K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

28 tháng 7 2015

nam kéo xe thành đi bằng xe mình và chở thành đến hết xăng rồi thành lại kéo xe nam đi bằng xe mình và chở nam

Một người báo cáo ngôi nhà của anh ta bị trộm trong lúc anh ta dang chạy bộ, cả ngôi nhà bị lục tung lên nhưng chỉ bị mất cắp một chiếc đèn bằng vàng, trong căn phòng hình vuông đặt duy nhất một bàn thờ. Trong căn phòng đó còn có một tờ quảng cáo nhà hàng X và dính một ít bột bánh mà chỉ có duy nhất nhà hàng đó bán. Khi cảnh sát tìm tới nhà hàng, thì tất cả thành viên nhà hàng đều...
Đọc tiếp

Một người báo cáo ngôi nhà của anh ta bị trộm trong lúc anh ta dang chạy bộ, cả ngôi nhà bị lục tung lên nhưng chỉ bị mất cắp một chiếc đèn bằng vàng, trong căn phòng hình vuông đặt duy nhất một bàn thờ. Trong căn phòng đó còn có một tờ quảng cáo nhà hàng X và dính một ít bột bánh mà chỉ có duy nhất nhà hàng đó bán. Khi cảnh sát tìm tới nhà hàng, thì tất cả thành viên nhà hàng đều có bằng chứng ngoại phạm và ngày hôm đó chỉ có hai khách hàng ăn loại bánh này. Khi cảnh sát triệu tập hai người thì họ phát hiện có một dấu vân tay của ông A. Theo báo cáo khi ông A ăn xong tại nhà hàng này, do quá say nên hầu hết ông không nhớ gì và trở về nhà ngủ ngay, điều này cũng được xác định bởi người bạn của ông A khi kể là đã đưa ông tới cửa rồi đi về. Vậy vụ án này như thế nào và ai là kẻ trộm?

1
20 tháng 8 2015

Có thể là người bạn của ông A. Vì khi ông A say, chỉ có người đó thôi! Người đó có thể mượn tay ông A để lấy đồ

1 tháng 4 2016

qua song IQ

vì ông gặp ma

3 tháng 11 2016

lam nhanh các ban

3 tháng 11 2016

Mổi người đi xe đạp sẽ phải đi quãng đường 90 dặm. Với vận tốc = 15 dặm/giờ, cần thời gian = 90/15 = 6 giờ. Thời gian con ruồi bay = thời gian của mỗi người đi hết quãng đường 90 dặm = 6 giờ. Vận tốc con ruồi = 30 dặm / giờ. Thời gian bay 6 giờ = 6 x 30 = 180 dặm

13 tháng 11 2016

Thanh Bình 50km 36km T/phố ?

Khoảng cách từ nhà bạn Thanh đến nhà bạn Bình là:

\(50-36=14\left(km\right)\)

Thời gian đi được: 7 giờ 40 phút - 7 giờ = 40 phút = \(\frac{2}{3}\) giờ

Hiệu vận tốc là: \(14\div\frac{2}{3}=21\left(km\right)\)

Sơ đồ:

Vận tốc bạn Thanh: |------|------|------|------|------|

Vận tốc bạn Bình: |------|------| 21

Vận tốc bạn Thanh: \(21\div\left(5-2\right)\times5=35\) ( km/giờ )

Vận tốc bạn Bình: \(21\div\left(5-2\right)\times2=14\) ( km/giờ )

                                                                     MÓN QUÀ TẾT KÈM THỬ TRÍ THÔNG MINHNhân dịp chuẩn bị đón năm mới, tôi đến chơi nhà thám tử Sê Lốc Cốc. Vừa nhìn thấy tôi, thám tử đã cười :- Lại định kiếm một vụ àn để thử tài các bạn nhỏ yêu Toán tuổi thơ phải không ?Tôi cũng cười theo :- Quả là như vậy...thưa thám tử.Sê Lốc Cốc mời tôi dùng một cốc trà như mọi khi...
Đọc tiếp

                                                                     MÓN QUÀ TẾT KÈM THỬ TRÍ THÔNG MINH

Nhân dịp chuẩn bị đón năm mới, tôi đến chơi nhà thám tử Sê Lốc Cốc. Vừa nhìn thấy tôi, thám tử đã cười :

- Lại định kiếm một vụ àn để thử tài các bạn nhỏ yêu Toán tuổi thơ phải không ?

Tôi cũng cười theo :

- Quả là như vậy...thưa thám tử.

Sê Lốc Cốc mời tôi dùng một cốc trà như mọi khi nhìn tôi nói:

- Thám tử đâu chỉ là phá án mà còn phải dùng tư duy của mình để giải quyết những tình huống của cuộc sống. Lần này sẽ không có một vụ án nào cả nhé ! Nhưng đừng vội thất vọng. Hi vọng câu chuyện lần này cũng hấp dẫn không kém việc tìm ra thủ phạm của một vụ án.

Nghe thám tử nói mà tôi chưa kịp hiểu điều gì thì Sê Lốc Cốc đã kể: 

- Cũng vào dịp này năm trước tôi đến chơi nhà một bạn gái. Ra mở cửa mời tôi vào phòng khách, cô ta vừa đi vừa nói: "May quá! Anh đến thật đúng lúc...". Cô ta lấy một chiếc hộp có khóa đang để trên bàn đưa cho tôi. ngắm chiếc hộp với một chiếc khóa xinh xắn tôi chưa hiêu ý cô bạn định nói câu chuyện gì. Tôi hỏi : "Có chuyện gì ở chiếc hộp này sao ?". Cô bạn nói một mạch: "Đây là quà của bạn em gửi tặng nhân dịp đón năm mới. Bạn bí mật món quà trong hộp. Nhưng hộp lại khóa này mà bạn ấy không gửi chìa. Bạn ấy chỉ điện bảo em đừng có phá cái hộp đẹp này và phá cả cái khóa này... Em chưa biết cách nào để có thể mở được chiếc hộp. đang loay hoay suy nghĩ thì anh đến. Phải có bộ óc như anh mới có thể giúp em được!". Tôi cười : "Tất nhiên anh có thể mở cái khóa này bằng cách riêng của anh mà chiếc cũng như chiếc hộp hoàn toàn nguyên vẹn...". Nghe nói đến thế cô bạn đã reo lên: "Chắc anh có bí quyết để mở khóa?". Tôi nhẹ nhàng : "Anh sẽ không chạm tới chiếc khó này nhưng vẫn giúp em mở được. Nhà em có chiếc khoa nào cững nhỏ như chiếc khóa này không? Anh sẽ dùng chiếc khóa của em khóa thêm vào chiếc hộp và chiếc hộp sẽ bị khóa bởi 2 chiếc khóa! " Nghe tôi nói thế cô bạn ngạc nhiên: "Em nhờ anh mở khóa mà anh lại còn khóa thêm chiếc hộp bằng chiếc khóa của em nữa sao?". Mặc dù băn khoăn nhưng cô bạn vẫn chạy đi lấy một chiếc khóa có cả chìa còn đang cắm ở ổ khóa. Tôi đã dùng chiếc khoa đó khóa thêm vào chiếc hộp rồi nói với cô ta. 

Nghe tôi nói xong, cô ta khoái chí reo lên: "Đúng là Sê Lốc Cốc tài ba"

Đố các bạn, Sê Lốc Cốc đã nói gì với cô bạn. Ai trả lời nhanh nhất mình tích nhé và làm nhanh một chút vì mình đang cần gấp. thank you 

4
4 tháng 2 2020

nói đáp án

4 tháng 2 2020

Bây giờ em hãy gửi lại cho nó và bảo rằng đây là món quà em gửi và thách mở không chìa để biết quà

Trong suốt những năm tháng học dưới mái trường mến yêu, người mà em kính mến nhất đó là cô Thanh. Đó là người đã mang lại cho em những tình cảm cao quý của một người cô giáo đối với học sinh.Em còn nhớ rõ, năm em học lớp hai, ngày đầu tiên cô Thanh bước vào lớp với dáng vẻ rất hiền hậu. Cô còn trẻ lắm, dáng cô thanh mảnh, nhỏ nhắn và rất dễ thương. Cô rất thương yêu học...
Đọc tiếp

Trong suốt những năm tháng học dưới mái trường mến yêu, người mà em kính mến nhất đó là cô Thanh. Đó là người đã mang lại cho em những tình cảm cao quý của một người cô giáo đối với học sinh.

Em còn nhớ rõ, năm em học lớp hai, ngày đầu tiên cô Thanh bước vào lớp với dáng vẻ rất hiền hậu. Cô còn trẻ lắm, dáng cô thanh mảnh, nhỏ nhắn và rất dễ thương. Cô rất thương yêu học sinh. Ngày nắng cũng như ngày mưa, cô chưa bao giờ đi dạy trễ hoặc nghỉ dạy ngày nào. Cô luôn dịu dàng với học sinh nhưng rất nghiêm túc trong giảng dạy. Những giờ ra chơi, nếu có bạn nào không hiểu bài, cô ân cần ở lại lớp giảng cho từng bạn. Những bạn nam hay đùa nghịch, phá phách cô nhẹ nhàng nhắc nhở. Cô thường lấy những mẩu chuyện vui, có ích để giáo dục chúng em. Bạn nào có lỗi cô chỉ khuyên răn chứ không hề la mắng. Còn bạn nào học yếu cô luôn quan tâm đặc biệt để bạn ấy tiến bộ hơn. Vì thế chúng em ai cũng yêu quý cô, xem cô như người mẹ thứ hai của mình.

Em còn nhớ có một hôm, khi học xong tiết cuối bỗng nhiên em bị sốt, người nóng ran. Cô đã không ngại đường xa chở em về nhà, báo cho mẹ em biết bệnh tình của em. Sau đó em nghỉ học mấy ngày để bình phục do vị sốt siêu vi. Dù không đi học những bữa nào cô cũng đến thăm em và phân công các bạn thay phiên chép bài cho em. Chỗ nào em không hiểu cô sẽ giảng lại tường tận. Bạn nào có hoàn cảnh gia đình khó khăn cô cũng giúp đỡ, có khi còn đóng tiền học phí dùm cho một bạn trong lớp có hoàn cảnh mồ côi ba mẹ ở với bà ngoại. Trong lớp ai cũng quý mến cô, ngày Nhà giáo Việt Nam chúng em tặng quà cho cô cô chỉ cười bảo: “Món quà quý nhất với cô đó là kết quả học tập thật giỏi của các em đó!” Ngoài việc dạy kiến thức ở trường, cô còn dạy cho chúng em kĩ năng múa hát, rất vui.

Giờ đây, tuy đã xa cô nhưng em vẫn nhớ mãi từng nụ cười, ánh mắt, giọng nói dịu dàng của cô. Cô đã truyền cho một một tấm lòng nhân hậu, dạy em biết cách yêu thương và quan tâm đến mọi người, tin yêu cuộc đời. Em tự hứa với lòng sẽ học thật giỏi để cho cô vui lòng,trở thành con ngoan, trò giỏi và một người có ích cho xã hội. Cô là tấm gương sáng để học sinh chúng em noi theo.

10
7 tháng 11 2016

very well!

7 tháng 11 2016

hay, thật cảm động