan trọng, đạo Phật dạy con người sống phải có hiếu. Có lẽ vì thế, một nét đẹp mà tôi thấy được ở người dân quê, đó là: “ Họ sống có thứ tự trên dưới, kính trên nhường dưới. Mỗi khi có của ngon vật lạ, trước tiên phải mời tổ tiên ông bà trước, sau đó mới nhường con cháu. Mọi người sống trong cùng một gia đình, dòng họ sống đoàn kết, gắn bó, không bao giờ cãi vã hay to tiếng”. Người dân nơi đây sống luôn nhớ về cội nguồn, gốc gác. Vì thế, quê hương tôi có rất nhiều đình chùa, miếu thờ đâu cũng thấy. Mỗi nhà đều có một bàn thờ tổ tiên, quanh năm thắp hương khấn bái. Mỗi dịp cuối năm, tết đến xuân về. Dù cho có bận việc đồng áng đến thế nào, mọi người ai cũng đến mộ tổ tiên, ông bà thắp hương, cho tròn đạo hiếu, tỏ lòng biết ơn tổ tiên. Tất cả đều là những nét văn hóa thật đẹp vẫn còn đọng lại trong ký ức tôi.

Nhân ngày tết ông công ông táo năm nay, tôi có dịp trở về quê nhà cùng với mẹ đi tảo mộ. Tôi trở về quê hương để nhớ về cội nguồn; trở về quê hương để tỏ lòng nhớ ơn tổ tiên, ông bà; trở về quê hương để làm sống dậy những ký ức một thời thơ ấu; trở về quê hương để thấy mình khôn lớn và trưởng thành; trở về quê hương để thấy nơi đây đã giàu mạnh và ngày càng đổi mới… Tôi vui lắm khi thấy ông bà ngoại tôi, dù đã gần 80 tuổi nhưng vẫn còn khỏe mạnh; vui vì thấy làng xóm, ai cũng nhớ thằng kết bé nhỏ này nào, ai cũng nhận ra mình, tay bắt mặt mừng; vui vì được nhìn thấy cảnh đồng quê, cánh đồng, sống nước ngày xưa; vui vì thấy quê hương đổi mới, mọi người đã có cuộc sống no đủ, nhà cửa khang trang hơn, điện nước đầy đủ, nhà ai cũng có tivi, xe máy…
Nhưng điều làm tôi vui mừng hơn cả, đó là: Tình cảm của làng xóm dành cho tôi vẫn như xưa, không hề thay đổi. Cảnh thanh bình của làng quê mà ngày xưa tôi đã thấy, trong mất tôi giờ đây vẫn còn đấy. Thật đáng tiếc! Vì tôi không có máy ảnh để chia sẻ cho các bạn những cảnh thanh bình đó. Nhưng nếu bạn muốn, sẽ có một ngày, tôi cùng bạn về quê hương, để thấy được cảnh thanh bình tuyệt vời nơi đây. Thật là hạnh phúc! Quê hương tôi…!

9 tháng 4 2018

Life in the city has long been a hankering for many people because of the benefits it brings. First, it provides us with many employment opportunities to increase income, feed ourselves and our families. There are a lot of kind of jobs from teachers, maketing, designers, ... which need a great human resource. Therefore, people feel easy to find a suitable job. In addition, the quality of life in cities is much better than in rural areas. The infrastructure is modern and there are full of services for the people. More and more entertainment centers, commercial centers, hospitals and schools are built. It means that people's health is better and their needs for entertainment are better. However, besides these positive aspects, the city still has some drawbacks. First of all, because of many factories, transportation and large population, the air here is very polluted, the road is full of smoke and dust, as a result it makes a bad effect on people's health. In addition, due to immigration, so many people rushed to the city so the cost of services and equipment is quite expensive. This is also the cause of a number of social evils such as theft, addiction, gambling, ... Today there are many large cities grow up, more and more people migrate in the city, but besides the positive aspects, the city still has limitations that no one wishes. Everyone should take consideration before deciding where to live.

Life in the city is full of activity. Early in the morning hundreds of people rush out of their homes in the manner ants do when their nest is broken. Soon the streets are full of traffic. Shops and offices opens, studend flock to their school and the day’s work begins. The city now throb with activity, and it is full of noise. Hundreds of sight-seers, tourists and others visit many places of interest in the city while businessmen from various parts of the world arrive to transact business.

The towards evening, the offices and day schools begin to close. Many of the shops too close. There is now a rush for buses and other means of transport. Everyone seems to be in a hurry to reach home. As a result of this rush, many accidents occur. One who has not been to the city before finds it hars to move about at this time. Soon, however, there is almost no activity in several parts of the city. These parts are usually the business centres.

With the coming of night, another kind of activity begins. The streets are now full of colourful lights. The air is cooler and life becomes more leisurely. People now seek entertainment. Many visit the cinemas, parks and clubs, while others remain indoors to watch television or listen to the radio. Some visit friends and relatives and some spend their time reading books and magazines. Those who are interested in polis discuss the latest polial developments. At the same time, hundreds of crimes are committed. Thieves and robbers who wait dor the coming of night become active, and misfortune descends upon many. For the greed of a few, many are killed, and some live in constant fear. To bring criminals to juse, the officers of the law are always on the move.

Workers and others who seek advancement in their careers attend educational institutions which are open till late in the night. Hundreds of them sit for various examinations every year. The facilities and opportunities that the people in the city have to futher their studies and increase their knowledge of human affairs are indeed many. As a result, the people of the city are usually better informed than those of the village, where even a newpaper is sometimes difficult to get.

The city could, therefore, be described as a plave of ceaseless activiy. Here, the drama of life is enacted every day.